Thời điểm Trì Xuyên mang Trì Băng tới Tiệm Thuốc Vô Bệnh, Trì Băng tuy rằng không thể nói chuyện, thế nhưng nàng vẫn là có ý niệm. Khi nàng nhìn thấy đệ đệ nói có phương pháp luyện đan Tịch Thần Đan, thậm chí nói có cấp năm Thần linh thảo, nàng liền tuyệt vọng. Nàng biết mình cùng đệ đệ sẽ không còn có thời gian tới, không có bất kỳ người nào thấy loại này đỉnh cấp phương pháp luyện đan, cùng với Minh Ngọc thần hoa cái loại này Thần linh thảo, sẽ bỏ qua cho tỷ đệ hai người các nàng.
Mà giờ khắc này, thời điểm linh hồn cùng Nguyên Thần tán loạn hầu như đều muốn rơi vào vĩnh cửu trầm luân, nàng cư nhiên nhìn thấy một tia sáng choang, mà một tia sáng choang này càng ngày càng nhiều. Trước đây huyết dịch mất đi, Nguyên Thần, Linh Lạc thậm chí là Linh Căn đều đang chậm rãi ngưng tụ, thân thể của nàng cũng vậy đã từ từ có khí lực.
Ta đã bỏ mình sao? Đây chẳng lẽ là Luân Hồi? Trì Băng bỗng mở mắt.
- Tỷ tỷ...
Trì Xuyên thấy sinh cơ trên người Trì Băng khôi phục, tóc xám trắng héo rũ bắt đầu biến thành màu đen, trên mặt huyết nhục mượt mà thức dậy, liền nhìn chằm chằm vào tỷ tỷ. Trì Băng vừa mở mắt, hắn liền ngạc nhiên mừng rỡ kêu lên.
Trì Băng tại thời gian ngắn nhất liền hiểu được, mình được người cứu. Nàng nhanh chóng nhắm mắt lại, chủ động vận chuyển công pháp, được sự giúp đỡ của Tịch Thần Đan một bên hấp thu Thần Linh Khí khôi phục thân thể của chính mình, một bên xúc tiến Tịch Thần Đan tác dụng mau hơn.
Trước Trì Băng hấp thu Thần Linh Khí, càng nhiều hơn chính là một loại bản năng, tại dưới tác dụng của Tịch Thần Đan đi đuổi đi khí tức niết hóa. Hiện tại Trì Băng chủ động đi hấp thu Thần Linh Khí chữa trị, tốc độ thân thể nàng khôi phục càng là cấp tốc.
Mạc Vô Kỵ cười một cái nói:
- Mọi người đi ra ngoài đi, một hồi Trì Băng sẽ tỉnh lại.
Chờ mọi người rời phòng, cửa phòng bị Trì Xuyên đóng lại, Mạc Vô Kỵ mới để cho Khuất Trầm Đan cùng Địch Tiệp ngồi xuống vừa cười vừa nói:
- Chúc mừng hai vị trồng đi ra gạo Thanh Lộ tốt, là thượng phẩm hay là trung phẩm?
Khuất Trầm Đan kích động nói:
- Mạc Sư, ta trồng đi ra rồi mười lăm cân thượng phẩm gạo Thanh Lộ...
Địch Tiệp cũng vậy nói theo:
- Ta trồng đi ra rồi mười hai cân thượng phẩm gạo Thanh Lộ...
Nói xong hai người đều lấy ra vài tấm gạo Thanh Lộ chính bản thân trồng đưa cho Mạc Vô Kỵ, Mạc Vô Kỵ tiếp nhận nhìn một chút, những thứ này thượng phẩm gạo Thanh Lộ tuy rằng xa xa so ra kém mình trồng ra, ngược lại là có hai ba đạo đạo nhạt vàng thỏi văn, miễn cưỡng coi như là thượng phẩm gạo Thanh Lộ.
- Rất tốt, các ngươi có thể lần đầu tiên liền trồng đi ra thượng phẩm gạo Thanh Lộ, coi như là có chút thiên phú.
Mạc Vô Kỵ thuận miệng biểu dương một câu.
Địch Tiệp vội vàng hỏi:
- Mạc Sư, vì sao ta trồng gạo Thanh Lộ ngoại trừ thượng phẩm, còn lại toàn bộ là hạ phẩm đâu nè?
- Ta cũng vậy.
Khuất Trầm Đan nhanh chóng nói.
Hai người bọn họ lần này tới Mạc Vô Kỵ nơi này, ngoại trừ cảm tạ Mạc Vô Kỵ ra, còn có chính là hỏi Mạc Vô Kỵ vì sao bọn họ trồng gạo Thanh Lộ ngoại trừ thượng phẩm ra, chính là hạ phẩm.
Mạc Vô Kỵ cười một cái nói:
- Dùng thành tích các ngươi một lũng đất trồng ra mười lăm cân thượng phẩm gạo Thanh Lộ, ta nghĩ tại Niết Bàn Học Cung kiểm tra lấy điểm cao sẽ không có vấn đề gì.
Dùng Khuất Trầm Đan cùng Địch Tiệp loại này chạm vận khí dời trồng thủ đoạn, Mạc Vô Kỵ thật sự là không có cách nào nói cho hai người vì sao trung phẩm gạo Thanh Lộ rất ít thậm chí là không có.
- ĐÚng, đúng.
Khuất Trầm Đan lập tức nói:
- Đáng tiếc tông môn cũng không công bố thành tích của chúng ta, nếu không, ta thật muốn nhìn một chút sắc mặt kinh ngạc của mấy tên gia hỏa đi theo Nghiễm Trường Đại Sư học tập trồng gạo Thanh Lộ.
- Mạc Sư, ngươi còn là một đỉnh cấp y sư? Được rồi, ta còn nghe nói ngươi là một đại thần Đan Sư.
Địch Tiệp nhớ lại vừa rồi Mạc Vô Kỵ cứu Trì Băng tình cảnh.
Bất chấp Mạc Vô Kỵ là thầy của bọn họ, trên thực tế bọn họ còn không có cách nào đối đãi Mạc Vô Kỵ như sư phụ. Dù sao Mạc Vô Kỵ vô luận là tu vi vẫn tuổi, thoạt nhìn đều so với bọn hắn non mềm hơn một phần.
- Ta chỉ là vừa lúc hiểu một hai cái phương thuốc cổ truyền mà thôi, bởi vì hiểu ít, cho nên cũng không có ý định tiếp tục ở trong đây mở ra tiệm thuốc.
Mạc Vô Kỵ nói.
Hắn tự nhiên biết ý tứ Địch Tiệp nói, đây đoán chừng là muốn cùng hắn học tập đan đạo. Bất quá hắn căn bản cũng không có dự định tiếp tục truyền thụ Địch Tiệp cùng Khuất Trầm Đan, tri thức của hắn không có tùy tiện như vậy.
Trước truyền thụ Địch Tiệp cùng Khuất Trầm Đan, chủ nếu là bởi vì đc Xích Khôn mời. Cộng thêm Xích Khôn cũng vậy giúp hắn một cái đại ân, cho nên hắn truyền thụ hai người này coi như là còn nhân tình.
Nói cách khác, coi như là tùy tiện đổi hai người đến, hắn cũng sẽ truyền thụ phương pháp trồng gạo Thanh Lộ.
Hiện tại đã thực hiện nghĩa vụ, hắn không có bất kỳ ý tưởng gì để ở lại Lăng Tiêu thành.
Hơn nữa Địch Tiệp cùng Khuất Trầm Đan căn bản cũng không phù hợp tiêu chuẩn để hắn thu đệ tử, thiếu thiếu một loại cảm ơn chi tâm.
Địch Tiệp cùng Khuất Trầm Đan có thể biết hắn tinh thông trồng gạo Thanh Lộ, nhất định là từ nơi Xích Khôn lấy được, vậy thì khẳng định biết hắn cần gấp Thần linh thảo cấp năm. Hắn đang cùng hai người nói chuyện, cũng biết hai người này đều là đến từ thế lực không nhỏ.
Đã có chỗ dựa và năng lực, lại học được thủ đoạn chân chính trồng gạo Thanh Lộ, hai người này nếu có cảm ơn chi tâm mà nói, nhất định sẽ đưa lên một phần cấp năm Thần linh thảo cho hắn. Nhưng mà hai người nói cũng không có nói, hôm nay tới nơi này mục đích chủ yếu ngoại trừ cảm tạ tính chất tượng trưng một cái ra, càng nhiều hơn chỉ sợ là hỏi vì sao trồng đi ra gạo Thanh Lộ ngoại trừ thượng phẩm chính là hạ phẩm.
- Mạc Sư muốn rời khỏi Lăng Tiêu thành?
Khuất Trầm Đan nhanh chóng hỏi:
- Không biết Mạc Sư muốn đi trước đâu?
Mạc Vô Kỵ cũng không định giấu diếm tung tích của mình, nói:
- Ta dự định đi Niết Bàn Đạo Thành thử thời vận, dù sao Niết Bàn Học Cung thi đấu nửa năm thời gian cũng chưa tới, lúc này Niết Bàn Học Cung có lẽ chỉ có chút cơ duyên đâu nè. Ta chỉ sợ đi trễ, ta ngay cả chỗ ở đều tìm không được.
Khuất Trầm Đan há miệng, dường như có lời gì, lại có không được dễ nói giống nhau.
Địch Tiệp đồng dạng là cười cười không nói gì thêm, điều này làm cho Mạc Vô Kỵ càng là thất vọng. Mạc Vô Kỵ không cần hỏi, lúc này đi Niết Bàn Đạo Thành muốn tìm chỗ ở chính là rất khó. Khuất Trầm Đan cùng Địch Tiệp đều cũng có hậu trường đại gia tộc, hắn đều đề nghị những lời này, nếu như muốn hỗ trợ, nhất định sẽ chủ động nói giúp hắn một chuyện.
Xem ra tại trong mắt hai đệ tử nòng cốt này là Mạc Sư, vẫn là kẻ nông dân.
- Mạc Sư, tỷ của ta đệ nguyện ý cùng đi với ngươi Niết Bàn Đạo Thành.
Một cái thanh âm thanh thúy truyền đến, Mạc Vô Kỵ mấy người trước mắt sáng ngời.
Một thân yên la váy tím mặc lên người, tuy rằng còn có chút gầy yếu, nhưng đâu còn có nửa điểm lão thái? Khí tức trên người càng là khôi phục về Thế Giới Thần cảnh giới. Trì Băng không tính là tuyệt sắc, nhưng cả người thoạt nhìn rất thoải mái.
- Tỷ tỷ, chị đã khỏe rồi.
Trì Xuyên kích động kêu lên.
Mạc Vô Kỵ cũng là nói:
- Chúc mừng trì đạo hữu khang phục thân thể.
Trì Băng đối với Mạc Vô Kỵ cúi người hành lễ nói:
- Nếu mà không phải là có Mạc Sư cứu giúp, ta Trì Băng sợ rằng không còn sống nữa rồi, thậm chí ngay cả Luân Hồi cũng không thể được. Mạc Sư là đại ca của đệ đệ ta, liền kêu ta một tiếng Trì Băng là được.
Mạc Vô Kỵ khoát khoát tay nói:
- Lại nói tiếp hẳn là ta cảm tạ cô, chị em cô giúp ta đột phá. Hơn nữa dược liệu trị liệu cho cô, cũng đều là chính cô lấy ra.
Mạc Vô Kỵ là thật có chút cảm tạ Trì Băng, nếu mà không phải là hắn đã đáp ứng Trì Xuyên, hắn rất có thể sẽ không đi mua cấp năm Thần linh thảo. Chính là thời điểm trao đổi Vô Căn Thần Thiết, cũng sẽ không thêm vào đưa ra yêu cầu cấp năm Thần linh thảo.
Cũng bởi vì hắn lấy được hàng loạt cấp năm Thần linh thảo, thời điểm luyện chế ngũ phẩm thần đan, để cho hắn hiểu rõ bản thân phàm nhân đạo, càng làm cho hắn hiểu rõ chỗ thiếu hụt của bản thân Bất Hủ Giới.
- Tiểu xuyên, tỷ tỷ trước sai rồi.
Trì Băng cảm tạ Mạc Vô Kỵ sau đó, mới cầm tay Trì Xuyên nói.
Về phần cái gì sai rồi, nàng không có giải thích. Trì Xuyên là phi thường rõ ràng, đó chính là tỷ tỷ nói cho hắn biết, coi như là nàng chết mất, cũng vậy tuyệt đối không có khả năng tiết lộ bọn họ có Tịch Đạo Sa màu tím cùng Minh Ngọc thần hoa, càng không thể tiết lộ phương pháp luyện đan Tịch Thần Đan. Một khi tiết lộ, vậy bọn họ liền chết nhanh hơn.
Trì Xuyên tại lúc cùng đường, rốt cục tại trước mặt Mạc Vô Kỵ tiết lộ mấy thứ này. Hết lần này tới lần khác Mạc Vô Kỵ chẳng những không có hạ độc thủ, trái lại đem hết toàn lực xuất thủ cứu giúp.
Khuất Trầm Đan nhịn không được đứng lên ôm quyền đối với Mạc Vô Kỵ nói:
- Mạc Sư, ta Khuất gia rất là kính phục Mạc Sư bản lĩnh, muốn mời Mạc Sư làm danh dự trưởng lão. Chỉ cần Mạc Sư đi Khuất gia, khuất gia đất đai mặc cho Mạc Sư lựa chọn. Tuy rằng ta không dám nói có bao nhiêu ngũ phẩm Thần linh thảo, tứ phẩm Thần linh thảo tuyệt đối có số định mức nhất định cho Mạc Sư sử dụng.
Mạc Vô Kỵ sắc mặt bình tĩnh nói:
- Đa tạ ngươi, ta đã quen tự do tự tại. Lần này tới Lăng Tiêu thành cũng là đáp ứng Xích Khôn mời, đến trả một cái nhân tình cho Xích Khôn.
Khuất Trầm Đan cùng Địch Tiệp dù có chậm hiểu hơn nữa, cũng có thể nghe ra Mạc Vô Kỵ nói ý tứ. Đó chính là Mạc Vô Kỵ truyền thụ bọn họ, cũng không phải là bởi vì nhìn trúng bọn họ tư chất hoặc là cái gì, mà là trả nhân tình cho Xích Khôn.
Thấy Mạc Vô Kỵ dường như có chuyện cùng Trì Băng huynh muội nói, hai người không thể làm gì khác hơn là đưa ra cáo từ.
Khuất Trầm Đan cùng Địch Tiệp vừa đi, Súy Oa liền vội vàng hỏi:
- Đại gia, chúng ta muốn rời khỏi Lăng Tiêu thành sao? Khi nào thì đi?
Ở chỗ này Súy Oa sống thế nhưng là cực kỳ tiêu sái. Trì Xuyên rất là thành thật, trong lúc Mạc Vô Kỵ bế quan, Súy Oa trên cơ bản đều có thể lại đem cửa hàng giao cho Trì Xuyên chăm sóc, mà chính nó còn lại là tại Lăng Tiêu thành chung quanh đi dạo. Cho nên nghe được Mạc Vô Kỵ nói phải đi, nó dĩ nhiên có chút luyến tiếc.
- Hiện tại.
Mạc Vô Kỵ không chút do dự nói.
...
Lăng Tiêu Thần Tông chủ tông đại điện, lúc này vẫn là một phòng đầy người.
Tông chủ Hình Vấn sắc mặt rất là nghiêm trọng, ngay cả thanh âm cũng lộ ra trầm thấp:
- Mọi người cũng biết trước đây không lâu chuyện đã xảy ra, cho nên ta Lăng Tiêu Thần Tông đối với hướng đi màu vàng Tịch Đạo Sa, cùng với người bán ra màu vàng Tịch Đạo Sa, đình chỉ điều tra. Lại đem toàn bộ tinh lực thu hồi lại, đặt ở Niết Bàn Học Cung kiểm tra.
Tông chủ trong đại điện rất là trầm mặc, mọi người hiểu rõ tông chủ nói là có ý gì. Nửa năm trước Tích Lộ Thần Thành cư nhiên xuất hiện màu vàng Tịch Đạo Sa, màu vàng Tịch Đạo Sa làm cho cả đấu giá hội đẳng cấp đề cao cũng không chỉ gấp đôi.
Nhưng rõ ràng không phải là cao trào, màu vàng Tịch Đạo Sa bị bán đấu giá ra sau đó, lúc này mới đưa tới khắp nơi Thần Vương điên cuồng. Bọn họ chung quanh mà đến, xúm nhau tới Tích Lộ thương thành, vừa muốn cướp mua Tịch Đạo Sa màu vàng, một bên tìm người bán ra màu vàng Tịch Đạo Sa.
Lăng Tiêu Thần Tông cũng là một trong số đó, Lăng Tiêu Thần Tông có ít nhất ba gã Thần Vương đi Tích Lộ Thần Thành.
Ngày hôm nay tông chủ Hình Vấn sở dĩ đột nhiên bỏ dở điều tra chuyện này, là bởi vì một ngày trước, Tích Lộ Thương Hội bị người ta huyết tẩy. Tất cả mọi thứ của Tích Lộ Thương Hội đều bị người khác đoạt đi, đến bây giờ, là ai làm chuyện này, cũng không người nào biết. Lăng Tiêu Thần Tông đây là sợ, mới có hội nghị lần này.