Editor: Lục Nặc “Ta… Ta muốn…” Tóc dài của thiếu niên sói đen theo động tác đong đưa của hai người mà vẽ ra một độ cong xinh đẹp, thân thể khỏe mạnh của cậu ta chảy ra những giọt mồ hôi to đùng, trong miệng cậu ta giờ đây liên tục phát ra những tiếng “Ta muốn” là vì rốt cuộc phân thân của cậu ta đã không thể nín lại được nữa rồi.
“A… A… Đừng nhanh thế…” Irina còn chưa được hưởng thụ, hơi thở tươi mát của thiếu niên xâm nhập làm cho thân thể non nớt của cô hoàn toàn cảm giác được dục vọng bùng nổ. Cơ thể cô mồ hôi đầm đìa, chảy dọc theo nhũ hoa nhỏ xuống mặt đất, tạo thành những đóa hoa nhỏ xinh đẹp.
“Không có mệnh lệnh của tao, không cho phép mày bắn ra ngoài!” Irina trần giọng nói lớn, mang phong thái của tiểu nữ vương thường ngày, “Nếu dám tiết ra sớm, mày sẽ…”
Thật sự thiếu niên sói đen không thể nín nổi nữa, nó rất muốn đạt được khoái cảm ngay lập tức, thế là nó bắt đầu sáp nhập với tần suất nhanh hơn, cứ thế Irina phía dưới căn bản không thể nói tiếp được lời nào, chỉ có thể tùy nó chà đạp tàn sát bừa bãi.
Cuối cùng ── thiếu niên sói đen đạt được cao trào, “Ách ──” chất lỏng của hắn vọt vào trong cơ thể Irina. Mà Irina cũng bởi vì kích thích như vậy mà tới cao trào. “… Mày… Mày đúng là sủng vật hư hỏng… Không nghe thấy những gì tao nói hả…” Cô vô lực té trên mặt đất, mắt thấy vị thiếu niên kia đã chậm rãi biến trở về hình sói, mệt mỏi quỳ rạp trên mặt đất.
Hình như còn mệt hơn cô. Irina không hiểu sao lại muốn cười, thân thể cô nhích tới gần sói đen, muốn mượn nó để sưởi ấm. Sói đen chỉ liếc mắt nhìn cô một cái, sau đó vươn móng vuốt dịu dàng khoác lên thân thể cô, đầu lưỡi liếm liếm hai má cô.
“Đồ trứng thối, đến giờ này còn muốn chiếm tiện nghi của tao hả?” Irina lộ ra một nụ cười xấu xa, tay lần xuống tìm tòi, vừa vặn đụng phải phân thân của sói đen, bên ngoài vẫn còn dính yêu dịch đặc sệt. Nơi yếu hại của sói đen bị đụng phải, nó ngao ô một tiếng, đôi mắt màu xanh lam gắt gao nhìn chăm chú Irina.
“Sủng vật mẫn cảm. Ha ha”. Irina dùng ngón tay vuốt ve đỉnh “Lề mề”, nhìn đôi mắt hơi nheo lại vì bị mình trêu trọc, chẳng hiểu sao cô lại nhích thân thể mình lại gần nó thêm một chút.
Da lông sói đen rất mềm mại, bóng loáng còn vô cùng sạch sẽ, lúc kề sát cảm giác rất ấm áp.
“Mày còn muốn không, sủng vật của tao…” Irina biết thứ bành trướng trong tay đang nhắc nhở cô dục vọng của sói đen đã bị khơi dậy rồi, mặc kệ vì sao nó lại biến trở về hình sói, một khi dục vọng bị kích thích, thì cái gì cũng không quan trọng.
Chưa từng giao cấu trực tiếp với động vật thế này bao giờ, Irina hoàn toàn quên mất, đây là con sói đã từng muốn ăn thịt cô, trong đầu đều là những tư vị kích thích. Cô gái từng tôn thờ dưỡng phụ của mình trong đêm nay chỉ vâng theo ái dục nguyên thủy.
Chỉ chốc lát sau, cô gái cùng một con sói đen khổng lồ kết hợp lại với nhau, thứ to lớn của sói đen đang hung hăng đâm trọc vào trong tiểu huyệt của cô gái, một người một thú làm tình vui vẻ đến quên hết trời đất, mãi cho đến khi bọn họ mệt đến nỗi không thể động đậy được nữa mới thôi, nhưng vẫn dựa sát vào nhau cho đến bình minh.
Giữa trưa ngày hôm sau, cuối cùng quản gia của trang viên cũng dẫn theo nô bộc tìm thấy tiểu thư của bọn họ trong sơn động, nhưng lại phát hiện bên cạnh tiểu thư nhà họ có thêm một con sói đen đang nướng chim trĩ ăn. Lúc sói đen nhìn thấy bọn họ, lập tức phát ra những tiềm gầm gừ cảnh cáo.
Quản gia rất xấu hổ, mới qua một đêm, bên cạnh Irina đã nhiều thêm một đầu thú, thế này sao ông có thể ăn nói được với ngài bá tước đây?
Irina vuốt ve đầu sói đen, nhìn quản gia nói: “Đây là sủng vật của cháu, chuẩn bị mang về trang viên, các người hãy chăm sóc cho nó thật tốt. Tiểu Hắc, mày cũng đừng hung dữ với bọn họ, những con thỏ tương lai của mày đều do bọn họ chuẩn bị hết đấy!”
Tiểu Hắc… Sói và những người khác không tự chủ được rùng mình một cái. Đó là một con sói đen xinh đẹp uy vũ cớ nào, thế mà lại đặt một cái tên Tiểu Hắc đơn giản thế thôi sao?!
Chẳng qua, chỉ cần có đồ ăn là được. Ôm loại suy nghĩ này, sói đen vô cùng vui vẻ phấn chấn trở về trang viên với Irina, nó không hề nghĩ tới, nó sẽ mang tới một trận mưa rền gió dữ mới tới trang viên của bá tước vốn đã không hề yên bình gì.