Bí thư thị ủy và chủ tịch thành phố chính là hai vị lãnh đạo theo thứ tự là thứ nhất và thứ hai ở trong thành phố, hai người dù có phân phối quyền lực riêng, thế nhưng dù thế nào cũng phải bảo trì sự tôn trọng lẫn nhau. Nếu như không có chuyện gì, chủ tịch căn bản sẽ ít đến phòng làm việc của bí thư, nhìn vào tình huống này thì thấy Lý Quý Niên giống như đang xem Vương Tử Quân là thượng cấp của mình.
Vương Tử Quân đi ra khỏi ghế, hắn cùng sóng vai Lý Quý Niên ngồi xuống ghế sa lông, sau đó cười nói:
- Cũng chỉ là đi dạo một vòng trên thành phố Sơn Viên, mời chủ tịch Lý ngồi.
Khương Long Cương rót trà cho hai vị lãnh đạo, sau đó hắn nhanh chóng rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân. Hắn biết rõ lần này chủ tịch Lý nhất định có chuyện cần tìm bí thư Vương, mình ở lại chỉ là chướng mắt mà thôi.
Lý Quý Niên nói hai câu liên quan đến công tác với Vương Tử Quân, sau đó trầm giọng nói:
- Bí thư Vương, sự kiện anh chạy qua lại ở thành phố Sơn Viên vì nói tốt cho tôi, đại ân không thể nào cảm tạ bằng lời, tôi xin ghi tạc trong lòng.
Vương Tử Quân nhìn vẻ mặt đầy chân thành của Lý Quý Niên, hắn cũng dùng giọng chân thành nói:
- Chủ tịch Lý, tôi làm như vậy cũng không phải là vì anh, tôi không muốn thành phố La Nam mất đi một vị chủ tịch tốt, thế nên mới bày tỏ thái độ rõ ràng của mình với lãnh đạo tỉnh ủy: Nếu như đưa anh đi làm bí thư thị ủy thành phố khác, tôi sẽ vui vẻ đưa hai tay đưa tiễn; nếu như vẫn là chủ tịch thành phố thì nên ở lại La Nam, vì thành phố La Nam này muốn phát triển cũng không thể nào ly khai khỏi chủ tịch Lý được.
Trái đất quay thì dù là ai cũng quay theo, Lý Quý Niên thật sự hiểu rất rõ điều này. Hắn cũng biết nếu nói có người không thể rời khỏi thành phố La Nam, người đó chỉ có thể là bí thư Vương Tử Quân, căn bản không phải là một chủ tịch như mình.
Những ngày qua Lý Quý Niên đã hiểu nhân tình ấm lạnh, lòng người dễ thay đổi. Tuy rất nhiều người vẫn nhiệt tình với hắn như trước, càng có không ít người đến phòng làm việc của hắn để báo cáo, thế nhưng hắn biết rõ thái độ của bọn họ đã có những chuyển biến nhỏ.
Lý Quý Niên không còn là một vị chủ tịch thành phố có thể quyết định vận mệnh của đám người kia, hắn sắp rời khỏi thành phố La Nam, không tiếp tục là động lực thúc đẩy bọn họ phát triển. Lúc này bọn họ đến tìm mình, ngoài phương diện nể mặt thì không còn bất kỳ thứ gì khác.
Lý Quý Niên đối với đám người đến báo cáo công tác áp dụng phương pháp nên cho ra chỉ thị thì cho ra chỉ thị, nên bày ra cái giá thì bày ra cái giá, nhưng trong lòng lại căn bản không còn tâm tư tự đắc như trước.
- Bí thư Vương, tôi cảm thấy đồng chí Lục Ngọc Hùng thật sự không phù hợp với vị trí chủ tịch thành phố La Nam, phòng tổ chức tỉnh ủy đã hẹn tôi đến nói chuyện, tôi chuẩn bị biểu đạt ý nghĩ của mình với phòng tổ chức tỉnh ủy.
Lý Quý Niên trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói.
Phòng tổ chức tỉnh ủy sắp tiếp xúc với Lý Quý Niên? Xem ra không ngoài dự đoán của Vương Tử Quân, thế nhưng không ngờ sự việc lại đến nhanh như vậy. Lúc này Lý Quý Niên chạy đến đây lên tiếng, chính là đang muốn tỏ thái độ với mình.
Vương Tử Quân cười cười không nói gì, Lý Quý Niên cũng không tiếp tục đề tài này, lại chuyển sang phương diện nhà máy của công ty Bất Lão Khang, tỏ ra tiếc nuối vì không thể nhìn thấy tình huống đầu tư mạnh mẽ ở La Nam.
Hai người nói chuyện nửa giờ, sau đó Lý Quý Niên đứng lên rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân. Dù tiếp xúc với phòng tổ chức tỉnh ủy chính là thúc ép Lý Quý Niên rời khỏi thành phố La Nam, thế nhưng hai người đều hiểu rõ ý nghĩ của đối phương.
Có một số việc nói ra thì tốt hơn không nói.
Lý Quý Niên nìhn vẻ mặt Vương Tử Quân nhưng trong lòng khẽ động, thầm nghĩ không phải những thứ mình đã chuẩn bị, bây giờ đang phát huy tác dụng sao? Nhưng vẻ mặt hắn không chút biến đổi, hắn nhanh chóng rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân.
Mười phút sau khi Lý Quý Niên bỏ đi, Lục Ngọc Hùng đi vào phòng làm việc của Vương Tử Quân.
Lúc này trên gương mặt lạnh nhạt của Lục Ngọc Hùng mang theo nụ cười nhàn nhạt.
- Bí thư Vương, tôi đến báo cáo với ngài một chuyện, trưởng phòng Quách phòng tổ chức tỉnh ủy có gọi điện thoại đến cho tôi, nói rằng ngày mai tôi đến tiếp xúc với phòng tổ chức tỉnh ủy.
Lục Ngọc Hùng nói hai câu buôn chuyện rồi đi vào chính đề.
Vương Tử Quân tất nhiên biết rõ Lục Ngọc Hùng đang có ý gì, thế nhưng nụ cười trên mặt của hắn cũng rất sáng lạn:
- Bí thư Ngọc Hùng, chúc mừng anh, sau này mong anh quan tâm nhiều hơn đến phương diện thúc đẩy thành phố La Nam phát triển.
Những lời này cũng là Vương Tử Quân nghĩ một đằng nói một nẻo, chính hắn cũng cảm thấy giả dối nhưng nhất định phải nói như vậy. Tuy hắn và Lục Ngọc Hùng có bất hòa, thế nhưng ngoài mặt vẫn bày tỏ sự giúp đỡ với tình huống cầu tiến của Lục Ngọc Hùng.
Lục Ngọc Hùng cũng hiểu rõ ý nghĩ của Vương Tử Quân, hắn khiêm tốn nói:
- Bí thư Vương, người chính thức đứng đầu thành phố La Nam chính là ngài, tôi có thể đi theo ngài phất cờ hò reo cũng thật sự quá đủ rồi.
Lục Ngọc Hùng nói đến đây thì tiếp tục:
- Tôi đến thành phố Sơn Viên muốn ở lại đó hai ngày, vì bố tôi có chút không thoải mái, thế cho nên muốn nhân cơ hội này đi kiểm tra sức khỏe cho ông cụ.
Vương Tử Quân dùng giọng quan tâm nói:
- Sức khỏe của cụ có vấn đề gì sao? Tôi có quen biết vài chuyên gia ở thành phố Sơn Viên, bí thư Ngọc Hùng, anh nên đưa cụ đến cho bọn họ kiểm tra toàn diện một chút.
- Cám ơn bí thư Vương, tôi đã có hẹn ước với bệnh viện nhân dân tỉnh, mà cũng không phải là chuyện gì lớn, chỉ là kiểm tra theo thông lệ hằng năm mà thôi.
Lục Ngọc Hùng nói rất thoải mái, nhưng gương mặt ngăm đen lại làm cho người ta sinh ra cảm giác trầm trọng.
Sau khi nói thêm vài câu liên quan đến bố mình, Lục Ngọc Hùng chuẩn bị cáo từ. Thế nhưng lúc này Vương Tử Quân lại gọi hắn lại và nói:
- Bí thư Ngọc Hùng, còn có một việc, bây giờ phòng xây dựng không có người chủ trì công tác, anh nghiên cứu với Đảng Hằng, để xem nên cho ai là người chủ trì công tác khối xây dựng.
Lục Ngọc Hùng có chút sững sốt, hắn không ngờ Vương Tử Quân lại chủ động nhắc với mình về sự kiện của phòng xây dựng. Hắn biết rõ Vương Tử Quân nắm chắc mối quan hệ của mình với vị trưởng phòng xây dựng tiền nhiệm, vào đúng lúc này Vương Tử Quân lại nhắc đến vấn đề này, đây là có ý gì?
Trong đầu chợt lóe lên nhiều ý nghĩ, Lục Ngọc Hùng lại trầm giọng nói:
- Bí thư Vương, tôi cảm thấy sự kiện này nên để cho người của phòng tổ chức cho ra một phương án thì hay hơn.
- Đảng Hằng mới đến nhận chức ở thành phố La Nam, còn chưa hiểu rõ tình hình cán bộ trong thành phố. Anh là cán bộ lão thành của thành phố La Nam, tất nhiên sẽ càng hiểu rõ tình hình hơn Đảng Hằng rất nhiều, mong anh trợ giúp anh ấy ở phương diện này.
Vương Tử Quân nói rất chân thành, thế nhưng lời nói của Vương Tử Quân rơi vào trong tai lại làm cho Lục Ngọc Hùng cảm thấy khác thường.