Trình Hiểu Bình nói đến đây mà không khỏi cảm thấy toàn thân run lên. Trong ủy ban nhân dân thành phố Đông Bộ, ngoài vị trí phó chủ tịch thường vụ thì chỉ còn lại mình nàng, nàng là quyền chủ tịch thành phố, vị trí này nàng đãc phấn đấu không biết bao nhiêu năm mới có được.
Chẳng lẽ bí thư Nguyễn muốn hy sinh chính mình sao?
Trình Hiểu Bình nghĩ đến phương pháp tiếp cận trò chuyện và mở chủ đề với hai vị lãnh đạo phòng tài nguyên môi trường và hiệp hội quản lý khu công nghiệp Lam Hà nửa giờ trước đó, nàng chợt sinh ra cảm giác muốn tan vỡ.
Khi đó trước tiên Trình Hiểu Bình đã mở lời ca ngợi, sau đó là dụ dỗ, cuối cùng nói toạc móng heo, bây giờ tình huống nàng gặp phải căn bản là rất tương đồng.
Không, không giống nữa rồi, hai người kia chỉ là cán bộ cấp chính cục, thế nhưng bây giờ nàng là quyền chủ tịch thành phố Đông Bộ, nàng không phải là người thường.
- Bí thư Nguyễn, từ sau khi ngài đi vào thành phố Đông Bộ, tôi luôn trung thành tận tâm theo sau. Chỉ cần ngài có lời nào nhắn nhủ thì tôi sẽ căn bản chưa từng lười biếng, đối với tôi thì lời nói của ngài chính là chỉ thị cao cấp nhất...
Nguyễn Chấn Nhạc nhìn Trình Hiểu Bình mở miệng cầu khẩn mà trên mặt cũng lộ ra vẻ khổ sở không kém:
- Chủ tịch Hiểu Bình, tôi biết rõ những điều này, chị ủng hộ tôi, tôi vĩnh viễn không quên. Thế nhưng sự việc diễn tiến như vậy, chị là chủ tịch thành phố, chị nhất định phải cho tỉnh ủy một câu trả lời rõ ràng.
"Tôi phải trả lời rõ ràng với tỉnh ủy sao? Khu công nghiệp Lam Hà do anh xây dựng lên, anh là người sắp xếp điều phối xí nghiệp tham gia, muốn vào cần phải có cái gật đầu của anh, vì sao bây giờ trách nhiệm lại rơi lên đầu tôi?"
Trình Hiểu Bình cảm thấy cực kỳ không phục, thế nhưng khi nhìn thấy gương mặt lạnh lùng của Nguyễn Chấn Nhạc, nàng chỉ có thể cắn môi không lên tiếng.
- Nếu muốn phát triển thành phố Đông Bộ thì có hàng ngàn biện pháp, thế nhưng khối chính quyền chỉ vì cái lợi trước mắt mà bây giờ ảnh tưởng đến hình tượng cảu mình, thậm chí là hình tượng của cả tỉnh Sơn Nam. Chúng ta nhất định phải có một thái độ rõ ràng, cần phải cho thấy thái độ của thành phố Đông Bộ chúng ta, thậm chí là thái độ của tỉnh Sơn Nam với sự kiện này.
Trình Hiểu Bình căn bản không còn nhớ rõ những lời nói tiếp theo của Nguyễn Chấn Nhạc, nàng chỉ có thể đần độn rời khỏi phòng làm việc của bí thư Nguyễn. Lúc này nàng căn bản là một vị chủ tịch mất hồn mất vía, sau khi ngồi ngây người trong phòng làm việc nửa giờ thì đi về nhà.
- Em làm sao vậy?
Chồng của Trình Hiểu Bình sau khi tan tầm về nhà thì chợt thấy bất ngờ, bình thường Trình Hiểu Bình là người về muộn nhất, thế nhưng hôm nay lại giống như một người bệnh, nằm luôn lên giường với gương mặt tái xám. Hắn không khỏi dùng giọng quan tâm hỏi.
Trình Hiểu Bình trước kia căn bản là xem thường người đàn ông của mình, đặc biệt là sau khi nàng trở thành chủ tịch thành phố Đông Bộ, nàng căn bản cảm thấy người chồng là hiệu trưởng này cực kỳ chướng mắt. Nhưng lúc này sau khi nghe câu hỏi thăm ân cần của chồng, nàng cảm thấy lòng mình run rẩy, nàng cắn cắn môi nói bằng giọng điệu nức nở:
- Em không thể tiếp tục làm chủ tịch thành phố Đông Bộ được nữa.
- Làm sao vậy?
Chồng của Trình Hiểu Bình biết rõ vợ cực kỳ coi trọng vị trí chủ tịch thành phố Đông Bộ, hơn nữa sau khi tiến lên vị trí chủ tịch thì nàng cũng đã đẩy hắn lên làm phó phòng giáo dục thành phố, thế nên chính hắn cũng cực kỳ coi trọng vị trí của vợ.
- Bí thư Nguyễn nói em cần phải phụ trách sự việc đang diễn ra ở khu công nghiệp Lam Hà.
Trình Hiểu Bình nói đến đây thì khóe môi run rẩy, không thể nói thêm điều gì khác.
Chồng của Trình Hiểu Bình căn bản cũng hiểu rõ vấn đề, vì sự kiện ô nhiễm ở khu công nghiệp Lam Hà đang được lan truyền quá rộng, lực ảnh hưởng quá lớn. Hắn nghe thấy vợ nói như vậy thì đứng lên nói: Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com
- Nguyễn Chấn Nhạc hắn chính là người quy hoạch khu công nghiệp Lam Hà, những xí nghiệp đến tham gia đều là do hắn tiến cử, bây giờ xảy ra chuyện thì người phụ trách phải là chính hắn, vì sao lại là em phụ trách?
- Anh đi tìm hắn.
Chồng của Trình Hiểu Bình thấy vợ mình ngồi khóc như mưa nãy giờ, thế là dùng giọng tràn đầy khí khái nói.
- Anh quay lại đi.
Trình Hiểu Bình gọi chồng của mình lại, nàng dùng giọng bi ai nói:
- Anh có thể làm được gì? Anh có thể làm được gì chứ?
- Anh không làm được gì, nhưng em có thể phản ánh với lãnh đạo thượng cấp. Em là chủ tịch thành phố, bây giờ em cũng không cần sợ một vị bí thư như hắn. Anh nghe nói hắn không thể nào tiến lên vị trí thường ủy tỉnh ủy được nữa, người sẽ tiến lên chính là Vương Tử Quân.
Chồng của Trình Hiểu Bình tuy căn bản chưa từng lăn lộn trưởng phòng trong quan trường, thế nhưng hắn vẫn còn hiểu rõ tình huống ở thành phố Đông Bộ.
Trình Hiểu Bình lắc đầu, chồng đã nói rõ ràng, thế nhưng chẳng lẽ nàng chưa nghĩ tới sao? Nhưng nàng có thể làm được gì sao?
- Vô ích, phương diện xây dựng khu công nghiệp Lam Hà hay là kêu gọi xí nghiệp tiến vào đầu tư, tất cả đều là chữ ký của em. Cũng có vài chữ ký của Chúc Vu Bình, thế nhưng căn bản không có bất kỳ dấu tay nào liên quan đến Nguyễn Chấn Nhạc. Dù có điều tra thì hắn cũng cực kỳ sạch sẽ, hoàn toàn có thể kim thiền thoát xác.
- Cái gì?
Lúc này chồng của Trình Hiểu Bình chợt ngây cả người, hắn nhìn vẻ mặt ảm đạm của vợ, thế là không nhịn được phải nói:
- Nói như vậy là em bị con chó Nguyễn Chấn Nhạc hãm hại rồi sao?
Tuy không muốn thừa nhận thế nhưng đây chính là sự thật phũ phàng. Sau một buổi chiều Trình Hiểu Bình ngồi suy nghĩ, nàng cũng đã cho ra kết luận như vậy. Nguyễn Chấn Nhạc chắc chắn không thể không nhìn ra mối nguy hại đến từ khu công nghiệp Lam Hà, trước đó khi mà xây dựng khu công nghiệp Lam Hà thì hắn đã làm tốt tất cả công tác dự phòng, đã tìm ra đường lui tốt đẹp cho mình!
Nếu khu công nghiệp Lam Hà có được thành tích thì sẽ là của bí thư thị ủy, tất nhên điều này là đương nhiên; nhưng khi xảy ra vấn đề, cờ lê sẽ gõ lên đầu Trình Hiểu Bình, Nguyễn Chấn Nhạc căn bản là không có việc gì.
Nguyễn Chấn Nhạc nói một câu rất đúng, hắn chỉ nắm phương hướng mà thôi, những chuyện khác thì mặc kệ.
Thực tế những lời này của Nguyễn Chấn Nhạc cẳn bản chỉ là thoái thác với lãnh đạo, nếu Nguyễn Chấn Nhạc không tỏ thái độ ở khu công nghiệp Lam Hà, như vậy sao có thể tiếp tục phát triển được? Chẳng qua lúc này tất cả trách nhiệm đều rơi lên người Trình Hiểu Bình.
Tuy thầm không phục, cũng có chút oán giận, Trình Hiểu Bình rất muốn phản kháng nhưng nàng chợt phát hiện Nguyễn Chấn Nhạc đã gầy dựng cho mình một mạng nhện cực kỳ chắc chắn, đã bao quanh lấy người chính nàng.
Chồng của Trình Hiểu Bình thấy vợ không nói lời nào, hắn tiện tay mở tivi. Lúc này trên tivi đang phát tin về thành phố Đông Bộ, khi âm thanh trong trẻo của biên tập viên vang lên, một hình ảnh quen thuộc xuất hiện trước mắt hai vợ chồng Trình Hiểu Bình.
- Bí thư Nguyễn Chấn Nhạc đưa người đến kiểm tra khu công nghiệp Lam Hà, trong quá trình kiểm tra, bí thư Nguyễn cảm thấy cực kỳ đau lòng vì những sắp xếp tùy ý cho các xí nghiệp gây ô nhiễm tiến vào đầu tư xây dựng. Bí thư nói, để phát sinh sự kiện nhìn mà giật mình như vậy, thành phố Đông Bộ nhất định sẽ nhìn chính diện vào sự kiện ô nhiễm sông Lam Hà, sẽ ngừng quan tâm đến các xí nghiệp ô nhiễm, những xí nghiệp nào gây ô nhiễm sẽ bị dời đi. Đồng thời bí thư Nguyễn cũng nhấn mạnh những cán bộ nào sai lầm trong sự kiện này sẽ bị điều tra đến cùng, tuyệt đối xử lý nghiêm, không chút nuông chiều.
Trình Hiểu Bình nhìn Nguyễn Chấn Nhạc nói với những lời cực kỳ chính đáng, nàng cảm thấy tinh thần và thể xác cực kỳ mệt mỏi. Nàng biết rõ chính mình mới là đối tượng bị bí thư Nguyễn liệt vào hạng điều tra đến cùng. Lúc này Nguyễn Chấn Nhạc sẽ dùng một tư thái quang minh chính đại để thu thập tàn cục.