Người được Hào Nhất Phong gọi là Trọng Khang bây giờ hơn năm mươi tuổi, dù hắn đang cười thế nhưng nhìn gương mặt vẫn có vài phần uy nghiêm, làm cho người ta nhìn vào cảm thấy thật sự còn khó coi hơn khóc.
Trọng Khang mặc tây phục đeo cà vạt, mái tóc đã rơi vào hoàn cảnh địa phương hỗ trợ trung ương, thế nhưng địa phương phủ lên trung ương, vẫn rất cẩn thận tỉ mỉ, không chút mất trật tự. Hắn đi vòng quanh nhìn chữ của Hào Nhất Phong, sau đó mới cười nói:
- Bí thư Hào, tôi căn bản không hiểu nhiều về thư pháp, nhưng tôi biết rõ chữ tốt căn bản không phải chữ hoàn mỹ, mà bên trong ẩn giấu tinh thần. Nếu chữ không có tinh thần, căn bản cũng không phải là thượng đẳng. Chữ của bí thư ngài lại tràn đầy ý chí, đây cũng không phải là thứ mà những nhà thư pháp có thể so sánh được.
Trọng Khang nói làm cho Hào Nhất Phong rất vui, lão chỉ vào đối phương rồi nói:
- Anh đấy, há miệng thì cái gì cũng nói được. Tôi nhớ bây giờ người ta khen phụ nữ, câu đầu tiên là xinh đẹp, nếu người phụ nữ kia có vẻ đẹp khiêm tốn, không thể liệt vào hai chữ xinh đẹp, như vậy sẽ đổi lại: Sẽ khen nàng có khí chất. Cậu không phải dùng chiêu đó lên người tôi đấy chứ?
- Bí thư, tôi nói đều là lời thật lòng, ngài cũng không thể hoài nghi tôi được.
Trọng Khang làm ra bộ dạng cầu xin tha thứ rồi lên tiếng giải thích.
Hào Nhất Phong cười cười nói:
- Được rồi, không nói đến vấn đề này nữa, Trọng Khang, bên kia chuẩn bị thế nào rồi?
- Bí thư Nhất Phong, trên cơ bản đã chuẩn bị xong, chứng cứ đã vô cùng xác thực, chỉ cần ngài ra lệnh một tiếng, chúng ta sẽ chọn lựa hành động.
Lý Trọng Khang nhìn vào mặt Hào Nhất Phong rồi trầm giọng nói, lúc này gương mặt hắn có mang theo vài phần sát khí.
- Tốt, Trọng Khang, chúng ta đã đợi ngày này quá lâu rồi.
Hào Nhất Phong vỗ vỗ tay Lý Trọng Khang, sau đó lão trầm giọng nói:
- Tình thế tốt của lão lãnh đạo lưu lại đã bị tôi biến thành thế này, tôi rất không an tâm, không cảm thấy vui. Lúc này lão lãnh đạo vẫn tín nhiệm tôi, còn đưa cậu là một người có khả năng đến đảm nhiệm vị trí bí thư ủy ban kỷ luật Sơn Nam. Tôi tin tưởng dưới sự giúp đỡ của lãnh đạo, chúng ta nhất định sẽ quyét sạch lũ trâu ngựa ở Sơn Nam, cuối cùng Sơn Nam sẽ vẫn là nơi lanh lảnh càn khôn.
Lý Trọng Khang đến tỉnh Sơn Nam được hơn nửa năm thế nhưng vẫn cảm nhận được áp lực mà Hào Nhất Phong đang gánh vác. Đồng thời hắn cũng cảm thấy bội phục vị lãnh đạo có tư tưởng cổ hũ này hơn vài phần. Có thể nhẫn nại đào hố chôn người, đây cũng không phải là điều bình thường có thể làm được.
- Bí thư Hào yên tâm, tôi đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ.
Lý Trọng Khang nói đến đây thì dùng giọng chần chờ nói:
- Bí thư Hào, khi nào thì chúng ta phát động?
- Không vội, bây giờ chúng ta còn chưa gấp.
Hào Nhất Phong nhìn vào dòng chữ của mình rồi trầm lặng nói:
- Chúng ta đã đợi khá lâu, cũng không thể nào không chờ thêm một chút nữa được.
Tuy tin tức Vương Tử Quân sẽ rời khỏi tỉnh Sơn Nam ngày càng lan rộng, thế nhưng công tác của hắn ở thành phố La Nam vẫn vận chuyển đâu vào đấy. Đặc biệt là bên ngoài phòng làm việc của Vương Tử Quân vẫn có một hàng người đến chờ báo cáo.
- Bí thư Vương, vừa mới nhận được thông báo, trưởng phòng Cổ phòng tài chính tỉnh sẽ đến khảo sát tình huống thu chi của thành phố La Nam.
Lý Nhị Bình đứng đối diện với Vương Tử Quân, nàng khẽ mở miệng báo cáo với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân khẽ nhíu mày, hắn biết lúc này Cổ Thập Minh đến nghiên cứu khảo sát căn bản không phải vì vấn đề thành phố La Nam đang có nguồn tài chính mạnh mẽ, vì đối phương đang nhăm nhe vị trí của mình.
Trong đầu lóe lên vài ý nghĩ, Vương Tử Quân cười nói:
- Chủ tịch Lý, chuyện này chị phụ trách tiếp đãi, hôm nay tôi không có thời gian, đến trưa để chủ tịch Hà đến dùng cơm với trưởng phòng Cổ.
Lý Nhị Bình dù là phụ nữ nhưng căn bản không phải hạng tóc dài não ngắn. Theo nhận định của nhiều người thì nàng là người có thể nhìn chung quanh nghe tám hướng, nếu không thì nàng căn bản không thể nào đứng vững ở thành phố La Nam. Nàng căn bản rất quan tâm đến tin tức của Vương Tử Quân, đồng thời nàng cũng hy vọng thừa cơ hội này có thể phát động.
Sắp xếp vị trí trong quan trường chính là trèo lên cây hái trái, bí thư Vương rời khỏi La Nam, thành phố La Nam sẽ thành một mâm bánh trái. Lúc này La Nam đang phát triển mạnh mẽ, chỉ cần có được một vị trí quan trọng ở nơ đây, sau này căn bản sẽ có tác dụng khó thể đo lường với chính mình. Tất nhiên nàng không dám nghĩ đến vị trí của bí thư Vương, nhưng vị trí mà chủ tịch Hà Khởi Duệ lưu lại cũng đủ làm cho nàng cực kỳ thèm thuồng.
Lý Nhị Bình là một người có chỉ số thông minh rất cao, nàng thấy mình muốn thực hiện khát vọng ở thành phố La Nam thì căn bản phải thông qua Vương Tử Quân. Nếu bí thư và chủ tịch tỉnh đều phải nhìn vào Vương Tử Quân, như vậy chỉ cần mình thu phục được người này, căn bản sẽ có tác dụng cực kỳ quan trọng với tương lai chính trị của mình.
Nhưng nếu muốn thu phục Vương Tử Quân thì còn phải chậm rãi hầm cách thủy, nhìn vào mức độ thì căn bản không nên để xuất hiện tình huống chưa chín kỹ, vì nóng vội không ăn được đậu hũ nóng.
Sau này Lý Nhị Bình căn bản luôn kiên trì bốn nguyên tắc cơ bản khi ở đối diện với Vương Tử Quân: Mọi chuyện đặt bí thư Vương lên đầu, mọi chuyện lấy tiêu chí phục vụ bí thư Vương, mọi chuyện lấy ý kiến của bí thư Vương làm tiêu chuẩn, mọi chuyện phải xem bí thư Vương có vui hay không.
Lý Nhị Bình có tâm tư như vậy, nàng bắt đầu dốc công dốc sức chứng thực. Dựa vào mối quan hệ giữa hai vợ chồng tạo dựng bao năm ở Sơn Nam, đã có không ít tin tức về thành phố La Nam chạy về phía nàng.
Cổ Thập Minh sẽ đến thành phố La Nam đảm nhiệm vị trí bí thư thị ủy, đây là tin tức mà nàng biết được vào ngày hôm qua. Nhưng sau khi nghe được tin này thì đáy lòng nàng chợt cảm thấy lạnh lẽo.
Một ví trí để trống chỉ có hai khả năng, một là đề bạt tại chỗ, mọi người sắp xếp chỗ ngồi cho nhau, thuận tiện ăn quả trên cây, thuận tiện chuyển vị tí, kết cục là người người nhà nhà vui vẻ; thứ hai chính là cán bộ hàng không, từ trên rơi xuống lấp đầy chỗ trống. Nhưng Cổ Thập Minh chạy đến thành phố La Nam thì căn bản là lấp đầy tất cả lỗ hổng cho cán bộ địa phương có thể thăng thiên.
Theo phân tích của Lý Nhị Bình thì Cổ Thập Minh có khả năng rất lớn làm bí thư thị ủy La Nam, dù sao thì người này cũng là dòng chính của chủ tịch Thạch. Lúc này lực ảnh hưởng của chủ tịch Thạch ở tỉnh Sơn Nam đã vượt qua Hào Nhất Phong, hơn nữa mối quan hệ giữa Vương Tử Quân và Thạch Kiên Quân căn bản không phải chỉ là bình thường.
Nhưng lúc này Vương Tử Quân lại cho Lý Nhị Bình và chủ tịch Hà đón tiếp Cổ Thập Minh, điều này làm cho trái tim muốn thân cận với Cổ Thập Minh của nàng chợt nguội lạnh. Bí thư Vương nói bằng giọng bình thản thế nhưng cực kỳ chân thật đáng tin.