Dù sao thì bí thư Vương cũng là người có quyền uy trong tỉnh Sơn Nam, tuy vị trí của một thường ủy tỉnh ủy như Vương Tử Quân là hơi kém, thế nhưng lực ảnh hưởng cũng không phải là người thường có thể so sánh được.
- Tút tút tút.
Tiếng chuông điện thoại khẽ vang lên, gần đây vì không muốn quấy rầy bí thư Vương nên Khương Long Cương căn bản giảm thấp tiếng chuông của mình. Hắn nhìn thoáng qua dãy số, sau đó khẽ lên tiếng:
- Alo, tôi là Khương Long Cương.
- Long Cương, tôi là Nhị Bình, bí thư Vương bây giờ có rảnh không?
Tiếng cười của phó chủ tịch thường vụ Lý Nhị Bình vẫn rất nhẹ nhàng, vẫn làm cho người ta sinh ra cảm giác thân cận. Nhưng Khương Long Cương lại biết rõ người phụ nữ Lý Nhị Bình này căn bản không đơn giản, mối liên hệ giữa mình và đối phương nên cẩn thận một chút.
Khương Long Cương khẽ dùng tay bụm lấy điện thoại, sau đó khẽ báo cáo với Vương Tử Quân:
- Bí thư Tử Quân, là điện thoại của chủ tịch Lý.
Vương Tử Quân khẽ vẫy vẫy tay với Khương Long Cương, hắn tiếp nhận điện thoại rồi cười nói"
- Chủ tịch Nhị Bình, có chuyện gì sao?
- Bí thư Vương, là thế này, hôm nay anh nhà đến thành phố thăm tôi, muốn mời ngài một bữa cơm, không biết ngài có thời gian để chúng tôi hân hạnh đón tiếp hay không?
Giọng nói của Lý Nhị Bình không những có vài phần tôn trọng, còn mang theo vài phần chờ đợi.
- Cục trưởng Dương ở lại La Nam được mấy ngày?
Vương Tử Quân căn bản không có cảm giác quá tốt với Lý Nhị Bình, hắn cũng không ngại cái ác, thế nhưng cũng không thật sự từ chối lời mời của Lý Nhị Bình.
Lý Nhị Bình ở bên kia tỏ ra cực kỳ mừng rỡ, nàng mở miệng nói:
- Anh ấy nói đến thành phố La Nam kiểm tra công tác thiết kế đội ngũ công an, chỉ cần bí thư có thời gian, anh ấy sẽ ở lại vài ngày.
Vương Tử Quân gật đầu nói:
- Vậy thì tối nay!
Nói từ trên ý nghĩa nghiêm khắc thì sau khi có chỉ thị điều động thì Vương Tử Quân căn bản đã không còn là thường ủy tỉnh ủy, bí thư thị ủy La Nam. Lúc này hắn không còn là lãnh đạo đứng đầu thành phố La Nam, thế nhưng sự thật luôn là sự thật, thành phố La Nam thậm chí là tỉnh Sơn Nam vẫn không dám quên sự thật này đi. Vương Tử Quân chỉ cần ở lại thành phố La Nam một ngày, hắn căn bản vẫn là lãnh đạo đứng đầu thành phố La Nam.
Cần ba ngày để chuyển giao công tác, vì vị trí bí thư thị ủy La Nam còn chưa được bổ nhiệm, thế nên Vương Tử Quân chuyển giao công tác lại cho Hà Khởi Duệ.
- Long Cương, thời gian cậu đi nhận chức đã được xác định chưa?
Vương Tử Quân khẽ đưa điện thoại cho Khương Long Cương, sau đó mở miệng hỏi.
- Bí thư Vương, đã được quyết định, là sáng ngày hai mươi sáu, thư ký trưởng và trưởng phòng sẽ đưa tôi đi nhận chức.
Khương Long Cương tuy đã khống chế để tâm tình cực kỳ bình tĩnh, thế nhưng khi nói đến chuyện này thì trong lòng vẫn tràn đầy cảm giác hưng phấn.
Những cán bộ giống như Khương Long Cương đi nhận chức thì chỉ cần phòng tổ chức thị ủy phái ra một vị phó phòng là được, cũng xem như thượng cấp đã nể tình. Bây giờ thị ủy không những phái ra một vị trưởng phòng tổ chức đưa đi nhận chức, hơn nữa thư ký trưởng Đổng Trí Tân cũng tự mình đi theo, rõ ràng là sự kiện đáng quan tâm.
Dù sao thì Khương Long Cương đi xuống nhận chức cũng được hai vị thường ủy thị ủy tiễn chân.
Vương Tử Quân căn bản rất hài lòng với sắp xếp này, hắn gật đầu nói:
- Long Cương, cậu xuống tuyến dưới công tác thì nhất định phải làm cho tốt, làm việc cho vững chắc, như vậy tôi mới có thể diện được.
Khương Long Cương chợt cảm động, hắn hiểu ý của bí thư Vương, đó là sau này bí thư Vương dù rời khỏi tỉnh Sơn Nam, thế nhưng bí thư Vương sẽ vẫn chú ý đến mình. Hắn có được sự chú ý của bí thư Vương, như vậy sau này hoàn toàn có thể lớn mật công tác.
Khương Long Cương kích động trầm giọng nói:
- Bí thư Vương, ngài yên tâm, tôi sẽ nhất định không làm cho ngài mất mặt.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, ánh mắt rơi lên người Lý Đức Trụ. Tuy Lý Đức Trụ ở cùng hắn không quá lâu, thế nhưng bây giờ quy định nhận chức với cán bộ càng thêm nghiêm khắc, hắn đi đến Nam Giang cũng không thể đưa Lý Đức Trụ theo được.
- Đức Trụ, cậu đã tình nguyện đến cục công an, như vậy đến đội cảnh sát giao thông thì hay nhất. Tôi đã nói với bí thư Ích Dân, để anh ấy cho anh cơ hội rèn luyện.
Lý Đức Trụ căn bản đã biết được tin tức này, thế nhưng khi nghe thấy bí thư Vương mở miệng nhắc đến thì vẫn có chút kích động. Nhưng hắn đang lái xe, hắn không dám quay đầu lại, chỉ có thể dùng lời nói của mình bày tỏ lòng cảm kích với bí thư Vương:
- Bí thư Vương, ngài cứ yên tâm, tôi sẽ tuyệt đối không làm cho ngài thất vọng.
Vương Tử Quân cười cười, hắn hiểu rõ về Lý Đức Trụ, tuy đối phương căn bản có khiếm khuyết khi công tác ở trong văn phòng, thế nhưng lại là một hạt mầm tốt ở các công tác khác.
- Bí thư, phía trước giống như có người chờ chúng ta.
Lý Đức Trụ khẽ giảm tốc độ xe, hắn trịnh trọng nói với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân cũng thấy có vài chục người đứng trên đường lớn của khu công viên kỹ thuật. Dù hai bên cách nhau khá xa nhưng Vương Tử Quân vẫn cảm ứng được đối phương là ai.
- Bí thư, là đám người bí thư Cát của khu công viên kỹ thuật.
Khương Long Cương vừa rồi có hơi thất thần, lúc này hắn vội vàng thu nạp tinh thần của mình. Hắn nhìn về phía trước hai lượt, sau đó trầm giọng báo cáo với Vương Tử Quân.
- Dừng xe.
Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói với Lý Đức Trụ. Trước kia Vương Tử Quân từng cho ra một chỉ thị trong toàn thành phố La Nam, đó là khi hắn đi đến nơi nào nghiên cứu khảo sát thì đừng kéo cả ban ngành ra đón. Nhưng bây giờ hắn không còn là bí thư thị ủy La Nam, hắn cần phải thả lỏng ở một vài phương diện.
Khi xe chậm rãi dừng lại, bí thư Cát Xương Khánh của hiệp hội quản lý khu công viên kỹ thuật tiến lên đón chào, sau lưng là đám cán bộ của hiệp hội quản lý khu công viên kỹ thuật. Cát Xương Khánh vốn là cán bộ của phòng thương mại, công tác rất có năng lực, được Vương Tử Quân chọn trúng và đề bạt làm lãnh đạo khu công viên kỹ thuật.
Đối với cán bộ thành phố La Nam thì Cát Xương Khánh là điển hình của người trong phái họ Vương, cũng vì nguyên nhân có liên quan đến Vương Tử Quân mà hắn phát triển như diều gặp gió ở thành phố La Nam. Lúc này khu công viên kỹ thuật của thành phố La Nam đang được quốc gia quy hoạch nâng cấp, không gian phát triển của Cát Xương Khánh càng thêm lớn, tương lai phía trước càng thêm rực rỡ.
- Chào bí thư Vương.
Khi Vương Tử Quân xuống xe thì Cát Xương Khánh tiến lên đón chào, hắn nhanh chóng vươn hai tay, vẻ mặt có chút kích động.
Vương Tử Quân bắt tay với Cát Xương Khánh, ánh mắt nhìn về phía đám cán bộ sau lưng Cát Xương Khánh. Hắn thấy sau lưng đám cán bộ không có xe, rõ ràng là cùng nhau đi bộ đến.
- Bí thư Vương, ngài cho ra chỉ thị không được nghênh đón, tôi và anh Trịnh quyết định đi bộ đến, cũn không ngờ có nhiều đồng chí đi theo như vậy, mong anh phê bình.
Cát Xương Khánh có thể được Vương Tử Quân tán thưởng thì cũng không phải là người thường, hắn nhìn vào ánh mắt của Vương Tử Quân, chợt hiểu ý của Vương Tử Quân, thế là vội vàng cười giải thích.
Vương Tử Quân nhìn khoảng không sau lưng đám cán bộ phía bên kia, thế là cười nói:
- Không cấm đi bộ thì có thể tiến hành, anh Cát, các anh cũng quá xảo quyệt. Các anh đều đi bộ, như vậy tôi cũng chỉ có thể đi theo các anh xem xét phương diện xây dựng khu công viên kỹ thuật mà thôi.
Cát Xương Khánh quyết định đi bộ nghênh đón Vương Tử Quân căn bản cũng có tính toán như vậy. Những ngày qua hắn dốc hết sức vì sự phát triển của khu công viên kỹ thuật, làm ra không ít thành tích, tuy những thành tích này được Vương Tử Quân và thị ủy khẳng định, thế nhưng hắn vẫn cảm thấy có chút tiếc nuối. Hắn rất muốn kéo bí thư Vương Tử Quân đến quan sát những biến hóa của khu công viên kỹ thuật vào lúc này.
Lúc này Vương Tử Quân vạch trần tâm tư của mình, Cát Xương Khánh cười ha hả nói:
- Bí thư Vương, đây là chút tâm tư của tôi, dù thế nào cũng không thể gạt được ngài. Tôi chỉ muốn ngài được xem xét rõ ràng sự biến hóa của khu công viên kỹ thuật mà thôi, đây cũng là một phần quyết tâm của đám cán bộ hiệp hội quản lý chúng tôi. Bất kỳ thời điểm nào chúng tôi cũng muốn làm tốt công tác của mình, tuyệt đối không phụ lòng kỳ vọng của ngài với chúng tôi.
Cát Xương Khánh nói xong âm thanh cuối cùng thì giọng nói có vài phần kích động, lúc này đám nhân viên công tác ở phía sau cũng ném ánh mắt nhìn về phía Vương Tử Quân.
Tuy Vương Tử Quân phần lớn không nhận ra đám cán bộ phía sau Cát Xương Khánh, thế nhưng những nhân viên công tác này hiểu rõ, cũng là vì có bí thư Vương mới có khu công viên kỹ thuật này, cũng vì sự cố gắng của bí thư Vương mà khu công viên kỹ thuật mới là một tấm danh thiếp đẹp đẽ của thành phố La Nam.
- Được, vậy thì chúng ta đi xem.
Vương Tử Quân vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, thế nhưng trong lòng hắn rất kích động. Hắn đi đường nhìn những xí nghiệp bừng bừng sức sống mà không khỏi cảm thấy đầy cảm xúc.