Nhân viên phục vụ Giáp Ngư Thôn mặc đồng phục thống nhất, ngay cả kiểu tóc cũng thống nhất, vào thời điểm này mà đã như vậy thì thật sự hiếm thấy. Lúc này một nhân viên phục vụ xinh xắn đã mỉm cười đi đến, trong tay cầm một cái khay inox.
Một bàn đầy những món ăn tinh xảo được dọn ra, Liên Giang Hà lấy từ trong một túi nhựa màu đen ra hai chai Mao Đài như ảo thuật, hắn cung kính nói:
- Bí thư Vương, đây là hai chai rượu tôi để lại từ khi chuyển ngành từ phương nam, hôm nay dùng nó để đãi bí thư.
Vương Tử Quân gật đầu mỉm cười, hắn biết rõ Liên Giang Hà đang lấy lòng mình. Bây giờ cục diện ở cục công an cũng không dễ dàng thu thập, dù đối phương là chính ủy tiến lên cục trưởng cục công an, thế nhưng muốn trấn trụ những vị phó cục trưởng sau lưng thì cũng cần sự giúp đỡ của mình.
Một ly rượu đổ vào bụng, một mùi hương tinh thuần từ trong miệng truyền ra. Dù trước đó đã nói uống rượu chỉ nói chuyện tình cảm mà không nhắc đến công tác, thế nhưng bây giờ ba người lại vô tình đưa chủ đề đến phương diện công tác.
Khi ba người đang trò chuyện với hứng thú nồng nặc thì những tiếng gõ cửa cấp bách vang lên, cô gái phục vụ bàn đi ra mở cửa, một người đàn ông hơn ba mươi tuổi với vẻ mặt tươi cười và dáng người mập mạp đi vào, trong tay của hắn cầm một chai rượu Ngũ Lương vừa mở nắp.
- Ha ha ha, chủ nhiệm Tiếu, biết rõ ngài đại giá quang lâm, tôi đến chúc anh một ly.
Tên mập vừa đi vừa cười, nhưng khi ngẩng đầu nhìn về phía chủ tọa thì phát hiện cũng không đơn giản như mình tưởng, vì có Tiếu Tử Đông, còn có một người đàn ông trẻ tuổi mà mình chưa từng được gặp.
Tuy tên mập là người kiến thức rộng rãi nhưng rơi vào tình huống này cũng không khỏi ngẩn ngơ, đúng lúc hắn không biết làm sao thì tiếu tử đông đã chủ động mở miệng:
- Lưu Mập, anh đến mời rượu thì tôi hoan nghênh, nhưng vẫn phải theo quy củ, có bí thư Vương ở đây, anh phải mời cho bí thư Vương ngã xuống rồi hãy nói với tôi.
Ba chữ bí thư Vương vừa vang ra từ miệng Tiếu Tử Đông thì Lưu Mập đã hiểu người kia là ai, những năm qua hắn là ông chủ của quán Giáp Ngư Thôn, cũng coi là người mắt nhìn chung quanh tai nghe tám phương. Những ngày qua thì chủ đề được người ta đề cập nhiều nhất chính là Vương Tử Quân thế nào ra sao, vị phó chủ tịch trẻ tuổi kia vừa đến huyện Lô Bắc hai tháng đã tạo ra vài chuyện lớn. Đầu tiên là Vương Tử Quân tìm lại sự sống cho một nhà máy tưởng chừng đã chết, tìm về được khoản nợ nhiều năm khó đòi, hơn nữa còn được con nợ tặng cho một chiếc xe hơi.
Khi mọi người còn đang cảm thấy ngạc nhiên, lại đúng lúc đối phương vung tay quyết định nhân tuyển cho vị trí cục trưởng cục công an.
Cơ Tòng Lương là một nhân vật kiêu ngạo, những thường ủy bình thường căn bản không làm gì được người này, nghe nói còn sắp tiến lên vị trí bí thư ủy ban tư pháp. Không ngờ nước sôi thì vịt bay, vị trí bí thư ủy ban tư pháp đã ra rời vòng tay của Cơ Tòng Lương.
Còn chuyện Vương Tử Quân đẩy ngã Cơ Tòng Lương xuống ngựa như thế nào thì dân gian có truyền lưu rất nhiều phiên bản khác nhau, mà trên bàn cơm lại là nơi tập kết những câu chuyện đó lại thành một mối. Vì thế Lưu Mập là ông chủ quán cơm Giáp Ngư Thôn, tất nhiên sẽ được nghe không ít những phiên bản như vậy, đừng nói đến vấn đề bổ nhiệm cho vị trí cục trưởng cục công an vào lúc này.
Bí thư Vương chỉ cần nói một câu đã quyết định càn khôn, đây chính là câu nói cửa miệng của không ít cán bộ. Bí thư Vương đã là một nhân vật nổi tiếng của huyện Lô Bắc, được người ta nói đến mức vô cùng kỳ diệu, chính mình hôm nay lại vô tình được gặp mặt bí thư Vương.
Lưu Mập suy nghĩ rất nhanh, sau đó nhanh chóng bình tĩnh trở lại. Hắn vừa nghe được lời nói của Tiếu Tử Đông thì mặt cười như một đóa hoa, hắn khách khí nói:
- Ôi, tôi đang nghĩ vì sao vừa rồi mình lại kích động như vậy, thì ra người đến là bí thư Vương. Ngài đại giá quang lâm đến đây, chính là phúc khí của Lưu Mập tôi, tôi đúng là mắt thấp không thấy núi Thái Sơn, tự phạt ba ly, tự phạt ba ly.
Lưu Mập vừa nói vừa rót rượu uống, nhân viên phục vụ theo sau lưng dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn ông chủ của mình, tất nhiên nàng biết về tính nết của hắn, đây là loại người tròng mắt cao quá đầu, đều coi như mình đang đứng giữa không trung.
Trước nay Lưu Mập sẽ không bao giờ bắt chuyện với những cán bộ bình thường, hôm nay đối phương lại tự phạt mình ba ly rượu, thật sự là quá mức phá lệ, giống như chỉ có lúc bí thư huyện ủy Hầu Thiên Đông đến đây thì mới có tình huống như vậy phát sinh.
Người đàn ông trẻ tuổi kia được gọi là bí thư Vương, chẳng lẽ là một nhân vật ngang tầm với bí thư Hầu Thiên Đông? Khi nữ nhân viên phục vụ còn đang nghi hoặc thì Vương Tử Quân đã cười nhạt nói:
- Ông chủ Lưu có ý tốt, chủ nhiệm Tiếu, cục trưởng Liên, ba người chúng ta cũng cùng nâng ly.
Tiếu Tử Đông và Liên Giang Hà thấy Vương Tử Quân đưa ra lời đề nghị, thế là hai người cùng cụng ly với Vương Tử Quân và Lưu Mập, coi như cũng qua đi vài ly.
Nếu như khi mình tự phạt rượu mà đối phương không thèm quan tâm, có lẽ hắn sẽ cho rằng đối phương quá kiêu ngạo, nhưng khi hắn đối mặt với hành động của Vương Tử Quân, hắn lại sinh ra một cảm giác, đó là đối phương có khí độ phi phàm.
- Ba vị lãnh đạo cứ ăn uống no say, có gì không hài lòng cứ nói với tôi, tôi cũng không muốn quấy rầy các vị lãnh đạo.
Lưu Mập nói xong thì cất bước, cũng không quên chắp tay với các vị lãnh đạo. Sau khi ra khỏi cửa thì hắn nhắc nhở nhân viên phục vụ:
- Chú ý hầu hạ, có yêu cầu gì cũng phải thỏa mãn.
- Lưu Mập này là một người mạnh vì gạo bạo vì tiền.
Vương Tử Quân chờ Lưu Mập đi ra thì quay sang nói với Tiếu Tử Đông.
Tiếu Tử Đông khẽ gật đầu, mà Liên Giang Hà ở bên kia cũng giải thích:
- Đây là con trai thứ hai của chủ tịch Lưu ở khối mặt trận tổ quốc, người này có đầu óc, hiểu kinh doanh, biết cách làm giàu, không kém ai.
" Là con của chủ tịch mặt trận tổ quốc? Hèn gì có thể phát triển Giáp Ngư Thôn như vậy, hơn nữa với tính cách tám mặt lung linh như vậy thì rõ ràng cũng là một nhân vật đáng nể! "
Khi Vương Tử Quân còn đang suy nghĩ vài điều thì Tiếu Tử Đông đã cười nói:
- Giang Hà, Tiểu Long nhà anh cũng không tồi, sắp tốt nghiệp đại học, anh nên hoạt động một chút cho cậu ấy tiến vào cục công an thành phố Hồng Ngọc, như vậy cũng không quá khó.
Liên Giang Hà cười cười, rõ ràng tỏ ra rất hưởng thụ lời nói của Tiếu Tử Đông. Ba người tiếp tục đàm tiếu, vì Vương Tử Quân tửu lượng không cao, thế nên lượng rượu phần lớn đổ vào bụng Liên Giang Hà và Tiếu Tử Đông.
Vương Tử Quân uống vài ly trà, cảm thấy bụng hơi căng, thế là ra ngoài đi vệ sinh. Giáp Ngư Thôn này lắp đặt thiết bị khá xa hoa, ngay cả nhà vệ sinh cũng được xây dựng giống như những khách sạn nhiều sao, rất tiên tiến. Sau khi đi vệ sinh xong, Vương Tử Quân cảm thấy toàn thân rất thoải mái.
Vương Tử Quân đi đến cửa thì thấy cửa mở, bên trong truyền ra âm thanh của một người đàn ông:
- Anh Liên, không ngờ ứng với câu nói kia, kẻ cười sau cùng mới là người tốt nhất, lúc này tôi đến mời anh một ly.
- Cục trưởng Toàn Thành, anh Liên đã uống khá nhiều, anh chỉ cần có ý là được, ly lớn như vậy cũng nên bỏ quá cho.
Tiếu Tử Đông rõ ràng đã có chút không vui.
Tiếu Tử Đông là thường ủy huyện ủy, là người có lời nói rất nặng, nhưng lúc này gặp tên kia cũng không thể dùng được. Người này sau khi nghe xong lời khuyên bảo của Tiếu Tử Đông, không những không chấp hành mà còn tiếp tục ồn ào lớn tiếng:
- Chủ nhiệm Tiếu, cảm tình sâu thì một ly cũng không nên lời, anh là người cai quản cả vùng trời, cũng không thể bỏ qua thành ý của tôi với cục trưởng Liên được chứ?
- Cục trưởng Liên, hì hì, ly rượu này của tôi chúc mừng anh tiến lên vị trí cục trưởng cục công an, nếu anh không uống thì xem thường Lý Toàn Thành tôi.
Vương Tử Quân biết Lý Toàn Thành này là ai, nhìn vào tửu lượng của Liên Giang Hà thì rõ ràng cũng không e ngại người ta đến mời rượu. Vấn đề là đối phương đến không phải vì ý nghĩ mời rượu, rõ ràng là có ý khác.
Vương Tử Quân thầm trầm ngâm, hắn cất bước đi vào phòng thì gặp một người đàn ông to cao đang đứng cầm một ly rượu khá lớn. Chiếc ly được Giáp Ngư Thôn dùng để châm trà lại được người này lấy ra đựng rượu, rõ ràng đang muốn ép Liên Giang Hà làm trò cười cho thiên hạ.
Lúc này Liên Giang Hà đang nhíu mày, Lý Toàn Thành này gần đây rất bá đạo, khi còn Cơ Tòng Lương thì đối phương còn nể mặt vài phần, sau đó Cơ Tòng Lương ra đi thì chính Lý Toàn Thành lại là kẻ nắm chắc thắng lợi trong tay. Không ngờ nửa đường lại xuất hiện một Liên Giang Hà, đây chính là điều mà hắn không nghĩ tới, thế là bây giờ thầm bực bội đến tìm Liên Giang Hà, ý muốn cho Liên Giang Hà xấu mặt.
Một ly rượu lớn, không phải Liên Giang Hà không uống được, nhưng nếu uống cạnh thì chỉ sợ sẽ gục xuống, nếu không uống thì đối phương sẽ tiếp tục nói lớn tiếng, dù là Tiếu Tử Đông cũng không thể nào ra mặt giúp đỡ.
Liên Giang Hà cũng không muốn phát sinh xung đột với Lý Toàn Thành, dù sao hắn còn chưa nhận được văn bản chính thức tiến lên vị trí cục trưởng cục công an, nếu náo loạn thì không tốt.
Liên Giang Hà suy nghĩ một lúc lâu, khi hắn quyết định nâng ly thì nghe thấy âm thanh của Vương Tử Quân:
- Một chiếc ly quá khác biệt, đồng chí Giang Hà, vị này là ai?
Lý Toàn Thành thấy Liên Giang Hà đã cầm tay vào ly rượu thì vẻ mặt lộ ra nụ cười đắc ý, lúc này hắn nghe thấy có người lên tiếng thì nhanh chóng nói ngay:
- Khác biệt cái nhà cầu, không phải là...
Những câu nói tiếp theo chưa kịp ra khỏi miệng thì Lý Toàn Thành đã quay sang và thấy người đàn ông trẻ tuổi sau lưng mình, cảm giác đầu tiên còn chưa kịp bốc lên, sau khi nhìn vào hai mắt Vương Tử Quân thì trong lòng hắn mới thầm phát lạnh.
Vương Tử Quân này không phải là bí thư Vương của ủy ban tư pháp sao? Lý Toàn Thành cũng có biết về Vương Tử Quân, chỉ là Vương Tử Quân không biết hắn mà thôi. Trước tết Cơ Tòng Lương tổ chức một hành động càn quét tội phạm và mở hội nghị ca tụng công đức, Vương Tử Quân chính là một kẻ thân tàng bất lộ, khi đó vừa ra tay đã làm cho Cơ Tòng Lương ngã ngựa đau đớn, làm cho Lý Toàn Thành phải ghi khắc vào trong lòng.
Số phận của Cơ Tòng Lương sau đó thật sự thảm hại, không những bị người ta chơi đẹp, còn mất chức cục trưởng cục công an, bản thân bị viện kiểm sát đưa đi, đồng thời cũng bị xử lý nặng nề. Chính Lý Toàn Thành tranh cướp vị trí cục trưởng cục công an cũng bị người ta nói một câu trong hội nghị thường ủy mà chỉ có được chức chính ủy.
Nếu nói người làm Lý Toàn Thành căm hận thì chính là Vương Tử Quân, nhưng hắn không dám đụng vào bí thư Vương, chỉ có thể nảy sinh ý nghĩ ác độc với Liên Giang Hà, cung không dám chĩa đầu súng về phía Vương Tử Quân. Trong lúc vô tình hắn biết được Liên Giang Hà có mặt ở đây, thế là cầm ly rượu lớn đến báo thù, nhưng không ngờ lại gặp vị sát tinh của huyện Lô Bắc ngay chỗ này.
Lý Toàn Thành không quan tâm đến Tiếu Tử Đông, nhưng hắn lại sợ sức mạnh của Vương Tử Quân. Người này là bí thư chủ quản ủy ban tư pháp, cũng chính là người làm lòng hắn sinh ra sợ hãi.
- Bí thư Vương...
Lý Toàn Thành cảm thấy tay chân luống cuống, hắn vừa nâng ly rượu vừa lẩm bẩm nói.
Tiếu Tử Đông vốn cau mày đứng nơi đó, hắn bị một tên cấp dưới chống đối, thật sự mất hết mặt mũi. Nhưng Lý Toàn Thành là thân tín của Trần Lộ Dao, lại được Hầu Thiên Đông bao phủ, chính mình căn bản không làm gì được đối phương. Nhưng nếu sự kiện này truyền ra ngoài, mình cũng khó nói, phát sinh những tin đồn khó nghe.
Dù Tiếu Tử Đông là chủ nhiệm văn phòng huyện ủy, thế nhưng lại không tìm được nhiều nguồn vui cho bí thư Hầu Thiên Đông, vì thế mà chức vụ chủ nhiệm văn phòng huyện ủy của hắn cũng không có quyền thế mạnh mẽ tương ứng. Đúng lúc hắn đang khó xử thì Vương Tử Quân đã quay về, hắn cảm thấy vui vẻ, nhưng ngay sau đó lại lo lắng, vì Lý Toàn Thành này nổi danh hồ đồ, nếu như làm loạn với Vương Tử Quân cũng không hay.
Nhưng Tiếu Tử Đông lại không ngờ Lý Toàn Thành thấy Vương Tử Quân thì tay chân luống cuống.
Khi Tiếu Tử Đông còn đang suy tư thì Vương Tử Quân đã chậm rãi ngồi xuống ghế của mình, ánh mắt hắn nhìn về phía Liên Giang Hà.
Liên Giang Hà thấy Vương Tử Quân thì trong lòng vui sướng, hắn lên tiếng:
- Bí thư Vương, đây là phó cục trưởng thường vụ cục công an, đồng chí Lý Toàn Thành.
Vương Tử Quân đã sớm biết về Lý Toàn Thành, nhưng lúc này nghe thấy Liên Giang Hà lên tiếng thì khẽ cười nói:
- Đã sớm nghe danh đồng chí Lý Toàn Thành là mãnh tướng, hôm nay vừa gặp mặt thì thấy không tệ. Anh Liên, sau này công tác của anh vừa vặn có thể triển khai mở rộng một cách tốt đẹp.
Vương Tử Quân nói như nước chảy mây trôi, vừa nói lại vừa nhìn sang Lý Toàn Thành, tiếp tục lên tiếng:
- Đồng chí Toàn Thành, mời rượu có nguyên tắc, anh muốn mời rượu thì trước tiên phải tỏ vẻ, sau đó chúng tôi cùng uống.
Vương Tử Quân nói chính là quy củ trên bàn rượu, nhìn qua thật sự rất có lý. Nhưng lúc này Lý Toàn Thành cầm trong tay ly rượu lớn, đồng thời cũng đã uống không ít, bây giờ mới tỏ vẻ thì thật sự khó khăn.
- Bí thư Vương, tôi...
Trong lòng Lý Toàn Thành đã nảy mầm chút ý nghĩ bỏ qua, trong lòng cũng bình tĩnh trở lại. Hắn thầm cảm thấy hối tiếc, chính mình lau đít không sạch, sợ rằng vị bí thư Vương đã kéo Cơ Tòng Lương xuống ngựa sẽ nhìn chằm chằm vào mình, thế nên thái độ nhanh chóng nhũn ra.
- Thế nào, chút quy củ như vậy anh cũng không hiểu sao? xem tại TruyenFull.vn
Gương mặt Vương Tử Quân trở nên lạnh lẽo, hắn đưa mắt nhìn về phía Lý Toàn Thành.
Lý Toàn Thành nâng ly rượu lên mà ý nghĩ trong đầu bùng lên như sóng cồn, hắn nhìn gương mặt tỉnh rụi của Vương Tử Quân, lại nhớ đến tình hình hôm tuyên thệ xuất quân, hắn đứng bên cạnh Cơ Tòng Lương xem náo nhiệt, mà Vương Tử Quân lại nở nụ cười giống như lúc này.
Bí thư ủy ban tư pháp chính là thủ trưởng của Lý Toàn Thành, hắn nghĩ đến thân phận của Vương Tử Quân mà không thể không quan tâm, mà người này cũng làm cho tâm tình của hắn chợt phát lạnh.
Lý Toàn Thành có quyết định trong nháy mắt, hắn nâng ly rượu trong tay lên với tư thái cực kỳ kiên định:
- Bí thư Vương, chủ nhiệm Tiếu, cục trưởng Liên, hôm nay gặp mặt các vị lãnh đạo làm tôi rất vui, tôi xin uống trước.
Lý Toàn Thành vừa nói vừa ngửa cổ uống cạn ly rượu lớn.
Lý Toàn Thành có tửu lượng cao, nhưng ly rượu lớn đổ vào bụng cũng cảm thấy như bốc lửa, cảm thấy nóng ruột, nước mắt bùng ra. Hắn vốn đang định nói vài câu, nhưng bụng cồn cào làm hắn vội vàng đặt ly xuống và chạy nhanh ra ngoài.
Người đến vội vàng mà đi cũng quá nhanh, Liên Giang Hà nhìn Lý Toàn Thành bỏ đi mà trong lòng đầy cảm kích với Vương Tử Quân, nếu như bí thư Vương không ra tay thì sợ rằng sẽ phải chạy đi chính là mình.