Bất Hủ Phàm Nhân

Chương 150: Linh Lung bà bà

- Vô Kỵ, Thiếu Nho...
Mạc Vô Kỵ mới vừa đi ra Vấn Thiên Học Cung đại môn, liền nghe được Chân Thiếu Khắc gọi hắn mừng rỡ thanh âm.
Chân Thiếu Khắc mang theo Phỉ Bỉnh Trụ, Đào Ngao phu phụ cùng Yên Nhi đang đứng tại Vấn Thiên Học Cung cửa vào, cùng đông đảo tu sĩ nhét chung một chỗ.


- Xem ra bằng hữu của ngươi tới rồi, chúng ta sau này còn gặp lại.
Hầu Ngọc Thừa rất có phong độ cùng đám người Mạc Vô Kỵ cáo từ.


Mạc Vô Kỵ tuy rằng rất muốn mời Hầu Ngọc Thừa có cơ hội sẽ tâm sự thêm, thế nhưng hắn vừa nghĩ tới Yên Nhi tình huống, đã không có cái kia tâm tình. Yên Nhi đã không tự chủ đi tới bên người của hắn, tự nhiên mà vậy kéo lại Mạc Vô Kỵ tay.
- Mạc sư huynh, ta liền biết ngươi không có việc gì.


Phỉ Bỉnh Trụ cầm một cái nắm tay, tiến lên đây cùng Mạc Vô Kỵ chào hỏi.
Đào Ngao cùng Hùng Tú Châu cũng tiến lên đây ân cần thăm hỏi, Mạc Vô Kỵ tiến vào Ngũ Hành Hoang Vực bọn họ như nhau lo lắng. Một khi Mạc Vô Kỵ xảy ra chuyện gì, vậy bọn họ cũng sẽ không có thời gian tới.


- Thiếu Khắc, ta đến giới thiệu cùng ngươi một chút, vị này chính là Ngư Thực...
Tuy rằng Mạc Vô Kỵ không có được Vô Lượng Đoán Hồn Tinh, tâm tình rất kém cỏi, vẫn là chủ động giới thiệu Ngư Thực.


Chân Thiếu Khắc cùng Ngư Thực đơn giản chào hỏi một cái sau đó, cũng cảm giác được Mạc Vô Kỵ tâm tình không tốt, hắn suy đoán Mạc Vô Kỵ hẳn là không có tìm được Vô Lượng Đoán Hồn Tinh, sở dĩ chủ động nói:
- Đi thôi, chúng ta trở về rồi hãy nói.
...


Ba tháng không có thấy Mạc Vô Kỵ, Yên Nhi gần như là đi theo bên người Mạc Vô Kỵ một tấc cũng không rời. Cũng may Chân Thiếu Khắc rất là xem thời cơ, chủ động chiêu đãi Ngư Thực, để cho Mạc Vô Kỵ phụng bồi Yên Nhi.


Mạc Vô Kỵ vẫn phụng bồi Yên Nhi nói chuyện hồi lâu, lại đơn độc phụng bồi Yên Nhi ăn cơm, Yên Nhi lúc này mới cùng Hùng Tú Châu rời đi.


Trong lúc ở chỗ này Ngư Thực vẫn tại trong phòng Chân Thiếu Khắc an bài chờ Mạc Vô Kỵ, tới rồi lúc này hắn mới biết được, Mạc Vô Kỵ tuy rằng cũng là một cái tán tu, thế nhưng Mạc Vô Kỵ người tán tu này giao hữu hiển nhiên so với hắn phải rộng hơn. Vô luận là Hầu Ngọc Thừa, hay là Chân Thiếu Khắc, đều không phải là hắn Ngư Thực có thể chung đụng nhau.


Lúc này Ngư Thực chỉ có thể hi vọng Mạc Vô Kỵ có thể giữ lời hứa, giúp hắn luyện chế ra Uẩn Phủ Đan.


- Ngư huynh, ngươi biết ta yêu cầu Linh Lung bà bà một việc. Hiện tại tuy rằng ta không có được Vô Lượng Đoán Hồn Tinh, thế nhưng ta phải đi gặp một cái Linh Lung bà bà. Nếu(như) là chuyện này bất định xuống tới, ta thật sự là không có cách nào an tâm tới giúp ngươi luyện đan. Thế nhưng ngươi yên tâm, ta sau khi gặp Linh Lung bà bà đó, vô luận thành bại, ta đều sẽ giữ lời hứa, trợ giúp ngươi luyện chế ra Uẩn Phủ Đan.


Mạc Vô Kỵ dàn xếp tốt Yên Nhi sau đó, một lần nữa gặp Ngư Thực ăn ngay nói thật.


Khi chưa có lại đem Yên Nhi sự tình an bài thỏa đáng, hắn đích xác không có khả năng an tâm luyện đan. Lần này đi Ngũ Hành Hoang Vực, hắn vừa không có được Vô Lượng Đoán Hồn Tinh, cũng không có được Chân Thần Chi Hoa. Này đã để cho hắn cầu Linh Lung bà bà hỗ trợ hi vọng hạ xuống điểm thấp nhất.


- Mạc Đan Sư tùy tiện đi làm việc, ta cũng chờ nhiều năm như vậy, há lại sẽ để ý mấy ngày nay.
Ngư Thực kính cẩn nói.


Dàn xếp tốt Ngư Thực, Mạc Vô Kỵ về tới gian phòng của mình. Hắn lấy ra một gốc cây băng hoa để vào túi trữ vật Ngư Thực cho hắn, lại đem túi đựng đồ của mình tại gian phòng giấu kỹ sau đó, mới tìm được Phỉ Bỉnh Trụ. Nói cho Phỉ Bỉnh Trụ, tại hắn trước khi trở về, bất luận kẻ nào đều không cho phép tiến vào phòng của hắn.


Giao phó xong những thứ này, Mạc Vô Kỵ mang theo Yên Nhi có chút thấp thỏm đi tới Vấn Thiên Học Cung.
...


Vấn Thiên Học Cung trong một cái phòng tạm thời lớn nhất giữa Đan Tháp lâu, một người nữ tử áo trắng ngồi trước một cái lò luyện đan to lớn cau mày trầm tư, dưới lò luyện đan còn có hỏa diễm đang thiêu đốt. Tại cửa phòng nàng, còn có hai thiếu nữ dược đồng hầu giống y hệt nhau.


- Ngũ Hành Hoang Vực đóng có đúng hay không đã một ngày?
Áo trắng nữ tử bỗng nhiên ngẩng đầu hỏi một câu.
Cửa hai gã thiếu nữ hầu như đồng thời khom người nói:
- Đúng vậy bà bà.
- Vậy có người hay không tới nơi này tìm ta?
Áo trắng nữ tử lại hỏi thăm một câu.


- Đến bây giờ còn không có.
Hai gã thiếu nữ lần thứ hai miệng đồng thanh hồi đáp.


Áo trắng nữ tử hơi lộ ra có chút phiền não, nàng giơ tay lên bỏ lại một gốc cây dược liệu ngâm vào lò luyện đan, sau đó lại rơi vào trầm tư. Này một gốc cây dược liệu rất nhanh thì tản mát ra mùi khét, thế nhưng áo trắng nữ tử dường như nửa điểm cũng không có cảm thấy được.


Qua một hồi lâu, này áo trắng nữ tử lại đột nhiên ngẩng đầu nói:
- Nếu là có người tới tìm ta, để cho hắn trước tiên tiến đến.
- Dạ, bà bà.
Hai gã thiếu nữ lại là đồng thanh nói.


Áo trắng nữ tử lại ném một gốc cây dược liệu ngâm vào lò luyện đan sau đó, tiếp tục rơi vào trầm tư.
...
Mạc Vô Kỵ không biết Linh Lung bà bà tâm tư, hắn mang theo Yên Nhi không dám trực tiếp đi tìm Linh Lung bà bà, mà là đi tìm kiếm Mục Oanh.


Để cho Mạc Vô Kỵ thất vọng là, Mục Oanh cũng không ở Vấn Thiên Học Cung.


Đang ở thời điểm Mạc Vô Kỵ chuẩn bị kiên trì đi gặp Linh Lung bà bà, hắn cuối cùng là gặp một cái người quen, Tả Thiều Di. Tại bên người Tả Thiều Di còn có một nữ nhân cùng nàng tướng mạo có chút giống, thậm chí so với Tả Thiều Di xinh đẹp hơn một chút. Mạc Vô Kỵ suy đoán, đây chính là Tả Thiều Di tỷ tỷ.


Tả Thiều Di vẫn cùng Mục Oanh cùng đi qua hắn chỗ ở bái phỏng hắn, chẳng qua là khi sơ hắn hình dạng chật vật, hù dọa đi rồi người nữ nhân này.


Bởi vì Mạc Vô Kỵ bây giờ trạng thái cùng trước đây như từ Địa Ngục bò ra hình dạng hoàn toàn không có khả năng so sánh, Tả Thiều Di trong lúc nhất thời cũng không có nhận ra Mạc Vô Kỵ.
- Mạc Vô Kỵ ra mắt Tả sư tỷ...
Mạc Vô Kỵ liền vội vàng tiến lên ôm quyền thăm hỏi một câu.


- Ngươi là?
Tả Thiều Di nhìn chằm chằm Mạc Vô Kỵ xem một hồi lâu, lúc này mới chợt hiểu hiểu được:
- Ta nhớ ra ngươi, ngươi chính là ở tại Cửu Nguyệt Đan Các cái kia tam phẩm Nhân Đan Sư Mạc Vô Kỵ.
Mạc Vô Kỵ vừa cười vừa nói:
- Chính là ta.
Tả Thiều Di chau mày:


- Ngươi thế nào tới nơi này?
Mạc Vô Kỵ nhanh chóng nói:
- Lần trước ta bởi vì tu luyện thiếu chút nữa tẩu hỏa nhập ma, chậm trễ mục sư tỷ cùng Tả sư tỷ, lần này là cố ý đến đây bồi tội.
Tả Thiều Di khoát tay chặn lại:


- Bồi tội cũng không cần, mục sư tỷ không ở nơi này, ta cũng sắp đi ra ngoài.
Nói xong Tả Thiều Di lôi kéo bên người nàng cô gái kia, liền muốn rời khỏi.
Mạc Vô Kỵ nhanh chóng gọi lại Tả Thiều Di:
- Tả sư tỷ, ta (muốn) xin ngươi giúp ta một chuyện...
Tả Thiều Di sắc mặt lạnh lẽo:


- Mạc Vô Kỵ, ta và ngươi không thân chẳng quen, không có gì để giúp, rồi lại nói ta hiện tại có việc muốn rời khỏi.
Nói xong câu đó, Tả Thiều Di lại cũng lười để ý tới Mạc Vô Kỵ, lôi kéo bên người nữ tử cấp tốc đi xa.


Mạc Vô Kỵ không muốn nói mời Tả Thiều Di hỗ trợ dẫn hắn đi gặp Linh Lung bà bà, coi như là nhờ nàng chỉ đường đều không thể được.
...
- Thiều di, hắn chính là tuổi trẻ tài cao Đan Sư mục sư tỷ nói cái kia? Ngươi muốn giới thiệu hắn cho ta?


Hai người đi ra thật là xa sau đó, Tả Thiều Doanh mới hỏi một câu.
Tả Thiều Di có chút im lặng nói:


- Đích thật là hắn, một cái hạ phẩm Linh Căn, ta cũng không có trông cậy vào hắn có bao nhiêu kinh diễm, thế nhưng hắn cư nhiên tại chỗ ở của mình tu luyện tới tẩu hỏa nhập ma. Tình huống lúc đó ngươi không có thấy, hắn quả thực chính là cùng một cái người chết không sai biệt lắm. Cũng không biết hắn là như thế nào mù mèo đụng tới chuột chết, thăng cấp tới rồi tam phẩm Nhân Đan Sư. Tỷ tỷ, lần này là ta không tốt, thiếu chút nữa hại ngươi. Ngươi xem ta cùng hắn trước đây liên một câu nói đều chưa nói qua, ngày hôm nay vừa thấy mặt đã yêu cầu ta hỗ trợ, người như thế...


Tả Thiều Doanh trầm mặc một hồi, mới lên tiếng:
- Thiều Di, kỳ thực ta cảm thấy người đó cũng không tệ lắm. Bản thân ta tư chất cũng rất kém cỏi...


Giọng nói của nàng có chút cô đơn, so với Tả Thiều Di, nàng cảm giác mình khoảng cách Mạc Vô Kỵ loại nhân tài tư chất kém này gần hơn một phần. Nàng có thể hiểu được vừa rồi Mạc Vô Kỵ nhìn thấy muội muội thời điểm cái loại này ăn nói khép nép, cùng cái loại này bất đắc dĩ ân cần thăm hỏi. Coi như là nàng tại cường thế lại có thiên phú trước mặt muội muội, cũng không có bao nhiêu quyền phát biểu.


Trên thực tế nàng thật đúng là không có thể hiểu được Mạc Vô Kỵ ăn nói khép nép cùng bất đắc dĩ ân cần thăm hỏi, nếu là vì mình, đừng nói một cái nội môn đệ tử Tả Thiều Di, coi như là Vấn Thiên Học Cung viện trưởng tới nơi này, hắn Mạc Vô Kỵ cũng sẽ không ăn nói khép nép đi hỏi.


- Tỷ tỷ, lần này ta bảo đảm có thể cho ngươi gia nhập Vấn Thiên Học Cung ngoại môn, bởi vì ta chiếm được thứ tốt. Chỉ cần gia nhập Vấn Thiên Học Cung, trai đẹp khoai to dạng gì mà ngươi không gặp được? Đi thôi.
Tả Thiều Di ở một bên nói.
...


- Vị sư huynh này, ta muốn xin hỏi một chút Linh Lung bà bà nơi ở địa phương nào?
Tả Thiều Di sau khi rời đi, Mạc Vô Kỵ chờ một hồi lâu, mới bắt được cơ hội hỏi một người nam tu.


Người này nam tu ngược lại không có để ý, đưa ngón tay một cái phương hướng cho Mạc Vô Kỵ, xoay người vội vã đi ra ngoài.


Mạc Vô Kỵ cảm tạ một câu, nhanh chóng mang theo Yên Nhi đi qua. Hắn lo lắng Linh Lung bà bà muốn  rời đi nơi này, bởi vì Linh Lung bà bà đến chính là nơi này tìm kiếm linh dược. Từ Ngũ Hành Hoang Vực đóng đến bây giờ đều một ngày thời gian trôi qua, nếu có người chiếm được Vô Lượng Đoán Hồn Tinh, nói không chừng sớm tìm tới. Một khi Linh Lung bà bà rời đi nơi này, hắn muốn gặp lại được Linh Lung bà bà, vậy cơ hồ là không có khả năng.


- Vấn Thiên Đan Tháp.
Bốn chữ xuất hiện ở Mạc Vô Kỵ trước mắt thời điểm, Mạc Vô Kỵ tâm tình trở nên đặc biệt khẩn trương. Lần này tìm được, nơi này nhất định là Linh Lung bà bà chỗ ở.


Tấm bảng phía dưới, đứng một người hồng y thiếu nữ, Mạc Vô Kỵ lôi kéo Yên Nhi đi nhanh lên đi qua.
- Xin hỏi Linh Lung bà bà...
Mạc Vô Kỵ một câu nói còn không có hỏi xong, đã bị người này hồng y thiếu nữ cắt đứt:
- Ngươi có đúng hay không tìm đến bà bà?


Mạc Vô Kỵ liền vội vàng nói:
- Đúng vậy, ta là tới tìm tìm Linh Lung bà bà, bởi vì ta...
- Được rồi, ngươi cùng đi theo ta đê.
Người này hồng y thiếu nữ căn bản cũng không nghe Mạc Vô Kỵ giải thích, lại một lần nữa cắt đứt lời của Mạc Vô Kỵ.


Người này dễ vậy? Mạc Vô Kỵ có chút ngây người. Hắn thấy, muốn gặp được Linh Lung bà bà rất khó mới đúng là a. Bởi vì vô luận là Ân Thiển Nhân hay là Chân Thiếu Khắc, hoặc là Hầu Ngọc Thừa đối với hắn tìm Linh Lung bà bà hỗ trợ, cũng không ôm hi vọng.


Hiện tại hắn cũng không nói gì, không có lấy gì đi ra, thì đã có người dẫn đường? Điều này làm cho Mạc Vô Kỵ cảm thấy có chút không chân thật. Có lẽ Linh Lung bà bà tính nết sửa lại, mà Ân Thiển Nhân đám người cũng không biết.


Mạc Vô Kỵ thật đúng là oan uổng đám người Ân Thiển Nhân, hắn sở dĩ ngày hôm nay có thể dễ dàng như vậy nhìn thấy Linh Lung bà bà, là bởi vì tiến vào Ngũ Hành Hoang Vực người ngày hôm nay vừa mới đi ra.
- Kỳ tỷ, Tương tỷ, hai người này tìm bà bà...


Nữ tử áo đỏ lại đem Mạc Vô Kỵ cùng Yên Nhi dẫn tới cửa một cái phòng, đối với hai gã thiếu nữ sinh đôi kính cẩn nói.
Một đôi song bào thai, Mạc Vô Kỵ vừa nhìn hai thiếu nữ này tướng mạo hầu như giống y hệt nhau, trong lòng thầm nghĩ.
- Là có người tới tìm ta? Để cho bọn họ tiến vào.


Không đợi này hai gã thiếu nữ nói chuyện, trong phòng đã truyền đến một cái giọng nữ hơi khàn khàn.