Có người nói sự trưởng thành trong chính trị cũng không phải thể hiện ở tài học, mà chính là anh phải nuốt cục tức xuống như thế nào.
Lúc này nhìn bộ dạng Vương Tử Quân không chút vấn đề, không chút gợn sóng sợ hãi, có lẽ là thản nhiên tiếp nhận rồi.
- Tử Quân, tỉnh Nam Giang chúng ta tổ chức cải cách nhân sự, như vậy mang đến cho Nam Giang một cơ hội tạo thế rất lớn ở phương diện tuyên truyền. Ngày hôm qua tôi có nghe thấy vài thông tin, căn bản là rất tốt, lần này tổ chức thi tuyển công chức, có vài người chạy từ ngàn dặm đến báo danh.
Vương Tử Quân cười cười nói: - Tôi cũng không ngờ tình huống báo danh lại nóng bỏng như vậy, dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên tổ chức thi tuyển phạm vi rộng, rất nhiều phương diện chưa chuẩn bị đủ. Ngay sau đó chúng ta có thể chọn lựa phương án đăng ký, như vậy có thể giảm thiểu thành phẩm cho người đến ghi danh.
- Đúng, tôi thấy đề nghị này hoàn toàn có thể thực hiện được. Diêu Trung Tắc ở trong phòng nói với Vương Tử Quân về vài phương diện cải cách, sau đó mới nói ra ý nghĩ của mình: - Trưởng phòng Tử Quân, ngày hôm qua tôi nhận được điện thoại của vài người bạn đồng sự, bọn họ đều nói cảm thấy hứng thú với phương án cải cách nhân sự của tỉnh Nam Giang chúng ta, chuẩn bị đến Nam Giang học tập tham khảo. Tôi đã quyết định chúng ta nên tăng cường ở phương diện này, dù sao thì các tỉnh thành phố anh em đến đây, chúng ta cũng không nên để xảy ra vấn đề trong lúc tiếp đãi.
Vương Tử Quân thầm hừ lạnh một tiếng, Diêu Trung Tắc nói đến đây hắn nào không hiểu rõ được? Nhưng hắn là cao thủ khống chế tâm tình, tuy có chút tức giận nhưng lại căn bản luôn bảo trì phong độ của mình, hắn cười nói: - Bí thư Diêu, nếu người đến là đồng sự của ngài, tôi thấy công tác tiếp đãi nên để cho ngài thay mặt thì hay hơn.
Diêu Trung Tắc cười cười, hắn nói hai câu từ chối, cuối cùng mới cười tủm tỉm rời đi.
Đèn đường bật sáng thì Diêu Trung Tắc mới có chút hưng phấn đi về nhà. Nhiệm vụ tiếp đãi hôm nay dù rất căng thé nhưng hắn cảm thấy vui vẻ từ tận đáy lòng. Thứ nhất là hắn được gặp mặt bạn cũ, thứ hai là vì phương diện cải cách nhân sự mà hắn càng được người ta cho rằng nhìn xa trông rộng.
Diêu Trung Tắc luôn cảm thấy bội phục Vương Tử Quân ở phương diện cải cách nhân sự, dù thế nào thì đây cũng là phương án của riêng Vương Tử Quân. Tuy lúc đó hắn không xem trọng, thế nhưng bây giờ nhìn lại thì thấy Vương Tử Quân căn bản không phải chỉ có bản lĩnh tầm thường.
Một sự kiện mà người ngoài nhìn vào cảm thấy cực kỳ khó khăn, thế nhưng lại được Vương Tử Quân làm cho tươi đẹp như hoa. Có một người cấp dưới như vậy trên thực tế là một đối thủ mạnh mẽ, cũng là một chuyện làm cho người ta cảm thấy không thoải mái.
- Dượng đã về rồi. Một người thanh niên tiến lên đón chào, hắn nhanh chóng nhận lấy cặp văn kiện trong tay của Diêu Trung Tắc.
Diêu Trung Tắc nhìn người thanh niên, hắn phát hiện đây là cháu trai của vợ năm nay tốt nghiệp đại học. Hắn không có bao nhiêu ấn tượng với người cháu này, thế là dùng giọng nhàn nhạt nói: - Tử Khải đến đấy à?
- Không những Tử Khải đến, em của em cũng đến. Vợ Diêu Trung Tắc nhìn chồng rồi dùng giọng hưng phấn nói.
Diêu Trung Tắc nhìn cậu em vợ đang đứng sau lưng vợ mình nói lời chào hỏi, hắn chợt khẽ nói: - Mọi người trò chuyện đi, tôi có một phần tài liệu cần xem xét.
Vợ dù có chút mất hứng với sự lãnh đạm của Diêu Trung Tắc, thế nhưng lại không dám biểu hiện gì trước mặt người nhà của mình, thế nên chỉ cười nói: - Dượng của cậu là như vậy, cái gì cũng tốt, thế nhưng quá chú trọng công tác, hận không thể cứ làm mãi cho xong, giống như địa cầu không có ông ấy thì không tự xoay được.
Em trai của vợ Diêu Trung Tắc là người thông minh, mặc dù có thể thấy anh vợ khá lạnh nhạt, thế nhưng vẫn giả vờ không phát hiện ra, hắn cười nói: - Chị, anh rể là người làm việc lớn, chị nghĩ mà xem, có bao nhiêu việc ở Nam Giang cần anh ấy phải xử lý?
- Cậu nói cũng đúng. Vợ Diêu Trung Tắc cười cười, sau đó nhìn lên người đứa cháu trai: - Tử Khải có phải sắp tốt nghiệp rồi không? Sao bác chưa nghe nói cháu có đối tượng nào nhỉ?
- À, cũng có một người, nhưng em thấy con bé kia thuần túy là muốn lấy tiền nhà ta, thế nên em đã nói rõ với con, nếu lấy con bé kia về nhà, như vậy cũng đừng đi về nhà nữa.
Vợ Diêu Trung Tắc chỉ cười cười với bộ dạng bá đạo của em trai, nàng chợt nói: - Được rồi, dưa hái xanh không ngọt, chuyện này cậu cần phải liên hệ với cháu nhiều hơn. Đúng rồi, Tử Khải đã chứng thực công tác chưa? Bác nghe nói phía thành phố Lộc Hồ căn bản là khá tốt.
- Bác, phòng tổ chức thị ủy Lộc Hồ căn bản là rất tốt, thế nhưng xuất phát có vẻ khá thấp. Dượng là người tọa trấn công tác nhân sự ở Nam Giang, cháu nếu bỏ gần chạy xa thì còn đến bên dưới làm gì? Cháu cảm thấy văn phòng tỉnh ủy là khá tốt, cũng mong bác giúp đỡ nói với dượng một chút. Trần Tử Khải vừa rồi có chút chần chờ, nhưng bây giờ động đến việc của mình thì không chút hàm hồ.
Văn phòng tỉnh ủy đối với người khác là khó hơn lên trời, thế nhưng đối với Diêu Trung Tắc thì cũng không là việc gì khó. Vì vậy Diêu phu nhân trầm mặc một lát, sau đó dùng giọng lập lờ nước đôi nói: - Bác nghe nói biên chế bên phía văn phòng tỉnh ủy đã đầy rồi, nếu không thì cháu nên qua kia thời gian ngắn, đợi đến khi nào có biên chế thì bổ sung vào được không?
Em trai rất tin tưởng vào lời chị gái Diêu phu nhân, khi hắn định đồng ý thì Trần Tử Khải đã mở miệng nói: - Bác, cháu không muốn làm nhân viên biên chế bên ngoài, như vậy sẽ giống như công nhân hạng hai ở đơn vị, sống không cho ra lực, tìm không ra kết quả, không phải chỉ là một người công nhân tạm thời sao? Lúc này đang tiến hành thi tuyển công chức, văn phòng tỉnh ủy cũng có chức vụ cần người, cháu chuẩn bị thi vào đây.
Diêu phu nhân biết rõ tình huống học tập của cháu mình, tuy đứa bé này rất thông minh, thế nhưng vài năm đại học chủ yếu bỏ thời gian ở phương diện đổi bạn gái, nếu bây giờ dùng thực lực đi thi công chức, căn bản không thể dễ dàng có được một vị trí trong văn phòng tỉnh ủy.
- Chuyện này bác sẽ nói một tiếng với thư ký trưởng Phòng, hai người cùng liên hệ với anh ấy đi.
Diêu Trung Tắc không có hứng thú với chuyện nhà, hắn ngồi trong phòng làm việc, đang xem một bài viết về đẩy mạnh cải cách nhân sự. Bài viết này do một thư ký trong ban nghiên cứu chính sách của tỉnh ủy cho ra lò, nội dung rất hay.
Nhưng những câu chữ với nội dung tốt đẹp kia đều bị Diêu Trung Tắc vung bút gạch qua không chút khách khí. Hắn có thể tiến lên làm phó bí thư tỉnh ủy, tất nhiên năng lực là người thường khó thể so sánh được, hắn chỉ cần sửa lại một chút thì bài viết đã tốt hơn.
- Hừ, nếu hắn không bay đi, chỉ sợ đã xuống bên dưới lấy một vị trí thực tế, làm chủ chính một phương. Diêu Trung Tắc thầm lầm bầm một câu, ánh mắt nhìn qua điện thoại, định gọi đi. Thế nhưng khi hắn định cầm vào điện thoại, đúng lúc này tiếng chuông điện thoại chợt vang lên.