- Chào chủ tịch Thạch.
Vương Tử Quân chào hỏi Thạch Kiên Quân, trong lòng thầm nghĩ mục đích của chủ tịch Thạch, chẳng lẽ có tin tức mới về sự kiện thường ủy tỉnh ủy?
Khi Vương Tử Quân đang thầm suy đoán thì Thạch Kiên Quân đã nói:
- Nghe nói thành phố La Nam chuẩn bị tổ chức hội nghị phát triển kinh tế lần hai phải không? Điều này là rất tốt, hội nghị lần thứ nhất của thành phố La Nam đã cực kỳ thành công, đã có không ít xí nghiệp trước đó không tham gia cảm thấy tiếc nuối.
Vương Tử Quân chăm chú lắng nghe, hắn biết rõ Thạch Kiên Quân gọi điện thoại đến không phải là chỉ mở lời khen ngợi hội nghị ở thành phố La Nam.
Quả nhiên Thạch Kiên Quân nói xong những lời như vậy thì trầm giọng nói:
- Trong quá trình phát triển kinh tế thì chúng ta cần phải làm công tác đối xử ngang hàng, mở rộng thị trường. Nhưng cũng có vài doanh nghiệp mà chúng ta nên quan tâm hơn một chút, dù là thế nào thì bọn họ cũng là doanh nghiệp bản địa, đã cho ra những cống hiến lớn với công tác xây dựng phát triển địa phương.
Vương Tử Quân hiểu rõ ý nghĩ của Thạch Kiên Quân, nhưng hắn thật sự không ngờ những chuyện như vậy lại rơi vào trong tai của Thạch Kiên Quân. Xem ra đám lãnh đạo doanh nghiệp thật sự có mánh khóe thông thiên, râu ria quá dài.
- Chủ tịch Thạch cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ chăm chú chứng thực những chỉ thị của ngài.
Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi nói tiếp:
- Chút nữa tôi sẽ nghiên cứu vào thảo luận phương án thực hiện cụ thể, sẽ cho ra nhiều ưu đãi hơn với xí nghiệp bản địa.
- À, cậu cũng không cần quá khó xử, trên thực tế tôi gọi điện thoại cho cậu để nói về vấn đề này mà cảm thấy rất do dự. Tuy trên phương diện kinh tế yêu cầu cạnh tranh ngang hàng và công bằng, thế nhưng dù sao tôi cũng là chủ tịch tỉnh Sơn Nam, vì vậy không nhịn được phải gọi cuộc điện thoại này.
Thạch Kiên Quân cười cười dùng giọng đầy ý nghĩa nói:
- Hội nghị tài phú của tỉnh Sơn Nam thật sự làm cho người ta cực kỳ chờ mong.
Thạch Kiên Quân cúp điện thoại mà không khỏi lắc đầu cười khổ, trong lòng xuất hiện đủ mọi hương vị. Hắn là người nổi tiếng có tài ăn nói trong số các vị lãnh đạo tỉnh Sơn Nam, đặc biệt là khi ngồi trên đài chủ tịch nói với cán bộ thủ hạ bên dưới, có thể là dõng dạc, nhẹ nhàng, có khi là hào hùng hoành tráng, cũng cực kỳ quan tâm, dạy bảo người ta tâm phục khẩu phục, nhưng cũng có những lúc hắn tỏ ra đầy nhiệt huyết. Thế nhưng bây giờ gọi điện thoại không nhìn thấy mặt Vương Tử Quân, vì sao hắn lại ăn nói vụng về như vậy?
Khi Thạch Kiên Quân cúp điện thoại thì Vương Tử Quân gọi Đổng Trí Tân đến, để cho ra một tấm thiệp mời với chủ tịch Thạch, mời Thạch Kiên Quân tham gia hội nghị phát triển kinh tế thành phố La Nam lần này.
- Bí thư Vương, thiệp mời này đưa đi như thế nào?
Đổng Trí Tân có chút do dự, hắn khẽ xin chỉ thị.
Vương Tử Quân khoát tay lên tiếng:
- Tôi tự mình đưa đi.
Đổng Trí Tân khẽ gật đầu, hắn ghi nhớ những yêu cầu của Vương Tử Quân rồi chuẩn bị bỏ đi. Nhưng sau khi đi hai bước thì hắn lại lui về:
- Bí thư Vương, có một chuyện thiếu chút nữa thì tôi quên, vừa rồi chủ tịch Trần của hiệp hội doanh nghiệp gọi điện thoại đến. Anh ấy nói tối nay hiệp hội doanh nghiệp sẽ tổ chức bữa tiệc chiêu đãi các xí nghiệp đến thành phố La Nam đầu tư, hỏi xem anh có thể bớt chút thời gian được không?
Vương Tử Quân nhíu nhíu mày, hôm nay hắn đã đồng ý sẽ về sớm với con trai ở nhà, thế nhưng trường hợp này là bất đắc dĩ, hắn không xuất hiện là căn bản không tốt. Hắn trầm ngâm giây lát rồi nói:
- Tôi sẽ đến một chút.
Bữa tiệc của hiệp hội doanh nghiệp được tổ chức ở khách sạn Nguyên Hanh trong khu đô thị mới, đây là khách sạn năm sao đệ nhất ở thành phố La Nam. Khi mà các ngành sản xuất ở thành phố La Nam phát triển như mây bay, ông chủ khách sạn Nguyên Hanh đã nhìn nhận đây là thời cơ tốt, thế cho nên kiếm được một vị trí trung tâm khu đô thị mới từ phía ủy ban nhân dân thành phố, sau đó xây dựng một khách sạn năm sao.
Khách sạn này đưa vào sử dụng chưa được một tháng thế nhưng kinh doanh cực kỳ thuận lợi. Lúc này là thời điểm mở hội nghị phát triển kinh tế La Nam, tất cả các khách sạn trong thành phố đều đang đón tiếp các vị lãnh đạo doanh nghiệp từ khắp nơi trong và ngoài tỉnh đến tìm cơ hội đầu tư.
Chủ tịch hiệp hội doanh nghiệp thành phố La Nam là Trần Đông Cường, người này chủ yếu kinh doanh ở nghành du lịch. Nếu dựa theo thực lực xí nghiệp thì chức vụ chủ tịch hiệp hội căn bản không đến lượt hắn, nhưng người này lại có lòng nhiệt tình, hơn nữa lại là kẻ mạnh vì gạo bạo vì tiền, thế nên trải qua một phen đặt móng quan hệ, chức vụ chủ tịch hiệp hội mới lọt vào tay hắn.
Chủ tịch Trần rất chú trọng vị trí chủ tịch hiệp hội doanh nghiệp của mình, lần này số tiền bỏ ra chiêu đãi các lãnh đạo doanh nghiệp có hơn phân nửa là hắn tự bỏ tiền túi ra. Nhưng hắn ném tiền ra mà căn bản không cảm thấy đau lòng, mối quan hệ quan trọng hơn so với tiền tài, chủ tịch Trần khắc sâu nhận thức về điều này.
Khi Vương Tử Quân bước xuống xe thì Trần Đông Cường đã dẫn theo không ít lãnh đạo doanh nghiệp nổi tiếng thành phố La Nam đứng chờ sẵn, khi vừa xuống xe thì trong khách sạn đã vang lên tiếng pháo chào mừng.
Vài chục nhân viên khách sạn Nguyên Hanh xếp thành hàng ngoài cổng, cửa khách sạn trải thảm đỏ, Vương Tử Quân vừa đến thì mọi người cùng vỗ tay kêu lên hai chữ hoan nghênh giống như những tình huống lãnh đạo nguyên thủ đi ra nước ngoài vậy.
Hình thức đón tiếp long trọng như vậy chỉ có Trần Đông Cường nghĩ ra được mà thôi, hắn muốn chính là hiệu quả to lớn và không giống như thường.
Trong bầu không khí vui tươi rộn rã tiếng pháo chào mừng, Trần Đông Cường tươi cười tiến lên đón chào. Lúc này Vương Tử Quân vươn tay ra nói:
- Chào chủ tịch Trần.
Trong quan trường thì Vương Tử Quân bắt tay cũng phải căn cứ theo đúng quy củ, nhưng dối diện với những lãnh đạo doanh nghiệp, vươn tay ra trước cũng không mất mặt, ngược lại còn làm cho người ta sinh ra cảm giác chiêu hiền đãi sĩ.
Trần Đông Cường thấy Vương Tử Quân duỗi tay ra thì tranh thủ đưa hai tay bắt chặt, trong miệng lại dùng giọng kích động nói:
- Bí thư Vương, nghe nói hôm nay ngài bớt chút thời gian bận rộn đến đây, các lãnh đạo doanh nghiệp chúng tôi thật sự rất hưng phấn.
Giống như khẳng định những lời của chủ tịch Trần Đông Cường không phải là nói dối, đám lãnh đạo doanh nghiệp đi theo phía sau liên tục chào hỏi Vương Tử Quân, càng có người nhiệt tình bắt chặt tay của bí thư Vương.
Vương Tử Quân vừa bắt tay trò chuyện với các vị lãnh đạo doanh nghiệp vừa mỉm cười đi vào bên trong. Khi đi đến đài chủ tịch được sắp xếp sẵn, Vương Tử Quân cũng không tiến lên phát biểu như suy tính của Trần Đông Cường, hắn cầm lấy một chiếc ly uống rượu trong tay nhân viên rồi nói:
- Hôm nay chủ tịch Trần tổ chức tiệc rượu hoan nghênh các vị lãnh đạo doanh nghiệp đến thành phố La Nam, tôi đứng đây cũng không muốn nhiều lời, cũng muốn nói rõ chính sách phóng khoáng của thành phố La Nam. Chỉ cần các vị đầu tư không trái luật, như vậy hoàn cảnh đầu tư ở thành phố La Nam sẽ phục vụ tốt nhất cho các vị thần tài.