Bất Hủ Phàm Nhân

Chương 546: Mẹ vợ xem con rể

Trong số mấy nghìn Đan Sư, đích thật là không dễ thấy được Mạc Vô Kỵ. Mặc dù sau khi lò luyện đan của hắn chữa trị cấm chế, thăng cấp làm ngũ phẩm tiên khí, tại trong số đông đảo Đan Sư cũng chỉ thuộc đẳng cấp lạc hậu. Nơi này hơn ba ngàn người dự thi, hầu như đều là Đan Vương.


Đừng xem số Đan Đế của bảy đại Tiên Vực cùng Đan Đạo Tiên Minh ít đến thấy thương, thế nhưng là Đan Vương lại không ít, đặc biệt tứ phẩm ngũ phẩm Đan Vương, mỗi một cái Tiên Vực đều có rất nhiều. Lần này Đan Đạo Tiên Minh nhúng tay vào Vĩnh Anh Tiên Vực đan dược đạo thi đấu, Đan Vương dự thi đẳng cấp càng là tăng cao, lục phẩm Đan Vương cũng chiếm cứ một đống.


Thời gian một nén hương lại trôi qua, Hồ Chân Vũ lần nữa đứng ở chủ đàn, cao giọng nói:


- Vòng thi đấu thứ nhất kết thúc, xin tất cả Đan Sư đem bình ngọc chứa dược dịch tinh hoa trong tay mình đặt ở trên hư không truyền tống trận văn trước người, truyền tống trận văn sẽ đưa chúng đi xử lý và tính điểm, bảng xếp hạng rất nhanh sẽ hiện ra ở trận pháp biểu thị (màn hình lớn). Nếu dùng dược dịch tinh hoa đã cũ, tức là đã chuẩn bị trước, coi như là ăn gian, sẽ không có điểm, sẽ trực tiếp bị loại.


Trận pháp hiển thị danh sách từ thấp đến cao, sau khi có xếp hạng, mời những Đan Sư ngoài top 300, hoặc là không có thứ tự, chỉ có tên xuất hiện rời đi khu thi đấu.


Hồ Chân Vũ nói hết lời, trước mặt Mạc Vô Kỵ liền xuất hiện một cái hư không truyền tống trận văn. Mạc Vô Kỵ đem bình ngọc trong tay đưa vào trận văn, trong lòng cũng là thầm than, loại biện pháp thông qua pháp trận giám định tinh luyện dược dịch tinh hoa cấp độ, sau đó chấm điểm, đích thật là khó mà dối trá, ngay cả nhân tố cũng bị loại bỏ.


Mạc Vô Kỵ khẳng định loại pháp trận giám định này, cũng có cấp bậc nhất định, một khi tiên linh thảo dược dịch cao hơn mỗi cấp độ, vậy pháp trận bình thường sẽ rất khó giám định ra đến.


Khi hết thảy Đan Sư đều cầm bình ngọc trong tay truyền đưa đi xong, một trận pháp biểu thị khổng lồ xuất hiện ở một góc chủ đàn.
Màn hình 4D siêu nét, vô luận là ngồi ở phương vị nào, đều có thể thấy rõ ràng nội dung trận pháp biểu thị.


Trên Vĩnh Anh Tiên Vực tiên môn quảng trường, lúc này càng là im ắng không tiếng động. Tất cả mọi người đưa mắt rơi vào trận pháp xếp hạng, chờ thứ tự phía trên xuất hiện.


Lại qua thời gian nửa nén hương, trận pháp biểu thị bắt đầu dần hiện ra tia sáng. Các tu sĩ đều rõ ràng, thứ tự đã sắp xuất hiện.


Đan sư dự thi, càng là khẩn trương nhìn chằm chằm trận pháp biểu thị, cái này quan hệ đến mình có tư cách tiến vào Uẩn Tiên Tiên Cốc hay không. Đan Vương tới nơi này dự thi, trên cơ bản cũng là vì Uẩn Tiên Tiên Cốc mà đến. Coi như là mình không thể đi vào, chỉ cần có thể thu được thứ tự, vậy hắn có thể thu được hàng loạt tiên linh thảo cao cấp bên trong Uẩn Tiên Tiên Cốc.


Tia sáng lóe ra mấy lần sau đó, trận pháp biểu thị hoàn toàn sáng lên, dưới góc phải một cái tên xuất hiện. Phía trước cái tên này không có thứ tự, hiển nhiên là không có thu được bất luận thành tích gì. Hơn nữa tại phía sau tên, còn có hai chữ màu đỏ: BỊ LOẠI.


Tại sau khi danh tự này xuất hiện, một người Đan Sư ở khu dự thi, thất vọng đi xuống dự thi khu.


Không có thu được thứ tự, vậy chỉ có hai cái nguyên nhân, một là tinh luyện thất bại, còn có một cái là ăn gian, không có tại trận tinh luyện, mà là dùng dược dịch đã tinh luyện trước đó thay thế dự thi, chính là dối trá.


Cũng không phải chỉ có một Đan Sư không có thứ tự, Đan Sư bị đấu loại kiểu này có hơn hai trăm, sau đó, mới bắt đầu xuất hiện thứ tự.
Hạng 3417:
Tiên thành dự thi: Hạ tiên thành Hải Lan tiên thành.
Đan Sư Dự thi: Ngư Kính Tùng.
Đạt điểm: 32,102
KQ: Loại mcnr.


Vừa xong kết quả này, Mạc Vô Kỵ chợt nghe bên cạnh mình có một người Đan Sư thở dài, sau đó thấy hắn đi xuống.


Mạc Vô Kỵ biết, cái điểm số này tuyệt đối không phải là như thường đạt được, nhất định là thời điểm tinh luyện thất bại tạo thành. 32,102 chính là chiếm được 32.102 điểm. Dựa theo tỉ lệ phần trăm mà tính toán, độ tinh khiết sẽ là: 32.102%.


Sau khi hắn tinh luyện xong, hơi chú ý xung quanh một chút. Mặc dù hắn không có đi quan sát Ngư Kính Tùng tinh luyện, hắn cũng biết đây cũng là một cái tứ phẩm Đan Vương.


Coi như là tứ phẩm Đan Vương kém, Bích lưu tiên thảo tinh luyện khó hơn nữa, cũng không đến mức chỉ có thể đạt được 32.102 điểm nha. Ngư Kính Tùng nhất định là tâm tính mất thăng bằng, dẫn đến tinh luyện thất bại.
Hạng 3416:
Dự thi cho tiên thành: Trung tiên thành - Long Vũ tiên thành. Dự thi Đan Sư: Lăng Âu.


Đạt điểm: 36.915
KQ: Đấu loại.


Sau khi nghe kết quả này, Mạc Vô Kỵ nghe được xung quanh có một trận nghị luận nho nhỏ. Cho dù là vụn vặt nghị luận, Mạc Vô Kỵ cũng đã hiểu. Lăng Âu lại là một lục phẩm Đan Vương của Đan Đạo Tiên Minh, một lục phẩm Đan Vương tinh luyện bích lưu tiên thảo sau cùng chỉ chiếm được 36.915%. Xem ra Lăng Âu giống Ngư Kính Tùng rồi, cũng là tinh luyện thất bại.


Mạc Vô Kỵ đã nhìn thấy một Đan Sư trung niên vẻ mặt thất lạc đi xuống, Mạc Vô Kỵ đoán được người này hẳn là lăng Âu.


Nhìn người Đan Sư này dáng vẻ thất hồn lạc phách, Mạc Vô Kỵ biết, lần đan đấu này, đối với đan đạo sau này của hắn sẽ tạo thành đả kích không cách nào lường được. Chỉ sợ hắn cả đời này cũng chỉ có thể dừng lại ở lục phẩm Đan Vương, vận khí tốt, hắn còn có thể miễn cưỡng luyện chế ra lục phẩm tiên đan. Vận khí không tốt, hắn thậm chí còn xuống làm ngũ phẩm Đan Vương. Về phần Đan Đế, hắn cả đời này cũng đừng nghĩ. Trừ phi hắn có thể mở ra khúc mắc, bỏ đi lần thất bại này.


Sau điểm số tăng dần dần lên, Mạc Vô Kỵ rõ ràng chỉ cần không có cao hơn 60 phần trăm, trên cơ bản đều là Đan Sư tinh luyện tinh hoa thất bại.


Đàm Lương cách Mạc Vô Kỵ không xa cũng giống như vậy, khẩn trương nhìn chằm chằm trận pháp biểu thị to lớn, hắn biết dùng thành tích của mình rất khó tiến vào top một nghìn, nhưng hắn vẫn như cũ tồn tại một phần huyễn tưởng. Bởi vì trong quá trình hắn tinh luyện, cũng không có bất kỳ thất bại nào. Hơn nữa lần này tinh luyện, hắn cực kỳ phát huy trình độ. Coi như là tại bình thường, hắn cũng không nhất định có thể đem tứ phẩm tiên linh thảo bích lưu tiên thảo tinh luyện cho tới tình cảnh hôm nay được.


Khi hắn nhìn nhìn thấy tên của mình xuất hiện, trong lòng hoàn toàn lạnh xuống.
Trận pháp biểu thị rõ ràng viết:
- Hạng 2315:
Hạ tiên thành Anh Thủy Tiên Thành.
Dự thi: Đan Sư Đàm Lương.
Điểm số: 75.209.
KQ: Loại sml.


Có thể dùng địa hỏa ở đây, lại đem bích lưu tiên thảo tinh luyện đến hơn 75%, đích thật là vượt ra khỏi trình độ bình thường của hắn rồi. Đáng tiếc tại đây trong cao cấp đan dược đạo thi đấu, cái thành tích này của hắn căn bản cũng không đủ nhìn.
...
-Ai, Đàm huynh thất bại roài.


Thấy Đàm Lương thất lạc đi xuống, trong mắt Ôn Hầu vẻ thất vọng và vô phương so với Đàm Lương càng sâu hơn. Khóe mắt của hắn có một tia xám trắng, tuy đoán được kết quả, thế nhưng là sau khi kết quả này thực sự ra ngoài, hắn mới phát hiện mình vẫn như cũ không cách nào tiếp nhận.


Giờ khắc này, hắn ngoại trừ mang theo người nhà chạy lấy mạng ở chân trời ra, còn có thể làm cái gì.
Thế nhưng là hắn biết mình căn bản là đi không xong, hắn chân trước rời đi Vĩnh Anh tiên thành, phía sau phỏng chừng cũng đã bị bắt lại đưa vào trong đại lao Vĩnh Anh Tiên Vực.


- Xin lỗi, Ôn Hầu, ta đã thất bại.
Đàm Lương đi tới ngồi xuống bên người một nhà Ôn Hầu, trong giọng nói tất cả đều là thất lạc và khổ sở.
Yến Thiên Linh bỗng nhiên nói:


- Phu quân, chúng ta căn bản cũng không thể đi. Ta mơ hồ cảm giác được có thần niệm đang quan sát chúng ta, một khi chúng ta rời đi, sợ rằng hậu quả khó có thể tưởng tượng.
Ôn Hầu đờ đẫn gật đầu, nói cái gì cũng không.
Ôn Liên Tịch bỗng nhiên nói:


- Cha, má, Đàm bá bá, chúng ta còn có một người ở phía trên chưa xuống, có lẽ Mạc đại ca thật sự có thể vọt vào top năm trăm cũng không nhất định.


Thẳng đến Ôn Liên Tịch nói nói ra sau đó, mọi người mới nhớ tới Anh Thủy Tiên Thành còn chưa có hoàn toàn tuyệt vọng, chí ít còn có một Đan Sư tại trên đài thi đấu.
Đàm Lương cũng khôi phục một ít khí lực, vội vàng hỏi:


- Liên Tịch, Mạc Đan Sư thực sự còn ở trên đó à, ở nơi nào? Nhanh chóng chỉ cho ta xem.


Ôn Liên Tịch nhỏ giọng nói một lần vị trí của Mạc Vô Kỵ, Đàm Lương quả nhiên thấy Mạc Vô Kỵ vẫn như cũ đứng ở trên đài, hơn nữa trận pháp biểu thị báo thành tích cũng không có cho thấy tên Mạc Vô Kỵ.


Trận pháp này biểu thị hiện ra tên là từ thấp đến cao, tên hiện ra càng về sau, nói rõ thành tích càng tốt. Tên của Mạc Vô Kỵ đến bây giờ chưa có báo ra, vậy đã nói rõ chí ít đến bây giờ Mạc Vô Kỵ còn không có bị loại.


- Xem ra hắn đã thực sự thăng cấp đến đẳng cấp Đan Vương, lẽ nào hắn nói bảy thành nắm chặt là thật?
Đàm Lương nhìn chằm chằm Mạc Vô Kỵ, tự lẩm bẩm một câu.
Yến Thiên Linh càng là nhỏ giọng tại bên tai Ôn Liên Tịch hỏi:


- Liên Tịch, cái tên Mạc Vô Kỵ kia thực sự đối với con một điểm cũng không có ý gì khác sao? Ví dụ như thời điểm hắn đi cùng với con, có muốn theo bản năng sáp sáp tới gần con hay không?, rồi hắn có xin nick Facebook, SĐT, email…, hay rủ con đi cà phê chém gió gì không?


- Mẹ à, mẹ có thể đừng nói những thứ này hay không. Mạc đại ca đối với ta thực sự cũng không có hứng thú gì, hắn chỉ là muốn cảm tạ ta đã từng trợ giúp hắn một lần, chỉ những thứ này mà thôi.
Ôn Liên Tịch đều có chút không biết phải nói như thế nào.


- Ai, Liên Tịch a, con không thể lúc nào cũng chờ người khác chủ động, có đôi khi nhìn thấy người mình thích, tự mình cũng nên chủ động một điểm...
Dù Ôn Liên Tịch da mặt dầy hơn nữa cũng có chút không nhịn được, huống chi, da mặt của nàng còn mỏng siêu cấp.


Thấy khuôn mặt nữ nhi dường như có chút không nhịn được, Yến Thiên Linh cuối cùng là kết thúc cái đề tài này, chỉ là đưa mắt rơi vào trên người Mạc Vô Kỵ. Thực sự là ứng câu nói kia, mẹ vợ xem con rể, càng xem càng thích. Dù cho Mạc Vô Kỵ bây giờ còn không phải là con rể của Yến Thiên Linh, Yến Thiên Linh đã càng xem càng thích rồi.


- Cha, cái kia Cảnh Tể ngũ phẩm Đan Vương, không biết từ nơi này lấy được dự thi danh ngạch, lúc này hắn cũng thất bại xuống. Bất quá xếp hạng hơn 1700+ mà thôi, may mà cha không có mời bọn họ đứng ra dự thi.


Một hồi lâu sau đó, Ôn Liên Tịch khôi phục lại, nàng lập tức liền phát hiện Cảnh Tể thất bại bị đào thải ra khỏi khu dự thi.
Ôn Hầu gật đầu:
- Ta nhìn thấy rồi, con nói đúng, chúng ta thật là may là không có để cho bọn họ dự thi.


Hơn một ngàn hay hơn hai ngàn, đối với Anh Thủy Tiên Thành mà nói, căn bản cũng không có nửa điểm khác nhau.
...


Số người trên đài Thi đấu càng ngày càng ít, tuy biết thành tích của mình sẽ không quá kém, trong lòng Mạc Vô Kỵ vẫn là càng ngày càng khẩn trương. Lần đan dược đạo thi đấu này, với hắn mà nói quá trọng yếu.