Biên Niên Sử Nam Thiên Quốc

Chương 55: Rắc rối

Tây Hải Long Vương sớm đã có hiềm khích với Đông Hải Long Vương liền vẻ mặt bạo nộ lên tiếng:

“Long Ngạo ngươi có thấy mình hơi quá phận hay không, việc này vốn không liên quan đến ngươi vậy mà ngươi vẫn cứ xía vào. Bổn đế vốn là đã rất bực mình, mấy ngàn năm nay ngươi luôn can thiệp vào việc của bọn ta, có phải hay không không coi ta ra gì. Việc tranh chấp giữa Bắc Hải và Nam Hải vốn không liên quan đến ngươi, ngươi hôm nay cứ thử can thiệp xem, bổn đế đã nhịn lâu rồi bây giờ sẽ là không khách khí nữa”.

Tây Hải Long Vương không ngờ lần này lại dùng dọng điệu tuyệt tình đến như vậy khiến Đông Hải Long Vương cũng không khỏi sửng sốt. Nếu như các cái lần trước ông ta nói một câu căn bản Tây Hải Long Vương kia cũng chỉ ngậm quả đắng trong lòng chứ chưa hề nói ra, lần này lại bạo nộ đến mức như vậy chứng tỏ là có nguyên do.

Mặc kệ, Đông Hải Long Vương xưa nay bá đạo đã quen, thấy Tây Hải Long Vương ngữ khí lạnh lùng như vậy chính là không chịu nổi, mắt như bắn ra lửa quát lớn:

“Long Nhĩ, ngươi muốn vượt mặt bổn đế có phải không? “.

Tây Hải Long Vương nghe thấy tiếng quát này của Đông Hải Long Vương cũng liền nổi sung lên:

“Long Ngạo, ngươi có cái gì mà ta phải vượt mặt, từ trước đến nay chúng ta thứ tự chính là ngang bằng, chẳng lẽ ngươi lại đòi mình có cái quyền bắt ta phải phục tùng hay sao. Được, được hôm nay bổn đế không đánh ngươi thừa sống thiếu chết thì ta cũng không còn phải là Long Nhĩ này nữa”.

Tây Hải Long Vương điên cuồng bạo nộ, nháy mắt đã tế xuất Thạch Phong Vũ (Một kiện pháp bảo của vị Long Vương này) đánh đến không chút do dự, thậm chí trong mắt còn ẩn lộ tia sát cơ. Biển cả nhất thời náo động, Đông Hải Long Vương và Tây Hải Long Vương bản thân đều là tu vi cường giả đế cấp, đánh nhau chính là oanh động kịch liệt nhân gian giới, khiến cho mưa bay bão táp, biển động bùng bùng, nhân gian ngập lụt lầm than.

Thậm chí đại chiến của hai nhân vật này vừa diễn ra đã lập tức oanh động tam giới. Ngọc Hoàng đại đế căn bản đã quen với mấy chuyện này nên cũng chỉ nhìn thoáng qua sự tình rồi bỏ đi. Duy chỉ có Quỷ Thánh dẫn động Thánh Thức tận lực theo dõi ngay từ khi đại chiến nổ ra không bỏ xót chút nào.

….

“Chuyện gì xảy ra vậy ?”.

Kinh Nam kinh động thốt lên, không nghĩ hắn vừa thoát chết trong gang tấc xong thân thể trọng thương vật vã thoát được lại lập tức cảm nhận sự nguy hiểm cực độ.

“Ông ông…”. Tiếng vang trát trúa đinh tai nhức óc tạt đến khiến màng nhĩ Kim Nam dường như muốn rách toạc ra, mặc dù có thể nói hiện giờ hắn tu luyện đến cái đẳng cấp này thì màng nhĩ đã có thể dai hơn da trâu nhưng vẫn là không chịu nổi.

Biển cả xáo động kịch liệt đến thân thể Kim Nam đã phát huy nội lực cực hạn cũng không tránh khỏi bị bay lên bay xuống đứng không vững bị đánh cho bay lung tung.

“Đông…”. Lại một tiếng vang đinh tai hơn nữa đánh tới lần này có vẻ sát với Kim Nam hơn khiến hắn không chịu đựng nổi nữa phụt ra một búng máu.

Sau khi Kim Nam bị đám Yêu binh canh giữ kho tàng kia phát hiện thì đã nhanh chóng nghĩ ra được kế sách thoát thân. Hắn lựa chọn chủ động công kích chứ không chạy trốn, đám Yêu binh kia cao nhất cũng chỉ là Yêu quái tầng ba hậu kì. Kim Nam tuy chỉ đạt đến nội khí tầng ba sơ kì nhưng chính là cường hãn hơn vô số cái tu luyện giả cùng đẳng cấp.

Hắn tuy không chứa đựng nội khí ở tại toàn thân như trước mà chỉ chứa tại nội đan, nhưng cái nội đan của hắn lại rất khác thường, nhờ có lực lượng trung hòa kia mà nội đan của hắn không những có thể tích tụ nhiều nội khí hơn so với bản thân hắn mà lại còn tinh thuần hơn rất nhiều, không những vậy khi điều động nó còn rất dễ dàng, vì Kim Nam chỉ cần chú tâm điều động tại một phần vị trí, một phần trí lực hắn dùng để quan sát tình hình nên sẽ linh mẫn hơn trước đây.

Không có Tín Ngưỡng lực Kim Nam không thể nào có lực lượng gia cố thêm cho quyền phong của mình, nên hắn chỉ có thể đơn giản đánh ra một quyền tích tụ hoàn toàn nội khí. Nội khí tầng ba sơ kì của hắn rất hùng hậu, có khả năng sánh ngang một cái nội khí tầng ba trung kì đỉnh đỉnh nhất. Vì vậy quyền phong kia Kim Nam đoán chừng cũng không thể đánh chết Yêu quái tầng ba hậu kì kia nhưng chí ít cũng làm hắn bất tỉnh nhân sự.

Sau khi nghĩ thông suốt Kim Nam đánh ra quyền phong kia ngay lập tức khiến các Yêu Quái kia trở tay không kịp, Yêu quái tầng ba hậu kì kia hấp tấp chống cự nhưng vẫn bị quyền phong đả kích cho choáng váng vài giây. Dư lực của quyền phong kia phát ra không còn nhiều cũng chỉ có thể làm choáng váng mấy cái Yêu Quái còn lại và diệt sát mấy Yêu quái cấp độ rất thấp mà thôi, vì cơ bản đa phần lực lượng công kích đã bị cái Yêu quái tầng ba hậu kì kia chống đỡ gần hết rồi.


Chỉ trong vài giây nhưng đối với Kim Nam như thế là quá đủ, hắn ra tay đúng lúc các cái Yêu quái kia không đề phòng nên mới có thể đắc thủ như thế. Hiện giờ nếu hắn làm lại lần nữa chắc chắn sẽ không thành công bởi các cái Yêu Quái kia đã đề phòng. Trong vài giây đó Kim Nam không bỏ sót phí một giây nào, hắn nhanh chóng quơ lấy mấy khỏa nội yêu đan ném vào Ẩn Nặc và tiện tay dắt cái khối sắt nhỏ là chứa đựng không gian kia vào dây lưng sau đó lập tức kích phát ẩn thân công pháp.

Đúng lúc này toàn bộ Yêu binh đều nhất thời tỉnh lại, tất cả đều cực độ khẩn trương đề phòng. Kim Nam thầm thở phào cho là mình sáng suốt lựa chọn cách này, bởi nếu lựa chọn cách kia chỉ có thể đánh chết một chứ không thể đánh chết hai, mà có đánh chết hai cũng không thể đánh chết tất cả. Nói chung là nếu chọn cách đó kiểu gì hắn cũng phải táng mạng tại đây.

Đám Yêu binh kia sau khi tỉnh lại thì phát hiện tung tích tên trộm cắp kia đã biến mất vô ảnh vô tung không còn trông thấy nữa. Yêu Quái tầng ba hậu kì thấy màn này thì vừa sợ vừa tức giận, thét lớn một tiếng ánh mắt đỏ rực bạo phát lực lượng đánh lung tung xung quanh xả hận.

Kim Nam lúc đó vẫn còn đang ở trong kho tàng nên không thể tránh khỏi những cú đánh lung tung này, nội thể hắn đã sớm bầm dập vì những cú đánh quá mạnh. Thế nhưng Kim Nam vẫn không dám buông bỏ, vẫn tận lực duy trì ổn định ẩn thân công pháp, bởi nếu lúc này chỉ cần hắn lơ là một chút thôi là sẽ lập tức bị mất mạng.

Cắn răng chịu đựng thậm chí còn không dám điều tức cỗ lực lượng đang bạo loạn trong thân thể hắn, bởi làm như vậy rất có khả năng ẩn thân công pháp bị gián đoạn một khắc, mà gián đoạn một khắc tức là hắn ngay lập tức sẽ bị bại lộ.

Nếu chỉ có từng tên Yêu binh trong này đơn thương độc mã đánh nhau với hắn hắn chính là sẽ không sợ bất cứ kẻ nào. Nhưng đối với bọn này thì Kim Nam đoán chắc chúng không làm như vậy, không quần công xâu xé hắn đã là may rồi lấy đâu đơn độc đả đấu với hắn.

Yêu Quái tầng ba hậu kì sau khi phát tiết xong cũng đành bất lực bó tay, chỉ đành phần phó một số Yêu quái nho nhỏ ở lại canh giữ còn hắn dẫn đại lượng Yêu quái cấp cao tu vi ra ngoài hòng mong muốn vẫn còn cơ hội truy đuổi Kim Nam.

Nhận thấy thời cơ đã đến Kim Nam từ từ di chuyển ra khỏi kho tàng, công pháp ẩn thân vẫn vận dụng cực hạn, tuy thỉnh thoảng lộ ra một chút khí tức ba động rất nhỏ nhưng mấy cái Yêu quái cấp thấp kia cũng không thể phát hiện ra. Nếu là mấy cái Yêu quái cấp cao kia thì chắc chắn không thể qua mặt bọn chúng như vậy được.

Mất một khoảng thời gian kha khá và rất tốn công sức cuối cùng Kim Nam đã ra được đến một nơi an toàn. Nội khí hắn gần như cạn kiệt thậm chí hô hấp trong làn nước còn có chút khó khăn. Không nghĩ được nhiều, Kim Nam lập tức thiền định điều tức lực lượng loạn lưu.

Sau vài khắc thời gian thì hắn đã hồi phục được một chút đã cơ bản có thể tự di chuyển được, định lấy ra một khỏa nội yêu đan để hồi phục lực lượng nội khí và kích động một chút tu vi nhưng chưa kịp hành động thì đã bị những tiếng đinh tai nhức óc kia đánh đến.

Kim Nam thầm than mình không may mắn, mọi lần hắn đều là đắc lợi nhưng tại sao lại đen đủi như vậy. Bị cái Yêu quái tầng ba hậu kì đánh cho suýt chết vậy mà vừa mới thoát chết lại một lần nữa trông thấy cửa tử.

Không biết cái loại biến thái cường giả nào đánh nhau mà lại oanh động đến mức này, nước biển liên tục lưu động di chuyển với tốc độ còn nhanh hơn sấm chớp. Kim Nam lúc này chẳng khác nào như những phù du trôi dạt, hắn thầm hận mình tu vi quá thấp kém bằng không nhất định phải giáo huấn mấy cái tên bày ra trò này mới được.

….

Đông Hải Long Vương và Tây Hải Long Vương đánh nhau chính là không nói nhiều, vừa bùng nổ đại chiến đã hất tung cái Long Cung điện của Nam Hải không còn tung tích, Nam Hải Long Vương và Bắc Hải Long Vương tuy thực lực thấp kém hơn nhưng những cái chưởng lực công kích đầu tiên này không quá mạnh mẽ cho nên hai lão long già này vẫn là đứng trơ ra nhìn không thấy biểu hiện gì.

Bắc Hải Long Vương không ngờ mình chỉ cầu cạnh cái Tây Hải Long Vương kia một chút thôi mà đã gây ra đánh nhau to như vậy, nếu bây giờ sinh linh đồ thán thì chắc hẳn phải trách ông ta đầu tiên a.

Nam Hải Long Vương bộ mặt trầm tĩnh không nói gì, nhưng thật ra trong lòng đã như nở hoa. Bắc Hải Long Vương thì càng sốt sắng, ông ta biết rõ cứ đánh nhau là kéo dài lâu lắm, phải mấy nghìn năm chứ chẳng ít. Biển cả chi chiến không chỉ ảnh hưởng đến biển cả, mà còn sẽ là kích động kéo theo nhân gian chi chiến.

Biển cả đại loạn, phong vũ điên cuồng sẽ khiến cho mùa màng thất bát, dẫn đến dân chúng đói khổ lầm than. Nội loạn nổi lên không có đánh nhau mới là chuyện lạ, chính vì vậy biển cả đại chiến không ảnh hưởng nhiều lắm đến Tiên giới và Ma giới nhưng lại ảnh hưởng khủng khiếp đến nhân giới.

Còn nhớ một trận đại chiến biển cả gần đây nhất đã khiến cho nhân giới chi chiến lâm vào tình cảnh không khác gì địa ngục, nơi nơi loạn chiến. Lịch sử Ma giới trước nay cũng chưa bao giờ đen tối như những lần biển cả đại chiến cả.


Mắt thấy không thể chần chừ được nữa, Bắc Hải Long Vương vội vã bay lên kích phát cuồng bạo lực lượng cộng thêm tế xuất pháp bảo Sơn Trấn Điền (Lại một pháp bảo nữa của một vị Long Vương) lập tức đánh thẳng vào trung tâm đại chiến đồng thời giọng nói hòa hoãn vang lên.

“Long Ngạo huynh, Long Nhĩ huynh chúng ta tạm thời bàn bạc một chút đã rồi đánh nhau cũng chưa muộn…”.

Bây giờ đại chiến mới diễn ra chính là lúc ngăn cản tốt nhất, đợi đánh nhau một lúc nữa càng đánh lại càng cay cú thì có trời mới cứu vãn được. Ý thức được chuyện này nên Bắc Hải Long Vương mới vội vã hành động như vậy.

“Hừ, đình chiến, đừng hòng…”.

Tây Hải Long Vương vẫn đang bực mình cái câu vượt mặt vừa nãy của Đông Hải Long Vương không suy nghĩ đã tiếp tục liều mạng đánh tới. Đông Hải Long Vương cũng không e ngại chút nào liền lao vào bồi tiếp. Bản thân Đông Hải Long Vương đã giết đến mấy cái Long Vương rồi nên kinh nghiệm dồi dào đánh nhau cũng chiếm được thượng phong nhiều hơn nhưng chốc lát lại bị Tây Hải Long Vương phản kích khiến cho chật vật.

Mắt thấy không thể chậm trễ được hơn nữa, Nam Hải Long Vương Long Đình thở dài một cái bất đắc dĩ lên tiếng:

“Hai đại huynh dừng tay, nếu hai người dừng tay ta sẽ đồng ý phân phát mỗi người thêm ba cái hải vực của ta, còn Long Bái huynh ta chấp nhận bồi tội hai cái hải vực sát với Bắc Hải không biết như vậy có được hay không”.

Long Vương đại chiến Nhân gian khổ cực bi ai, Nam Hải Long Vương cũng không muốn thấy như vậy. Thôi thì cái thế lực của mình đã nhỏ lắm rồi, nhỏ thêm một chút nữa cũng chẳng sao, mất chút vật ngoài thân còn hơn khiến Nhân Giới lâm vào cảnh này.

Nam Hải Long Vương vừa lên tiếng, ba cái Long Vương đang tận lực đánh nhau đều đồng thời dừng lại. Bắc Hải Long Vương và Tây Hải Long Vương ánh mắt nhất thời kinh hỉ, mới đánh nhau một chút mà đã khiến cái Long Đình kia nôn ra hải vực rồi, đúng thật là một cái hành động còn hơn vạn lời nói. Thậm chí hai cái lão long vô sỉ lúc này còn tồn tại trong đầu ý nghĩ, liệu có phải cứ vài lần đánh nhau thì sẽ dễ dàng chiếm hết cái Nam Hải không a.

Duy chỉ có Đông Hải Long Vương lúc này vẫn là đang ngây dại một chút, không ngờ cái Nam Hải Long Vương này càng già lại càng nhu nhược, nhưng chính Đông Hải lần này cũng nhận được lợi ích nên Đông Hải Long Vương cũng không có nói gì, chỉ giữ bộ mặt trầm tĩnh từ từ thu pháp bảo lại đáp xuống mặt đất. Hai lão Long Vương còn lại cũng mừng rỡ vội thu pháp bảo đáp xuống.

Đông Hải Long Vương không nghĩ mình tận lực ngăn cản bấy lâu nay mà vẫn để cho hai tên kia đắc lợi chư vậy nên trong lòng dù có nhận được chút lợi vẫn thấy uất hận thay cho Nam Hải Long Vương.

…..

Kim Nam chao đảo trong làn nước lâu như vậy sớm đã bất tỉnh chỉ phó mặc cho số phận, thầm hận mình đen đủi không thể làm gì. Không ngờ chiếm được đồ tốt rồi mà không thể dùng, miếng ăn đến miệng rồi mà vẫn bị cướp mất.

Cũng không biết bao lâu Kim Nam choáng váng nhức đầu tỉnh dậy, tay hắn sờ loạn lung tung không ngờ lại sờ loạn phải thứ gì đó mềm mềm và khá đàn hồi. Kim Nam vuốt vuốt lên đỉnh của thứ đó thì thấy đỉnh của nó vẫn mềm nhưng có vẻ dai cứng hơn một chút.

“Ta đang ở đâu, đụng phải thứ gì vậy, có phải lại là Yêu quái gì hay không ?”.

Kim Nam hô hấp vội vã mệt mỏi đảo mắt xung quanh xem mình vừa mới rờ phải cái thứ gì mà Kim Nam có cảm giác bóp đã tay như vậy.

“Hừ, sắc lang…”.

Chưa cảm nhận được gì hắn đã nhận được một cú tát như trời giáng từ bàn tay nào đó cùng với giọng nữ tức giận lan truyền đến tai. Kim Nam bất giác lại định gục xuống lần nữa nhưng hắn cố gắng điều động cho thân thể tỉnh táo đờ đẫn nhìn phía trước mắt.

Thản nhiên nói:

“Đây không phải là Nam Hải Công Chúa đó sao, tại sao nàng lại ở đây…… A”.

Kim Nam không ý thức được lời mình nói nhưng chợt nhận ra điều gì đó liền hốt hoảng kêu lên. Hắn vừa nói cái gì, hắn vừa nhìn thấy cái gì ‘Nam Hải Công Chúa’. Kim Nam trông thấy người này còn hơn là trông thấy cừu nhân a. Hắn vội vã như điên dại định tận lực chạy trốn, lần trước hắn gặp cái Nam Hải Công Chúa này cũng là bị nàng quay như chong chóng không thở nổi. Rơi vào tay nàng ta Kim Nam có cảm giác như mình là đồ chơi của nàng ta vậy.

Thật đen đủi, không gặp phải cái tiếng động đinh tai nhức óc kia thì lại gặp phải cái đại sao chổi này, số hắn dạo này sao mà lại đen như vậy cơ chứ. Còn nhớ lần trước tiến nhập biển cả vận khí đều là không tồi, đều chiếm được chỗ đắc lợi, vậy mà không nghĩ lần này tiến nhập lại gặp vô số rắc rối, thậm chí còn không may gặp phải cái tiểu sát tinh này nữa chứ.

“Chiếm tiện nghi của người ta xong chàng còn muốn chạy…”.

Nam Hải Công Chúa không ngờ giọng điệu lại thánh thót mềm mại câu động lòng người, từ từ phát lực lượng bao quanh Kim Nam kéo hắn lại một cách thật là nhu hòa. Người khác rơi vào cái trạng thái này hẳn sẽ thấy rất thoải mái, nhưng Kim Nam lại có cảm giác mình như con mồi đang được chăm chút vỗ béo xong chờ đó tùy thời làm thịt vậy.

Xong rồi, xong rồi, vốn nghĩ cái đời trai tân của hắn sẽ dành cho Tuyết Mai, nhưng không may nàng chết đi hắn vẫn chưa làm gì được cả. Nay lại mất phải tay đại sát tinh này Kim Nam đường đường là nam nhi nhưng trước sức mạnh cường bạo của Nam Hải Công Chúa không thể làm gì cả, chỉ có thể khóc giở mếu giở, thật đen đủi.