Tiếng kiếm ngâm vô hình vang lên, thân hình của Tử Sát Kiếm Tôn lập tức bị đánh bay ra mấy trăm trượng.
- Không thể nào!
Tử Sát Kiếm Tôn biến sắc. uy lực mũi kiếm không gian của mình, lão hiểu rất rõ ràng, lúc này nhìn lại quả trứng màu vàng tím, đừng nói là vết nứt, ngay cả một vết trầy xước cũng không có.
- Ầm. ..
Mà lúc này, quả trứng còn nguyên vẹn không chút sứt mẻ cũng lần đầu tiên chấn động, khiến cho sấm nổ vang rền trên không trung. Cũng không thấy quả trứng có hành động gì, một tầng không gian sụp đổ lập tức bao phủ.
Dường như toàn bộ không gian đều chấn động, không ai biết đây là sức mạnh gì, chỉ có bọn hung thủ bát giai Huyển Băng Hải Long Thú ở xa xa mơ hồ sinh ra cảm ứng.
Đó dường như là. ..
Sức mạnh đơn thuần!
Huyền Băng Hải Long Thú trao đối ánh mắt cùng Hỏa Phượng, lập tức khăng định ý nghĩ của mình. Nó nhớ lại trước kia tiếp một quyền của Lục Thanh trong không gian Động Hư, sức lực hùng mạnh của Lục Thanh vẫn còn khắc sâu trong lòng nó.
Lúc này Huyền Băng Hải Long Thú cảm nhận được một luồng sức lực hùng mạnh rất rõ ràng, vượt xa ngoài tưởng tượng của nó. Phải biết rằng trong số hung thú bát giai, bởi vì được truyền thừa huyết mạch Chân Long, cho nên nó là kẻ hùng mạnh nhất. Mà sức mạnh dao động trên quả trứng truyền ra, không ngờ đã ra ngoài khả năng chịu đựng của nó. Huyền Băng Hải Long Thú có thể tưởng tượng, nếu luồng sức mạnh này đè lên người nó, e rằng với sức mạnh thân thể của nó cũng không chịu nổi vỡ tan thành từng mảnh.
Tử Sát Kiếm Tôn bị đánh lui mấy trăm trượng, sắc mặt đỏ bừng. Với thực lực được xếp vào Bảng Tông sư của lão, không ngờ không làm gì được một quả trứng, dù rằng quả trứng này hết sức kỳ quái.
Kiếm Ý Tử Sát bừng lên kinh người, thế thiên địa mênh mông trấn áp không gian.
Không chỉ bọn hung thú Hỏa Phượng, ngay cả sáu người bọn trung niên áo tím cũng phải lộ ra vẻ kiên kỵ.
Tuy nhiên lúc này đã chứng kiến sự kỳ dị của quả trứng, không ai ngăn trở nữa. Tối thiểu bọn họ cũng cho rằng, Tử Sát Kiếm Tôn không thể nào phá được sức mạnh kinh khủng xung quanh quả trứng kia.
Lại là Nhân Kiếm Họp Nhất, chỉ có điều lần này, rõ ràng Tử Sát Kiếm Tôn đã vận dụng toàn lực, mũi kiếm không gian đen ngòm đạt tới chừng hai ngàn trượng, khí thế uy nghiêm kinh khủng dung nhập thế thiên địa, không gian bị đánh nát tan tành như gương vờ, lộ ra từng mảng không gian sụp đổ màu trắng rất lớn.
Cự kiếm hạ xuống, tiếng kiếm ngâm kinh khủng vang lên, khiến cho mấy tên Kiếm Đế tiểu thiên vị nghe thấy phải biến sắc, bắt buộc phải ngồi xếp bằng giữa không trung, chống cư lại thanh âm kia.
Bên kia. Hỏa Phượng gáy dài một tiếng, ngoại trừ ba mươi ba hung thú bát giai, nhưng hung thú còn lại đồng loạt thối lui về phía sau.
Một kiếm này của Tử Sát Kiếm Tôn vừa hạ xuống, lập tức sinh ra biến hóa kinh người, chỉ thấy quả trứng run run một chút, toàn thân trứng đều hóa thành màu tím trắng, thần quang chớp động, khí Phong Mang chói mắt khiến cho bọn trung niên áo tím cũng không nhịn được, phải nheo mắt lại.
Một tiếng long ngâm vang lên như từ ngàn xưa vọng lại, tuy rằng tiếng long ngâm này không bằng tiếng long ngâm của Long Hoàng vạn trượng đã biến mất, nhưng long uy toát ra cũng không kém bao nhiêu. Lúc này Tử Sát Kiếm Tôn biến sắc, trái lại bọn hung thú Hỏa Phượng đồng loạt cất tiếng gáy dài.
Chuyện gì vậy?
Dưới ánh mắt khiếp sợ của bọn trung niên áo tím, một đạo lưu quang màu vàng tím chợt lóe giữa không trung, sau đó biến mất.
Thiên Lôi nổ vang rền, chỉ thấy Tử Sát Kiếm Tôn vốn đang đứng trên không đột nhiên biển mất ngay tại chỗ. Một ngàn tên Tông sư Kiếm Phách đồng thời nghe thấy một tiếng kêu trong trẻo.
- Là Thần Kiếm!
Lão nhân áo trắng kinh hô thất thanh, ánh mắt dừng lại ở một nơi giữa không trung.
Ánh mắt mọi người cũng nhìn theo, quả nhiên ở một nơi giữa không trung, bột phấn màu trắng rơi xuống lả tả, đồng thời từng đạt kiếm thức màu xám khuếch tán ra giữa không trung, phát ra tiếng kiếm ngâm thê lương.
-Liệt Vô Danh!
Trung niên áo tím trăm giọng quát to, khoảng cách trên dưới trăm dặm đối với Tông sư Kiếm Phách như gần ngay trước mắt, không có gì khác biệt. Mà vào lúc này, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, một thân bào đen của Tử Sát Kiếm Tôn đã trở nên rách nát, vải rách lủng lẳng te tua, đồng thời còn có máu tươi chảy ra từ nhưng chỗ áo rách. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Mặt Tử Sát Kiếm Tôn cắt không còn giọt máu, trong tay lão chỉ còn lại chuôi kiếm đen ngòm dài chừng nửa thước, linh quang âm đạm, còn thân kiếm đã tiêu tan không thấy.
Ngực Tử Sát Kiếm Tôn gần như lõm sâu vào, thậm chí bọn trang niên áo tím còn có thế nhìn thấy đầu vài chiếc xương sườn màu trắng đâm ra ngoài da thịt.
Nhưng đám trung niên áo tím còn chưa hồi phục tâm thần, lại một tiếng long ngâm rung trời vang lên. Lần này chủ nhân của đạo lưu quang màu vàng tím kia mới hiện nguyên hình. Long thân dài kinh khủng, khoảng ba ngàn trượng, long lân màu vàng tím phát tán ra dao động sức mạnh khiến người ta sợ hãi. Trên long trảo màu vàng tím cường tráng, có Tâm ngón vô cùng sắc bén chẳng khác thần kiếm, sáng loáng như gương, toát ra khí Phong Mang linh hoạt sắc bén mà chỉ có thần kiếm mới có.
Râu rồng màu vàng tím dài chừng một thước mọc ra từ nhưng khe hở giữa long lân, một tầng khí Phong Mang màu trắng đục mơ hồ lưu chuyển. Bất chợt từ sừng rồng sinh ra chín đoạn xương màu vàng tím, long uy bá đạo vô biên trấn áp không gian. Đôi mắt rồng màu vàng tím toát ra Kiếm Ý kinh người. Kiếm Ý này hết sức tinh thuần, dù với kiến thức của bọn Kiếm Giả cái thế như đám trung niên áo tím đã sống hơn ngàn năm, cũng không thể nhận ra Kiếm Ý đó thuộc loại nào.
Trong cùng lúc đó, một cỗ thế thiên địa nguy nga từ trên trời giáng xuống, rơi xuống Long thân.
Tiếng long ngâm kinh khủng lại vang lên, trong nháy mắt, ba mươi ba hung thú chỉ cảm thấy tồ khiếu thần hải của mình lun lên một trận. Long uy như vậy tương đương vói Long Hoàng đã biển mất trước kia, chúng không khỏi có chút nghi ngờ. Long Vương cửu giai trước mặt này khôngbiết có thuộc huyết mạch Long Hoàng lúc trước hay không. ..
Huyền Băng Hải Long Thú phủ phục Long thân khổng lồ của nó, là hung thú hộ thân của Lục Thanh, nó có thể cảm nhận được uy long kinh khủng của Lục Thanh. Long uy như ngưng tụ thành thực chất kia rõ ràng thông qua hồn phách truyền vào tổ khiếu thần hải của nó, khiến cho thú đan của nó nháy mắt mất đi linh quang, trở nên âm đạm vô cùng.
- Long Vương cửu giai!
Hai mươi bảy tên Tông sư Kiếm Phách kinh hô thất thanh, gần như không thể nào tin được vào mắt mình. Không ngờ bọn họ có thể chứng kiến một Chân Long tiến giai ở nơi này. Long Vương cửu giai với thiên phú kinh khủng của Long tộc, cho dù là vừa tiến vào cửu giai cũng có thể dễ dàng áp chế một tên Kiếm Tôn đại thiên vị, đừng nói là Lục Thanh trước mặt. Như vậy người sáng mắt có thể nhìn ra, nhất định Lục Thanh và Long Hoàng biển mất lúc trước có muôn vàn mối liên hệ.
Lục Thanh phóng xuất thần niệm, bao phủ khắp cả Long Thân của mình, hãn cũng cảm thấy khiếp sợ vô cùng.
Hóa long!
Tuy rằng lúc trước kế thừa huyết mạch Chân Long, nhưng Lục Thanh cũng không dám tưởng tượng, mình có thể thật sự tiến tới mức độ này. Hóa long, hơn nữa là Long Vương cửu
giai!-. .
Tuy nhiên ngay lập tức. Lục Thanh phát hiện ra có điểm khác thường. Thần niệm tỏa ra toàn Long thân, hắn phát hiện mình không có cái gọi là tổ khiếu thần hải cho dù đã hóa thân thành Long Vương, hắn vẫn còn Đan Điền Khí Hải và Thần Đình thức hải.
Nhưng ngay sau đó. Lục Thanh bình tĩnh trở lại. Mình chỉ tu theo Kiếm Đạo, nếu lại pha lẫn Linh Đạo, tất nhiên sẽ không còn tinh thuần nữa. Lục Thanh nhớ lại, nếu như lúc trước hắn tiếp dẫn pháp tắc Thiên Đạo nhập thể, không có phá nát Long mạch, để cho huyết mạch Long Hoàng hoàn toàn dung nhập vào cơ thể, vậy lúc này nhất định thân thể hắn sẽ sinh ra tổ khiếu thần hải thuộc về Linh Đạo.
Nếu là như vậy, với thân Long Vương hùng mạnh, hiện tại hắn đã có thể sánh ngang với một tên Kiếm Tôn đỉnh phong. Thế nhưng hiện tại hắn chỉ có mỗi Long thân mà thôi. ..
Dù là như vậy, Lục Thanh không hề cảm thấy hối hận. Mũi nhọn của Kiếm Đạo vốn nên chỉ thẳng vào tâm, nếu lúc trước hắn đã lựa chọn, như vậy không nên hối hận.
Tuy nhiên lúc này, đối với biển hóa vừa rồi Lục Thanh cũng hết sức hãi lòng. Hắn có thể cảm nhận được khí Phong Mang từ trên Long thân của mình toát ra, rất giống với Hung Kiếm Long Hoàng trước kia.
Hơn nữa tấm thân máu thịt hùng mạnh như vậy cũng có chỗ ra ngoài dự liệu.
Nhìn khí Phong Mang màu trắng đục pha tím trên người. Lục Thanh thử vận chuyển Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh một lượt, lập tức biết ngay. ..
Tầng mười một!
Lâu không đột phá, lúc này hắn có thể cảm nhận được Kiếm thể của mình hùng mạnh tới mức nào. Cho dù hiện tại đã hóa thành Long thân, cũng khó có thể che giấu khí Phong Mang của Kiếm thể toát ra. Lục Thanh không chút nghi ngờ, lúc này bốn chiếc long trảo của hắn có thể dễ dàng đánh nát bất cứ thanh thần kiếm cấp Bạch Linh đỉnh phong nào.
Mà sức lực toàn thân của hắn cũng tăng trưởng hết sức kinh người. Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh đột phá được một tầng, tất cả tạo nên biển hóa long tròi lở đất.
Một ngàn vạn cân!
Sức mạnh của Lục Thanh lúc này đã đạt tới một ngàn vạn cân, hắn lại đưa mắt khẽ liếc nhìn Huyền Băng Hải Long Thú. Lúc này Huyền Băng Hải Long Thú vốn vẫn đang phủ phục trên mặt biền giật mình đánh thót một cái. Nó giật mình vì dường như vừa bị một hung thú nào đó vô cùng kinh khủng quan sát chăm chú. Long thân khổng lồ của nó càng phục xuống thấp hơn, gần như chìm vào trong nước biển.
Trên không. Hỏa Phượng liếc nhìn Huyền Băng Hải Long Thú một cái với vẻ kinh ngạc. Cho dù là Long Vương cửu giai cũng không tới mức sợ hãi như vậy mới phải. Lúc này dưới mắt của Hỏa Phượng, Huyền Băng Hải Long Thú đã tỏ ra bộ dạng thần phục. Rõ ràng như một hung thú nhỏ đã làm sai chuyện gì, đang khép nép chờ đại phụ mẫu của mình trách phạt
Lục Thanh lại đưa mắt nhìn chăm chú Tử Sát Kiếm Tôn đang ở cách đó không xa. Hắn biết rằng thân phận của mình đã bại lộ hoàn toàn.
Kiếm quang màu tím trắng trong mắt chớp động, Lục Thanh liếc mắt một cái đã nhìn thấu tu vi của Tử Sát Kiếm Tôn
Kiếm Tôn trung thiên vị!
Hắn lại nhìn qua sáu người bọn trung niên áo tím, đều là Kiếm Tôn tiểu thiên vị, dù là trung niên áo tím có tu vi cao nhắt cũng chỉ là Kiếm Tôn tiểu thiên vị đỉnh phong.
Đôi mắt rồng của Lục Thanh trở nên ngưng trọng. Kiếm Tôn trung thiên vị. ., dù là thực lực của hắn hiện tại cũng không hoàn toàn nắm chắc phần thắng.
Long thân đong đưa, nhắm ngay Tử Sát Kiếm Tôn, chỉ trong nháy mắt, gương mặt Tử Sát Kiếm Tôn càng trở nên âm trầm lạnh lẽo hơn trước:
- Giỏi cho một Long Vương cửu giai, ngươi giỏi lắm!