Thạch Thiên khoát tay áo, ý bảo hắn ngồi xuống.Becker không dám ngồi, hắn hơi do dự một chút sau đó tới cái ghế tựa, cũng chỉ dám đặt nửa cái mông xuống mà thôi, bộ dạng rất khiêm nhường. Lúc này phòng ăn đã đưa cơm lên, Becker vội vàng đích thân đem bữa tối của Thạch Thiên đặt lên bàn ăn, quay lại đã thấy Thạch Thiên nhắm mắt lại rơi vào trầm tư, chưa có ý tứ thức dậy ăn, hắn không dám lên tiếng quấy rầy, lại ngồi trở lại bên cạnh Thạch Thiên chờ xử lý.Sau nửa ngày, Thạch Thiên mới mở to mắt, hỏi: "Có giấy bút không?"Becker vội nói: "Có có..." Từ trong túi áo lấy ra một tấm sổ nhỏ cùng với một cây bút chì, chuẩn bị ghi chép ý chỉ của Thạch Thiên.Thạch Thiên duỗi tay cách không bắn ra một trảo, lúc này hắn mới lĩnh ngộ được Loa Toàn chân khí, giống như như thực chất từ trong tay mình phát ra, cuốn sổ cùng với bút chì trong tay Becker như bị một đôi tay vô hình nâng lên không trung, tốc độ cũng không nhanh không chậm bay tới trong tay Thạch Thiên.Cái loại đích thủ pháp cách không lấy vật này Becker mới là lần đầu tiên được thấy, lập tức trợn mắt há hốc mồm, trong mắt lộ vẻ khiếp sợ mà lại rất bội phục.Phải biết rằng cao thủ nội gia sử dụng nội lực cách không lấy vật, nhưng thật ra là mượn vật phẩm khác chung quanh để sinh ra lực phản tác dụng, đem vật phẩm các mình không xa thu vào, đây cũng không phải là cao thủ thông thường có thể làm được, trong Thành Bảo chỉ có Lorant có công lực vượt qua trăm năm mới có thể làm được.Thủ pháp cao minh hơn chính là lợi dụng chân khí cường đại đem vật phẩm chung quanh đông cứng lại, hơn nữa khiến cho chân khí trong thời gian ngắn ngủi có thể làm không khí đông cứng lại sau đó lập tức trở lại trạng thái bình thường rồi thu tới tay, thật ra đó cũng là dựa vào là lực phản tác dụng. Thạch Thiên tung hoành thiên hạ hơn một nghìn năm đã gặp qua vô số cao thủ, có thể sử dụng thủ pháp này cách không lấy vật của người khác tuyệt không vượt qua năm người, chính hắn sau khi hiểu được dùng chân khí Loa Toàn ngưng tụ thành một nhúm tâm pháp, đó cũng là đã ngoài hai loại thủ pháp rồi. Hiện tại chân khí bị vặn thành một nhúm. Trở nên thu phóng tự nhiên, sẽ giống như cánh tay được kéo dài ra, như lúc này đem vật ở trong tay Becker thu lấy vậy, hơn nữa tiêu hao nội lực cũng không nhiều.Becker bởi vì tu vi có hạn, còn không làm được chuyện cách không thủ vật. Thế nhưng sự ảo diệu bên trong hắn lại hiểu. Nhưng vừa rồi cũng không phát giác ra sự ba động của chân khí, bút cùng sổ ở trong tay đã bị Thạch Thiên thu lấy, hơn nữa tốc độ di động trên không trung lại "Chậm" đến mức vô lý, nếu không phải trong suy nghĩ của hắn vốn coi Thạch Thiên là một vị thần cấp, nhất định sẽ cho là mình bị hoa mắt, hoặc là gặp quỷ.Thạch Thiên viết vài chữ lên cuốn sổ, sau đó trả lại cho hắn, nói: "Có hiểu gì không?"Becker lúc này mới tỉnh lại, vội vàng mở sổ ra, nhìn kỹ nội dung mà Thạch Thiên viết trong đó. Nhìn hai lần sau đó mới cẩn thận từng ly từng tí hồi đáp: "Chủ nhân, đây là tâm pháp trong khi tu luyện lực sao? Cùng công pháp tổ gia gia truyền thụ... A... Không đúng... Có phần tương tự như công pháp mà gia chủ chúng ta truyền thụ, nhưng mà... Nhưng mà..."Thạch Thiên nói: "Tu vi của ngươi quá thấp. Trước tiên cầm lấy đi giao cho Lorant, chỉ có hắn mới minh bạch, để cho hắn học sau đó dạy cho các ngươi."Becker vừa mừng vừa sợ nói: "Nguyên lai chủ nhân muốn truyền thụ tâm pháp mới cho chúng ta." Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULLThạch Thiên giải thích nói: "Đây không phải là tâm pháp nội công mới, chỉ là lão tử đem tâm pháp trước kia đã truyền thụ cho các ngươi sửa đổi mà thôi."Becker nghe vậy trong lòng mặc niệm khẩu quyết tâm pháp, lại so sánh với nội dung mà Thạch Thiên đã ghi. Lập tức hiểu ra, chợt nói: "Chủ nhân cải biến chính là phương pháp phát công Trung Hành khí sao?"Thạch Thiên khen ngợi nói: "Tiểu tử ngươi cũng không phải quá đần."Becker lập tức đỏ mặt, vộ nói: "Đa tạ chủ nhân khích lệ. Thật ra trong đám người tại Thành Bảo, tôi là người lĩnh ngộ kém nhất, vừa rồi nhìn hai lần cũng chưa thấy sự ảo diệu trong đó, chỉ cảm giác đem chân khí ngưng tụ thành một khối pháp môn, nhưng mà lại nhưng không biết làm như thế nào để làm được như vậy..."Thạch Thiên trách mắng: "Không phải ngưng tụ thành một khối, mà là đem chân khí tại trong kinh mạch thông qua việc cấp tốc xoay tròn làm tăng tốc độ lên, khiến cho chân khí ngưng tụ thành một nhúm chân khí lưu mạnh mẽ, như vậy khi chân khí phát ra ngoài cơ thể tụ mà không tán, chẳng những uy lực tăng lên mà còn dễ dàng khống chế."Becker nghiêm mặt nói: "Cám ơn chủ nhân chỉ bảo, hắc! Nếu là thật sự có thể làm cho chân khí phát ra ngoài tụ mà không tán, uy lực kia nhất định rất cường đại, thật làm cho người ta mong chờ quá. Tổ gia gia nhất định có thể minh bạch, tôi lập tức Fax qua cho tổ gia gia xem..." Nói xong hắn hưng phấn đứng thẳng lên, sau khi hành lễ với Thạch Thiên liền phóng vào văn phòng chuyên dụng.Thạch Thiên nhíu mày, nhẹ giọng tự nhủ: "Ngưng tụ thành bó, ngưng tụ thành khối... Ngưng tụ thành khối..." Trong lòng khẽ động, một đám chân khí từ đan điền bay lên, phương thức Loa Toàn mới lĩnh ngộ được chuyển tới ngón trỏ, cũng không lập tức phát ra. Cố ý thúc dục, sợi chân khí tại đầu ngón tay càng chuyển càng nhanh, trong khoảnh khắc biến thành một đoàn địa khí cấp tốc xoay tròn, cuối cùng ngưng tụ thành một viên khí châu vô hình.Thạch Thiên duỗi ngón trỏ ra, búng nhẹ một cái, hạt chân khí mắt thường không cách nào trông thấy từ đầu ngón tay vô thanh vô tức cực tốc bắn ra. Chỉ nghe thấy "Bùm" một tiếng muộn hưởng, trên bức tường đối diện đã bị thủng tối thiểu nửa thước sâu, chiều rộng của hố ước bằng nắm tay, tiếp đó "Tách" một tiếng, cái bàn ăn bằng gỗ kiên cố không ngờ bị chân khí bắn thủng mà vỡ thành hai nửa, đổ sang hai bên, nguyên bình hoa đặt trên bàn cùng với đĩa hoa quả tươi đều lăn trên mặt đất, tạo thành một mảng bừa bộn.Becker cùng Maicy nghe được âm thanh dị dạng, đều chạy ra, khi nhìn thấy bàn ăn bị hủy cùng đám hoa quả mảnh gỗ trên bàn, đều nghi hoặc nhìn về phía Thạch Thiên.Thạch Thiên nhún vai, xấu hổ cười khan nói: "Cái bàn chất lượng cũng kém quá đi..."Becker đoán ra bàn ăn nhất định là bị Thạch Thiên chém thành hai khúc, thấy thần sắc trên mặt Thạch Thiên có điểm không đúng, hẳn là không phải bởi vì nhân hỏa xuất thủ hắn mới yên tâm, cũng không dám truy vấn nguyên nhân. Hắn sớm biết Maicy hôm nay sẽ qua chỗ này, lúc này thấy nàng mặc một bộ áo ngủ gợi cảm mê người, thần sắc mặc dù có vẻ mệt mỏi, thế nhưng hai gò má ửng hồng, giữa lông mày ẩn chứa vẻ thỏa mãn sau khi kích tình, lại nhìn trên người Thạch Thiên ăn mặc không có chỉnh tề, tự nhiên minh bạch giữa hai người này có quan hệ không bình thường, trong lòng không khỏi thầm khen chủ nhân có diễm phúc thật dày.Có Maicy tại đây, hắn không dám xưng hô Thạch Thiên là vi chủ nhân, cho nên tiến lên phía trước nói: "Thạch tiên sinh, tôi đi bảo người khách sạn đổi một cái bàn mới, sau đó mang thêm hai suất ăn tối cho ngài."Thạch Thiên gật nhẹ đầu, hắn đối với chuyện vừa phát sinh cũng rất giật mình, Loa Toàn chân khí đã đem uy lực của chân khí tăng lên vài lần, không thể tưởng được nghe một câu nói vô tâm của Becker lại có điểm sáng rõ, đem chân khí ngưng tụ thành một viên khí châu nho nhỏ, sau lại bắn ra, uy lực tăng lên gấp bội. Nhưng mà loại chân khí châu này không thể thu phát tự nhiên, một khi phát ra ngoài cơ thể, sẽ không chịu sự khống chế của mình nữa, may mắn vừa rồi chỉ là một viên nho nhỏ, nếu như toàn lực phát ra, sẽ không chỉ bản ăn, bức tường bị đập ra đơn giản như vậy.Tuy lĩnh ngộ được chân khí xoắn ốc, cũng không có khiến Thạch Thiên, một kẻ qua hơn hơn một nghìn năm không có gặp được đối thủ xứng tầm, nhiều ít cảm giác hưng phấn, thế nhưng Thạch Thiên vẫn đang rất bội phục người đã sáng tạo ra tâm pháp này, cảm thấy tổ chức phía sau Bellay không thể xem thường. Chính hắn tuy không sợ, vốn dĩ sau khi tu vi mọi người trong Thành Bảo kể cả Lorant chưa được khai phá Loa Toàn chân khí chỉ sợ cũng không ứng phó được, đây cũng là nguyên nhân vì sao Thạch Thiên lập tức đem chuyện lĩnh ngộ Loa Toàn chân khí vừa rồi truyền thụ cho Thành Bảo. Trừ chuyện đó ra, Thạch Thiên cảm thấy cũng phải đem tin tức tổ chức thần bí này tồn tại nói cho người trong Thành Bảo biết, sau một hồi suy nghĩ, hắn đi tới chỗ Becker đã bước tới cửa, nói: "Một hồi nữa đem mấy người của các ngươi tại Paris tới đây, ta có lời muốn nói với bọn họ."Becker ngẩn người ra, sau đó hỏi: "Kêu toàn bộ bọn họ tới đây sao?" Hắn không biết theo như lời nói của Thạch Thiên "Người của các ngươi ở Paris" Không biết là bao gồm những người nào, nếu đem tất cả nhân viên của công ty TB quỹ tại Paris vậy đừng nói là căn phòng này, mà ngay cả tòa Ritz hotel này cũng không chứa được, huống chi còn có người của Thiên Thạch đồng minh nữa.Thạch Thiên nói: "Chỉ người của Thành Bảo thôi."Becker vội vàng gật đầu đáp ứng, một lần nữa hướng tới Thạch Thiên cùng Maicy thi lễ rồi mới lui ra ngoài.Ritz hotel rất nhanh đã phái người tới dọn dẹp sạch sẽ gian phòng, một vị trung niên nữ sĩ giống như quản lí đi tới, một câu cũng không đề cập tới cái bàn tại sao bị vỡ, ngược lại rất lễ phép nói xin lỗi Thạch Thiên, sau đó tạm thời lấy một chiếc bàn ăn dự bị đã cất kỹ đổi vào, cùng với hai phần bữa tối tinh mỹ tới.Bữa tối đã xong, sau khi Maicy kêu bồi bàn khách sạn tới thu dọn đồ ăn, bồi bàn vừa rời đi, Becker cũng tiến vào, nói: "Thạch tiên sinh, tất cả mọi người đã đến, hiện tại đưa bọn họ vào được chưa ạ?" Chắc hẳn bọn họ đã sớm chờ ở ngoài, chỉ là sợ ảnh hưởng tới việc dùng cơm của hai người cho nên đợi bồi bàn rời đi sau đó mới tiến vào.Thạch Thiên kinh ngạc nói: "Nhanh như vậy sao... Bọn họ không phải đều giống như ngươi, không phải là đều làm lái xe cho ta đó chứ, không phải là sớm chờ lão tử ở trong khách sạn a?"Đám người ngoài cửa còn chưa đi vào, lúc này nghe vậy, cũng nhịn không được khì khì cười, nhưng mà lập tức đều nhịn lại, nghe thanh âm đều có cả nam lẫn nữ, tối thiểu cũng phải có hơn hai mươi người.Becker trừng mắt, lúng túng nói: "Bọn họ... Bọn họ đương nhiên cũng không muốn làm lái xe cho ngài, kỹ thuật so với tôi còn kém xa, làm việc cũng không có trầm ổn như tôi, cho nên cũng không có tư cách làm lái xe cho ngài." Rõ ràng đám người ngoài diễu cợt hắn giả mạo làm lái xe cho nên hắn rất bất mãn, nhân cơ hội quở trách bọn họ một phen.Thạch Thiên gật đầu nói: "Để bọn họ vào đi."Becker mở cửa, hơn hai mươi người sắp xếp thành hàng đi vào, cùng đi tới hành lễ với Thạch Thiên cùng Maicy, đứng đầu chính là lão đại Braid của Thiên Thạch đồng minh, mặt khác còn mấy người Thạch Thiên cũng có gặp qua hai ba lần, đại bộ phận đều có thể nhớ tên.Maicy thấy những người này khí độ đều bất phàm, phong cách ăn mặc cũng rất sang trọng, thái độ đối với Thạch Thiên rất cung kính, nàng kinh ngạc đồng thời ẩn ẩn cảm thấy thân phận của Thạch Thiên hẳn không chỉ là trợ lý của Samantha hoặc là ngôi sao bóng đá đơn giản như vậy. Nàng xem ra Thạch Thiên có việc cần thương nghị với mấy người này, tại gò má Thạch Thiên khẽ hôn một cái, sau đó rất thức thời nói: "Em hơi mệt chút, em về phòng nghỉ trước đây." Nàng dứng dậy gật đầu với đám người Braid, rồi chậm rãi đi vào trong phòng ngủ, nhưng mà không phải trong phòng ngủ của mình mà là phòng ngủ của Samantha cùng Thạch Thiên.