- Ai nói ngày mai chúng ta không có sắp xếp gì? Phương diện sản xuất an toàn ở phía thành phố Đồng Lục bên kia căn bản là không tồi, Lôi Hợp Tuấn đã báo cáo với tôi vài lần, yêu cầu tôi đi qua kiểm tra, sáng mai chúng ta đến thành phố Đồng Lục. Vương Tử Quân cũng không nổi giận vì lời khuyên của Triệu Hiểu Bạch, hắn nhanh chóng cho ra quyết định.
Triệu Hiểu Bạch biết mình có nói thêm cũng vô ích, hắn không khỏi lấy lại cảm giác thoải mái như thường. Hắn thầm nghĩ: "Anh Lý, cũng không phải tôi không giúp anh, chủ yếu là tôi dù nói lời hay cũng không được bí thư Vương ném cho cơ hội, anh nên tự cầu phúc cho mình đi!"
Triệu Hiểu Bạch thầm nghĩ như vậy, hắn nhanh chóng đặt tâm tư của mình, lên phương diện công tác: - Bí thư Vương, có cần tôi thông báo với bí thư Lôi hay không?
Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi mới nói: - Lôi Hợp Tuấn dám nói anh ấy làm rất tốt công tác này, cũng không sợ kiểm tra. Tôi sẽ đến tập kích, ngày mai chúng ta lên đến đường cao tốc rồi gọi điện thoại cho phía thành phố Đồng Lục.
- Vâng. Triệu Hiểu Bạch đồng ý một tiếng, hắn thật sự muốn vỗ bàn tán dương. Mặc dù Lôi Hợp Tuấn có mưu tính sâu xa thế nào, nói chung cũng không ngờ vào lúc này bí thư Vương có thể chạy đến địa bàn của mình kiểm tra phương diện sản xuất an toàn.
Vương Tử Quân thấy Triệu Hiểu Bạch đang sắp xếp văn kiện, hắn chợt nói: - Hiểu Bạch, gần đây bên ngoài có ý kiến gì với công tác đấu thầu lần này không?
Sau kiếp sống của một thư ký trong thời gian hai tháng, Triệu Hiểu Bạch căn bản đã trưởng thành ở nhiều phương diện. Hắn hiểu những gì mà bí thư Vương nói không phải là tin tức bên ngoài, mà chính là cái nhìn của cơ quan tỉnh ủy với sự kiện lần này.
Triệu Hiểu Bạch trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói: - Bí thư Vương, bây giờ bên ngoài có không ít nghị luận, rất nhiều người cũng không xem trọng cạnh tranh lần này. Có người nói không biết được rõ ràng hình thức này có lợi ích thực tế gì không, thế nhưng đó là một hoạt động kỳ lạ được tiến hành đầu tiên. Có không ít thương gia đến đây, thế nhưng khi mà kịch hay mở màn thì không biết đám người kia có cơ hội gì hay không.
Triệu Hiểu Bạch nói xong những lời này thì chú ý nhìn vẻ mặt của Vương Tử Quân, phát hiện gương mặt của bí thư Vương cũng không tức giận, thế là nói tiếp: - Hai ngày trước tôi đến nhà dượng, ông ấy tỏ ra giúp đỡ ngài ở phương diện công tác này. Ông ấy nói trông mong ngài có thể nhanh chóng rút tiền từ tài khoản của các công ty kia, vì tài lực của thành phố bây giờ căn bản đã không còn đủ nữa.
Vương Tử Quân cười cười không nói gì, hắn căn bản đều nghĩ đến những tình huống mà Triệu Hiểu Bạch đang phản ánh. Gần đây luôn có những người làm việc không có chút bản lĩnh, thế nhưng lại thích xem náo nhiệt, chưa từng chịu chậm chân hơn người khác.
Đối với công tác lần này Vương Tử Quân đã để Tần Hồng Cẩm tìm không ít chuyên gia tiến hành luận chứng, hơn nữa trong ký ức mơ hồ của hắn thì phong trào thể dục thể thao càng ngày càng có xu hướng kiếm ra tiền. Chẳng qua thời điểm nào được nhiều ít bao nhiêu thì hắn căn bản không quá rõ ràng.
- Hy vọng lần này sẽ có kết quả tốt. Vương Tử Quân thầm nói một câu, sau đó hắn chậm rãi đi ra khỏi phòng làm việc của mình.
Lúc này mặt trời đã ngã về tây, một vầng sáng đỏ hiện lên, phương tây xuất hiện một quầng váng. Vương Tử Quân nhìn mặt trời đỏ rực mà trong lòng không khỏi có chút lộp bộp. Hắn không khỏi nghĩ đến một cuộc điện thoại từ hôm trước của Mạc Tiểu Bắc, nội dung chính là tình huống của Mạc lão gia tử đột nhiên trở nên tốt đẹp hơn.
Có một đoàn người đứng ở lối vào thành phố Đồng Lục, người đứng đầu chính là bí thư thị ủy Lôi Hợp Tuấn và quyền chủ tịch Cao Đại Hòa. Lúc này hai người đều treo nụ cười, thỉnh thoảng còn nói với nhau hai câu làm cho người ta lầm tưởng hai bên có mối quan hệ rất tốt đẹp.
Thế nhưng thực tế thì mối quan hệ giữa bọn họ như thế nào? Chỉ có hai người bọn họ biết rõ mà thôi.
- Bí thư Lôi, anh nghĩ mà xem, hôm nay tiến hành đấu giá quảng cáo trong đại hội thể dục thể thao, thế nhưng lãnh đạo lại không ở trong tỉnh để nắm chặt công tác này, lại đột nhiên đến tập kích thành phố chúng ta. Cao Đại Hòa có gương mặt béo tốt và trắng trẻo, khi cười rộ lên lộ ra vẻ ôn hòa.
Lôi Hợp Tuấn cũng không rõ vấn đề của Cao Đại Hòa, trước đó hắn cũng không nhận được thông báo bí thư Vương đến thành phố Đồng Lục kiểm tra công tác sản xuất an toàn, khi hắn biết thì bí thư Vương đã đi đến đường cao tốc rồi.
Lôi Hợp Tuấn cực kỳ hoan nghênh Vương Tử Quân đến thành phố Đồng Lục, dù sao đối với hắn thì Vương Tử Quân chính là người giúp mình tiến lên vị trí hiện tại, nếu không có được sự giúp đỡ của bí thư Vương, chỉ sợ hắn khó thể nào là bí thư thị ủy Đồng Lục cho được.
Cao Đại Hòa cũng đi theo sát bên cạnh, hơn nữa người này với nụ cười sáng lạn trên môi làm cho Lôi Hợp Tuấn cảm thấy không dễ đối phó. Dù sao Cao Đại Hòa cũng bị tước mất vị trí bí thư thị ủy Đồng Lục, nguyên nhân chủ yếu của nó là vì một lời nói của bí thư Vương.
Chính mình để cho thư ký thông báo với Cao Đại Hòa rằng bí thư Vương sẽ đến kiểm tra giám sát theo đúng trình tự, thế nhưng người này lại dùng tốc độ nhanh nhất để chạy đến, hồn nhiên tỏ ra giống như không có bất kỳ điều gì bất mãn.
Một người có tâm cơ như vậy thì sau này Lôi Hợp Tuấn phải cẩn thận hơn.
- Tôi hy vọng đấu thầu công khai lần này sẽ thành công, dù sao thì khi đó trong tỉnh sẽ có một nguồn tài chính dành cho hạng mục đại hội thể dục thể thao, mà thành phố chúng ta cũng có thể tranh thủ được một chút. Cao Đại Hòa nói rồi nhìn về phía Lôi Hợp Tuấn: - Bí thư, bí thư Vương là người khống chế tài chính trong tỉnh, sự kiện này ngài nên tăng cường liên hệ với anh ấy, để tranh thủ cho thành phố Đồng Lục chúng ta một chút.
Khi hai người trò chuyện với nhau thì thư ký trưởng văn phòng thị ủy Tống Thịnh Dũng nhanh chóng chạy đến nói: - Bí thư Lôi, chủ tịch Cao, vừa rồi tôi đã liên hệ với thư ký Triệu Hiểu Bạch của bí thư Vương, năm phút sau xe của lãnh đạo sẽ đến.
- Ừ! Lôi Hợp Tuấn khẽ gật đầu, hắn cũng không yêu mến gì vị thư ký trưởng Tống Thịnh Dũng này. Dù sao Tống Thịnh Dũng cũng là thư ký trưởng của vị bí thư tiền nhiệm trước đó, hơn nữa khi mà Cao Đại Hòa có tiếng hô cao nhất tiến lên vị trí bí thư thị ủy, người này càng ném nhiều lực lượng đi theo hò reo sau mông Cao Đại Hòa.
Khi đó tuy Lôi Hợp Tuấn cảm thấy không thoải mái thế nhưng cũng không quá mãnh liệt. Nhưng bây giờ thì không còn giống như trước, chính mình đã là bí thư thị ủy, thế nhưng lại không có được sự phục vụ tốt nhất từ thư ký trưởng văn phòng thị ủy, điều này càng làm cho hắn sinh ra ý nghĩ thay thế Tống Thịnh Dũng.
- Thư ký trưởng, đã chuẩn bị sẵn sàng nghênh đón bí thư Vương chưa?