Kiếm quang màu xám bạc bắn ra, trước người Quân Mạc Lâm. Thời Không vặn vẹo, giống như lọt vào một Hành Lang Thời Không màu xám bạc. Nhưng phía trước Hành Lang Thời Không này, bóng dáng Quân Mạc Lâm vẫn đứng sừng sững với hào quang ngũ sắc bao vây.
- Thiên Đạo đồ!
Giọng của Chân thân Cổ Long vạn trượng như sấm rền, giống như cự thần giáng thả long trời lở đất.
- Đệ nhất kiếm trận Hoàng giai. Thiên Đạo Tru Thần kiếm trận
- Không có khả năng, Thiên Đạo Tru Thần kiếm trận sớm đã biến mất trong thời kỳ thượng cổ Man Hoang, làm sao Sinh Tử môn có thể lấy được?
Kiếm Tôn cái thế các tông trong lòng khó hiểu, trận chiến hôm nay thật sự đã khiến cho bọn họ mở rộng tầm mắt rất nhiều, Kiếm Tâm Ma Đạo. Chân thân Cổ Long vạn trượng, Kiếm Lạc Tinh Thần, còn có Thiên Đạo đồ vừa xuất hiện, tất cả đã vượt xa tưởng tượng của mọi người.
- Thiên Đạo đồ ở đây, Kiếm Đạo Thời Không của ngươi còn chưa hoàn toàn thoát khỏi Thiên Đạo, làm sao có thể đột phá được Thiên Đạo đồ của bản tổ?
Quân Mạc Lâm ngửa mặt lên trời cười dài:
- Đúng ra trước kia, ngươi không nên đưa Thiên Đạo đồ cho Sinh Tử môn ta!
Lục Thanh quát to một tiếng như sấm sét:
- Thiên Đạo đồ thì đã sao, thử trấn áp xem! Vỡ cho ta!
Khí Phong Mang màu đỏ tím trên toàn thân Lục Thanh bắt đầu khởi động, lúc này hoàn toàn hội tụ lại trên quyền của hắn. Kiếm quang Thời Không màu xám bạc đồng thời lưu chuyển. Hành Lang Thời Không bao trùm phạm vi hàng chục trượng lập tức bành trướng, giống như một cái túi màu xám bạc thật to, bao phủ Quân Mạc Lâm vào trong.
-Ầm!
Khí Phong Mang màu đỏ tím ngưng tụ thành màu tím đen, đánh vào lớp hào quang ngũ sắc.
- Ùng...
Giống như vạn kiếm run rẩy, dù là uy năng cái thế của Thiên Đạo đồ, hào quang ngũ sắc cũng chậm rãi chấn động, tản ra một vòng gợn sóng không gian.
- Thiên Đạo Tru Thần!
Quân Mạc Lâm quát lớn một tiếng, lui lại một bước dài ngàn dặm. Thanh tiểu kiếm ngũ sắc vốn chừng một tấc lập tức bành trướng, hào quang ngũ sắc trên thân kiếm chớp động, hóa ra một bức đồ hình ngũ sắc vạn trượng trước mặt Quân Mạc Lâm.
Bức đồ hình này vẽ một đống lửa đang cháy bừng bừng, kế đó hiện ra bức thứ hai vẽ một cái đỉnh dùng để rèn đúc binh khí, bên trong có chứa kim dịch. Bức thứ ba hiện ra, vẽ hình một gốc đại thụ xanh um, còn là loại cây gì thì Lục Thanh không biết. Bức thứ tư là một ngọn núi lửa đang phun, bức thứ năm là một tảng đá xanh dính đầy bùn đất. Tới bức thứ sáu lại có biến hóa, trên đó vẽ một thanh kiếm thật to chém gãy một gốc cây hai người ôm, lưỡi kiếm vô cùng sắc bén, không gì không chém đứt.
Tới bức thứ bảy là hình một dãy núi đá bao vây vô số cây cối, bảo vệ vô số linh thú đang chạy trốn. Bức thứ tám cũng là một ngọn núi nhưng lần này ngăn cản một cơn hồng thủy ngập trời. Bức thứ chín là cơn hồng thủy kia áp chế biển lửa đang đốt rừng cây cháy bừng bừng.
Cuối cùng là bức đồ hình vẽ một hán tử trung niên tóc dài râu ngắn, thân thể cường tráng, đang cầm một chiếc kìm cặp lấy một thanh kiếm khí dài năm thước nung trên lửa đỏ.
Trong khoành khắc mười bức đồ hình hiện ra, mười thanh cự kiếm vạn trượng chia ra dung nhập vào mười bức đồ hình này. Theo Lục Thanh thấy, mười thanh cự kiếm này chia ra năm thuộc tính Ngũ Hành, năm thanh cự kiếm tương sinh, chuôi kiếm đối nhau, năm thanh cự kiếm tương khắc, mũi kiếm đối nhau. Cự kiếm hệ Thổ trấn áp trung ương, năm thanh cự kiếm tương sinh ở dưới, năm thanh cự kiếm tương khắc ở trên. Thanh cự kiếm vạn trượng hệ Thổ xỏ xuyên qua chín thanh cự kiếm còn lại, đè ép xuống Chân thân Cổ Long vạn trượng của Lục Thanh.
Mộc sinh ra Hỏa. Mộc tính ấm áp. Hỏa phục bên trong, bùng lên mà ra, ấy là Mộc sinh Hỏa
Hỏa sinh ra Thổ, lửa nóng có thể đốt gỗ, gỗ cháy thành tro, tro tức là Thổ, ấy là Hỏa sinh Thổ.
Thổ sinh ra Kim, kim loại do mỏ quặng sinh ra trong lòng đất, hấp thu linh khí của đất mà thành, ấy là Thổ sinh Kim.
Kim sinh ra Thủy, khí Thiếu Âm ẩm ướt lưu chuyển, ấy là Kim sinh Thủy.
Thủy sinh ra Mộc, cây nhờ nước mà sống, ấy là Thủy sinh Mộc.
Kim nhờ Thổ sinh, Thổ nhiều Kim bị vùi lắp. Thổ nhờ Hỏa sinh, Hỏa vượng, Thổ cháy rụi, Hỏa nhờ Mộc sinh. Mộc nhiều Hỏa vượng, Mộc nhờ Thủy sinh. Thủy nhiều Mộc trôi nổi. Thủy nhờ Kim sinh, Thủy nhiều Kim chìm xuống.
Thủy có thể sinh Mộc, Mộc nhiều Thủy rút, Mộc có thể sinh Hỏa. Hỏa nhiều đốt cháy Mộc, Hỏa có thể sinh Thổ. Thổ nhiều Hỏa hạ. Thổ có thể sinh Kim. Kim nhiều Thổ yếu.
Nhưng bất kể Lục Thanh ngưng thần nhìn thế nào, cũng không thể nhìn thấu huyền ảo của mười thanh cự kiếm đang đánh tới. Dường như có một vùng trời đất đè ép xuống, ngoại trừ ỷ mạnh chống lai thì không còn cách nào khác.
Ngoài vạn dặm, kiếm quang ngũ sắc trong mắt Lạc Tâm Vũ chớp động, Triệu Thiên Diệp bên cạnh trầm giọng hỏi:
- Thế nào huynh có nhìn ra được gi không?
Lạc Tâm Vũ cười khổ lắc đầu:
- Không nhìn ra được gì, uy năng của Thiên Đạo đồ này đã ra ngoài những gì sư tôn truyền lại cho ta. Huyền ảo Ngũ Hành sinh khắc hợp nhất này, dù là trong những sở học mà sư tôn truyền thừa cũng chỉ là mới nhen nhóm, căn bản chưa từng gặp qua, đừng nói là phá giải.
Nhìn sang Lục Thanh, khí Phong Mang bùng lên trong mắt hắn. Chân thân Cổ Long vạn trượng ngửa cổ lên trời một tầng kiếm quang màu xám bạc lập tức bao phủ toàn thân. Giờ phút này, một cỗ Kiếm Ý kinh người từ trên người Lục Thanh bốc lên, theo cỗ Kiếm Ý này. Kiếm Tôn cái thế các tông lập tức thu hồi thần niệm, ngay cả ánh mắt cũng phải lập tức thu về. Lúc này quanh mình Lục Thanh, Thời Không vô tận vặn vẹo. Hành Lang Thời Không màu xám bạc biến hóa ra vô số thế giới. Tuy rằng chỉ là ảo ảnh mơ hồ, nhưng Kiếm Tôn cái thế các tông không chút nghi ngờ, chỉ cần liếc nhìn một cái, thần niệm của bọn họ lập tức sẽ chìm vào trong luân hồi vô tận, dù là nhẹ cũng sẽ bị phong ấn ký ức, dẫn động Vực Ngoại Ma Thần.
Kiếm quang màu xám bạc ngưng kết trên đỉnh đầu Lục Thanh, ngay tức khắc lập tức hóa thành một mặt bàn tròn vạn trượng.
Mặt bàn màu xám bạc chậm rãi chuyển động, tuy rằng chỉ là hư ảnh nhưng lại toát ra một luồng sức mạnh mênh mông khó hiểu vô cùng. Giờ phút này, mười thanh cự kiếm đang đè ép xuống cũng phải run lên bần bật, tốc độ đè ép cũng chậm lại không ít.
- Thời Không Luân Bàn!
Trong mắt Quân Mạc Lâm lộ ra vẻ hoảng sợ:
- Khôngngờ ngươi có thể dẫn động Thời Không Luân Bàn!
Quân Mạc Lâm không dám chậm trễ, kiếm chỉ điểm ra, quát lớn một tiếng:
- Thiên Đạo Tru Thần!
-Ong...
Ngay tức khác, trên không trung lại sinh ra mười bức đồ hình kiếm quang, mười thanh cự kiếm ngũ sắc lại nhập vào trong đó, rót vào trong kiếm trận Ngũ Hành sinh khắc đang trấn áp. Kiếm trận sinh khắc vốn đang run lên lập tức được củng cố vững vàng trở lại, đè xuống gần tới đỉnh đầu Lục Thanh.
- Thức thứ hai mươi tám: Trảm Lục Thời Không!
Lục Thanh gầm lên một tiếng long trời lở đất. Thời Không Luân Bàn vạn trượng kia lập tức chia ra làm hai nửa, giống như mở ra hai cánh cửa màu xám bạc. Một thanh thần kiếm màu xám bạc vạn trượng từ giữa chậm rãi bay lên.
Cự kiếm màu xám bạc giống như chém vào giữa Thời Không, một đạo Hỗn Độn màu xám từ giữa Thời Không vặn vẹo lan tràn ra. Hành Lang Thời Không uốn khúc kia lập tức xuất hiện một thanh cự kiếm màu xám bạc chém ra làm hai nửa.
Lúc này Thời Không vặn vẹo không ngừng phía trước công kích màu xám bạc đang xoay tròn, xung quanh kiếm trận sinh khắc, không gian như bị giam cầm, không thể chuyển động chút nào. Một luồng sức mạnh vô hình trấn áp, bắt Thời Không đang luân chuyển phải ngừng lại.
- Bùng …...
Mũi kiếm chạm vào nhau, bất kể là Thời Không Luân Bản hay mười thanh cự kiếm sinh khắc cũng đều chấn động, kiếm quang màu xám bạc lưu chuyển mạnh mẽ trên thân kiếm.
Mà trên thanh cự kiếm hệ Thổ, hào quang ngũ sắc từ chín thanh kiếm còn lại hội tụ tới, cuối cùng hai đầu mũi kiếm giao nhau đều ngưng tụ ra hai luồng kiếm quang trăm trượng.
Một luồng Thời Không vặn vẹo màu xám bạc, một luồng ngũ sắc Luân Hồi, biến ảo thế giới.
Tiếng kiếm ngâm vang lên chấn động lòng người, truyền xa mười mấy vạn dặm. Một điểm Hỗn Độn màu xám hiện ra giữa hai luồng kiếm quang, nhưng bất kể điểm Hỗn Độn này cắn nuốt thế nào, cũng không làm dao động được hai luồng kiếm quang kia mảy may. Điểm Hồn Độn màu xám kia dần dần khuếch tán, nháy mắt đã ra xa mười mấy dặm. Hỗn Độn màu xám mười mấy dặm gần như khiến cho không gian hàng vạn dặm chấn động, không gian vặn vẹo uốn khúc, dường như sắp sửa sụp đổ tan tành.
Sắc mặt Kiếm Tôn cái thế các tông đại biến, không cần suy nghĩ, lập tức dẫn động thế thiên địa, trấn áp không gian bốn phía xung quanh
Nếu cứ để mặc cho Hỗn Độn mười mấy dặm kia tùy ý cắn nuốt, e rằng vạn dặm hư không cũng phải sụp đổ. Đó không phải là không gian Động Hư thông thường, mà là không gian sụp đổ. Sức mạnh mang tới của không gian sụp đổ, cho dù là Kiếm Tôn cái thế các tông cũng sẽ bị nuốt chửng không còn, hôn phi phách tán.
Chân thân Cổ Long bị đẩy lui lại mấy trăm dặm trong nháy mắt, mỗi một bước lui lại là một khoảng không gian bị đạp cho vỡ nát, khóe miệng Lục Thanh tràn ra linh huyết màu vàng tím. Uy năng của Thiên Đạo thật sự bao la bát ngát, Thiên Đạo gần như biến hóa lực Thiên Đạo tới cực hạn, không ngờ Ngũ Hãnh Luân Hồi sinh khắc hòa hợp thành một thể cùng thế giới Thiên Đạo. Với thực lực của Lục Thanh chưa hoàn toàn bước ra ngoài thế giới Thiên Đạo. chống lại toàn thế giới Thiên Đạo trấn áp, quả thật vô cùng chênh lệch.
Nếu không nhờ hắn có được Kiếm thể cứng cỏi, lại có Đại Diễn Tam Thập Lục Kiếm dẫn động ra Thời Không Luân Bàn Trảm Lục Thời Không, giờ phút này e rằng đã tan vào hư vô.
Nhìn sang Quân Mạc Lâm, lúc này cũng không dễ chịu hơn Lục Thanh chút nào, tuy rằng lão nắm giữ Thiên Đạo đồ, dựa vào uy nghiêm của Thiên Đạo đồ cộng với uy năng nhị kiếp Kiếm Tổ của lão, dù là tam kiếp Kiếm Tổ gặp lão, cũng phải ôm hận ngã xuống. Nhưng lúc trước lão dung hợp Kiếm Tâm Ma Đạo, vốn hai đạo Thiên Ma bắt đồng, lại thêm lúc trước lão tu luyện Nhân Đạo Sát Lục Kiếm Đạo, nếu còn ở dưới Thiên Đạo, cũng có thể xuất ra tám phần uy năng của Thiên Đạo đồ. Nhưng sau khi lão dung hợp Kiếm Tâm Ma Đạo, tự nhiên Thiên Đạo đồ sinh ra lực bài trừ, vốn có thể được tám phần uy năng, lúc này bị bài trừ không còn được một nửa.
Một nửa uy năng như vậy có thể đánh trọng thương tam kiếp Kiếm Tổ, nhưng muốn trấn áp hay tru sát là không có khả năng.
Lục Thanh nhìn thấy mặt Quân Mạc Lâm trắng bệch, kiếm quang Huyết Ma cuồn cuộn trong mắt, trong lòng hắn đột nhiên bừng ngộ.
Chân phải Lục Thanh đạp ra phía sau một bước, dừng thân hình đang lui lại. Một cước này khiến cho dung nham Địa Hỏa bị trăm trượng không gian sụp đổ nuốt chửng. Nhưng chân phải Lục Thanh xâm nhập vào trong đó giống như tồn tại từ ngàn xưa mãi tới bây giờ.
Bất từ bất diệt!