Sáng sớm sau khi phá lệ cho Tiểu Hà lái xe đưa Tiểu Bảo Nhi và Mạc Tiểu Bắc đi đến trường và đi làm, Vương Tử Quân phấn chấn tinh thần đi đến phòng làm việc của mình. Khi hắn ngồi vào vị trí của mình thì Trì Hoa Trục cầm một văn kiện đi vào. Sau khi đưa văn kiện cho Vương Tử Quân, hắn báo cáo vài tình huống, sau đó mới an ủi: - Trưởng phòng Vương, có một số việc ngài không nên đặt nặng trong lòng, xưa nay chỉ cần thay đổi chuyện gì là luôn cực kỳ khó khăn, chưa nói đến những thứ khác, ví dụ như chuyện Vương An Thạch...
Vương Tử Quân nghe những lời thao thao bất tuyệt của Trì Hoa Trục mà căn bản cúi đầu không nói gì, hắn rất muốn cắt đứt lời Trì Hoa Trục, nói cho đối phương biết mình cũng không phải đang rất mất hứng.
Sau khi Trì Hoa Trục rời khỏi phòng, Long Điền Hỉ nhanh chóng đến báo cáo công tác. Thật ra văn kiện đưa đến cũng chỉ là báo cáo công tác khảo hạch được hắn nói rõ ràng cho Vương Tử Quân vào ngày hôm qua, hắn đặt văn kiện lên bàn rồi trầm giọng nói: - Trưởng phòng Vương, có một số việc ngài không nên đặt nặng trong lòng, dù khảo hạch lần này có kết quả như vậy, thế nhưng đây chỉ là bắt đầu, tôi cảm thấy chúng ta chỉ cần toàn lực thúc đẩy thì công tác sẽ ngày càng tốt hơn...
Ngày hôm nay có không ít người có quan hệ không tệ gọi điện thoại đến, nội dung chủ yếu chính là an ủi hắn. Phần lớn đều nói có chút sai lầm không là vấn đề gì lớn, biết đâu sau đó lại là hy vọng lớn.
Vương Tử Quân ứng phó với những cuộc điện thoại này mà không khỏi sinh ra cảm giác khó hiểu, hắn dù thế nào cũng không ngờ mọi người giống như đều đã biết rõ kết quả sự việc rồi vậy.
Mười giờ thì Vương Tử Quân nhận được điện thoại của Khuất Chấn Hưng, thư ký Khuất Chấn Hưng luôn nói lời cực kỳ khách khí, cuối cùng mới nói bí thư Diệp mời Vương Tử Quân đến gặp mặt.
Vương Tử Quân đặt điện thoại xuống rồi cầm văn kiện của mình đi đến phòng làm việc của bí thư Diệp Thừa Dân. Khi hắn đi đến văn phòng thường ủy tỉnh ủy, hắn vừa hay gặp mặt Diêu Trung Tắc đi xuống cầu thang. Diêu Trung Tắc thấy Vương Tử Quân thì nở nụ cười sáng lạn, hắn nhanh chóng tiến lên rồi vươn tay nói: - Trưởng phòng Tử Quân, dạo này nhìn anh có vẻ hơi gầy thì phải.
Vương Tử Quân căn bản biết rõ thể trọng của mình, hắn biết gần đây vì mình siêng tập thể dục mà căn bản tăng thêm một cân. Thịt da nằm trên người mình, Diêu Trung Tắc anh sao lại biết tôi gầy đi được?
Khi Vương Tử Quân chuẩn bị giải thích một câu thì Diêu Trung Tắc đã vỗ vỗ vai hắn như đại ca gặp em út: - Tử Quân, tôi nói với anh nhé, có một số việc tuy làm cho người ta cực kỳ tức giận nhưng anh nhất định phải giữ vững tâm tình của mình, anh không nên nổi nóng, như vậy là rất không hay.
Vương Tử Quân cảm nhận được lực lượng truyền đến từ bàn tay của Diêu Trung Tắc, hắn cảm thấy rất khó hiểu, vì mình cũng không thật sự mất hứng giống như lời nói của Diêu Trung Tắc.
- Tử Quân, thắng bại là chuyện thường tình của binh gia, anh không nên quá đặt nặng trong lòng. Hơn nữa sự kiện xuất hiện tình huống này cũng có một phần trách nhiệm của tôi.
...
Trong phòng làm việc của Diệp Thừa Dân, lúc này Diệp Thừa Dân đang đặt một ly trà ngon xuống trước mặt Vương Tử Quân, đang nở nụ cười an ủi Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân hôm nay nghe quá nhiều lời an ủi, lúc này căn bản càng không biết nói gì hơn với lời an ủi của Vương Tử Quân. Hắn nhìn gương mặt của Diệp Thừa Dân, thế là khẽ nói: - Bí thư Diệp, chuyện này thật ra không...
- Tôi biết rõ, phương diện cải cách nhân sự không có liên quan đến nhiều vấn đề mới là lạ. Hai ngày nữa tôi sẽ tổ chức một hội nghị, sẽ tiến hành phê bình khi xuất hiện tình huống này, căn bản sẽ cho ra vài chỉ thị, nghiêm khắc phê bình cảnh cáo. Diệp Thừa Dân không chờ Vương Tử Quân nói xong thì khoát tay cản lại, sau đó nói tiếp.
Vương Tử Quân nhìn vẻ mặt nghiêm trang của Diệp Thừa Dân, hắn cảm thấy có chút cảm động. Diệp Thừa Dân căn bản tổ chức hội nghị về cải cách nhân sự trong tỉnh, đó là muốn chia sẻ với trách nhiệm của mình. Hắn có chút trầm ngâm, hắn cảm thấy mình nên nói rõ cho bí thư Diệp biết: - Bí thư Diệp, thật ra tôi cảm thấy kết quả này là không tồi.
Sau nửa giờ nói chuyện thì trên mặt Diệp Thừa Dân luôn xuất hiện nụ cười, khi tiễn chân Vương Tử Quân ra khỏi phòng thì lão cười nói: - Trưởng phòng Tử Quân nói không sai, kết quả này thật sự không tệ.
Trong đơn vị có nhiều tin tức được cho là bí mật thế nhưng căn bản được truyền đi còn nhanh hơn những thông tin bình thường. Kết quả khảo hạch lần này căn bản giống như được gió cuốn đi khắp Nam Giang, những người quan tâm đến cải cách nhân sự lần này càng trừng mắt lên nhìn.
Có những áng mây dang dần được nâng lên không tiếng động, không ít người oán thầm về phương án cải cách nhân sự của Vương Tử Quân đang tiến hành chê bai, bắt đầu truyền bá những thông tin không hay. Khi những thông tin này truyền đến tai mọi người, nội dung của nó chỉ có một, đó là Vương Tử Quân sẽ là chim gãy cánh ở Nam Giang.
Khi mà đủ mọi lời nghị luận được cho ra lò, phòng tổ chức tỉnh ủy Nam Giang cho ra thông báo, sẽ tổ chức hội nghị toàn thể công tác tổ chức trong tỉnh, yêu cầu tất cả các trưởng phòng tổ chức các thành phố phải tham gia.
Cải cách nhân sự đã tụ tập được nhiều ánh mắt chú tâm theo dõi, bây giờ tất cả ánh mắt lại chuyển sang hội nghị công tác tổ chức lần này. Rất nhiều người muốn xem Vương Tử Quân sẽ nói gì khi nhận được kết quả quá tốt vừa rồi.
Hội nghị công tác tổ chức căn bản không phải là thứ gì lớn lao trong tỉnh, tuy các vị trưởng phòng tổ chức các thành phố trong tỉnh đều là các lãnh đạo có vị thế và quyền uy, thế nhưng vẫn kém so với chủ tịch và bí thư thị ủy. Nếu hội nghị chỉ có trưởng phòng tổ chức tham gia, như vậy sẽ kém hơn so với các hội nghị của các vị chủ tịch hoặc bí thư thị ủy.
Hội nghị lần này căn bản khá u ám, vì rất nhiều người cho rằng tâm tình của trưởng phòng Vương là không vui, thế cho nên đám người đến rất sớm, chỉ sợ đến muộn sẽ bị phê bình.
- Anh Lưu, anh nói xem trưởng phòng Vương có nổi giận phát uy hay không? Lưu Giang Đào vừa ngồi xuống thì hỏi vị trưởng phòng tổ chức Ô Phổ là Lật Hiển Tinh ở bên cạnh.
- Anh đúng là kẻ dối trá, bây giờ tôi đang rất lo lắng. Khi làm báo cáo thống kê thì chủ tịch Mạnh có nói qua, yêu cầu tôi thật sự cầu thị, nhưng sự việc bây giờ làm cho chủ tịch Vương khó xuống đài, tôi cảm thấy khả năng mình là người chịu tội thay cực kỳ lớn. Lật Hiển Tinh lắc đầu rồi dùng giọng lo lắng nói.
Lưu Giang Đào biết rõ lời nói của Lật Hiển Tinh cực kỳ đúng đắn, tuy Vương Tử Quân bây giờ là người bị kẹp giữa không trung trong cải cách nhân sự, thế nhưng dù sao cũng là trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy. Nếu như Vương Tử Quân phê bình người nào ở hội nghị lần này, chỉ sợ người kia cũng chỉ có thể lắng nghe mà thôi.