Edit: Người nào đó
Beta: Sakura
Bách Hợp gật đầu một cái, mẹ Kỷ liền vẫy tay với Kỷ Vân Duệ. Thấy hắn nhìn mình một chút, lại nhìn Đường Ân Hi một chút, gương mặt do dự cuối cùng ánh mắt lần nữa rơi vào người Đường Ân Hi. Mẹ Kỷ tức giận không có chỗ phát tiết, liền đứng dậy, kéo Kỷ Vân Duệ cùng lên lầu nói chuyện.
Ba Kỷ xanh mặt ngồi ở trên ghế salon đối diện Bách Hợp, lạnh lùng nhìn chằm chằm Đường Ân Hi, không nói một lời. Cho dù Đường Ân Hi dây thần kinh thô cũng không chịu nổi ánh nhìn của ông mà cảm thấy có chút không được tự nhiên, liên tục vân vê góc áo.
Quả nhiên khởi đầu khác nhau thì sẽ cho kết quả khác nhau. Trong kịch tình ba Kỷ và mẹ Kỷ ngay từ đầu đã thích Đường Ân Hi. Ngay cả khi cô ta là cô nhi, đồng thời cư xử hết sức thô lỗ nhưng ba Kỷ và mẹ Kỷ đều cho rằng cô ta thật đáng thương do từ nhỏ mất đi cha mẹ, thiếu tình yêu thương. Trong kịch tình vợ chồng nhà họ Kỷ đau lòng, hận không thể coi Đường Ân Hi thành con gái mình mà dạy dỗ. Có thể vào lúc này chỉ là đổi một cái bắt đầu thôi thì Đường Ân Hi đã cho bọn họ ấn tượng xấu, nếu muốn đổi ấn tượng lần nữa, cũng coi như khó khăn.
Trước khi ăn cơm tối mẹ Kỷ mới dẫn Kỷ Vân Duệ xuống lầu, biểu tình hai người đều có chút không vui, sau khi ăn tối xong Đường Ân Hi chủ động yêu cầu đi rửa bát. Cô ta chuyên cần nhanh nhẹn cũng không giúp mẹ Kỷ có thiện cảm hơn, ngược lại cười lạnh hai tiếng: “ Xương cốt không sửa đổi được, người ta nói lang đi ngàn dặm ăn thịt, chó đi ngàn dặm ăn….” Bản thân mẹ Kỷ là một người rất ưu nhã, không nói ra được những lời thô tục kia, vì vậy lời đến khóe miệng liền dừng lại, nhưng Bách Hợp hiển nhiên đã hiểu ý bà muốn nói, hé miệng cười nhẹ, không có lên tiếng.
“Nhà chúng ta như thế này, sau này Vân Duệ cưới con dâu mục đích không phải là để rửa chén, nấu cơm.” Sau khi mẹ Kỷ so sánh Bách Hợp với Đường Ân Hi, càng cảm thấy Đường Ân Hi không vừa mắt. Trước kia bà đối với chuyện trong mắt con trai chỉ có Giang Bách Hợp mà cảm thấy khổ não, nhưng vào lúc này, Kỷ Vân Duệ chuyển qua thích Đường Ân Hi. Đường Ân Hi nhìn qua không chỉ không có dạy dỗ, hơn nữa cử chỉ vô lễ, điều này làm cho mẹ Kỷ hơi lo lắng. Bảo bối mình sinh ra từ nhỏ không dám đụng một cọng tóc gáy, bây giờ lại bị người khác gõ gõ đánh đánh nên mẹ Kỷ thật sự rất khó mà vui vẻ.
Bách Hợp sáng mắt lên, mỉm cười liền nói: “Bác gái không cần lo lắng, hai ngày trước lúc cháu cùng cha mẹ gọi điện thoại, cha mẹ cháu còn hỏi thăm hai bác, họ có gửi mấy tấm hình cho cháu, để cháu lấy cho hai bác nhìn một chút.”
Mẹ Kỷ miễn cưỡng cười một tiếng, chẳng qua là lúc nghe vợ chồng nhà họ Giang hỏi thăm thì vẻ mặt mới hòa hoãn chút. Bách Hợp lấy điện thoại của mình ra, vửa mở ra,tấm hình đầu tiên chính là Liễu Nhạn Nam tình cảm nắm tay Đường Ân Hi lúc trong phòng làm việc, mẹ Kỷ chính mắt nhìn thấy, chân mày liền dựng ngược lên.
“Bách Hợp, cho bác nhìn một chút”. Mẹ Kỷ lúc này tức đến mức bàn tay cũng hơi phát run. Thật ra Bách Hợp cũng không có hình cha mẹ gì đó, nhưng nghĩ vào lúc này mẹ Kỷ mà nhìn thấy cảnh Đường Ân Hi và Liễn Nhạn Nam ở chung với nhau như vậy thì cũng không còn tâm tư xem xét lời nói của mình là thật hay giả. Mục đích đã đạt tới, dĩ nhiên cô có chút bối rối cất điện thoại đi.
Ở nhà họ Kỷ xảy ra một khúc nhạc đệm như vậy, Bách Hợp đạt được mục đích thấy Đường Ân Hi bị nhà họ Kỷ chán ghét. Quan trọng hơn là lúc cô gần đi còn thành công bỏ lại một quả lựu đạn, vì vậy tất nhiên đứng dậy cáo từ. Mẹ Kỷ lúc này thật không có tâm tư giữ cô lại, nhớ tới vô tình nhìn thấy trong điện thoại Bách Hợp ảnh Đường Ân Hi và Liễu Nhạn Nam thân thiết nắm tay nhau, mẹ Kỷ cảm thấy nhục nhã, hận không thể lập tức đuổi Đường Ân Hi ra khỏi nhà.
Nếu như trường hợp này mẹ Kỷ quang minh chánh đại nhìn, dù thấy hai người dắt tay nhau thì mẹ Kỷ cũng sẽ không nghĩ lung tung như vậy, nhưng khi Bách Hợp hoang mang thu lại điện thoại, lại khiến cho bà mơ hồ cảm thấy hai người này tình cảm thân mật,trong lòng mẹ Kỷ không khỏi tưởng tượng linh tinh.
Bách Hợp vui vẻ rời khỏi nhà họ Kỷ. Để lại phía sau biệt thự nhà họ Kỷ đèn chiếu sáng như ban ngày. Bách Hợp vốn không muốn cùng đám người Kỷ Vân Duệ lại có bất kì quan hệ gì, dù sao cô chỉ muốn thay nguyên chủ sống hết một đời. Thế nhưng không nghĩ tới, cô muốn tránh xa đám người kia lại không tránh được. Nếu đã như vậy thì cô sẽ chia rẽ Kỷ Vân Duệ và Đường Ân Hi, thay nguyên chủ làm điều cô ấy muốn trong kịch tình, nhưng lại vì không đành lòng mà chưa hoàn thành.
Nếu như tình cảm hai người Kỷ Vân Duệ và Đường Ân Hi bền vững như vàng thì thôi, còn nếu như tình cảm của bọn họ không sâu như thế, vậy thì chỉ có thể trách bọn họ kiếp này không có duyên phận. Tương đương với việc để cho Đường Ân Hi nếm thử chút cảm giác yêu mà không được của Giang Bách Hợp trong kịch tình.
Ngày thứ hai, ngay trên trang bìa của những tờ báo lớn, ở vị trí bắt mắt nhất, chính là hình ảnh lúc Liễu Nhạn Nam lôi kéo Đường Ân Hi ra ngoài, Đường Ân Hi suýt nữa bị ngã, sau đó Liễu Nhạn Nam ôm cô ta vào ngực. Nhưng bởi vì góc độ của máy quay, hình ảnh lại nhìn giống như hai người đang ở tư thế hôn nhau hết sức ái muội vậy, chuyện này nhất thời đưa tới sóng gió to lớn, rất nhiều fan hâm hộ của Kỷ Vân Duệ tức giận, người người đều bình luận trên web yêu cầu Đường Ân Hi cút đi.
Trong lúc nhất thời tin tức Đường Ân Hi chân đạp hai thuyền trên toàn bộ nước Hoa đã không còn là bí mật.Người người đều thóa mạ Đường Ân Hi không biết xấu hổ, đồng thời lại có người lộ ra thân phận Liễu Nhạn Nam. Nếu như Liễu Nhạn Nam là một người bình thường thì không sao, thế nhưng hết lần này đến lần khác thân phận hắn lại cao, tài sản phong phú, là một thương nhân lớn của nước Hoa. Cái tin tức này vừa truyền ra, có người liền cho là Đường Ân Hi đã bị Liễu Nhạn Nam bao.
Bách Hợp lúc này ngồi trong phòng làm việc, cầm trong tay một cây bút, phân phó trợ lý Vương đang đứng ngồi không yên:
“Tìm những nhà báo này đăng trên web. Nói là Kỷ Vân Duệ dựa vào quan hệ của Đường Ân Hi cùng Liễu Nhạn Nam để kéo tài trợ”
Tiểu Vương nghe nói như thế, sắc mặt không khỏi có chút trắng bệch,đôi môi run run hai cái: “ Giang tổng, nhưng mà, nhưng mà ngài Liễu không phải là, không phải là người mà ngài…..”
“Trước kia phải, bây giờ không phải. Anh ta có thể để ý đến loại người như Đường Ân Hi, cậu còn cảm thấy tôi còn có thể để ý đến anh ta? Cậu có còn muốn làm công việc này nữa hay không?” Bách Hợp đột nhiên nói với âm điệu mềm mại, hơi nở nụ cười. Khi cô làm việc là một cô gái tự tin, ưu nhã, mặc dù tuổi không lớn, nhưng trên người lại có một sực trầm ổn làm cho lòng người an tâm, tiểu Vương trước kia chỉ thấy cô luôn cười với Liễu Nhạn Nam, còn thời gian làm việc rất ít khi thấy cô cười. Cả công ty đều nói Giang Bách Hợp là một người đẹp, đáng tiếc là một người đẹp băng giá.
Không nghĩ tới bây giờ cô ấy cười một tiếng, tiểu Vương trước đây không thấy có cảm giác gì, nhưng bây giờ lại cảm thấy trong nụ cười của Bách Hợp có một sự quyến rũ không nói lên lời, khiến cho cậu ta không muốn từ chối yêu cầu của Bách Hợp, đang lúc chóng mặt thì cậu liền gật đầu một cái:
“Nhưng mà Giang tổng, nếu như vậy, Kỷ Vân Duệ sau này có thể bị…”
Dù là người nổi tiếng trên toàn bộ Hoa Hạ, dính một chút hình tượng xấu xí này cũng khiến cho anh ta không thể trở mình, sau này Kỷ Vân Duệ có làm việc tốt hơn nữa, có thể rửa sạch danh tiếng của anh ta, nhưng nháo một hồi như vậy, cũng khiến rất nhiều người sinh lòng hoài nghi anh ta, sau này không xảy ra chuyện giống vậy thì thôi, nếu vừa vặn phát sinh một lần nữa chuyện lôi kéo tài trợ tương tự, ánh mắt hoài nghi của dân chúng liền có thể phá hủy Kỷ Vân Duệ đang sống sờ sờ. Nhưng về phần có đi tới một bước kia hay không, Bách Hợp tạm thời còn không muốn quản, cô chỉ muốn khiến Kỷ Vân Duệ và Đường Ân Hi tách ra, ít nhất anh ta muốn chọn người, cũng không phải nhất định là Đường Ân Hi.
“Giờ mặc kệ những thứ này, ngay lập tức cậu tìm cho công ty 20 người mới để kí hợp đồng, 20 người này phải là loại con gái giống Đường Ân Hi ”
Đài truyền hình của Bách Hợp cũng lấy tiết mục của người khác làm chủ, nhưng cũng có lúc đài mình cần phát một ít tiết mục tổng hợp. Dĩ vãng ánh mắt Giang Bách Hợp không tệ, hơn nữa cô lại là người làm kinh tế giỏi, vì vậy sau khi tốt nghiệp đã quản lý công ty rất tốt, hàng kỳ có mấy tiết mục chủ chốt được rất nhiều người thích xem, tỷ số xem truyền hình cũng đứng top đài truyền hình trụ cột. Như vậy việc muốn tìm người làm phụ tá chủ trì chương trình cũng không phải chuyện gì quái dị, mặc dù tiểu Vương có chút hoài nghi sao Bách Hợp lại yêu cầu tìm được người giống Đường Ân Hi như vậy, nhưng cậu vừa nãy bị bộ dáng tươi cười của Bách Hợp làm u mê, vì vậy không chút do dự liền đáp ứng.
Đặc biệt dặn dò tiểu Vương, không những phải tìm được người không chỉ dung mạo, bề ngoài giống Đường Ân Hi khả ái xinh đẹp, linh động tươi trẻ, còn nhất định phải giống tính cách cô ta, hơn nữa gia đình hoàn cảnh cũng phải tương tự. Những điều kiện này lúc đầu nghe có chút hà khắc, nhưng dân số nước Hoa nhiều như vậy, nếu thật phải tìm được mười mấy người con gái như thế, cũng không phải chuyện gì quá khó khăn. Đường Ân Hi lúc trước có ưu thế bên người Liễu Nhạn Nam và Kỷ Vân Duệ chẳng qua là vì thiếu gia nhà giàu từ nhỏ đã thấy nhiều mỹ nhân ưu nhã, hoặc trong gia tộc minh tranh ám đấu, khi thấy Đường Ân Hi là cô gái thuần khiết, thẳng thắn như vậy thì cảm thấy có chút mới lạ thôi, dần dần mới biến thành thích.
Có thể bất chợt cô gái giống Đường Ân Hi như vậy xuất hiện thật nhiều, vật không hiếm thì không đắt. Bách Hợp thật mong chờ đến lúc đó trên mặt Liễu Nhạn Nam và Kỷ Vân Duệ sẽ có biểu tình gì.
Tiểu Vương lần này làm việc rất tốt, dù sao có thể đi theo nguyên chủ làm việc, cũng phải có mấy phần bản lãnh, trước sở dĩ cậu ta sẽ mắc sai lầm, có lẽ cũng là do cách đối đãi của Giang Bách Hợp. Hôm nay sau khi nghe qua lời cảnh cáo của Bách Hợp, cậu ta rất nhanh ở trong thời gian ngắn tìm được gần 30 cô gái xinh đẹp trẻ tuổi, tất cả đều khoảng 20 tuổi, nhiều tuổi nhất cũng không vượt quá 21, trẻ trung trắng trẻo không hề kém Đường Ân Hi, quan trọng nhất là các cô ăn mặc gần giống Đường Ân Hi, tóc đuôi ngựa buộc cao, cùng với các loại quần áo dù không quý giá, nhưng lại hết sức thể hiện được khí chất tuổi trẻ hoạt bát. Nếu như không phải là nhìn mặt mũi, chỉ nhìn khí chất, bóng lưng cùng với vóc người, gần như những cô gái này giống y hệt Đường Ân Hi.