Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1554: Đề bạt khó sinh, đại thần thì tốt, gặp tiểu quỷ thì khó chơi (1)

Quá trình nghênh đón Vương Tử Quân của thành phố Ô Phổ cũng không khác gì với các vị lãnh đạo khác đến kiểm tra, thế nhưng Du Giang Vĩ cẩn thận quan sát lại thấy có không ít phương diện phá lệ. Ngoài bí thư Khổng Bỉnh Cương lúc nào cũng đi theo bên cạnh, còn có vài vị thường ủy thị ủy căn bản luôn theo sát hành trình của bí thư Vương.

Khi Khổng Bỉnh Cương đại biểu cho thành phố Ô Phổ báo cáo công tác với Vương Tử Quân, đã trọng điểm báo cáo sự kiện thành phố Ô Phổ chú trọng đả kích phần tử mua bán động vật hoang dã và có được thành tích lớn. Đây vốn chỉ là một việc làm đơn giản, thế nhưng Khổng Bỉnh Cương lại lấy nó làm nội dung chủ yếu của báo cáo, rõ ràng muốn vì điều này mà nhận được sự coi trọng của bí thư Vương.

Khi nghe báo cáo của thành phố Ô Phổ thì Vương Tử Quân chợt có một ý nghĩ, đó chính là nếu như có thể động viên được tất cả các thành phố trong tỉnh, để bọn họ chú tâm vào công tác vệ sinh phòng dịch, như vậy sẽ căn bản có được kết quả lớn khó thể nghi ngờ.

Nhưng chính mình là một bí thư ủy ban tư pháp mà suốt ngày nói về vệ sinh phòng dịch thì căn bản là quá mức vượt quyền. Không bao lâu sau sẽ có người nói Vương Tử Quân căn bản là cảnh sát Thái Bình Dương, quản quá rộng. Anh không an phận thủ thường thực hiện phạm vi chức trách của mình, cứ chạy đến nồi canh của người ta làm gì?

Nhưng ý nghĩ này chỉ lóe lên rồi biến mất trong đầu Vương Tử Quân. Nếu như chỉ là cạnh tranh quyền lực thì Vương Tử Quân căn bản sẽ không bị người ta lấy cớ, nhưng bây giờ hắn không có quá nhiều cố kỵ, vì hành động lần này của hắn sẽ cải biến được vận mệnh của không ít người. Vì bánh tính lê dân mà bỏ qua chút thanh danh của mình, vì sao lại không được cơ chứ?

Trong đầu lóe lên ý nghĩ như vậy, Vương Tử Quân đột nhiên cho ra quyết định. Hắn tiến hành khen ngợi thành tích của thành phố Ô Phổ, sau đó thay đổi chủ đề, chuyển dời đến phương diện khác. Tất nhiên hắn là người nói chuyện cực kỳ có kỹ xảo, chủ yếu là nói về sự kiện gặp mặt trò chuyện với phó chủ tịch Trình Viên Lệ, thuận tiện chuyển dời sang sự kiện nàêu cầu các thành phố cần phải có chút tâm tư ở phương diện vệ sinh phòng dịch.

Tuy lời nói của Vương Tử Quân làm cho Khổng Bỉnh Cương và Mạnh Chí Đạo cảm thấy khó hiểu, thế nhưng Khổng Bỉnh Cương và Mạnh Chí Đạo vẫn mở miệng bày tỏ, nhất định sẽ tăng mạnh tài chính cho phương diện này, đảm bảo sẽ đề cao trình độ khám chữa bệnh và phòng dịch cho thành phố Ô Phổ.

...

Phó trưởng ban giám sát chấp pháp Tào Hành Bác những này qua có chút lo lắng, tuy hắn chào hỏi các đồng nghiệp vẫn tươi cười hớn hở, thế nhưng tâm tình của hắn lại căn bản là không quá tốt.

Lúc này trong ủy ban tư pháp cũng không phải chỉ có một mình Tào Hành Bác có ý nghĩ như vậy, còn có vài người khác, bọn họ cũng không chút thoải mái. Vài người này chính là số cán bộ được đề bạt lên của ủy ban tư pháp, vì sao bọn họ mất hứng? Không phải là vì văn kiện của phòng tổ chức tỉnh ủy chưa được đưa xuống sao?

Tào Hành Bác ngồi trong phòng làm việc uống trà, sau đó hắn đi đến phòng làm việc của chủ nhiệm Vu Trường Long. Hắn và Vu Trường Long có quan hệ cá nhân rất tốt, bây giờ hắn và Vu Trường Long đều được đề bạt, tất nhiên cũng phải có lúc lén chạy đến tìm hiểu tin tức.

Vu Trường Long là chủ nhiệm văn phòng ủy ban tư pháp, có thể nói là người linh thông tin tức. Ngày hôm qua Vu Trường Long nói bí thư Thường đã đi đến phòng tổ chức tỉnh ủy thúc giục một lần, có lẽ nhanh chóng có văn kiện bổ nhiệm mà thôi. Tào Hành Bác không dám cầm tin tức này đến hỏi phó bí thư Thường, vì vậy chỉ có thể đến hỏi Vu Trường Long.

Phó ban tiến lên làm trưởng ban, đây là hy vọng của Tào Hành Bác trong nhiều năm qua. Sự kiện nhân sự thế này nếu như không có văn kiện của phòng tổ chức tỉnh ủy, như vậy chỉ là lời nói suông mà thôi. Rất có thể hôm nay người ta nói đến anh, thế nhưng ngày mai văn kiện lại bổ nhiệm một người khác. Biện pháp giải quyết tình huống đêm dài lắm mộng này căn bản là có được văn kiện bổ nhiệm của phòng tổ chức tỉnh ủy.

Nhưng văn kiện của phòng tổ chức giống như Na Tra đang ngủ ngon trong bụng mẹ, căn bản là khó thể nào sinh ra ngay được. Người khác thì hai ba ngày đã có văn kiện của phòng tổ chức, nhưng nhóm người mình thì căn bản là đã qua hai tuần lễ, cũng không có chút thông tin gì. Sự việc này căn bản không đơn giản, làm cho những người trong cuộc như Tào Hành Bác cảm thấy khó chịu và dày vò.

Tào Hành Bác gõ cửa phòng làm việc của Vu Trường Long, thấy Vu Trường Long đang phê bình một tên nhân viên mới đến văn phòng ủy ban tư pháp. Nghe Vu Trường Long nói:

- Tiểu La, chuyện đơn giản như vậy cậu cũng không làm được, đây là bí thư Vương rộng lượng, nếu như là lãnh đạo khác, biết đâu sẽ trực tiếp cho cậu rời khỏi văn phòng.

Vu Trường Long tỏ ra cực kỳ bực tức, khi thấy Tào Hành Bác đi đến thì mới đuổi Tiểu La bị dạy bảo choáng váng ra khỏi phòng. Lúc này Vu Trường Long mới thở dài một hơi nói:

- Lúc này thanh niên thật sự là không biết đang nghĩ gì, ngày hôm qua hôm qua tôi đưa một văn kiện cho Tiểu La đưa đến phòng của bí thư Vương, thế nhưng hắn lại quên đi mất. Anh nói xem, bây giờ tôi làm thế nào để giao cho bí thư Vương đây?

Tào Hành Bác biết rõ gần đây Vu Trường Long luôn theo sát tiến độ của bí thư Vương, biểu hiện thì có chút ỉu xìu sai sót thế nhưng căn bản là cực kỳ nịnh hót, làm việc hèn mọn bỉ ổi, những gì mà người khác không thể làm thì Vu Trường Long cũng có thể làm được. Ví dụ như không có chuyện gì thì thường xuyên chạy đến nhà bí thư Vương, chỉ cần là việc nhà của bí thư Vương thì căn bản là ôm đồm hết vào người.

Nghe nói Vu Trường Long đi đến nhà mà không dám để cho bí thư Vương Tử Quân biết rõ, đều là thừa dịp bí thư Vương không có mặt ở nhà để xử lý sự việc. Hơn nữa còn dùng giọng hào khí nói với người giúp việc của gia đình bí thư Vương, có yêu cầu gì cứ nói, hắn đều có thể thực hiện được.

Đám người ở sau lưng nói Vu Trường Long căn bản là kiêm nhiệm quá nhiều chức vụ, vừa là đứa con hiếu thảo vừa là người giúp việc mệt nhọc, cũng là nhân viên cần vụ cần mẫn. Cũng may Vu Trường Long theo sát bí thư Vương và có được thu hoạch lớn. Đối với Vu Trường Long thì lúc nào cũng nghĩ đến ngày mình là thư ký trưởng văn phòng ủy ban tư pháp, cuối cùng thì vị trí này cũng rơi lên đầu hắn. Tào Hành Bác cảm thấy Vu Trường Long còn tỏ ra gấp gáp hơn cả mình vì sự kiện văn kiện của phòng tổ chức còn chưa đi xuống, nhưng đối phương căn bản là che giấu tốt hơn mình mà thôi.

- Thư ký trưởng Vu, anh cũng đừng nổi nóng, cán bộ trẻ tuổi là như vậy, chịu khó dạy bảo một chút là được.

Tào Hành Bác cũng hiểu tâm tư muốn dạy bảo cán bộ trẻ của Vu Trường Long, hắn vừa ném điếu thuốc cho Vu Trường Long vừa trầm giọng hỏi:

- Thư ký trưởng, sự việc thế nào rồi?