Thành Nham Đào thành khẩn làm kiểm điểm làm cho vẻ mặt Lật Binh Đông dễ nhìn hơn một chút, đây cũng là vì sao một người có năng lực bình thường như Thành Nham Đào lại được hắn đề bạt lên làm phó chủ tịch thường vụ thành phố. Có một người chịu khó nghe lời như Thành Nham Đào, công tác của khối ủy ban nhân dân thành phố sẽ được vận hành dưới ý chỉ của bí thư Lật Binh Đông.
- Tốt lắm, cũng không nên nói nhiều như vậy, sau này nên chú ý công tác là được.
Lật Binh Đông nói đến đây thì trầm ngâm một chút:
- Nham Đào, anh liên hệ với thư ký của giám đốc Chu, để xem khi nào thì giám đốc Chu đến.
Thành Nham Đào đồng ý một tiếng, hắn cầm lấy điện thoại nói hai câu, sau đó cười nói:
- Bí thư Lật, giám đốc Chu đang lên máy bay.
- À, lúc này giám đốc Chu đến Nam Giang là một cơ hội tốt, chúng ta tranh thủ đưa giám đốc Chu đến tham quan Ba Uẩn một chuyến.
Lật Binh Đông nói đến đây thì khẽ nói với thư ký ở bên cạnh:
- Anh đi thông báo cho người ở nhà, để bọn họ chuẩn bị sẵn sàng.
Thư ký đồng ý một tiếng, sau đó nhanh chóng ghi chép. Khi hắn chuẩn bị buông bút gọi điện thoại thì chợt nghe Lật Binh Đông nói tiếp:
- Mặc dù giám đốc Chu là lãnh đạo doanh nghiệp, thế nhưng cấp bậc hành chính cũng tương đương như chúng ta. Khi anh hạ thông báo thì nên nói với chủ tịch thành phố một tiếng, để đề cao cấp bậc tiếp đãi giống như đối với chủ tịch Chử.
Thư ký lấy điện thoại ra bấm máy, thế nhưng tiếng chuông điện thoại lại vang lên dồn dập. Hắn nghe máy, chợt nghe thấy đầu dây bên kia vang lên âm thanh dồn dập:
- Thư ký La, bí thư Lật có ở đó không?
Thư ký La nghe thấy người gọi điện thoại đến chính là bí thư ủy ban tư pháp thị ủy, sau khi xin chỉ thị của Lật Binh Đông, hắn đưa điện thoại cho Lật Binh Đông.
- Bí thư Lật, không tốt rồi, tổ điều tra đã quay lại.
Lật Binh Đông vừa cầm điện thoại, chợt nghe thấy âm thanh của bí thư ủy ban tư pháp thị ủy vang lên bên tai.
Tổ điều tra đã quay lại? Vẻ mặt Lật Binh Đông cực kỳ khó coi, cũng có chút lo lắng. Hắn vốn cho rằng sự việc đã được giải quyết, không ngờ Vương Tử Quân lại căn bản không nghĩ như thế. Sau khi tiếp nhận lời xin lỗi lại tiếp tục phái tổ điều ta đi xuống, nếu như đối phương không muốn khoanh tròn sự việc, muốn mượn cơ hội để sinh sự, như vậy sẽ xảy ra chuyện gì?
Lật Binh Đông cảm thấy bức bối, hắn không ngờ mình gióng trống khua chiêng chạy đến thành phố Đông Hồng, kết quả là tổ điều tra lại chạy đến. Làm sao bây giờ? Lại đuổi đối phương ra khỏi Ba Uẩn sao?
Điều này rõ ràng là không thể, lần trước hắn có chủ tịch Chử ra mặt thay, nhưng lúc này sẽ là ai đây? Lúc này có thể để cho chủ tịch Chử ra mặt nữa sao? Căn bản là không thể. Vương Tử Quân cũng là thường ủy tỉnh ủy, chủ tịch Chử có thể can thiệp một lần, cũng đã nể mặt Lật Binh Đông lắm rồi, cho dù chủ tịch Chử có xem trọng mình thế nào thì cũng không bao giờ có lần thứ hai.
Nếu như chủ tịch Chử không ra mặt, như vậy chính mình căn bản không thể nào xong việc, chỉ sự tỉnh ủy sẽ duy trì quyền uy, tiến hành phê bình mình thật nghiêm, như vậy cũng rất đau đầu. Nhưng nếu hắn không tiếp tục đẩy tổ điều tra ra khỏi thành phố Ba Uẩn, chỉ sợ hắn vừa làm tốt công tác trấn an và bây giờ thất bại trong gang tấc. Hắn là bí thư thị ủy, hắn căn bản biết rõ nhân dân gặp tai họa có ý nghĩ thật sự là như thế nào.
Chẳng lẽ đây là câu nói: Lũ chính trị trước chưa qua thì lũ sau đã đến sao?
Khi Lật Binh Đông đang cảm thấy cực kỳ khó chịu thì thư ký nhanh chóng đi đến:
- Bí thư Lật, là điện thoại của chánh án Trần của tòa án thành phố.
Lật Binh Đông không cần nghe điện thoại cũng biết chánh án tòa án gọi điện thoại đến cho mình làm gì, hắn trầm ngâm giây lát rồi thản nhiên nói:
- Đưa điện thoại cho tôi.
Chánh án Trần Quân Huy là một nhân vật số một ở thành phố Ba Uẩn, thế nhưng lại cực kỳ cung kính trước mặt Lật Binh Đông. Sau khi điện thoại nối thông, hắn cười hỏi thăm ân cần Lật Binh Đông hai câu, sau đó mới báo cáo:
- Bí thư Lật, có việc cần báo cáo với ngài, hôm nay tôi nhận được báo cáo của tòa án huyện, có người gửi đơn khởi tố, chuẩn bị tiến hành khởi tố công ty Kim Bảo Đồng Nghiệp.
- Tôi biết rồi.
Lật Binh Đông dùng giọng mất kiên nhẫn nói, sau đó lên tiếng:
- Chánh án Trần, còn có chuyện gì nữa không, nếu không thì tôi cúp máy.
Chánh án Trần có thể thông qua điện thoại mà biết bí thư Lật căn bản không thoải mái, mặc dù hán còn có chuyện khác cần báo cáo, thế nhưng lúc này hắn chỉ có thể thành thật nói:
- Vâng, bí thư Lật cứ bận rộn, tôi cũng không tiếp tục quấy rầy.
Lật Binh Đông cúp điện thoại và cảm thấy bực bội, hừ, vừa mới dẹp loạn thì đã có loạn lạc, con bà nó đúng là không chút yên tĩnh. Nếu cứ tiếp tục náo loạn như vậy thì Chu Ba Nhâm đến Ba Uẩn cũng không có thể diện gì.
Chu Ba Nhâm, Lật Binh Đông nghĩ đến Chu Ba Nhâm mà trong lòng chợt lóe lên nhiều ý nghĩ, một ý nghĩ mới mẻ lóe sáng trong lòng. Lần này Chu Ba Nhâm đến tỉnh Nam Giang nghe nói còn tiến hành gặp mặt chủ tịch Chử, nếu...
- Tút tút tút.
Tiếng chuông điện thoại vang lên cắt ngang luồng suy nghĩ của Lật Binh Đông, hắn cảm thấy mất thoải mái, nhưng cuối cùng vẫn lấy điện thoại ra xem. Hắn biết rõ những người biết số điện thoại này của mình căn bản đều là những nhân vật mấu chốt.
Người gọi điện thoại đến là Đổng Cánh Hoàn, vị phó tổng giám đốc của công ty Kim Bảo Đồng Nghiệp chợt cười nói:
- Bí thư Lật, ngài ở nơi nào? Tôi đi đón giám đốc Chu đây, bây giờ ngài có rảnh không?
Đi đón giám đốc Chu? Nếu như không phải trước khi nghe tin tổ điều tra đến tỉnh Nam Giang, Lật Binh Đông sẽ tuyệt đối không đi. Mặc dù hắn rất hy vọng lần này có thể thông qua Chu Ba Nhâm để mình tiến lên một bước, thế nhưng hắn càng phải bảo trì tính tự chủ và tư cách của mình trước mặt Chu Ba Nhâm. Nhưng tình huống bây giờ đã khác, hắn bức thiết muốn Chu Ba Nhâm nói cho mình vài lời trước mặt Chử Vận Phong, mượn cơ hội biểu hiện thành ý của mình.
- Giám đốc Đổng, tôi đang chuẩn bị gọi điện thoại cho anh, bây giờ anh đang ở đâu? Tôi sẽ sang ngay.
Lật Binh Đông đi đến sân bay thì Đổng Cánh Hoàn đang chờ trong đại sảnh dành cho khách quý. Mặc dù Đổng Cánh Hoàn là phó tổng giám đốc, thế nhưng căn bản cũng chỉ là người hầu cho Chu Ba Nhâm mà thôi, nếu như không được Chu Ba Nhâm đề bạt, Đổng Cánh Hoàn cũng không có được vị trí hiện tại.
Đổng Cánh Hoàn căn bản là phục thị cho Chu Ba Nhâm còn hơn cả với ông mình. Thế cho nên có người nói, nếu như Chu Ba Nhâm nói trên trời có hai mặt trời, Đổng Cánh Hoàn căn bản sẽ nói hai mặt trời nên bầu không khí rất nóng. Mặc dfu những lời như vậy căn bản khó thể nào kiểm chứng, thế nhưng nó nói rõ một sự thật: Căn bản là lãnh đạo nói gì thì Đổng Cánh Hoàn nghe nấy.
- Bí thư Lật, anh đã tiễn chân tổ điều tra ra khỏi Ba Uẩn, thật sự là khí phách, thật sự làm cho người ta phải kính nể. Trước khi giám đốc Chu lên máy bay đã đặc biệt nghe tôi báo cáo, giám đốc Chu tỏ ra rất hài lòng, nói thành phố Ba Uẩn là chốn đầu tư tốt, bí thư Lật thật sự là tri kỷ.
Đổng Cánh Hoàn vừa thấy Lật Binh Đông thì tươi cười vui vẻ nói.
Đổng Cánh Hoàn cũng căn bản không thể nào nắm chắc khi gọi điện thoại kêu Lật Binh Đông đến đón Chu Ba Nhâm. Dù sao thì Lật Binh Đông cũng là bí thư thị ủy, không phải là nhân vật bình thường. Nhưng lúc này Lật Binh Đông đã đến, như vậy rõ ràng là thoa son thiếp vàng lên mặt Đổng Cánh Hoàn, dù sao thì Đổng Cánh Hoàn hắn cũng làm tốt công tác với phía Ba Uẩn.