Lúc này Miêu Dược Hổ ngồi trong phòng làm việc của Vương Tử Quân, gương mặt cười tươi như một đóa hoa nở rộ. Mặc dù vị lãnh đạo này vừa mới đến tỉnh Mật Đông nhận chức chưa bao lâu, thế nhưng chức vụ và vị trí cũng làm cho người ta phải ngước mắt nhìn. Tất cả mọi người đều hiểu rõ ràng: Vị này chính là người đến chuẩn bị thay thế cho chủ tịch Đường Chấn Huy.
Tuy Bí thư Sầm tỏ ra cực kỳ lãnh đạm với Vương Tử Quân, thế nhưng Miêu Dược Hổ vẫn tình nguyện kéo quan hệ với người này. Dù sao thì Vương Tử Quân vẫn còn rất trẻ, tương lai chắc chắn còn phát triển mạnh mẽ, biết đâu sau này chính mình có chuyện gì đó cần nhờ vả đối phương? Nếu chờ đến khi nước đến chân mới nhảy, không bằng bây giờ tạo nên mối quan hệ tốt đẹp để sau này dễ ăn nói.
- Bí thư Vương, hai năm qua thành phố Linh Long chúng tôi căn cứ vào trình độ phát triển khoa học kỹ thuật và mức độ phát triển kinh tế làm điều kiện tiên quyết để cho ra chủ trương xây dựng thành phố Linh Long thành trung tâm phía bắc tỉnh Mật Đông, chúng tôi cố gắng cho ra tác dụng đi đầu trong phương diện phát triển khu vực phía bắc...
Vương Tử Quân ngồi nở nụ cười tủm tỉm sau bàn làm việc của mình, lẳng lặng nghe Miêu Dược Hổ báo cáo công tác. Tuy hắn đi đến Mật Đông không quá lâu, thế nhưng hắn lại căn bản cực kỳ có ấn tượng với tốc độ phát triển kinh tế của thành phố Linh Long. Theo lời nói của nhiều người thì thành phố này chính là địa điểm lý tưởng để làm giàu.
Vương Tử Quân chưa từng đi đến thành phố Linh Long, hắn cũng chỉ biết về thành phố này thông qua các loại tư liệu mà thôi. Lúc này hắn nghe Miêu Dược Hổ giới thiệu về thành phố Linh Long, hắn nghĩ đến những gì mình được biết, thế là gương mặt có chút ngưng trọng.
Thành phố Linh Long phát triển nhanh chóng có sự tương quan mật thiết đến sự coi trọng của bí thư Sầm Vật Cương. Những năm qua thành phố này tìm được đường đi đúng hướng của mình, nắm chặt ưu thế khoáng sản và vị trí địa lý, đẩy mạnh phát triển sản nghiệp khai thác khoáng, vì vậy mà kinh tế phát triển mạnh, làm xuất hiện một số lượng lớn người giàu có.
Trong quá trình phát triển này có một điều cực kỳ đáng nói, đó là thành phố Linh Long luôn cho ra quy hoạch xây dựng thành phố cực kỳ cao, nắm chặt chất lượng, nâng cao hiệu xuất quản lý. Vì những chủ trương tốt như vậy mà hiệu quả trong những năm qua là rất lớn, một thành phố chỉ mất ba năm để phát triển đổi mới hoàn toàn, điều này càng làm cho bí thư Sầm vui vẻ.
- Hy vọng khi nào chủ tịch Vương có rảnh thì đến thành phố Linh Long kiểm tra khảo sát, mong sao lãnh đạo có thể cho ra những đề nghj quý giá với sự phát triển của thành phố chúng tôi. Miêu Dược Hổ đưa mắt nhìn Vương Tử Quân với độ tuổi trẻ hơn mình khá nhiều, sau đó cung kính cho ra lời mời.
Vương Tử Quân cười cười nói: - Thành phố Linh Long bây giờ đi đầu trong tiến trình phát triển kinh tế của tỉnh Mật Đông, tôi nhấ định sẽ phải đến thăm. Còn phương diện ý kiến của tôi, chủ tịch Miêu cũng không nên ôm hy vọng quá lớn. Tôi vừa mới đến nhận công tác, căn bản còn chưa hiểu rõ tình huống, chúng ta cần phải phối hợp với nhau tạo nên góc bù mới tương đối khá.
Vương Tử Quân nói lời khiêm tốn làm cho Miêu Dược Hổ càng thêm cẩn thận. Hắn hiểu không ít về tình hình của Vương Tử Quân, biết rõ bí thư Vương này cực kỳ có ý nghĩ ở phương diện phát triển kinh tế. Ngay cả thành phố Linh Long tự hào có tốc độ phát triển kinh tế cực kỳ cao vời, thế nhưng lại bị thành phố La Nam mà trước kia bí thư Vương nắm quyền theo rất sát sao.
Trước đó đám người bọn họ không phục, vì La Nam so với Linh Long thì căn bản là có cơ sở kém cỏi, phát triển chậm, tài nguyên thiếu thốn, sao có thể đánh đồng với Linh Long? Nhưng sự thật lại làm cho người ta phải chịu phục, tuy không có tài nguyên thế nhưng lại thông qua nhiều phương án phát triển kinh tế quá đổi mới vượt xa ý nghĩ của người thường để sáng tạo ra tốc độ phát triển đang sợ của La Nam, vứt thành phố Linh Long của bọn họ ra phía sau. Điều này làm cho đám người thành phố Linh Long nghẹn họng đứng nhìn, đồng thời cũng không thể không cảm thán vì nếu so với thành phố La Nam thì Linh Long căn bản không có mấy cơ hội xoay chuyển.
Hai người nói vài câu thì Miêu Dược Hổ lấy ra một phần tài liệu từ phòng làm việc của Cố Tắc Viêm đưa cho Vương Tử Quân, lại nói: - Bí thư Vương, đây là chỉ thị của thành phố chúng tôi về việc xây dựng khu công nghệ, kính mong ngài xem qua, để xem còn có gì cần bổ sung hay không?
Vương Tử Quân tiếp nhận văn kiện nhìn qua một lượt, vẻ mặt chợt trở nên cực kỳ nghiêm túc, hắn nói: - Chủ tịch Miêu, ý nghĩ xây dựng khu công nghệ của các anh là rất tốt, thế nhưng tôi muốn biết vài vấn đề: Trước khi các anh xây dựng khu công nghệ, các anh cho rằng có thể thu hút được bao nhiêu doanh nghiệp vào đây đóng quân sản xuất?
Trước khi đến thì Miêu Dược Hổ đã chuẩn bị không ít tư liệu, nhưng hắn thật sự chưa từng nghĩ đến phương diện này. Hắn nhìn gương mặt nghiêm túc của Vương Tử Quân, thế là chợt sinh ra cảm giác rất gấp gáp.
Miêu Dược Hổ do dự một lát rồi đơn giản dùng kế lấy tĩnh chế động: - Bí thư Vương, chúng tôi chuẩn bị coi khu công nghệ này làm một trung tâm trọng điểm, tôi cho rằng sự việc có tiến triển tốt hay không là do người làm, mà người có thể làm tốt hay không có liên quan đến tư tưởng và lý niệm. Nếu những người có tư tưởng và lý niệm tốt thì phát triển tốt, nếu có ý nghĩ tốt thì có thể lập mưu đồ tốt, bố cục tốt, áp dụng tốt, kết quả là chúng ta có nhiều không gian giải phóng tư tưởng, có nhiều không gian để tự do phát triển. Nếu như chúng ta có thể tập rung tất cả nội lực và ưu thế xây dựng một khu công nghệ, thực hiện phương án đầu tàu, liên hợp cùng phát triển, đảm bảo tình hình sẽ cực kỳ khả quan.
- Nói một câu tổng kết chính là chúng tôi muốn trồng xuống một cây ngô đồng để kéo phượng hoàng đến ở. Bí thư Vương, ngài cảm thấy như vậy có vấn đề gì không? Tài ăn nói của Miêu Dược Hổ căn bản là hạng nhất, mặc dù hắn cảm thấy có chút lo lắng thế nhưng lời nói lại cực kỳ hợp tình hợp lý, làm cho chính bản thân hắn cũng tương đối thỏa mãn.
Vương Tử Quân từ chối cho ý kiến với câu trả lời của Miêu Dược Hổ, hắn biết rõ tâm tính của đối phương như vậy là cực kỳ bình thường. Nếu như không nói ra được lý do gì để người ta tin phục, như vậy rất khó thể động vào Miêu Dược Hổ này được. Vì vậy hắn nhả cảm giác bất mãn trong lòng xuống rồi nói: - Trước tiên anh liên hệ với ủy ban cải cách tỉnh ủy, để xem bọn họ có ý kiến thế nào.
Vương Tử Quân không tỏ thái độ làm cho Miêu Dược Hổ cảm thấy sự việc phát triển không quá tốt, thế nhưng hắn cũng không dám biểu hiện thái quá trước mặt Vương Tử Quân, thế là đành phải gượng cười: - Trước tiên tôi đi đến liên hệ với ủy ban cải cách, nếu có khó khăn thì kính mong bí thư Vương giúp đỡ nhiều hơn.
Sau khi Miêu Dược Hổ tiếp tục mời Vương Tử Quân đến thành phố Linh Long kiểm tra công tác, lúc này hắn mới rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân. Hắn chợt sinh ra một dự cảm mãnh liệt, đó là hạng mục công viên kỹ thuật hình như cũng không quá khả quan.