Vương Tử Quân vừa đặt điện thoại xuống thì Triệu Hiểu Bạch gõ cửa đi vào. Lúc này Triệu Hiểu Bạch rất vui vẻ, hắn nói với Vương Tử Quân: - Chủ tịch Vương, vừa rồi bí thư Sầm có gọi điện thoại đến, nói là mời ngài đi qua một chút.
- Có nói là chuyện gì không? Vương Tử Quân vừa mở văn kiện ra đành phải gấp lại, sau đó thuận miệng hỏi Triệu Hiểu Bạch.
Triệu Hiểu Bạch suy tư giây lát rồi nói: - Phía bên kia gọi điện thoại đến cũng không nói thêm điều gì, thế nhưng tôi cảm thấy nó có liên quan đến hạng mục của công ty LiSang.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói: - Chúng ta đi thôi.
Khi Vương Tử Quân đi đến phòng làm việc của Sầm Vật Cương, lúc này Sầm Vật Cương đang ngồi pha trà. Lão vừa mới cho thư ký gọi điện thoại cho Vương Tử Quân, sau đó nhanh chóng pha trà.
Thực tế trước khi Sầm Vật Cương gọi điện thoại cho Vương Tử Quân thì có nhận được điện thoại của lãnh đạo thượng cấp, đây là một vị lãnh đạo trước nay luôn giúp đỡ công tác của Sầm Vật Cương. Trước nay Sầm Vật Cương luôn cực kỳ cung kính với vị lãnh đạo có năng lực và công tác nhiệt tình này.
Trước kia nếu Sầm Vật Cương được lãnh đạo khen ngợi thì nhất định sẽ cảm thấy rất vui mừng. Nhưng bây giờ lão căn bản không vui nổi, mặc dù vị lãnh đạo này còn khen ngợi lão nhiều hơn cả trước kia, còn nói thêm vài lời với tâm tình rất vui, thế nhưng tâm tình của chính Sầm Vật Cương lại không quá cao.
Sầm Vật Cương hiểu vì sao tâm tình của mình lại biến đổi như vậy, không phải vì những cố gắng của Vương Tử Quân bên kia có được kết quả thành công sao? Nhưng lý trí nói cho lão biết dù thế nào thì đó cũng là chuyện tốt với tỉnh Mật Đông, mình nhất định phải chúc mừng Vương Tử Quân. Dù sao mình cũng là bí thư tỉnh ủy Mật Đông, cần phải là người có trí tuệ bao quát thiên địa.
- Chủ tịch Tử Quân, mời anh ngồi. Anh đến rất đúng lúc, tôi vừa mới pha trà xong, nếu anh đến muộn một chút, chỉ sợ trà sẽ không được ngon như lúc này. Khi thấy Vương Tử Quân và thư ký cùng nhau đi đến, Sầm Vật Cương không khỏi cười ha hả nói.
Vương Tử Quân nhìn dụng cụ pha trà trên bàn, hắn không khỏi cười ha hả nói: - Bí thư, hy vọng ngài kêu gọi tôi nhiều lần hơn.
- Tôi thấy rõ ràng là anh muốn uống trà. Sầm Vật Cương cũng cười ha hả nói với Vương Tử Quân.
Lusc này bầu không khí trong phòng trở nên cực kỳ hòa hợp, sau khi rót cho Vương Tử Quân một ly trà thì Sầm Vật Cương dùng giọng vui mừng nói: - Chủ tịch Tử Quân, hôm nay tôi nhận được điện thoại của lãnh đạo trung ương, anh ấy cảm thấy rất tán thưởng Mật Đông có năng lực ôm sóng lớn có được kết quả bất ngờ, căn bản còn cho ra những lời đánh giá cao độ với công tác của chúng ta.
Vương Tử Quân tiếp nhận ly trà uống một ngụm, cũng không nói lời nào, vẫn bày ra bộ dạng lắng nghe.
- Khi các tỉnh thành như Tây Tường bị công ty LiSang chối bỏ, lãnh đạo thượng cấp căn bản là có chút phẫn nộ. Vất vả lắm mới có được một hạng mục lớn, thế nhưng vì hoàn cảnh không đạt được tiêu chuẩn mà mất đi, thật sự làm cho người ta cảm thấy rất bực mình. Cũng may là cuối cùng có Mật Đông cùng tham gia tranh thủ hạng mục, ngay cả lãnh đạo cũng nói rất bất ngờ với kết quả này.
- Chủ tịch Tử Quân, hạng mục này thật sự rất tốt, công lao của anh là lớn nhất, lãnh đạo nói chuyện cũng đã khẳng định thành tích của anh. Sầm Vật Cương mở miệng với tình cảm mãnh liệt, Vương Tử Quân nhìn gương mặt vui tươi của Sầm Vật Cương, hắn không khỏi dùng giọng khiêm tốn nói: - Bí thư Sầm, tôi cũng không dám kể công tự ngạo ở phương diện chạy hạng mục này, sở dĩ hạng mục này có thể ở lại Mật Đông, chủ yếu là vì Mật Đông tràn đầy lực chiến đấu dưới sự lãnh đạo của ngài, là chúng ta bày ra một tình thế phát triển tốt, không mưu mà hợp.
Sầm Vật Cương chỉ khẽ cười cười với những lời nói an phận của Vương Tử Quân, thế nhưng nụ cười này có vài phần khổ sở. Nếu như là chuyện bình thường, quy kết lên phương diện hai bên cùng cố gắng phấn đấu là chính xác, dù sao đến giai đoạn này, rất nhiều chuyện cũng không phải là một người cố gắng có thể thành công được.
Nhưng sự kiện này Sầm Vật Cương lại thấy rõ ràng, dù là trong mắt ai cũng không thể bỏ qua lực ảnh hưởng của Vương Tử Quân. Dù sao thì Vương Tử Quân chính là người thúc đẩy công tác chỉnh đốn trừng trị các xí nghiệp gây ô nhiễm trong tỉnh, thậm chí còn gánh trách nhiệm ở phương diện kinh tế tụt dốc.
- Chủ tịch Tử Quân, những lúc nên khiêm tốn thì chúng ta sẽ khiêm tốn, nhưng khi không cần khiêm tốn thì cũng nên vui lòng tiếp nhận. Sầm Vật Cương khoát tay áo với Vương Tử Quân rồi dùng giọng ôn hòa nói.
Hai người nói thêm vài câu, sau đó Sầm Vật Cương nói tiếp: - Chủ tịch Tử Quân, Mật Đông có thể cạnh tranh được hạng mục của công ty LiSang, điều này cho thấy kinh tế Mật Đông có một phần không nhỏ của nông nghiệp. thế nhưng trạng thái phát triển của chúng ta vẫn chưa lạc quan, phương diện phát triển kinh tế chúng ta cần phải đi thêm lối khác, phải tiến lên một bậc nữa.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói: - Bí thư Sầm, bây giờ chúng ta không những phải xúc tiến đẩy mạnh kinh tế cả tỉnh, còn cần phải hoàn thành chiến lược thăng cấp kinh tế. Tôi cảm thấy bước tiếp theo nên mở đường cho các sản nghiệp mới phát triển, thông qua sự giúp đỡ của chính sách để liên tục đẩy mạnh tỉ trọng của các sản nghiệp này trong tổng sản lượng công nghiệp của chúng ta.
- Đối với phương diện phát triển các sản nghiệp mới còn phải phát huy ưu thế tập trung, quy hoạch trọng điểm, kêu gọi đầu tư lớn. Chúng ta phải xây dựng nhiều khu vực tập trung sản nghiệp mới trong tỉnh, kêu gọi đầu tư từ khắp nơi, cuối cùng hình thành một trạng thái bền vững cho các sản nghiệp mới.
Sầm Vật Cương lẳng lặng nghe Vương Tử Quân nói về phương diện phát triển sản nghiệp mới, lão căn bản có nghiên cứu về phương diện này, thế nhưng cảm thấy nếu dựa theo ý nghĩ của Vương Tử Quân mà xây dựng tập trung các khu sản nghiệp mới, còn không biết mất bao nhiêu thời gian.
Nhưng Sầm Vật Cương không dám nói những suy nghĩ của Vương Tử Quân là không đúng, lão trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói: - Chủ tịch Tử Quân, tôi đồng ý với ý kiến của anh, phía ủy ban nhân dân tỉnh nên cho ra phương án, chúng ta sẽ cùng thảo luận. Nhưng ở phương diện phát triển kinh tế, chúng ta vừa phải đầu tư cổ phiếu, vừa phải nắm lấy những hạng mục khác.
Sầm Vật Cương nói đến đây thì đứng lên khỏi ghế sa lông, lão cầm một văn kiện trên bàn làm việc của mình đưa cho Vương Tử Quân, sau đó lại nói: - Chủ tịch Tử Quân, phương diện xây dựng khu đô thị mới của thành phố Linh Long đang chuyển biến từng ngày, đây là quy hoạch của bọn họ. Lúc này bọn họ chuẩn bị thông qua cố gắng mười năm để đưa thành phố Linh Long vượt qua các thành phố hiện tại, làm trung tâm du lịch tài chính của ba tỉnh liền kề. Tôi cảm thấy quy hoạch này của bọn họ là rất tốt, chúng ta nên cổ vũ bọn họ.
Vương Tử Quân thật ra đã được xem qua văn kiện này, thế nhưng hắn căn bản không đồng ý với phương án đẩy mạnh xây dựng khu đô thị mới và kinh tế mới của Linh Long. Nhưng khi nhìn bộ dạng cực kỳ vui vẻ của Sầm Vật Cương, hắn trầm ngâm giây lát, sau đó cười nói: - Bí thư Sầm, tôi cảm thấy ý nghĩ của phía thành phố Linh Long là rất khá, chúng ta nên tích cực làm người dẫn đường để thành phố Linh Long thuận lợi đẩy mạnh phát triển.
Sầm Vật Cương khẽ gật đầu, lão nhìn về phía Vương Tử Quân rồi cười nói: - À, khi nên nhắc nhở thì chúng ta nhất định phải nhắc nhở, nhưng khi nên cổ vũ thì chúng ta cũng không nên tiếc lời.
Vương Tử Quân rời khỏi phòng làm việc của Sầm Vật Cương mà nụ cười trên mặt biến mất không ít. Hắn từ trong cảm giác mà thấy được sự phát triển của Linh Long là quá cấp tiến. Lúc này hắn cảm thấy lo lắng vì Linh Long phát triển chủ yếu dựa vào một vài sản nghiệp chủ chốt, chỉ cần thị trường biến động thì sẽ có dấu hiệu sụp đổ.
Khi Vương Tử Quân đang thầm nghĩ như vậy thì điện thoại vang lên. Hắn nhìn thoáng qua màn hình gọi đến, người liên lạc với hắn là bí thư Phùng Vũ Trách của thị ủy Thanh Chuyên. Vương Tử Quân rất xem trọng vị bí thư thị ủy luôn chứng thực suy nghĩ của mình, thế là hắn mỉm cười nghe máy: - Vũ Trách, có chuyện gì không?
- Chủ tịch, lúc này hạng mục của công ty LiSang đã được quyết định, điều này làm cho tôi và chủ tịch Tần cảm thấy rất phấn chấn. Hai người chúng tôi bây giờ đang ở trong tỉnh, chúng tôi muốn biểu đạt tâm tình vui mừng của mình, thế nên muốn hỏi xem tối nay ngài có rảnh không? Nếu có thời gian thì chúng tôi mong muốn được uống vài ly với ngài. Phùng Vũ Trách ở đầu dây bên kia tỏ ra cực kỳ hào hứng.
Vương Tử Quân do dự một lát rồi nói: - Đơn giản một chút là được, mà các anh cũng nên mời cả chủ tịch Hà, mọi người cùng nhau chúc mừng.