Nhưng trong ấn tượng của hắn thì Vương Tử Quân đi vào La Nam và luôn là người trong sạch, mặc dù là ngày lễ tết thì các đồng chí bên dưới cũng không dám đưa đến món gì xa xỉ, huống hồ là tiền. Lẽ ra Vương Tử Quân là tấm gương tốt, nhưng chiếc đồng hồ xa xỉ trên tay phải giải thích thế nào? Giá hơn một triệu, thậm chí lương cả đời của bí thư Vương cũng không đủ mua được.
Kim Điền Lạc nhìn vào tình huống Vương Tử Quân xây dựng thành phố La Nam phát triển như lúc này, hắn tất nhiên cho rằng bí thư Vương là người cực kỳ có năng lực và khả năng. Hơn nữa xu thế phát triển mạnh mẽ của thành phố La Nam vào lúc này, làm cho Kim Điền Lạc cảm thấy đi theo Vương Tử Quân sẽ có tương lai phát triển cực mạnh.
Khi Kim Điền Lạc luôn trung thành tận tụy đi theo bí thư Vương, bây giờ lại có sự việc xấu xảy ra, hắn phải làm sao đây? Một bài viết bình thường trên inte sao lại có thể chọc ra sư kiện kinh thiên động địa như vậy?
Kim Điền Lạc biết rõ lúc này sự việc mình nên làm nhất chính là đến phòng làm việc của bí thư Vương, báo cáo sự việc lần này với bí thư Vương, tích cực cùng lãnh đạo thương lượng đối sách. Nhưng một âm thanh khác nói cho hắn biết, chuyện này không thể dính vào. Xem ra Vương Tử Quân căn bản khó qua khỏi cửa ải lần này, chính mình cần phải làm chính là bảo trụ mình không dây vào.
"Làm sao bây giờ, có nên đi hay không?"
Hai âm thanh liên tục xuất hiện trong lòng Kim Điền Lạc, hai bên dây dưa với nhau và sinh ra cảm giác khó chịu. Nếu như không đi, hắn sẽ đứng bên ngoài theo dõi diễn tiến sự việc, đây là một kế sách cực kỳ tuyệt hảo để giữ mình. Nếu như là bí thư thị ủy khác thì hắn sẽ chọn phương án này, nhưng bây giờ nếu lựa chọn nó thì thật quá hổ thẹn, quá mức xin lỗi bí thư Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân là người tín nhiệm cao độ với Kim Điền Lạc, thế nên mới cất nhắc Kim Điền Lạc lên vị trí hiện tại. Nếu như hắn khoanh tay đứng nhìn lúc Vương Tử Quân gặp rủi ro, người ta sẽ dùng ánh mắt thế nào để nhìn mình? Rõ ràng mình là kẻ bo bo giữ mình, không dám đảm đương, là tiểu nhân bỉ ổi.
Kim Điền Lạc đang cảm thấy rất bàng hoàng, hắn liên tục ngồi đốt thuốc.
- Cốc cốc cốc.
Tiếng gõ cửa vang lên, Kim Điền Lạc nói một câu mời vào, thư ký đi vào nói:
- Bí thư Kim, tôi vừa thấy thư ký trưởng Đổng và chủ tịch Nhan đến phòng làm việc của bí thư Vương.
Đổng Trí Tân và Nhan Sĩ Tắc đã đi đến phòng làm việc của Vương Tử Quân, Kim Điền Lạc nhớ đến hai cái tên này mà cảm thấy tâm tình rối loạn.
Nếu so sánh với hai người Đổng Trí Tân và Nhan Sĩ Tắc thì Kim Điền Lạc lại có vị trí có thể tiến công và có thể phòng thủ ở thành phố La Nam. Nhưng hai người kia đều đã đi, nếu như mình không đi thì bí thư Vương Tử Quân sẽ nghĩ như thế nào?
Vương Tử Quân tuyệt đối sẽ không cho mình nói chuyện này, nhưng hai người Nhan Sĩ Tắc và Đổng Trí Tân sẽ không phải kẻ câm.
Kim Điền Lạc nghĩ đến ánh mắt như cười như không của Vương Tử Quân nhìn mình, hắn nhanh chóng đứng lên, sau đó ấn điếu thuốc vào trong gạt tàn. Hắn nhanh chóng bước ra ngoài phòng.
- Bí thư Kim, ngài đây là...
Thư ký có chút do dự, hắn khẽ nói với Kim Điền Lạc.
Kim Điền Lạc nhìn bộ dạng muốn nói lại thôi của thư ký, hắn chợt nói:
- Tôi đi đến chỗ bí thư Vương một chuyến.
Thư ký đi theo lãnh đạo thật sự là cùng chung vinh nhục, cùng chung tổn hại. Thư ký này đi theo Kim Điền Lạc khá lâu, lúc này thấy Kim Điền Lạc muốn đến chỗ bí thư Vương, hắn có chút do dự, sau đó ấp úng nói:
- Bí thư Kim, bây giờ có không ít người nghị luận về sự việc liên quan đến bí thư Vương...
Kim Điền Lạc không nói gì, hắn đưa mắt nhìn thư ký của mình. Lúc này viên thư ký có chút do dự, hắn nói tiếp:
- Có người nói bí thư Vương lần này thật sự khó xong chuyện.
Kim Điền Lạc cũng thừa nhận lời nói của thư ký, thế nhưng biểu hiện lại trầm giọng lên tiếng:
- Các cậu chỉ biết nói bừa nói bậy, rốt cuộc bí thư Vương có chuyện gì hay không thì còn phải xem vào cơ quan kiểm tra kỷ luật, không phải tôi nói một câu có thể dìm chết anh ấy được. Ít nhất bây giờ anh ấy còn là bí thư thành phố La Nam.
Kim Điền Lạc nói rồi đi về phía phòng làm việc của bí thư Vương Tử Quân.
Khi Kim Điền Lạc đi đến hành lang phòng làm việc của Vương Tử Quân thì thấy Tống Ích Dân, hai người đưa mắt nhìn nhau, đều không nói gì, thế nhưng vẻ mặt lại căn bản là không thoải mái.
Khi hai người đi đến phòng làm việc của Vương Tử Quân, có không biết bao nhiêu người đang nhìn. Hà Khởi Duệ là chủ tịch thành phố La Nam, hắn chính là một thành viên trong số đó.
Hôm nay tâm tình của Hà Khởi Duệ rất tốt, tuy kết quả phát triển mạnh mẽ của thành phố La Nam nằm dưới sự thúc đẩy của bí thư Vương, thế nhưng hắn là chủ tịch thành phố, công lao của hắn là căn bản không thể thiếu được.
Nếu Vương Tử Quân trở thành thường ủy tỉnh ủy, như vậy thời gian Vương Tử Quân đảm nhiệm vị trí bí thư thị ủy La Nam sẽ không còn quá lâu. Dựa theo những sắp xếp vị trí trong quan trường, phương diện ăn quả sẽ có quy tắc riêng biệt, Hà Khởi Duệ là người luôn hướng về phía vị trí bí thư của Vương Tử Quân, sau đó hắn sẽ tiến lên một bước nhận lấy chức vụ của Vương Tử Quân, đây sẽ là tình thế bắt buộc.
Dựa vào tình huống phát triển của thành phố La Nam, nếu hắn làm bí thư thị ủy La Nam, không bao lâu sau sẽ kế tục bí thư Vương Tử Quân làm thường ủy tỉnh ủy. Như vậy hắn sẽ có một con đường phát triển như mơ.
Hà Khởi Duệ thầm nghĩ như vậy mà không khỏi mở miệng hát khẽ một tiếng. Khi hắn đang hăng hái ngồi trong phòng làm việc của mình mơ về tương lai hạnh phúc, đột nhiên giấc mộng lại bị thư ký phá tan.
Trên bàn làm việc của Hà Khởi Duệ cũng có một chiếc máy tính, màn hình máy tính là trang web có bài viết về bí thư Vương Tử Quân.
Hơn một triệu, tại sao lại như vậy?
Xem ra vẫn là cán bộ trẻ tuổi, anh nó xem, sao lại có người ngốc như vậy? Đeo một thứ đồng hồ đáng chú ý như thế?
Khi nhìn người trong tấm hình thì Hà Khởi Duệ nhanh chóng nhận ra bí thư Vương Tử Quân, mà bí thư Vương không phải có đeo một chiếc đồng hồ như vậy sao?
Khi thấy bài viết như vậy thì Hà Khởi Duệ chợt mẫn cảm phát hiện ra phiền phức sắp kéo đến với Vương Tử Quân.
Chẳng lẽ Vương Tử Quân xài một chiếc đồng hồ giả sao?
Hà Khởi Duệ không tin, hắn cảm thấy với thân phận và địa vị của Vương Tử Quân, đối phương sẽ căn bản không dùng một món hàng giả, nhưng nếu thật sự là đồng hồ trên một triệu, như vậy giải thích như thế nào?
Con người luôn luôn ích kỷ, Hà Khởi Duệ cũng không phải người ngoại lệ, hắn từ sâu trong lòng cảm thấy rất đau lòng, nhưng phản ứng đầu tiên của hắn là nên làm như thế nào?
Nên giữ khoảng cách với Vương Tử Quân sao? Đây là cách đơn giản nhất, nhưng Hà Khởi Duệ cảm thấy nếu mình làm như vậy thì thật sự không ra thể thống gì.
Dù là Vương Tử Quân có nhận hối lộ hay không, đối phương căn bản đều có lòng dạ cực kỳ tốt với mình. Nếu như đúng lúc đối phương gặp chuyện không may, vào tình hình khốn khó mà mình bỏ đi, căn bản là khó thể yên ổn ở phương diện lương tâm.
Nhưng nếu như bỏ đi, người ta sẽ nhìn mình như thế nào? Người ta có căn cứ vào đó để điều tra cả mình hay không?