Vương Tử Quân nghe Tiêu Quảng Niên lên tiếng mà không khỏi nhíu mày, hai nữ tiếp viên hàng không cách đó không xa cũng nhíu mày, bọn họ không nghe được lời của Vương Tử Quân, thế nhưng lời nói của Tiêu Quảng Niên lại khá lớn.
- Đồng Đồng, vốn cho rằng tình huống gặp mặt ngẫu nhiên sẽ mang đến cho cậu một tình duyên, bây giờ xem ra chỉ thuần túy là không may. Nhưng cậu nói xem sao lại trùng hợp như vậy, cậu vốn bay tuyến nước ngoài, lần này, lần này đi chuyến này cũng là vì muốn về nhà, sao lại trùng hợp gặp sự kiện mà nhiều năm rồi chưa xảy ra chứ?
Nữ tiếp viên hàng không xinh đẹp giống như một cái máy hát, nàng liên tục mở miệng nói.
Nữ tiếp viên được gọi là Đồng Đồng vung tay giữ lấy miệng của người bạn, sau đó nói:
- Đây chỉ là trùng hợp, cậu tạm thời đừng nói nhiều như vậy, cậu cũng nên bớt xem tiểu thuyết đi, nếu không sẽ phải tẩu hỏa nhập ma đấy.
Sau khi hi hi ha ha nói vài ba câu, Đồng Đồng kéo một chiếc vali nhỏ nói:
- Tiểu Linh, mình đi trước, dì Hai chắc đang chờ mình.
Đồng Đồng nói đến dì Hai thì vẻ mặt thật sự có chút buồn bã.
- Đồng Đồng đừng lo lắng, dì Hai của cậu sẽ không có việc gì đâu.
Cô gái tên là Tiểu Linh giống như biết Đồng Đồng đang nghĩ về cái gì, nàng khẽ mở miệng an ủi.
- Chỉ mong là như vậy.
Đồng Đồng cười lớn một tiếng, sau đó nàng kéo chiếc vali đi ra ngoài cửa.
- Cậu bạn, cậu nghe anh nói một câu này, bây giờ còn chưa muộn đâu, nếu bây giờ cậu đi tìm người ta xin số điện thoại, tôi tin người ta sẽ không do dự mà nói cho cậu biết, qua thôn sao lại không gặp được quán ăn chứ?
Tiêu Quảng Niên vẫn không từ bỏ ý nghĩ lôi kéo Vương Tử Quân, giống như không tác thành được cho Vương Tử Quân lần này thì hắn thật sự không thể nào từ bỏ ý định được vậy.
Vương Tử Quân thật sự có chút mất kiên nhẫn, hắn cười cười với Tiêu Quảng Niên, chuẩn bị nói lời cáo từ. Lúc này có vài người phía trước đi đến, bọn họ nhanh chóng đến trước mặt Vương Tử Quân.
- Bí thư Vương, anh đã khổ cực rồi.
Đi đầu chính là phó bí thư Trương Hợp Tuân, khi đi đến trước mặt Vương Tử Quân thì hắn duỗi hai tay ra, trên mặt còn mang theo vài phần kích động.
Bên trái Trương Hợp Tuân chính là trưởng phòng tuyên truyền Lữ Hâm Sâm, bên trái chính là cục trưởng cục công an Hà Tiến Chung. Hai người bọn họ tuy không nói gì thế nhưng lại dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân bắt tay với Trương Hợp Tuân, sau đó cười nói với Lữ Hâm Sâm:
- Đây không phải chỗ nói chuyện, chúng ta ra ngoài hãy nói.
Tiêu Quảng Niên vốn đi theo bên cạnh Vương Tử Quân, lúc này thấy nhóm người Trương Hợp Tuân, càng cảm thấy Vương Tử Quân là người bất phàm. Nếu như vừa rồi hắn còn suy đoán thân phận của Vương Tử Quân, bây giờ thấy phản ứng của Lữ Hâm Sâm và Trương Hợp Tuân, hắn càng cho ra lời nhận định với thân phận của người thanh niên làm mình ghen ghét kia.
- Điều này...Bí thư Vương, lão Tiêu tôi thật sự xem như có mắt không thấy núi Thái Sơn.
Vương Tử Quân nhìn thấy Tiêu Quảng Niên còn muốn tiếp tục lên tiếng, thế là hắn khẽ khoát tay áo nói:
- Anh Tiêu, chúng ta gặp mặt nhau cũng xem như là bạn bè, bây giờ tôi còn có chút việc, khi nào anh có thời gian đến thành phố La Nam, chúng ta sẽ cùng nhau tâm sự.
Vương Tử Quân được nhóm người Trương Hợp Tuân tiền hô hậu ủng đưa ra khỏi sân bay, khi hắn đi ra, nữ tiếp viên tên là Đồng Đồng đang kéo theo chiếc vali nhỏ cũng từ bên trong đi ra.
Trước đó Đồng Đồng nói với Tiêu Quảng Niên là mình không có số điện thoại di động, thế nhưng sau khi xuất hiện ngoài cổng sân bay thì nàng lại dùng hành động thực tế để đánh đổ lời nói của mình. Nàng lấy một chiếc điện thoại nhỏ màu hồng ra rồi khẽ nói:
- Dì Hai, cháu là Đồng Đồng, dì đang ở đâu vậy?
- Đồng Đồng, dì đang ở khách sạn Phúc Tường, bọn họ đang tìm dì, cháu đến nên cẩn thận một chút.
Một giọng nữ có hơi khàn khàn truyền đến từ đầu dây bên kia, thế nhưng sau nháy mắt lại nói tiếp:
- Đồng Đồng, cháu đừng đến tìm dì, cháu đặt thứ gì đó trong tủ chứa đồ của siêu thị, để dì tự đến lấy là được.
- Dì Hai, cháu nhất định phải gặp dì, vào giữa ban ngày ban mặt, cháu cũng không tin bọn họ dám làm gì.
Cô gái Đồng Đồng cắn chặt môi hồng, nàng dùng giọng kiên đinh nói với đầu dây bên kia.
Đầu dây bên kia có chút trầm mặc, lúc này mới dùng giọng cực kỳ kiên quyết nói:
- Cháu không thể đến, bọn họ vì chính mình mà cái gì cũng có thể làm được, dượng của cháu lúc đó không phải vì không tin bọn họ dám làm như vậy nên mới chết một cách chẳng rõ ràng như vậy sao?
Vương Tử Quân đi ra sân bay, lần đầu tiên hắn cảm thấy giẫm chân lên mặt đất thì thư thái như vậy. Đoàn người bọn họ cộng thêm nhóm người Trương Hợp Tuân, ít nhất cũng hơn chục người, thật sự hấp dẫn ánh mắt người khác.
- Bí thư Vương, lúc này cũng không còn sớm nữa, khi đến cục trưởng Tiến Chung đã có sắp xếp phòng, anh xem có nên nghỉ ngơi trước không?
Trương Hợp Tuân đi ở bên cạnh Vương Tử Quân, sau đó khẽ đề nghị một câu với Vương Tử Quân. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Cục trưởng cục công an Hà Tiến Chung đứng bên cạnh Trương Hợp Tuân, nghe Trương Hợp Tuân nói rằng có sắp xếp phòng cho Vương Tử Quân, thế là cảm thấy mình rất có thể diện. Nhưng hắn cũng không dám nói lời nào, dù sao thì lúc này một cục trưởng cục công an như hắn cũng không có dư âm lên tiếng.
Vương Tử Quân nhìn Trương Hợp Tuân, sau đó hắn khẽ cười nói:
- Như vậy thì chúng ta nghỉ ngơi một chút.
Sau đó hắn đưa mắt nhìn thoáng qua Hà Tiến Chung:
- Cảm ơn tấm lòng của cục trưởng Tiến Chung.
- Bí thư Vương, đây là việc tôi phải làm.
Hà Tiến Chung nghe thấy lời khích lệ của Vương Tử Quân thì vội vàng khẽ nói.
Đoàn người đến đón Vương Tử Quân chạy trên bốn chiếc xe, ngoài xe mười hai chỗ, còn có ba chiếc Santana, tuy xe có hơi bình thường nhưng cũng cực kỳ khí thế.
Sau khi Vương Tử Quân ngồi lên xe mười hai chỗ, nhóm người Trương Hợp Tuân cũng nhanh chóng lên xe. Trương Hợp Tuân là người có cấp bậc cao nhất sau Vương Tử Quân, thế nên hắn tất nhiên sẽ mở đầu câu chuyện:
- Bí thư Vương, lần này ngài về thủ đô có thể nói là cứu vãn thanh danh của chính quyền thành phố La Nam trong mắt quần chúng nhân dân. Sau khi ngài đi thì đường sắt Mân Cô thay đổi tuyến đường, tin tức này đã truyền khắp thành phố La Nam, khi đó có nhiều quần chúng không hiểu vấn đề, thế cho nên lời nói tỏ ra bất mãn với đảng ủy chính quyền thành phố La Nam.
- Bây giờ thì rất tốt, hai tuyến đường sắt đi qua thành phố La Nam, tin tức này làm cho cả thành phố phấn chấn tinh thần. Tất cả mọi người đều nói có bí thư Vương thì thành phố La Nam sẽ ngày càng phát triển mạnh mẽ hơn.
Những lời nói nịnh nọt như vậy thì ai cũng thích nghe, đặc biệt là một người có cấp bậc gần bằng với Vương Tử Quân như Tiêu Quảng Niên, những lời nói của đối phương càng làm cho Vương Tử Quân cảm thấy thoải mái. Nhưng chưa biết rõ về Tiêu Quảng Niên, thế cho nên lúc này vẫn bảo trì khoảng cách nhất định với thái độ làm thân của đối phương.