Bất Hủ Phàm Nhân

Chương 572: Bàn thị hậu duệ

Trong lòng Mạc Vô Kỵ có chút thấp thỏm chỉ điểm Lâu Nguyệt Sương đường đi vận hành Kỳ Linh Lạc, tư chất của Lâu Nguyệt Sương hiển nhiên không sai, Mạc Vô Kỵ chỉ là chỉ điểm một lần, nàng đã làm xong.


Dưới sự kích động, Lâu Nguyệt Sương thiếu chút nữa đau xóc hông, nàng nhanh chóng đình chỉ ngưng luyện ma nguyên, kích động nhìn Mạc Vô Kỵ nói:
- Mạc đại ca, ta còn không có thăng cấp lớp cao cấp, cư nhiên đã có thể cảm ứng được ma nguyên...


Lâu Nguyệt Sương đem lời nói dừng lại, dường như nhớ ra cái gì đó, lập tức thì càng là kích động khó có thể kìm hãm:


- Mạc đại ca, phương pháp mới vừa rồi của ngươi nếu như truyền đi, chẳng phải là tất cả mọi người có thể trong thời gian ngắn nhất cảm ứng được ma nguyên, sau đó Tu Nguyên?


Nghĩ đến đây, Lâu Nguyệt Sương càng là rõ ràng hiểu thứ chính mình vừa mới học được tốt cỡ nào. Đây quả thực là một cái phát hiện vượt thời đại, một khi sự phát hiện này bị mọi người biết, vậy sẽ làm sao...
Mạc Vô Kỵ gật đầu:


- Hẳn là như vậy, có thứ chỉ là một tầng cửa sổ giấy, sau khi mở ra, ngươi sẽ phát hiện rất đơn giản. Ngươi bây giờ có thể cảm ứng được ma nguyên, có thể thi đậu lớp cao cấp hay không?
Lâu Nguyệt Sương liền vội vàng nói:


- Chỉ cần có thể cảm ứng được ma nguyên, đó là xác định vững chắc có thể tiến vào lớp cao cấp.
- Vậy là tốt rồi, ngươi tiến vào lớp cao cấp sau đó, nghĩ biện pháp dẫn ta đi xem ma nguyên đại trận.
Mạc Vô Kỵ nói.


- Đây nhất định có thể, ba ngày sau chính là khảo hạch tấn chức lớp cao cấp. Được rồi, Mạc đại ca, ta có thể lại đem loại phương pháp này dạy cho người khác hay không?


Lâu Nguyệt Sương có chút mong đợi nhìn Mạc Vô Kỵ, một khi nàng phát hiện phương thức này, vậy đối với toàn bộ tu luyện giới đều là một loại oanh động tiên phong.
Mạc Vô Kỵ chỉ hơi trầm ngâm lại hỏi:
- Tu Nguyên đẳng cấp cao nhất có thể đạt tới trình độ nào?


- Nghe nói tối cao có thể đạt được Ma hoàng, đây chỉ là truyền thuyết. Ma hoàng thế nhưng là tồn tại bay trên trời chui xuống đất, giơ tay lên có thể khua hỏa thông gió, là tồn tại trong truyền thuyết...
Lâu Nguyệt Sương mong đợi nói.


Mạc Vô Kỵ có chút không nói gì, bay trên trời chui xuống đất không phải là một cái tu sĩ thông thường sao, khua hỏa thông gió? Một cái tu sĩ cấp thấp nhất cũng có thể phát sinh Hỏa Cầu Thuật.
Hắn đối với Tu Nguyên nơi này là không có nửa điểm hứng thú, đơn giản nói:


- Kỳ thực thứ ta dạy cho ngươi không có gì, bất luận kẻ nào đều có thể nói cho biết.


Trên thực tế Mạc Vô Kỵ dạy cho Lâu Nguyệt Sương chỉ là một loại thủ đoạn Ngưng Khí, loại thủ đoạn này tùy người mà khác biệt. Cũng không phải tất cả mọi người có thể giống như Lâu Nguyệt Sương, có thể thông qua kỳ Mộc Linh lạc tụ tập nguyên khí. Mạc Vô Kỵ thế nhưng là đại sư sáng tạo nghịch chuyển Bất Hủ Phàm Nhân Quyết, hắn sáng tạo Bất Hủ Phàm Nhân Quyết cùng Bất Hủ Phàm Nhân Quyết trước đây lại không có nửa điểm liên hệ. Hắn đối với thiên địa nguyên tố khí tức vẫn là vô cùng nhạy cảm, mặc dù hắn đã không còn tu vi, hắn vẫn như cũ cảm ứng được Lâu Nguyệt Sương hẳn là mộc linh căn.


Chính là bởi vì là mộc linh căn, hắn mới để cho Lâu Nguyệt Sương trước tiên từ Cực Linh Lạc tụ nguyên, sau đó từ Kỳ Mộc Linh lạc đi lại nguyên khí. Đổi thành tu sĩ khác, vậy thì không nhất định.


Hơn nữa tụ tập nguyên khí, bất quá là hàng tỉ bước tu luyện trước bước đầu tiên mà thôi. Phía sau đường phải đi còn dài lắm, nói cách khác công pháp phía sau cũng còn cần tiếp tục sáng tạo. Mỗi người công pháp cũng không tương đồng, dù cho Mạc Vô Kỵ trợ giúp Lâu Nguyệt Sương sáng tạo hoàn thành công pháp, cũng không nhất định có thể thích ứng những người khác.


- Vậy chính là ta có thể nói cho người khác biết, làm một tiên phong vượt thời đại...
Lâu Nguyệt Sương giọng nói đều kích động, tiên phong vượt thời đại là do Mạc đại ca này chế tạo ra, nàng làm người thứ nhất nếm thử, cũng vinh quang vậy.
Mạc Vô Kỵ khẽ mỉm cười:


- Kỳ thực ta không đề nghị ngươi làm như vậy, không phải là bởi vì thứ này có bao nhiêu quý giá, mà là thứ này thật không đáng bao nhiêu tiền. Đồng thời không phải là mỗi người đều có thể giống như ngươi, thông qua loại thủ đoạn này cảm ứng ma nguyên, sau đó hấp thu tu luyện. Huống chi, trước ngươi đã nói nơi này có Ma hoàng, ngươi cho là Ma hoàng bọn họ không biết hấp thu ma nguyên sao? Nếu bọn họ biết, vậy phương pháp này vì sao không có truyền tới?


Có lẽ là bọn họ bảo lưu lại phương pháp, không muốn để cho người khác đều biết, còn có một cái là phương pháp của bọn hắn giống phương pháp ta dạy cho ngươi, là nhằm vào cá nhân. Cho nên, ngươi cứ nói mình đánh bậy đánh bạ cảm ứng được ma nguyên, thì thích hợp hơn.


Mạc Vô Kỵ từng trải hơn so với Lâu Nguyệt Sương, hắn quá rõ nhân tính tham lam. Nhân tâm không đủ, ngươi chỉ có một chén cơm, hảo tâm phân người khác nửa chén, có vài người sẽ cho rằng ngươi còn ẩn nấp một chén không có chia cho hắn.


- Đa tạ Mạc đại ca, ta đã hiểu. Ta có thể bái Mạc đại ca làm sư phụ sao?


Lâu Nguyệt Sương lúc này đã hoàn toàn hiểu rõ, Mạc Vô Kỵ tuyệt đối không phải là kẻ tình cờ học một phần kỳ môn độn cấm, chỉ bằng mượn hắn vừa rồi thuận miệng chỉ điểm, chính bản thân liền được lợi chung thân.
Mạc Vô Kỵ khoát tay áo:


- Ta không có tư cách dạy người khác, cũng không thu đệ tử. Huống chi, ta rất nhanh thì sẽ rời đi nơi này. Đương nhiên, ta ở chỗ này, ngươi có bất kỳ vấn đề tu luyện nào, đều có thể hỏi ta.


Phía sau những lời này Mạc Vô Kỵ ngược lại không phải là chém gió, hắn sáng tạo độc đáo công pháp, coi như là Đại La Tiên có vấn đề cần hắn cố vấn, hắn cũng có nắm chắc có thể trả lời được, chứ đừng nói chi là Lâu Nguyệt Sương chưa có tu luyện qua.


- Ân, đa tạ Mạc đại ca. An Tĩnh Thuật học viện không có thân phận không có khả năng đi lại chung quanh, nếu không Mạc đại ca ngươi liền ở tại chỗ của ta.
Lâu Nguyệt Sương lúc này lo lắng nhất không phải là Mạc Vô Kỵ đi theo bên người nàng, mà là lo lắng Mạc Vô Kỵ lập tức đi ngay.


- Vậy ngươi ngụ ở chỗ nào?
Mạc Vô Kỵ nghi ngờ hỏi.
Lâu Nguyệt Sương giải thích:
- Ta nhập học với tư cách đệ nhất danh khảo hạch, có một cái căn phòng độc lập, trong phòng có thể chia ra.
- Có thể.
Mạc Vô Kỵ lúc này liền đồng ý với Lâu Nguyệt Sương.


Nếu mà Lâu Nguyệt Sương thuận lợi tiến vào lớp cao cấp, hắn ở chỗ này tối đa chỉ có nửa tháng thời gian, nửa tháng vừa đến, hắn có thể mở ra Bất Hủ Giới hoặc là nhẫn, hắn lại phải nghĩ biện pháp rời đi tinh cầu này.
...


Nơi ở của Lâu Nguyệt Sương cũng không tệ lắm, tuy nói tiểu lâu hơi có chút nghiêng, gian phòng của nàng cũng không nhỏ. Trong phòng còn có một vài tấm ván gỗ, không cần Mạc Vô Kỵ động thủ, Lâu Nguyệt Sương rất nhanh thì tách rời ra một cái phòng. Hiển nhiên những thứ này tấm ván gỗ vốn chính là vì ngăn đôi phòng mà tồn tại.


- Mạc đại ca, ngươi nghỉ ngơi trước, ta đi chuẩn bị một chút đơn xin khảo hạch lớp cao cấp.
Lại đem Mạc Vô Kỵ an bài xong, Lâu Nguyệt Sương không kịp chờ đợi nói.


Nàng đích thật là khẩn cấp, tuy nói nửa năm sau nàng tham gia lớp cao cấp khảo hạch có một chút nắm chặt, nhưng nắm chặt thật ra là không lớn. Hiện tại có Mạc Vô Kỵ chỉ điểm, nàng khẳng định ba ngày sau chính bản thân có mười phần nắm chặt tiến vào lớp cao cấp. Tại An Tĩnh Thuật học viện, còn chưa bao giờ có ai có thể hấp thu ma nguyên, không thể vào lớp cao cấp.


- Tốt, được rồi, ta hỏi ngươi một cái. Trước ta tại trên đường lớn thấy một chiếc xe kéo một nữ tử đi lại tại trên đường phố, nàng kia mình đầy thương tích, nếu không phải đệ đệ nàng trở về, phỏng chừng đều bị kéo chết mất. Đây là có chuyện gì?


Mạc Vô Kỵ nhớ lại chính bản thân trước nhìn thấy một màn.
Lâu Nguyệt Sương hạ giọng nói:


- Ngươi nói cô gái kia ta biết, bộ tộc các nàng đều là dị giáo đồ, nghe nói là tu luyện vu thuật. Giáo Đình mấy năm nay không ngừng chèn ép đối với gia tộc bọn họ, bộ tộc bọn họ dường như chỉ còn sót hai người tỷ đệ bọn họ. Tỷ tỷ gọi Bàn Hinh, đệ đệ gọi Bàn Hiệt. Nghe đồn Bàn Hiệt đã từng được một đại ma sư vừa ý, chỉ là cường giả đại ma sư kia sau khi đi không có trở về. Cũng bởi vì vậy, Giáo Đình đối với tỷ đệ các nàng chèn ép, thủy chung lưu lại một tia tình cảm đối với Bàn Hiệt.


- Bọn họ tỷ đệ họ Bàn?
Mạc Vô Kỵ nghi ngờ hỏi.
Lâu Nguyệt Sương càng là thấp giọng:


- Đúng vậy, ta nghe nói Bàn thị vô cùng rất giỏi, gia gia ta từng len lén nói cho ta biết. Vô luận là Tây Ma Giáo hay là Đông Ma Giáo, đều là bàng chi của Bàn thị phát triển. Hiện tại Bàn thị xuống dốc, Giáo Đình lại còn nói Bàn thị là dị giáo đồ.
- Có loại chuyện này?
Mạc Vô Kỵ rất là kinh dị.


Lâu Nguyệt Sương gật đầu:
- Mạc đại ca, những lời này ngươi nghe một chút là được, nhưng nghìn vạn chớ nói ra ngoài.
Dường như toàn bộ không biết mình đang nói với Mạc Vô Kỵ, Lâu Nguyệt Sương nói càng là tỉ mỉ:


- Về sau ta tại một cuốn tàn quyển xem thấy, Bàn thị đã từng cường đại đến mức có thể khống chế đối với không gian cùng với vũ trụ vạn vật. Hơn nữa Bàn thị còn có một loại bản lĩnh cường đại nhất, đó chính là luyện thể...
- Luyện thể?
Mạc Vô Kỵ kinh dị ra.


Hắn vẫn rất muốn tìm kiếm một môn công pháp luyện thể, đáng tiếc là, thủ đoạn Tiên Giới luyện thể thật sự là quá mức thấp kém, căn bản cũng không lọt vào pháp nhãn của hắn. Hắn có Bất Hủ Phàm Nhân Quyết, còn không có dính đến chân chính công pháp luyện thể. Đối với phương diện này Mạc Vô Kỵ là không có nửa điểm kinh nghiệm, cho nên hắn cũng không cách nào sáng tạo ra công pháp luyện thể thuộc về mình.


Hiện tại hắn nghe được công pháp luyện thể của Bàn thị, hắn có chút không kìm hãm được nhớ tới đại vu truyền thuyết. Căn cứ Sơn Hải kinh ghi chép, những thứ đại vu này cũng đều là Bàn Cổ truyền thụ. Nếu mà muốn nói luyện thể, có ai có thể so với được với Bàn Cổ?


Nghĩ tới chỗ này, Mạc Vô Kỵ quyết định chờ tu vi của mình khôi phục, hãy đi tìm một đôi tỷ đệ này. Không muốn nói Bàn Hiệt đối với hắn có trợ giúp, hắn hẳn là nên xuất thủ, chính là công pháp luyện thể, hắn cũng muốn đi hỏi thăm một chút.


- Đúng vậy, là luyện thể. Bàn gia đều bị chèn ép đến loại trình độ này, Giáo Đình vẫn như cũ đối với bọn họ theo đuổi không bỏ, chính là hoài nghi này tỷ đệ hai người ẩn nấp thủ đoạn Bàn gia luyện thể.
Lâu Nguyệt Sương giải thích.
...


3 ngày thời gian trôi qua rất nhanh, tại An Tĩnh Thuật học viện Tu Nguyên đại điện, lúc này là chật ních học sinh. Bởi vì hôm nay là thời kì khảo hạch lớp cao cấp.
Bình thường khảo hạch học sinh lớp cao cấp đều là trung cấp ban đi ra, tình cờ cũng có một chút cấp thấp ban cùng học sinh ngoài giáo lại đây khảo hạch.


Khảo hạch còn chưa có bắt đầu, danh sách tham gia khảo hạch đã dán tại phía ngoài cùng học viện.
- Ta không có nhìn lầm sao?, Lâu Nguyệt Sương cư nhiên báo danh tham gia lớp cao cấp khảo hạch lần này? Nàng không là mới vừa tiến vào trung cấp ban sao?
Trong đám người có một tên nữ sinh kinh kêu thành tiếng.


- Có lẽ nàng khảo hạch thất bại không cần giống như người khác phải đợi ba năm đâu nè.
Lại có một nữ sinh cười hắc hắc nói một câu.


- Ai, ta thế nhưng là nghe nói kích cỡ bộ ngực tỷ lệ nghịch với trí tuệ đâu nè. Ta thì không được, đần muốn chết, muốn thi lớp cao cấp còn không biết lúc nào.
Lại là một giọng nữ âm dương quái khí truyền ra.


Vừa hay lúc này Lâu Nguyệt Sương đã đi tới, sắc mặt nàng bình tĩnh vô cùng đi qua bên trong vài tên nữ sinh nghị luận, thật giống như không có nghe được giống nhau.


Nàng rất đáng ghét những con ruồi này, nếu không, nàng cũng sẽ không bỏ qua thư viện học viện mà đi tới nhà sách trên đường lớn. Cũng bởi vì nàng mỗi lần đi thư viện trong học viện, đều có loại con ruồi này kêu ong ong.