- Thì ra là Khôn Uẩn đạo hữu.
Di Kỷ chỉ là tùy tiện gật đầu đối với Khôn Uẩn, xoay qua chỗ khác lại là đối với Mạc Vô Kỵ cực kỳ nhiệt tình nói:
- Đạo hữu lần này tới nơi này, không biết có vật phẩm nào vừa ý không?
Mạc Vô Kỵ gật đầu:
- Không sai, là có chút đồ đạc vừa ý.
Di Kỷ áp giơ tay lên đánh ra một cái cấm chế nói:
- Đạo hữu, nguyên bản ta mời ngươi tới nơi này đích thật là có chút không hảo ý, bất quá bây giờ ta tuyệt đối không có bất kỳ ý xấu nào. Ngươi biết ta rất vừa ý chính là một đạo đạo tắc này, vật kia ngươi chắc chắn sẽ không muốn....
- Ai nói ta sẽ không cần?
Mạc Vô Kỵ trực tiếp cắt đứt Di Kỷ nói.
Minh Thánh Di Kỷ bỗng ngây người, nghi ngờ nói:
- Đạo hữu, lẽ nào ngươi không biết vũ trụ Đạo tắc chỉ có thể dung hợp một đạo sao? Coi như là ngươi muốn hai đạo cũng vô dụng a.
Mạc Vô Kỵ nhàn nhạt nói:
- Ta lưu lại ở trong tay chơi có được hay không?
- Ngươi đùa cho vui?
- Nhìn ta giống như là đang đùa cho vui thôi sao?
- Ngươi...
Nụ cười trên mặt Minh Thánh thu lại, giọng nói mang theo một tia lãnh ý nói:
- Chỉ sợ đạo hữu không có bản lĩnh cao như vậy. Đạo hữu hợp tác với ta, ngược lại miễn cưỡng có thể sẽ đem một đạo đạo tắc kia lấy xuống, ta cũng sẽ không để cậu chịu thiệt. Nếu như đạo hữu còn muốn một đạo đạo tắc này, đó là tự rước tử lộ.
Lời hắn đã mang theo một tia uy hϊế͙p͙.
- Cút đi, ta Mạc Vô Kỵ có đúng là tự rước tử lộ hay không, không tới phiên ngươi đồ háo sắc, ngươi còn không đi, đừng trách ta động thủ.
Mạc Vô Kỵ không chút khách khí nói.
Hắn thời điểm Chuẩn Thánh còn chưa viên mãn liền có thể đối phó Minh Thánh, hôm nay hắn bước vào Thánh Nhân cảnh, há có thể e ngại một người âm minh? Hơn nữa Mạc Vô Kỵ vẫn đối với người này khó chịu, nếu không phải nơi này là đấu giá hội trận, hắn đợi lát nữa còn có đại sự muốn làm, nói không chừng hiện tại đều động thủ.
- Tốt, tốt....
Minh Thánh giận xanh cả mặt, bất quá hắn vẫn là nhịn được không có động thủ, chỉ là xoay người rời đi.
Vốn hắn thấy, Mạc Vô Kỵ là đối tượng tốt nhất liên thủ. Đồng dạng cùng Mạc Vô Kỵ cường giả như vậy đều là sẽ tranh đoạt Đạo tắc, bởi vì trong tay Mạc Vô Kỵ có một đạo đạo tắc, vậy thì ý nghĩa Mạc Vô Kỵ sẽ không cướp đoạt Đạo tắc. Cộng thêm thực lực không kém so với hắn, tìm Mạc Vô Kỵ hợp tác mới đúng là tốt nhất.
Không nghĩ tới Mạc Vô Kỵ căn bản cũng không nể tình cho hắn, trực tiếp bảo hắn lăn đi.
- Các vị đạo hữu, buổi đấu giá hôm nay đồ đạc muốn đấu giá tổng cộng có 9 món.
Một người Thanh Y lão giả tu vi ít nhất là Chuẩn Thánh hậu kỳ đi lên đài bán đấu giá.
Thanh âm của hắn để cho đấu giá hội trận an tĩnh lại, trái lại Mạc Vô Kỵ ngây ngẩn cả người.
Đấu giá hội Mạc Vô Kỵ quá quen thuộc, thánh đạo hội đấu giá hội lớn như vậy chỉ là bán đấu giá 9 món đồ, đây là hắn lần đầu tiên thấy.
Thần niệm của Mạc Vô Kỵ quét đi ra ngoài, tới nơi này có chừng mấy nghìn người, 9 món đồ để mấy nghìn người cướp đoạt, tỷ lệ này cũng quá nhỏ một chút sao??
- Món đồ thứ nhất là một quả Mộc Bản Nguyên châu, tác dụng bản nguyên châu ta không cần nói, tin tưởng mọi người đều rõ ràng. Mộc Bản Nguyên châu không có giá quy định, mọi người tùy tiện tăng giá, sau cùng người ra giá cao nhất đạt được.
Lão giả nói xong, trực tiếp sẽ lại đem một cái hộp ngọc đặt ở trong cấm chế trước người.
Mạc Vô Kỵ không cần đưa thần niệm quét, hắn cũng cảm thụ được đây chính là một quả Mộc Bản Nguyên châu.
Thứ này Mạc Vô Kỵ đang cần, vô luận như thế nào hắn cũng sẽ lấy xuống.
- Ta ra giá một nghìn cực phẩm thần linh mạch.
Sau khi lão giả nói xong, lập tức thì có người báo giá.
- Một nghìn cực phẩm thần linh mạch, cộng thêm một tỷ thượng phẩm thần tinh.
- Năm trăm cực phẩm thần linh mạch, cộng thêm một quả đạo quả đỉnh cấp thủy hệ thần thông.
...
Báo giá quả nhiên là đủ loại, thế nhưng Mạc Vô Kỵ càng nghe càng kinh hãi, bọn người kia thật sự là quá giàu có. Trên người của hắn mấy nghìn cực phẩm thần linh mạch sợ rằng không tính là cái gì, về phần sắp tới mười vạn thượng phẩm thần linh mạch, ở chỗ này hẳn là càng thêm không có sức cạnh tranh gì.
Lão giả nghe được có người báo giá đỉnh cấp thủy hệ thần thông đạo quả, chủ động đứng ra nói:
- Nếu có người có hỏa hệ đỉnh cấp bảo vật, như vậy Mộc Bản Nguyên châu liền thuộc về hắn.
Mạc Vô Kỵ nghe nói như thế, không chút do dự báo giá:
- Một nghìn cực phẩm thần linh mạch, hai nghìn thượng phẩm thần linh mạch, cộng thêm một quả Hỗn Độn Hỏa mẫu tinh.
Mạc Vô Kỵ vừa mới báo giá xong, vô số thần niệm liền rơi vào trong bao sương của Mạc Vô Kỵ, khi phát hiện trong gian phòng của Mạc Vô Kỵ không có cấm chế che đậy, đều cũng có chút nghi hoặc. Bất quá lập tức đã nhìn thấy tu vi Khôn Uẩn, thật sự là quá thấp một chút.
Về phần Mạc Vô Kỵ, tu vi tựa hồ bị ẩn nấp hẳn lên, bên ngoài không nhìn ra.
Lão giả chủ trì bán đấu giá nói:
- Vị bằng hữu này nếu mà nguyện ý thêm hai quả Hỗn Độn Hỏa mẫu tinh, Mộc Bản Nguyên châu sẽ là của ngươi.
Mạc Vô Kỵ không chút do dự nói:
- Thành giao.
Nghe được Mạc Vô Kỵ không có nửa phần cân nhắc liền thêm Hỗn Độn Hỏa mẫu tinh tới hai quả, một phần thần niệm cường hãn càng là trú lưu tại Mạc Vô Kỵ bên này.
Hỗn Độn Hỏa mẫu tinh tuy rằng còn so ra kém một vài thứ có giá trị ở đấu giá hội, nhưng đây tuyệt đối là bảo vật rất nhiều cường giả hỏa hệ cần gấp.
So sánh một món bảo vật thật xấu, không phải là món bảo vật này đắt bao nhiêu, mà là xem món bảo vật này đối với mình có tác dụng thực tế hay không.
Vô luận như thế nào, Mạc Vô Kỵ đã bị một số người theo dõi.
Vốn Minh Thánh Di Kỷ cho là Mạc Vô Kỵ muốn chết trái lại nhíu mày, hắn và Mạc Vô Kỵ đã từng quen biết, biết Mạc Vô Kỵ tuyệt đối không phải là hạng gì dễ trêu, hơn nữa Mạc Vô Kỵ cũng không phải là kẻ lỗ mãng.
Tên này tại đây bên trong buổi đấu giá chẳng những sẽ bỏ cấm chế phòng ở, còn dám tùy tùy tiện tiện thêm Hỗn Độn Hỏa mẫu tinh báo giá, đây quả thực là quá điên cuồng, chỉ có thể dùng từ lỗ mãng hình dung. Điều đó rõ ràng nói cho người khác biết, hỏa mẫu tinh trên người của hắn không chỉ hai quả. Nhưng hắn biết Mạc Vô Kỵ khẳng định không phải là kẻ lỗ mãng, vậy khả năng duy nhất chính là...
Di Kỷ nghĩ tới đây trong lòng run lên, duy nhất khả năng chính là Mạc Vô Kỵ không sợ a.
Ngắn ngủi thời gian mấy hơi thở, Di Kỷ liền thở bình thường lại. Hắn không chủ động đi khiêu khích Mạc Vô Kỵ, nếu có người xuống tay với Mạc Vô Kỵ, Mạc Vô Kỵ ở vào hạ phong, hắn liền đi tới mượn cơ hội phát tài. Nếu mà Mạc Vô Kỵ đích thật là có thủ đoạn, vậy hắn liền buông tha động thủ.
Rất nhanh một người nữ tu liền bưng mâm nhỏ đi tới bên trong bao sương của Mạc Vô Kỵ:
- Tiền bối, đây là Mộc Bản Nguyên châu mà ngài muốn.
Thần niệm của Mạc Vô Kỵ rơi vào trong hộp ngọc trên mâm, gật đầu lấy ra một cái nhẫn đặt ở mâm ngọc, lại đem hộp ngọc lấy tới.
Mạc Vô Kỵ giới chỉ căn bản cũng không có đánh cấm chế, chẳng những là nữ tu này, chính là tất cả mọi người bên ngoài có thể thấy trong giới chỉ của Mạc Vô Kỵ đích thật là một nghìn cực phẩm thần linh mạch cùng hai nghìn thượng phẩm thần linh mạch, then chốt chính là còn có hai quả Hỗn Độn Hỏa mẫu tinh.
Hộp ngọc một bắt được, Mạc Vô Kỵ sẽ không có nửa phần do dự đem hộp ngọc đưa vào Phàm Nhân Giới bên cạnh Ám Mộc. Quả nhiên, Mộc Bản Nguyên châu vừa đến bên Ám Mộc, liền hóa thành vô cùng vô tận Mộc Bản Nguyên dung nhập trong đó. Ám Mộc có thêm một loại nhu hòa sinh cơ, loại này sinh cơ trực tiếp để cho Mạc Vô Kỵ Phàm Nhân Giới có biến hóa về chất.
Ngay cả Hàn Thanh Như ở trong đó tu luyện cũng cảm nhận được, vùng xung quanh lông mày Hàn Thanh Như hơi mở ra, sau đó lần nữa lâm vào bế quan.
Nàng nghe Mạc Vô Kỵ nói về diệt thế Lượng Kiếp, một khi diệt thế Lượng Kiếp đến, nàng tu vi quá thấp, căn bản là không cách nào trợ giúp cho Mạc Vô Kỵ.
Tại trong hoàn cảnh sung túc tư nguyên tu luyện, hôm nay bế quan nhiều năm như vậy, cộng thêm Mạc Vô Kỵ Phàm Nhân Giới quy tắc đầy đủ hết, nàng đã là bước vào Thần Vương cảnh.
Chờ Mạc Vô Kỵ giao dịch xong, Thanh Y lão giả lúc này mới xuất ra một cái hộp ngọc lần nữa nói:
- Kiện thứ hai muốn đấu giá chính là một món đỉnh cấp pháp bảo, Luân Hồi Kính. Luân Hồi Kính mặc dù còn chưa phải là Tạo Hóa bảo vật, bất quá danh tiếng Luân Hồi Kính tin tưởng rất nhiều người đều nghe nói qua. Đây là pháp bảo có thể thay đổi thời gian quy tắc, tuyệt đối vượt qua Tiên Thiên cấp độ. So với một phần Tạo Hóa bảo vật, Luân Hồi Kính còn có giá trị hơn.
Hơn nữa Luân Hồi Kính là thứ năm đó Luân Hồi Thánh Nữ dùng, Đại Lượng Kiếp sau đó Luân Hồi Thánh Nữ mất tích, Luân Hồi Kính này đã trải qua một cái Lượng Kiếp thời gian mới xuất hiện. Hiện tại Luân Hồi Kính lần nữa đi ra, ta tin tưởng rất nhiều người đều sẽ không bỏ qua cơ hội lần này. Diệt thế Lượng Kiếp gần tới rồi, có thêm một Luân Hồi Kính, đó chính là nhiều hơn một phần sinh cơ. Vẫn là cùng Mộc Bản Nguyên châu như nhau, mọi người tùy ý ra giá, người trả giá cao thì được.
Ánh mắt Mạc Vô Kỵ ngưng lại, hắn mặc dù là tìm đến gây chuyện, cũng phải chờ đến Thao Thiết Oa đi ra mới ra tay. Lần đầu tiên xuất thủ Mộc Bản Nguyên châu, đó là bởi vì Mộc Bản Nguyên châu đối với Ám Mộc của hắn có tác dụng cực lớn, cho nên hắn mới ra tay đoạt lại.
Vốn đoạt lại Mộc Bản Nguyên châu về sau, Mạc Vô Kỵ cũng không dự định xuất thủ nữa. Hiện tại Luân Hồi Kính xuất hiện, để cho hắn lần nữa thay đổi chủ ý.
Luân Hồi Kính nhất định phải đoạt lại, không có lý do gì. Cũng bởi vì thứ này giống như Tuế Nguyệt Bàn, dung hợp thời gian phép tắc.
- Ta ra một quả Hỗn Độn Hỏa Mẫu Tinh, một quả Hỗn Độn Thủy Mẫu Tinh, một quả Hắc ám bản nguyên tinh, cộng thêm một lọ Hồng Mông Sinh Tức.
Lần này Mạc Vô Kỵ thứ nhất báo giá ra.
Nghe được Mạc Vô Kỵ báo giá, tất cả mọi người ở đấu giá hội trận là cũng hít một hơi hơi lạnh. Giờ khắc này càng nhiều thần niệm hơn rơi vào trong gian phòng của Mạc Vô Kỵ, rất nhiều người đều đang nghĩ, tên này là Hỗn Độn mới sinh mà đến sao? Nếu không, tại sao có thể có thế nào nhiều Hỗn Độn mẫu tinh như vậy?
Trong mắt vài tên đỉnh cấp cường giả càng là lộ ra quang mang cực nóng, Mạc Vô Kỵ giàu có xa xa vượt ra khỏi tưởng tượng của bọn họ.
Tại trong vũ trụ, không phải là có bao nhiêu thần linh mạch mới đúng là giàu có nhất, mà là có bao nhiêu bảo vật đỉnh cấp mới đúng là giàu có nhất. Mạc Vô Kỵ hiện tại lấy ra đồ đạc, cái nào không phải là vũ trụ chí bảo?
Mạc Vô Kỵ đang hâm mộ những kẻ cường giả này nổi tiếng giàu có từ xưa, bọn người kia cũng là đang ước ao Mạc Vô Kỵ giàu có.
Đa tại các đạo hữu đã ủng hộ Truyện!