- Có người như anh vậy sao? Tiểu Bắc rất tốt với tôi, hai người ở hai nơi khác lâu, bây giờ khó khăn lắm mới được ở cùng một chỗ.
Vương Tử Quân khoát tay áo cười nói với Quách Tiên Vi.
- Nhưng anh cần phải nghiêm túc xử lý vụ án vợ của chủ tịch hội đồng nhân dân thành phố bị giết, tuyệt đối không nên lưu lại tai họa ngầm cho mình.
Quách Tiên Vi nhắc đến vụ án liên quan đến vợ của Trình Tự Học, thế là vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
Vương Tử Quân gật đầu nói:
- Chuyện này tôi đã yêu cầu công an xử lý cực kỳ nghiêm túc, chắc chắn sẽ nhanh chóng có kết quả. Trưởng phòng Quách, anh có tin không, thật ra Trịnh Khiếu Nam và chủ tịch Trình rất thân thuộc với nhau.
Quách Tiên Vi cũng không phải hiểu rõ về sự việc ở thành phố La Nam, thế nhưng hắn cũng có thể nghĩ vì sao một bí thư thị ủy trước kia của La Nam lại thân thuộc với anh em Trình gia. Hắn cũng không muốn phát biểu ý kiến của mình, vì vậy mới thay đổi chủ đề:
- Được rồi, chúng ta cũng đừng nên nói nhiều về chuyện này. Lần này tôi đến đại biểu cho phòng tổ chức tỉnh ủy khảo sát đồng chí Lục Ngọc Hùng, anh là người đứng đầu thành phố La Nam, anh có ý kiến gì với đồng chí Lục Ngọc Hùng hay không?
Vương Tử Quân nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Quách Tiên Vi, hắn khẽ nói:
- Trưởng phòng Quách, anh muốn nghe lời nói thật lòng hay khách sáo?
Vẻ mặt Quách Tiên Vi chợt trầm xuống, hắn hiểu ý nghĩa lời nói của Vương Tử Quân, dù sao lúc này trong phòng chỉ có hai người bọn họ, thế nên hắn dùng giọng không chút kiêng kỵ nói:
- Trước hết nghe lời nói khách sáo cái đã.
- Lục Ngọc Hùng là đồng chí tốt, công tác cần cù chăm chỉ, chẳng những có thể đảm bảo hoàn thành công tác được giao, còn có thể cho ra những ý nghĩ đổi mới. Đồng chí Lục Ngọc Hùng biết kiềm chế bản thân, là người sảng khoái, là đồng chí khó kiếm được...
Vương Tử Quân nói rất nghiêm trang, miêu tả Lục Ngọc Hùng giống như một đóa hoa.
Quách Tiên Vi cũng không cản lời Vương Tử Quân, hắn thừa dịp Vương Tử Quân uống nước đổi hơi để cười khoát tay nói:
- Đừng làm lỗ tai của tôi phải chịu tội, nói thật với anh, không bằng anh nói thẳng thắn đi.
- Nói thẳng thắn sao? Tôi cảm thấy đồng chí Lục Ngọc Hùng không thích hợp với vị trí chủ tịch thành phố La Nam. Người này công tác kéo bè kết phái, sinh hoạt thường ngày lại tới lui cực kỳ thân mật với anh em Trịnh gia, phó phòng công tác quá mức cổ hủ, căn bản không phù hợp với nhu cầu phát triển kinh tế của thành phố La Nam...
Vương Tử Quân nói rất cẩn thận, giọng điệu rất nghiêm túc.
Quách Tiên Vi nhìn Vương Tử Quân, trong lòng thầm nghĩ về ý kiến của Vương Tử Quân với Lục Ngọc Hùng. Hắn thấy tình trạng hiện tại thì Vương Tử Quân dù có ý kiến với Lục Ngọc Hùng cũng không nên tiếp tục cứng rắn ở sự kiện này. Dù sao đây cũng là một quyết định của bí thư tỉnh ủy Hào Nhất Phong, cho dù tiếp tục dây dưa cũng căn bản không có ý nghĩa gì.
Sau khi Vương Tử Quân nói xong thì Quách Tiên Vi cười nói:
- Vậy thì chúng tôi căn cứ vào lời nói khách sáo của anh để báo lên trên nhé?
Vương Tử Quân khẽ dựa lưng lên ghế sa lông rồi dùng giọng chậm rãi nói:
- Trưởng phòng Quách, tôi gọi anh một tiếng anh em, anh nghe lời tôi, nói đúng lời tôi đã nói thật. Trước kia tôi đã vì sự kiện Lục Ngọc Hùng mà khua chiêng gõ trống đi tìm các vị lãnh đạo tỉnh ủy, như vậy tuyệt đối không thể lật lọng, nếu không sẽ rơi vào tình huống lập trường không ổn định, là hạng ba phải. Hơn nữa tôi hoài nghi đồng chí Lục Ngọc Hùng có vấn đề.
- Lục Ngọc Hùng có vấn đề sao?
Quách Tiên Vi chợt kinh hoảng, hắn không ngờ Vương Tử Quân lại cho ra một đáp án như vậy.
- Cái này chỉ là hoài nghi, trước mắt chúng tôi còn chưa có chứng cứ xác thực. Anh ta lui tới rất thân thiết với anh em Trịnh gia, tôi tin tưởng chỉ cần điều tra rõ ràng về anh em Trịnh gia, như vậy tất cả sự thật sẽ được phơi bày.
Vương Tử Quân rất tự tin, hắn trầm giọng nói với Quách Tiên Vi.
- Anh cũng biết dưới tình huống không có chứng cứ, anh nói ra những lời như thế này sẽ bị truy cứu trách nhiệm đấy chứ?
Quách Tiên Vi nhìn Vương Tử Quân rồi trầm giọng nói.
Vương Tử Quân tất nhiên biết rõ, hắn đứng lên đi đến trước mặt Quách Tiên Vi, sau đó châm trà cho đối phương rồi cười nói:
- Điều này tất nhiên tôi biết rất rõ, nếu như không phải là trưởng phòng Quách, tôi cũng sẽ không nói những lời này. Tôi chỉ nói những lời này với anh, cũng mong anh đừng truyền ra bên ngoài.
Quách Tiên Vi nhìn gương mặt nghiêm túc của Vương Tử Quân, hắn khẽ gật đầu. Hắn biết về Vương Tử Quân, biết đây là người không thấy thỏ không thả chim ưng, bây giờ đối phương đã nói ra những lời như vậy, chí ít cũng có một nửa là thật.
Nhưng dưới tình huống chưa có chút chứng cứ mà Quách Tiên Vi dám phản ánh lên trên, nói Lục Ngọc Hùng có vấn đề, không nên đề bạt, như vậy chờ đợi hắn chỉ là những lời mắng mỏ mà thôi. Lúc này hắn biết vì sao tuyến trên lại muốn mình đi xuống khảo sát, dù sao Lục Ngọc Hùng cũng là cán bộ mà Hào Nhất Phong tự mình nâng đỡ để hạn chế Vương Tử Quân ở La Nam, tất nhiên ai cũng thấy lực ủng hộ mạnh mẽ của bí thư Nhất Phong cho Lục Ngọc Hùng là như thế nào.
Hơn nữa trước khi tổ chức hội nghị thường ủy tỉnh ủy, Hào Nhất Phong đã không ngại mệt mỏi liên hệ với các vị thường ủy tỉnh ủy. Hội nghị thường ủy trước nay căn bản chưa từng rơi vào tình huống muôn miệng một lời, thế nhưng ít nhất lần này cũng không ai phản đối.
Tổ khảo sát đến vội vàng mà đi cũng vội vàng không kém, sau khi Quách Tiên Vi dùng một bữa trưa đơn giản thì vội vàng rời khỏi thành phố La Nam. Khi tổ điều tra đi chưa được bao lâu, Trương Hợp Tuân và Tống Ích Dân đi đến phòng làm việc của Vương Tử Quân.
- Trịnh Khiếu Đống nói như thế nào?
Vương Tử Quân nhìn hai người Trương Hợp Tuân và Tống Ích Dân rồi khẽ hỏi.
- Bí thư Vương, Trịnh Khiếu Đống bây giờ vẫn bày ra tư thế lợn chết không sợ nước nóng, không nói lời nào.
Tống Ích Dân đưa mắt nhìn Trương Hợp Tuân, sau đó khẽ nói.
Vương Tử Quân gật đầu nói tiếp:
- Sự kiện vỡ đập Tiểu Nha Sơn đã điều tra thế nào rồi?
- Sự kiện vỡ đập Tiểu Nha Sơn đã cơ bản được điều tra, vì công trình này mà anh em Trình gia rải tiền khắp phòng xây dựng thành phố La Nam, nhưng Nhiếp Vinh Quân và một số người không chịu nhận lễ vật của anh em Trình gia. Sau khi con đập bị vỡ thì đám người phòng xây dựng nhanh chóng sử dụng Nhiếp Vinh Quân là người chết thay, người đẩy Nhiếp Vinh Quân xuống đất chính là Trịnh Khiếu Nam.
Vương Tử Quân không nói gì, hắn tiếp tục lắng nghe lời nói cua Trương Hợp Tuân. Bí thư Trương là lãnh đạo lão thành của thành phố La Nam, biết rõ ràng ai là người đi gần anh em Trình gia. Tuy bâ giờ Lục Ngọc Hùng sắp tiến lên làm chủ tịch thành phố La Nam, thế nhưng hắn vẫn thấy rất rõ nguy cơ quá lớn với Lục Ngọc Hùng.
Nguy cơ này của Lục Ngọc Hùng chính là cơ hội của Trương Hợp Tuân.