Kỷ Ly cũng không có để ý, thuận miệng nói:
- Ngươi hỏi đi.
- Vấn đề thứ nhất là ta đạt được một phần tảng đá như vậy, ngươi có biết đây là cái gì không? Có tác dụng gì. Vấn đề thứ hai là, ngươi có thể cùng ta nói một chút tại sao lại có chư thần đại chiến sao? Chư Thần Tháp chiến trường lại là chuyện gì xảy ra?
Mạc Vô Kỵ nói xong, xuất ra một quả Tiên Cách Thạch ném cho Kỷ Ly.
Vu Mân Giang lưu ý Tiên Cách Thạch như vậy, Tiên Cách Thạch này hiển nhiên là thứ tốt đỉnh cấp. Mạc Vô Kỵ biết Vu Mân Giang sẽ không nói thực với hắn, hắn đơn giản cũng lười hỏi. Hiện tại đụng phải Kỷ Ly, vừa lúc dò hỏi một chút.
- Đây là Niệm Tinh...
Kỷ Ly vừa cầm Tiên Cách Thạch vào tay, liền kích động nói.
Mạc Vô Kỵ không nói gì, hắn biết Kỷ Ly nhất định sẽ giải thích cho hắn nghe.
Quả nhiên Kỷ Ly rất nhanh thì nhịn được tâm tình kích động, chậm rãi thở dài một hơi nói:
- Nguyên nhân của Chư thần đại chiến ta cũng không biết, chư thần chiến trường phân chia cũng không phải là điều ta có thể biết được, cho nên vấn đề thứ hai ta không cách nào trả lời ngươi.
Chư thần đại chiến không phải là một lần hai lần, nghe đồn tại thời điểm viễn cổ, thì đã có chư thần đại chiến. Mỗi một lần chư thần đại chiến, đều có vô số cường giả ngã xuống. Những cường giả này tự thân đạo pháp cường đại vô biên, bản thân liền ngưng tụ ra vô số quy tắc chứa trong thiên địa. Thức hải của bọn họ càng là các loại thiên địa quy tắc tổ hợp, sau khi bọn họ ngã xuống, thức hải tán loạn, thế nhưng khí tức đạo niệm quy tắc cũng sẽ không bởi vậy mà biến mất, đi qua năm tháng tích lũy cùng thiên địa đạo vận cọ rửa, tạo thành một loại tinh thể đặc biệt, loại tinh thể này chính là Niệm Tinh.
Mỗi một tấm Niệm Tinh, đều ẩn chứa thiên địa vũ trụ quy tắc khí tức Viễn Cổ, bản thân chúng có đại đạo đạo niệm khí tức. Cho nên đối với bất kỳ một tu sĩ nào mà nói, đều là bảo vật vô giá, thậm chí có thể truy tìm đến một tia khí tức Hỗn Độn khởi nguyên. Đối với chúng ta - những tu sĩ bị khóa ở bên trong khóa thần trận này mà nói, giá trị của Niệm Tinh càng thì không cách nào đánh giá.
Thảo nào trước đây lần đầu tiên tiếp xúc được loại đá đen này, mình cứ cảm giác thứ này có cái gì không đúng. Dường như ẩn chứa một loại thiên địa đạo vận cường đại vậy, thì ra vật này là thức hải cường giả ngưng tụ mà thành, có một tia đại đạo quy tắc của cường giả.
- Còn muốn thỉnh giáo Kỷ Ly sư tỷ, Niệm Tinh đối với các ngươi có tác dụng cụ thể gì?
Mạc Vô Kỵ liền ôm quyền.
Kỷ Ly tiếp tục nói:
- Tỏa Tiên Trận sở dĩ lợi hại, đó chính là đại bộ phận các địa phương đều là thời khắc biến hóa. Ví dụ như địa phương vừa rồi ngươi đi tới rất an toàn, chờ ngươi lại đi một lần, chỗ đó liền có thể có thể thành cạm bẫy. Trước đây cường giả bị nhốt tại bên trong Tỏa Tiên Trận, rất nhiều người cũng đều là bởi vì thời gian dài tìm không được lối ra, sau cùng bị khóa lại.
Tại bên trong Tỏa Tiên Trận, chẳng những là nguyên lực bị khóa lại, ngay cả thức hải cũng sẽ bị khóa lại. Thế nhưng Tỏa Tiên Trận thiên địa quy tắc cũng không thể trói buộc lại thiên địa đạo vận quy tắc Viễn Cổ Chư Thần cảm ngộ, loại quy tắc này hơn hẳn với quy tắc bên ngoài Tỏa Tiên Trận. Ví dụ như Tinh Không Bài của ngươi chính là loại vật này. Niệm Tinh cũng chính là loại vật này, chỉ là trình độ trân quý xa xa không bằng tinh không bài mà thôi.
Chỉ cần có đầy đủ Niệm Tinh, tu sĩ bị nhốt có thể mượn thần niệm mở ra thức hải bị khóa lại, từ đó tự cứu mình ra. Không chỉ có như vậy, loại Niệm Tinh này đối với chúng ta cảm ngộ thần thông đạo vận, cảm ngộ quy tắc thế giới của mình cũng có trợ giúp vô cùng lớn.
Mạc Vô Kỵ bừng tỉnh hiểu rõ, thảo nào lão già Vu Mân Giang kia bức thiết muốn Tiên Cách Thạch như vậy, thì ra lão gia hỏa kia cũng muốn thoát khốn.
- Thì ra là thế a, chúng ta đều xem thứ này như Tiên Cách Thạch, trước đây rất nhiều bằng hữu của ta đều dùng Tiên Cách Thạch ngưng tụ Tiên Cách.
Mạc Vô Kỵ đáp.
Kỷ Ly thở dài:
- Đây thật là lãng phí bảo vật, Niệm Tinh dùng để ngưng tụ Tiên Cách... Phải lãng phí bao nhiêu bảo vật a.
- Có gì không ổn sao? Có đúng hay không sau khi dùng Niệm Tinh ngưng tụ Tiên Cách, sẽ hạn chế tiên nhân phát triển?
Mạc Vô Kỵ hỏi.
Cái này cũng là điều hắn nghe được, nghe nói rất nhiều thiên tài đệ tử đều không cần Tiên Cách Thạch ngưng tụ Tiên Cách.
Kỷ Ly giải thích:
- Niệm Tinh là thứ đạo vận quy tắc trong thức hải của cường giả Viễn Cổ ngưng tụ ra, nếu như nói có hạn chế, đích thật là có hạn chế, đó chính là hạn chế con đường của ngươi ở trên đường tiến giai của cường giả Viễn Cổ. Nói cách khác, tu sĩ dùng Niệm Tinh ngưng tụ Tiên Cách, chung quy cả đời cũng không cách nào hơn hẳn chủ nhân trước đây của Niệm Tinh.
Nhưng cường giả có thể làm cho thức hải mình ngưng tụ Niệm Tinh mạnh mẽ bao nhiêu? Coi như là không cần Niệm Tinh, cũng không có ai có thể cao hơn những cường giả Viễn Cổ này sao?. Rồi lại nói, dùng những Niệm Tinh này xong, sau này cảm ngộ đối với thiên địa đạo niệm càng thêm nhanh chóng và thấu triệt, đây là ưu thế. Những thứ này cũng không tính, Niệm Tinh còn là chí bảo đê luyện khí.
Mạc Vô Kỵ lắc đầu, xem ra chính mình thật đúng là buồn lo vô cớ. Chẳng những là hắn buồn lo vô cớ, mấy tên gia hỏa không hiểu hiệu quả chân chính của Niệm Tinh cũng giống như vậy. Dùng thứ khác ngưng tụ Tiên Cách, có thể tốt bằng dùng Niệm Tinh ngưng tụ?
- Ngươi cũng là dùng Niệm Tinh ngưng tụ Tiên Cách?
Kỷ Ly đột nhiên hỏi.
- Không có.
Mạc Vô Kỵ tâm nói mình căn bản cũng không có Tiên Cách, chẳng những không có Tiên Cách, cả Nguyên Thần cũng không có. Hắn căn bản chính là một người phàm không có Linh Căn, hắn có thể tu luyện tới ngày hôm nay, là bởi vì hắn mở ra mạch lạc tu luyện.
Kỷ Ly tiếp tục giải thích:
- Sở dĩ nói dùng Niệm Tinh loại vật này dùng để ngưng tụ Tiên Cách lãng phí, là bởi vì tu sĩ ngưng tụ Tiên Cách dùng mỗi một tấm Niệm Tinh tiên đạo quy tắc xa không tới một phần vạn trong đó. Niệm Tinh một khi bị rút ra bộ phận tiên đạo quy tắc này, cũng sẽ hoàn toàn tán loạn. Cho nên nói, dùng Niệm Tinh ngưng tụ Tiên Cách là lãng phí lớn nhất.
Thảo nào trước đây Hàn Thanh Như ngưng tụ Tiên Cách dùng hết nhiều Tiên Cách Thạch như vậy, thì ra đều bị nàng đạp hư a.
- Hơn nữa tu sĩ cấp thấp dùng Niệm Tinh ngưng tụ Tiên Cách, còn có một cái tai hoạ ngầm cực lớn...
- Là cái gì?
Lần này Kỷ Ly còn chưa nói hết, Mạc Vô Kỵ liền không kịp chờ đợi cắt đứt nàng nói. Hắn lúc ban đầu mấy người bạn tốt toàn bộ dùng Tiên Cách Thạch ngưng tụ Tiên Cách, nếu có tai hoạ ngầm, vậy cũng thật không ổn.
Kỷ Ly đáp:
- Tuy Viễn Cổ Chư Thần ngã xuống đến bây giờ thời gian đã lâu, vẫn như cũ có chút cường giả có tâm cơ lại đem bản thân một tia niệm ký in vào một ít Niệm Tinh, một khi có người dùng Niệm Tinh loại này, sau cùng rất có thể bị cường giả đoạt xá.
Mạc Vô Kỵ trầm mặc xuống, quả nhiên vẫn có nguy hiểm.
Một lát đi qua, Mạc Vô Kỵ hỏi:
- Kỷ Ly sư tỷ, ngươi tại sao không hỏi ta có Niệm Tinh không?
Kỷ Ly rất là xấu hổ nói:
- Ngươi cũng không có được thứ gì từ cha ta, còn tới đưa tin cho ta, ta còn có mặt mũi nào hỏi Niệm Tinh của ngươi. Trong giới chỉ của ta mặc dù có ít đồ đạc, nhưng hiện tại ta không thể mở ra chiếc nhẫn của mình. Nếu cho ngươi giới chỉ của ta, phỏng chừng không mất mấy trăm năm, ngươi cũng không nhất định có thể mở nó ra.
Trong lòng Mạc Vô Kỵ cảm thán, chênh lệch giữa người và người thực sự là quá xa. Nếu mà Vu Mân Giang thành tâm đối đãi mình, hắn cho chút Tiên Cách Thạch căn bản cũng không phải là vấn đề. Với hắn mà nói, Tiên Cách Thạch thật sự không có nhiều chỗ đại dụng.
- Ngươi cần bao nhiêu Tiên Cách Thạch, mới có thể rời đi nơi này?
Mạc Vô Kỵ đột nhiên hỏi.
- Tầm mười vạn Tiên Cách Thạch sao?...
Kỷ Ly có chút không xác định nói.
Mạc Vô Kỵ xuất ra một cái nhẫn thảy qua:
- Cái giới chỉ này không cần dùng thần niệm, chỉ cần ý niệm liền có thể mở ra, bên trong có một trăm vạn Tiên Cách Thạch, được rồi, ngươi chờ thêm chút nữa...
Nói xong, Mạc Vô Kỵ lại lấy ra một thủy tinh cầu đưa đường đi chỉ thị trong Tinh Không Bài khắc đi vào, lại ném cho Kỷ Ly:
- Đây là đường đi từ Tỏa Tiên Trận đi ra, tương lai ngươi có thể đi ra ngoài hay không, liền toàn bộ dựa vào chính ngươi.
Kỷ Ly tiếp nhận đồ đạc, nao nao, nàng còn chưa từng thấy qua tu sĩ hào phóng như Mạc Vô Kỵ. Tại giữa bất kỳ tu sĩ nào, ý tứ đều là trao đổi ích lợi. Đồng dạng trao đổi ích lợi là trao đổi đồng dạng đồ đạc, không có không làm mà hưởng.
Nàng cũng không có trợ giúp Mạc Vô Kỵ cái gì, Mạc Vô Kỵ lại đưa ra nhiều Tiên Cách Thạch cho nàng như vậy, nhiều gấp mười lần so với con số nàng nói. Có 100 vạn Tiên Cách Thạch này, nàng có mười phần nắm chắc sẽ thoát ly khỏi cành liễu, khôi phục thân tự do.
Kỷ Ly tâm tư chuyển động, cảm giác mình hiểu ý Mạc Vô Kỵ, liền vội vàng nói:
- Nếu mau mà nói, ta phỏng chừng yêu cầu mấy trăm năm liền có thể thoát thân, chậm mà nói cũng sẽ không cao hơn vạn năm, đến lúc đó ta mang ngươi cùng đi ra ngoài...
Mạc Vô Kỵ khoát khoát tay:
- Ta không chờ được lâu như vậy, ta phải đi, chúc ngươi nhiều may mắn, sau này hữu duyên gặp lại sau.
Mạc Vô Kỵ nói xong tụ lên linh nhãn, xoay người rời đi. Cho Kỷ Ly nhiều Tiên Cách Thạch một chút, nếu Kỷ Ly đi ra được, hắn coi như là hoàn thành nhiệm vụ tiến vào Chư Thần Tháp rồi. Huống hồ Kỷ Ly còn là hậu đại của Chân tinh tu sĩ, tiện tay giúp đỡ cũng là phải.
Sắc mặt Kỷ Ly nóng lên, thì ra Mạc Vô Kỵ căn bản cũng không có dự định mời nàng hỗ trợ. Nghĩ tới đây, nàng vội vàng gọi lại Mạc Vô Kỵ:
- Chờ một chút... Ta có một tấm Tinh Khấu, tặng cho ngươi sao?.
Nói xong Kỷ Ly dùng miệng cắn ra một cái vòng cổ trên cổ, chính xác ném tới trong tay Mạc Vô Kỵ.
Mạc Vô Kỵ tiếp lấy Tinh Khấu, lập tức liền cảm thấy một cổ mùi thơm ngát nhàn nhạt truyền đến, còn có một chút ấm áp. Một loại khí tức ôn nhuận thật lớn từ trong đó thẩm thấu đi ra, Mạc Vô Kỵ liền biết đây tuyệt đối là một món bảo vật đỉnh cấp. Tại trong mắt hắn, hắn cho Kỷ Ly một ít Tiên Cách Thạch căn bản cũng không giá trị nhắc tới, đâu đáng giá so với món bảo vật này.
Không đợi Mạc Vô Kỵ đem Tinh Khấu trả về, Kỷ Ly liền nói:
- Nếu là ngươi không muốn lấy Tinh Khấu, ta cũng không có mặt mũi nhận đồ của ngươi.
Mạc Vô Kỵ nhìn cái Tinh Khấu này như ngôi sao vậy, không thể làm gì khác nói:
- Đã như vậy, vậy sẽ nhận nó.
- Ta có thể biết ngươi tên gì sao?
Kỷ Ly thấy Mạc Vô Kỵ nhận Tinh Khấu, giọng nói nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
- Ta là Mạc Vô Kỵ, một tán tu.
Mạc Vô Kỵ lại đem Tinh Khấu tiện tay đeo trên cổ mình, bắt đầu cẩn thận di động hướng ra phía ngoài.
Bên trong Tỏa Tiên Trận nơi chốn nguy cơ, hắn biết phương hướng nào có thể đi ra ngoài, cũng không dám đi loạn.
...
Tố Tịch đứng lên, bên trong Chư Thần Tháp nguyên khí nồng nặc đến đáng sợ, nàng bế quan mới chỉ mấy năm, cư nhiên vọt vào Đại Chí Tiên cảnh giới. Không chỉ như thế, nàng còn không có gặp được lôi kiếp.
Theo nàng, 3 năm hẳn là tới rồi, nàng bây giờ là chuẩn bị đi ra ngoài.
Có lẽ trong số các tu sĩ sở hữu slot tiến vào Chư Thần Tháp, kẻ 3 năm cũng không có tiến vào tầng thứ hai, chỉ có một mình nàng.
Tố Tịch mới vừa đi ra địa phương bế quan, một đạo kịch liệt không gian ba động truyền đến cách nàng không xa. Nếu không phải Mạc Vô Kỵ nhiều lần căn dặn, nàng cũng không nhịn được muốn tế xuất Đại Khôn Phật Đăng.
- Ầm!
Nửa đoạn cánh tay từ bầu trời nện xuống, trực tiếp đập vào trên mặt đất cách nàng chỉ có hơn mười trượng, sau đó hõm xuống.
Tố Tịch đầu tiên nhìn nhìn thấy là trên ngón tay của nửa đoạn cánh tay này có một cái nhẫn, nàng dùng thần niệm cấp tốc quét một lần xung quanh, không có phát hiện bất luận tung tích khả nghi gì.
Vừa lúc đó, chư thần bài trên người nàng dường như đang run động, từng đạo quang mang hơi yếu phát ra ngoài.
Chư Thần Tháp sắp đóng cửa, Tố Tịch cấp thiết vọt tới chỗ nửa đoạn cánh tay, lại đem chiếc nhẫn kia bắt xuống, thu vào túi quần của mình.
Nàng vừa mới làm xong những thứ này, một đạo nhạt yếu quang mang liền đem nàng cuốn đi.