Ngay khi phát tang Lữ Hậu gọi Lữ Xuân tới hỏi về tình hình các tướng lãnh có ai cựa quậy gì không, Lữ Xuân tường trình tình hình tương đối tốt đẹp không một viên tướng nào dám có thái độ gì cả, coi như thái tử được tôn trọng triệt để. Quân sư Tiêu Hà hết lời ca ngợi Huệ Vương là người đức độ và nhân từ.
– Ta muốn ngày lúc này đưa Thích Cơ vô lãnh cung ...Ta hiện đã là thái hậu đó là lệnh của ta khanh nghĩ thế nào ?
– Muôn tâu thần thấy vẫn còn kẹt vấn đề Triệu Vương ...
– Nếu vậy kêu Thích Cơ về ở cung Vĩnh Hạng rồi tính sau được không ?
– Muôn tâu như vậy là tốt đẹp nhất, Thích Cơ về cung Vĩnh Hạng mình coi như kiểm soát được Thích Cơ hoàn toàn, cá nằm trên thớt mình muốn thịt lúc nào chẳng được – Ta đồng ý gọi Thích Cơ về ở cung Vĩnh Hạng. Tất cả quân hầu và cung nữ ở đây thay đổi hết, đưa những người thân tín của ngươi vô ... làm được không ?
– Muôn tâu công việc này quá dễ.
– Còn Triệu Vương thì sao ?
– Muôn tâu sứ giả đã đi ba lần nhưng đều bị tướng quốc nước Triệu là Chu Xương đuổi về, nói rằng tiên vương đã giao Triệu Vương cho ông coi sóc, hiện Triệu Vương đang đau, không thể về chầu thái hậu được ...Chu Xương còn nói thêm với sứ giả rằng ông rất lo sợ trước dư luận nói thái hậu muốn giết mẹ con Triệu Vương ...Thần thấy việc này thái hậu cần tế nhị.
– Ngươi cho gọi tướng quốc nước Triệu là Chu Xương về chầu ta ...Nếu nó không về ngươi hoàn toàn quyền hành động.
– Muôn tâu Triệu Chu Xương về thật là một cao kiến, chắc chắn hắn không dám chống lại thánh chỉ ...
– Khanh phải nhớ là nếu Chu Xương không về phải cho ám sát nó ...Ta rất sốt rột chuyện Triệu Vương.
– Muôn tâu thần sẽ làm chuyện này chu đáo.
– Khanh phải nhớ rằng giờ phút này khanh là khâm sai của thái hậu ...
Nói dứt lời Lữ Hậu lấy giấy viết phong cho Lữ Xuân làm khâm sai đại thần.
– Khanh nhớ nhé giờ phút này khanh thay ta làm tất cả các việc, thánh chỉ ghi rõ nhé, chém trước tâu sau ...Tăng cường an ninh tối đa quanh ta và Hiếu Huệ ....
– Muôn tâu thần đã điều tất cả những đơn vị tinh nhuệ nhất tới kinh đô, thái hậu có thể yên trí ...
– Ta muốn ngay trong ngày hôm nay, Thích Cơ phải về cung Vĩnh Hạng ngươi làm được không. Nếu Thích Cơ chốnh lệnh thì thủ tiêu ...Ta sốt ruột lắm rồi.
– Muôn tâu Thích Cơ đã chịu nhận về cung Vĩnh Hạng thần đã cho người phụ Thích Cơ, chắc giờ này Thích Cơ đã tới cung Vĩnh Hạng.
– Người nhớ bao vây thật chặt Thích Cơ cho ta ...Tạm thời giam lỏng.
Thích Cơ ở đó rồi tính chứ không phải cho Thích Cơ ở đấy luôn đâu ...Nhớ là không cho Thích Cơ liện lạc với ai cả, nhất là Triệu Vương nghe chưa.
– Muôn tâu Thích Cơ sẽ được xử lý đúng như mong muốn của thái hậu.
– Ta nhấn mạnh để khanh biết là tạm thời cho Thích Cơ ở cung Vĩnh Hạng chứ không phải ở luôn ...
– Muôn tâu thần hiểu.
– Tiến hành ngay cho ta vụ Chu Xương, không được nương tay nghe chưa.
Nó chịu về chầu thì cũng phải tính, nhưng từ từ không chịu thì thanh toán liền.
Nhớ làm cho thật kín đáo nghe chưa ...Ta muốn dùng Thiết Diện khanh nghĩ sao ...
– Muôn tâu Thiết Diện đang mệt ...Thần muốn xin với thái hậu cho Thiết Diện phụ trách vụ lăng mộ Sở Bá Vương.
– Ta muốn có toàn bộ sơ đồ lăng mộ này để xây cất một lăng mộ tương tự, ngươi và Thiết Diện phải lo vụ này cho ta ...Còn đám đệ tử Hàn Tín, Bành Việt khanh dẹp xong hết chưa ...
– Muôn tâu thần đã mua chuột được một mớ.
– Nắm cho hết là thủ tiêu không để sống một mống nào cả. Chống đối là phải dẹp tối đa ...Chu Xương cũng vậy nhưng làm từ từ nhé. Vậy cánh cửa Thích Cơ ngươi có nắm được hết không đấy ...nhưng kẻ nào ra mặt hay ngầm ủng hộ Thích Cơ cứ việc giết hết cho ta. Thủ tiêu nghe chưa.
Thủ tiêu bằng thuốc độc là tiện nhất ...
Đám cung nữ và hoạn quan ủng hộ Thích Cơ phải đền tội hết ...Nhớ là làm kín.
Thôi cho ngươi lui.
Lữ Xuân trở về bản doanh trong cung, lòng xao xuyến vô cùng, lính hầu tới báo có Thiết Diện muốn gặp, Lữ Xuân cho lệnh mời vô.
– Thái hậu muốn tráng sĩ làm phó cho tôi tráng sĩ nghĩ sao ?
– Đạo sĩ Thu Sơn vừa nhắn muốn gặp tôi ...Nên tôi vào gặp tướng quân để xin phép về núi Thu Phong. Nếu làm phó thám hiểm lăng mộ Hạng Võ thì tôi sẵn sàng còn dính đến chuyện triều đình xin miễn cho tôi ...Tôi không quen ra luồn vào cúi.
– Thái hậu ngỏ ý với tôi muốn phong ông là phó quan khâm sai đặc trách thám hiểm lăng mộ Hạng Võ, còn tôi là khâm sai, ông nghĩ sao.
– Việc này hợp với sức của tôi, tôi xin nhận.
– Ông có thể ở đây ít ngày chờ xong tang lễ rồi về núi Thu Phong được không ?
– Có cần lắm không thưa quan khâm sai. Tôi nghĩ Đạo sĩ Thu Sơn nhắn về chắc có chuyện quan trọng.
– Thôi ông về núi Thu Phong cũng chẳng sao ...Để tôi cho quân hầu đưa ông về. Tôi chưa nhận chức xin miễn cho tôi chuyện này.
– Cũng được ...