Helen nghe Thạch Thiên lại muốn đi Washington làm loạn, không khỏi thất kinh, vội la lên: "Không phải nói cho anh rồi sao, chuyện của tôi không cần anh quản…"Thạch Thiên vẫn cười nói như trước: "Nếu bọ chúng muốn giá họa cho lão tử, như vậy đã không phải là chuyện của một mình cô, công không muốn nói ra bọ chúng là ai cũng không sao, lão tử tự mình có thể điều tra ra".Helen nhất thời cảm giác đầu mình muốn nổ tung, Thạch Thiên đã tận mắt thấy lực lượng Alpha ám sát nàng, chỉ cần biết thân thế của nàng, tất nhiên sẽ liên tưởng đến đây là một chuyện âm mưu chính trị, muốn tra ra Otis hiển nhiên cũng không khó khăn. Helen đương nhiên thống hận hành động của đám người Otis, nhưng chỉ muốn vạch trần chân tướng ra, làm cho Otis cùng đồng mưu của hắn chịu trừng phạt, nếu bọ họ cứ như vậy mà bị Thạch Thiên đánh chết, người lại sẽ làm tình thế càng trở nên phức tạp. Sợ nhất chính là Thạch Thiên tra ra một chút mánh khóe sẽ đại khai sát giới, đem những người có liên quan hay không đều giét sạch. Ơ trong mắt Helen, Thạch Thiên tuyệt đối có thể làm như vậy.Helen gáp đến độ nắm lấy y phục của Thạch Thiên hô: "Mau dừng lại…"Thạch Thiên ngạc nhiên nói: "Không muốn đi ra ngoài sao? Chẳng lẽ cô muốn ở lại trong rừng làm dã nhân?"Helen nói: "Tôi … tôi không đi Washington…" Thạch Thiên nói: "Đừng lo lắng, tôi cũng đâu có nói sẽ đưa cô cùng đi Washington, ra khỏi rừng cây này không xa thì có một thị trấn, tôi sẽ đem cô để lại nơi đó, đến lúc đó cô muôn đi nơi nào cũng được".Helen hiển nhiên lại càng thêm lo lắng, lớn tiếng chất vấn: "Anh đã quên đáp ứng tôi không đi phá hủy khắp nơi rồi mà?"Thạch Thiên nói: "Lão tử nói chuyện giữ lời, chuyền đáp ứng cô hiển nhiên sẽ không đổi ý, bất quá tôi chỉ đáp ứng không phá hủy tài vật của nhân dân Mỹ, cùng lắm là chỉ giết người không phóng hỏa là được chứ gì.Những người này chẳng những hại tính mệnh của cô, còn muốn vu hàm lão tử, rõ ràng không phải là người tốt. Giết chẳng khác nào là giúp nước Mỹ của cô trừ hại".Helen kiên trì nói: "Mặc kệ bọn họ làm gì, cũng do pháp luật Mỹ chế tài, anh không có quyền đinh đoạt sinh tử của họ, anh…anh làm như vậy cũng là phạm pháp…"Thạch Thiên khinh thường phì một tiếng, không để ý tới Helen, bước chân đi càng nhanh hơn.Helen nhất thời không có biện pháp, đành phải hỏi: "Anh mới vừa rồi giúp tôi, lời này bây giờ có tính không?" Thạch Thiên kinh ngạc nói: "Không phải không cần quản nữa sao?" Helen cắn răng nói: "Bây giờ tôi lại cần anh giúp, có thể chứ?" Thạch Thiên nói: "Đương nhiên là có thể, lão tử nói ra cũng không thu hồi lại. Nói đi, muốn ta làm cho cô cái gì?"Helen thấy Thạch Thiên đáp ứng sảng khoái, vừa định yêu cầu Thạch Thiên đừng đi Washington giết người, đột nhiên nhớ hắn mới vừa rồi công bố lời nói ra thì không thu hồi nhất thời cảm thấy nói như vậy không ổn, sau khi cẩn thận phân tích tính cách của Thạch Thiên, thì hỏi trước: "Như vậy… có phải bất cứ chuyện gì cũng đều giúp tôi hay không? Tôi muốn anh làm một chuyện cũng không phức tạp, nhưng sẽ chậm trễ của anh một ít thời gian".Thạch Thiên nhìn ra được tình cảnh nguy hiểm của Helen, vì cầu an tâm mà muốn giúp nàng thoát vây, vui vẻ nói: "Chỉ cần ta có thể làm, nhất định giúp cô. Ta có chính là thời gian"/Helen nói: "Có thể thả tôi trước không? Anh chạy nhanh quá, tôi nhức đầu muốn ngất" Thạch Thiên theo lời dừng bước lại, đem Helen buông xuống, Helen nói tiếp: "Anh nói vậy đã biết, trước mắt có người muốn giết tôi" Thạch Thiên nói: "Lão tử tận mắt nhìn thấy, đương nhiên là biết, bất quá cô cứ việc an tâm, tôi cũng nên đi trước giết chết bọn chúng, cô hiển nhiên sẽ an toàn".Helen lắc đầu nói: "Anh trước hết nghe tôi nói cho hết lời, những người này muốn giết tôi không phải bởi vì ân oán cá nhân, nguyên nhân cụ thể tôi bây giờ không tiện nói rõ, nhưng quyết không đơn giản như anh nghĩ, cũng không phải giết vài người là có thể giải quyết. Trên thực tế tôi hiện tại cũng còn không rõ ràng là đến tột cùng có bao nhiêu người tham gia, sau lưng có lực lượng gì ủng hộ bọn họ, nếu anh bây giờ giết bọn họ, đem đầu mối cắt đứt, ngược lại sẽ làm cho tôi lưu lại họa ngầm".Thạch Thiên nói: "Cái này cũng không khó khăn, ta trước đem người sau lưng chúng điều tra ra, sau đó một phát dọn sạch".Helen trầm giọng nói: "Thạch Thiên tiên sinh, nước Mỹ Quốc là xã hội pháp chế, anh không xem pháp luật ra gì, tôi… tôi cũng không có cách nào, nhưng tôi tuyệt sẽ không để anh vì tôi mà đi giết người, anh nếu như không thật tình muốn giúp tôi, tôi sẽ không miễn cưỡng".Thạch Thiên không khỏi bắt đầu oán giận mình đã nhìn lầm, phụ nữ trước mắt này cũng là một phiền toái, cầu người hỗ trợ lại còn có quy củ nhiều như vậy, bất quá mình lại quả thật muốn giúp nàng, tức giận nói: "Vậy cô đến tột cùng là muốn lão tử làm như thế nào?"Helen nói: "Rất đơn giản, chỉ là muốn anh bảo vệ tôi một thời gian, nhưng không thể hạn chế tự do của tôi. Anh yên tâm, tôi sẽ rất nhanh giải quyết việc này, thời gian sẽ không quá lâu, đại khái chỉ chừng bốn năm ngày thôi".Vốn làm cho Thạch Thiên lo lắng nhất chính là an toàn của Helen, nghe vậy không chút nghĩ ngợi liền gật đầu đáp ứng: "Có thể, thời gian dài chút cũng không thành vấn đề". Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vnHelen lạnh lùng ừm một tiếng, trong lòng lại hoài nghi quyết định có chính xác hay không, có thể chịu được mà cùng Thạch Thiên ở cùng một chỗ bốn năm ngày hay không, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, tựa hồ cũng chỉ có trước mắt này mới có năng lực bảo vệ mình. Trong kế hoạch của Helen, quan trọng nhất hiện tại chính là muốn trong hoàn cảnh an toàn mà công khai lộ diện, làm sáng tỏ lời đồn nàng đã chết, như vậy thân phận thay mặt tổng thống của Otis hiển nhiên cũng sẽ không tồn tại. Vấn đề là trong tay Helen cũng không có chứng cớ hữu hiệu để có thể chứng minh mình quả thật trúng đạn, quá nửa cũng không có cách nào lật đổ Otis cùng với thế lực phía sau hắn, bọn họ khẳng định sẽ đem tất cả tội danh đều đổ cho Peter Rick gánh chịu. Bất quá Helen tin tưởng chỉ cần mình công khai lộ diện, cũng chỉ ra mình từng lọt vào ám sát của thế lực không rõ, Otis cũng không dám xem thường vọng động.Thạch Thiên duỗi thắt lưng, một lần nữa đem Helen bế lên, cười nói: "Trước dẫn cô đi ăn một bữa ngon, sau đó tìm một chỗ mà ngủ một giấc, được không?"Suy nghĩ của Helen bị cắt ngang, phục hồi tinh thần lại, nghe vậy trong lòng cả kinh, khẩn trương nói: "Mấy ngày nay anh chỉ bảo vệ tôi, không thể động tới tôi…" Thạch Thiên lập tức hướng tới Helen cam đoan, nhưng Helen nhớ tới lý do mà Thạch Thiên cưỡng gian nàng, lại đối với cam đoan của Thạch Thiên cực kỳ hoài nghi, lo lắng nói: "Nhưng anh đã nói, khi dục hỏa tới thì chính mình cũng không có cách khống chế, anh… ngươi phải hướng lên Thượng Đế thề…"Thạch Thiên tức giận nói: "Thượng Đế là cái quái gì! Quản được lão tử sao?"