Lý Trường Cầm và Nhiếp Bích Tâm thoáng nhìn nhau, trong mắt đồng thời toát ra thần sắc bất đắc dĩ.
- Huyết Hải Lan Can Đồ nghe đồn là trận đồ Thiên giai hiếm thấy mà Huyết Hải môn có được, là do Huyết Hải Lão Tổ lúc đầu thành lập Huyết Hải môn nhặt được bên trong Man Hoang Kiếm Mộ, chính là Kiếm Bảo thượng phẩm hiếm thấy, có thể phong bế không gian, hình thành một mảng Không Gian cầm cố có tác dụng như một Lĩnh Vực.
Lý Trường Cầm ngừng một chút rồi nói tiếp:
- Hơn nữa do bản thân Huyết Hải Lan Can Đồ là kiếm trận Thiên giai, cho nên uy lực của nó không gì sánh kịp, nghe đồn trước kia Huyết Hải Lão tổ nhờ vào nó để tranh Phong cùng một tên tông sư Kiếm Đế, chỉ nhốt tên Kiếm Đe kia vào trong đó chừng mười lần hô hấp, lập tức hóa thành một bãi máu, thi cốt không còn!
Có thể giết chết Tông sư Kiếm Đế!
Đồng tử Lục Thanh thoáng co rút lại, uy lực như vậy hắn không thể nào ngăn cản. Hiện tại xem ra. Xung quanh không gian này đã bị phong bế hoàn toàn, muốn đi ra ngoài e rằng còn khó hơn lên trời.
Nhiếp Bích tâm hít sâu một hơi, nói:
- Lần này sợ rằng Huyết Hải môn muốn giữ tất cả chúng ta lại.
Bên trong đại điện, Đại sư các tông nhìn nhau hoảng sợ. Huyết Hải môn này cũng thật quá điên cuồng, giữ lại tất cả Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn ở nơi này, nhiều nhất cũng chỉ có thể trì hoàn được một chút. Đợi đến khi tất cả các tông phát hiện, nhất là bốn đại tông môn kia, nhất định sẽ liên kết với nhau thảo phạt.
Bốn mươi tám tông môn ở giới Kim Thiên trải qua biết bao năm tháng, có thể nói vinh nhục cùng nhau, nếu có người muốn phá hư sự bình yên của giới này, chính là kẻ địch của các tông, ai ai cũng muốn tru diệt.
Nhưng đối với bọn Lý Trường Cầm, trước mắt cũng không phải là lúc nghĩ tới chuyện này. Hiện giờ chuyện cấp bách như lửa cháy ngang mày là làm sao phá được Huyết Hải Lan Can Đồ.
- Chẳng hay các vị có biện pháp gì không?
Sau khi trầm ngâm một lúc, đợi Lục Thanh ngồi xuống, Lý Trường Cầm bên hỏi.
Mọi người trở nên trầm tư, kiếm Bảo thượng phẩm, còn là kiếm trận Thiên giai hiếm có. ở nơi này ngoại trừ Tông sư Kiếm Phách, không ai dám nói nắm chắc phần nào có thể phá được.
- Lục Đại sư, chẳng hay ngài có biện pháp gì không?
Lúc này Nhiếp Bích tâm nhìn qua Lục Thanh, đồng thời ánh mắt của nhiều Đại sư trong đại điện cũng đổ dồn về phía hắn.
Trận đại chiến hôm qua, uy thế kinh người của Tử Tiêu Phong Lôi Kiếm đã ăn sâu vào lòng từng người, tuy rằng không ai nói ra, nhưng trong lòng các Đại sư đều hiểu rõ. hiện giờ đệ nhất cao thủ trong đại điện chính là vị thanh niên áo xanh thần sắc ngưng trọng kia.
Tuy rằng bọn Lý Trường Cầm đã lớn tuổi, nhưng lúc này bất chợt bọn họ phát hiện ra, chính mình đã mất đi phần nào trấn định, ngược lại Lục Thanh ngoại trừ động tác ban đầu, lại tỏ ra không mảy may sợ hãi, khí độ ung dung trầm tĩnh như vậy, chỉ có ở nhân vật đạt tới trình độ kinh khủng khi niên kỷ còn trẻ như vậy mà thôi.
Gần như cùng lúc, bọn Lý Trường Cám thầm than trong lòng. ..
Nhưng lần này Lục Thanh cũng chỉ im lặng lắc lắc đầu, đối mặt với Kiếm Bảo thượng phẩm mà hắn chưa từng biết, lại có liên quan tới Kiếm trận Thiên giai, hắn cũng không có cách nào.
Về Kiếm Bảo, Lục Thanh đã từng nghe Diệp lão nhắc tới, chỉ có Tông sư Kiếm Phách mới có khả năng luyện chế ra chí bảo Kiếm Đạo, có được sức mạnh khôn lường.
Mà Kiếm Bảo lại chia làm ba phẩm thượng, trung, hạ, dựa theo ba cảnh giới của Kiếm Phách mà phân chia, Kiếm Đế chỉ có thể luyện chế ra Kiếm Bảo hạ phẩm. Mà nguyên liệu cẩn có để luyện ra Kiếm Bảo không thể nào đơn giản như nguyên liệu để rèn nên một thanh thần kiếm cấp Bạch Linh, nó phức tạp hơn rất nhiều, còn có nhiều điều huyền ảo bên trong, trong lúc nhất thời khó lòng kể hết.
Nhưng không phải muốn là có thể luyện chế ra Kiếm Bảo. Một vị Tông sư có thể luyện chế ra Kiếm Bảo phải có địa vị hơn xa một Tông sư cường giả thông thường, lại thêm chiến lực kinh người, vô địch trong cùng cấp.
Mà một vị Tông sư có thể luyện chế ra Kiếm Bảo thông thường cũng là một Chú Kiếm Sư có thể rèn thần kiếm, phải thấu hiểu rất nhiều đạo lý trong đó, như vậy xem ra, kiếm Bảo thượng phẩm ắt phải do bậc Kiếm Giả tuyệt thế như Kiếm tổ mới có thể luyện chế được.
Kiếm Bảo hạ phẩm thông thường có được năng lực phòng ngự khiến cho Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn không thể nào phá nổi, hoặc giả năng lực giết chóc, Kiếm Bảo trung phẩm, sẽ có năng lực tiêu diệt tông sư Kiếm Đế, tới Kiếm Bảo thượng phẩm, hay là trận đồ Thiên giai hiếm thấy. Sợ rằng Kiếm Tôn cũng phải hao phí sức lực rất nhiều.
Hiện giờ Lục Thanh nhớ lại, lúc trước hắn giải trừ Câu Linh Võng kia, nếu không nhờ lực Kiếm Vực ở Hư Không Kiếm cốc đè ép, lĩnh Vực không thể mở ra, hơn nữa bản thân hắn còn có khí Chân Long khắc chế, tuyệt đối không có khả năng phá hủy được, Kiếm Bảo thượng phẩm cũng giống như thần kiếm, có được Bảo Linh hùng mạnh.
Huyết Hải Lan Can Đồ. ..
Lúc này Lục Thanh cũng bó tay hết cách, nếu là Kiếm Bảo hạ phẩm, thậm chí là Kiếm Bảo trung phẩm, còn có thể có một tia hy vọng, nhưng đây lại là Kiếm Bảo thượng phẩm, vậy chỉ có nước ngồi chờ chết, Lục Thanh ngẫm nghĩ một chút, sau đó cất tiếng hỏi:
- Lý Tông chủ, chẳng lẽ quý tông không có một vị tông sư Kiếm Phách nào sao? Lý Trường Cầm lắc lắc đầu, cười khổ:
- Kiếm Đạo của Cầm Kiếm tông ta chú trọng về ý cảnh, thuộc Kiếm Đạo hệ Âm, đã mấy ngàn năm qua không sản sinh ra được một vị tông sư Kiếm Phách nào cả, nếu không, hôm qua đã không cẩn nhẫn nhịn Huyết Vô Cương như vậy.
Lần này quan hệ tới sinh tử tổn vong, Lý Trường Cầm cũng không hề giấu diếm, nhưng lời trên cũng nói ra thoải mái vô cùng. Những người đang có mặt ở đây đều là Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn, đã có thể ngưng tụ thành Kiếm Hồn, tâm cảnh cũng khác xa người thưởng, tuy rằng trong thời khắc sinh tử nguy cắp như hiện tại, nhưng không hề tỏ ra rối loạn mảy may, ai nấy đều trầm tư suy nghĩ, cố gắng tìm đối sách để có thể liều một phen.
Thời gian tàn nửa nén nhang trôi qua, sau đó nửa canh giờ cũng trôi qua, trên đại điện chỉ nghe thấy mùi đãn hương thơm phức, thấu tận tâm can.
Thật lâu sau, Lý Trường Cầm nhìn xung quanh một vòng. sau đó trầm giọng nói:
- Kế sách tạm thời chỉ có thể mở Cửu Thiên Phong Nguyên kiếm trận ra mà thôi.
Nghe Lý Trường Cầm nói như vậy, Nhiếp Bích tâm trầm ngâm một lúc.
- Chỉ là theo tác phong hành sự của Huyết Hải môn, không ra tay thì thôi ra tay ắt phải chém tận giết tuyệt. Ta sợ rằng Cửu Thiên Phong Nguyên Kiếm trận này không trấn áp được bọn chúng.
Đại sư các tông nghe vậy đều gật gật đầu, nếu Huyết Hải môn đã động thủ, tức là đắc tội với tất cả các đại tông môn trên giới Kim Thiên, cho dù rút lui cũng không tránh khỏi số phận bị thảo phạt. Nếu như tiêu diệt toàn bộ mọi người ở đây, tối thiếu cũng có thể làm giảm đi không ít lực lượng ngăn trở.
- Nhưng rốt cục Huyết Hải môn làm như vậy là vì mục đích gì? Lúc này có một Đại sư không nhịn được, cao giọng hỏi, vì muốn chiếm toàn bộ giới Kim Thiên ư? E rằng Kiếm Thần Điện là kẻ đầu tiên gạt bỏ, vì hai tông có thù oán hay sao?
Nhưng lại đông thời bao vây Đại sư các tông, tru diệt tất cả các Kiếm Giả các tông cùng các Đại sư trở về tông môn, thù hận như vậy quá lớn, không ai, thậm chí không một tông môn nào bất chấp hậu quả như vậy để gật lấy quả đắng, vậy thì vì sao?
Lập tức mọi người nghĩ tới Huyết Kiếm Hoàng đang bị giam giữ cùng Huyết Minh, vậy Huyết Hải môn tiếp xúc với Ma Đạo bằng cách nào?
Phải biết rằng từ năm vạn năm phân chia bốn giới tới nay, tất cả điển tịch kẻ thù Ma Đạo nhất mạch đều bị tiêu hủy, cho dù là còn tồn tại, nhưng ở bốn giới, không có tông môn nào dám vi phạm, dù là năm đại tông môn cũng tuyệt đối không dám. Đạo bất đồng, không thể cùng ngồi lại với nhau, đây là sự đối lập của Kiếm Đạo, vốn không ngoại lệ.
Sau cùng cũng nghĩ thông suốt. qua nửa canh giờ sau. Đại sư các tông rốt cục gật đầu. đồng ý với cách an bày của Lý Trường Cầm.
- Đợi đến khi kiếm trận mở ra, lúc ấy sẽ thẩm vấn Huyết Vô Cương lần nữa, lão là hộ tông trường lão, có lẽ biết được không ít.
Lúc này, Nhiếp Bích Tâm trầm giọng nói, không ai phản đối hiện giờ sinh tử ngay trước mắt, dù là giết chết lão đi, ngày sau các tông môn cũng không thể trách tội.
Thân hình Lý Trường Cầm phá vỡ nóc điện bay lên, lập tức mọi người nghe thấy vô số tiếng kiếm rít linh hoạt sắc bén. Ai ai cũng có thể câm giác được, nguyên khí và linh khí trong khắp không trung lập tức tăng lên rất nhiều, biến hóa này là do thế công của Cừu Thiên Phong Nguyên kiếm trận.
Cũng là kiếm trận Thiên giai, nhưng Cửu Thiên Phong Nguyên Kiếm trận chú trọng về thế thủ hơn, cho nên muốn phá vỡ Huyết Hải Lan Can Đồ kia, cũng không thể nào làm được trong một giờ nửa khắc.
Một lúc sau. mọi người có thể nhìn thấy một quầng sáng màu vàng nhạt dâng lên trên nóc điện, kéo dài ngàn dặm không biết đâu là cuối, Cửu Thiên Phong Nguyên Kiếm trận đã được mở ra.
Từ trên nóc điện hạ xuống, Lý Trường Cầm khom người thi lễ với Đại sư các tông:
- Khiến cho các vị thân lâm hiểm cảnh, tội của Lý Trường Cầm ta khó dung tha. xin có lời chuộc lỗi cùng các vi.
- Lý tông chủ bất tất phải nhọc lòng, tự nhiên chúng ta không thể nào trách tội Lý Tông chủ, bất quá Huyết Hải môn kia làm trái với lẽ thường, khăng khăng cố chấp, muốn đối nghịch với các tông giới Kim Thiên ta, tự nhiên chúng ta sẽ không lùi bước, nguyện cùng tồn vong với Cầm Kiếm tông.
Đây là lời nói của một vị Kiếm Hoàng. Đến lúc này Cửu Thiên Phong Nguyên kiếm trận đã mở ra, cho dù không muốn tổn vong cùng cẩm Kiếm tông, cũng chỉ còn đường chết. Đại sư các tông ở đây đều là người từng trải, tự nhiên sẽ không mơ mộng hão huyền.
Tuy chỉ là lời xã giao ngoài miệng, nhưng trong đó không thiếu lòng quyết tử, lúc này Lý Trường Cầm cười gật gật đầu, ngồi vào chỗ của mình:
- Mang Huyết Vô Cương lên điện.
Huyết Vô Cương bị đưa lên đại điện, sắc mặt vẫn bình tĩnh như thường, dường như đã sớm đoán trước chuyện này, lão cười nhạo nhìn Đại sư các tông và bọn Lý Trường Cầm:
-Sao hả, phải chăng bây giờ không còn đường nào khác, nhớ tới bản tọa, muốn cẩu bản tọa? Các người cầu xin bản tọa, bản tọa sẽ chỉ điểm cho một con đường sống.
- Khốn kiếp!
Nhiếp Bích tâm cau mày, vung tay quét ra một chưởng.
-Bốp. ..
Một tiếng bốp vang lên rất mạnh trong đại điện, rất lâu sau. Huyết Vô Cương quay đầu nhìn lại với vẻ khó tin:
- Ngươi dám đánh ta?
Lúc đầu còn lẩm bẩm, sau đó. Huyết Vô Cương lộ vẻ giận dữ, gào thét:
- Ngươi dám đối xử với bản tọa như vậy ư?
Trong mắt Nhiếp Bích Tâm toát ra chính khí ngất trời, trầm giọng quát:
- Loài Ma Đạo như lão, ai ai cũng phải tru diệt!
- Ngươi. ..
Huyết Vô Cương trợn mắt gần rách khóe, nhưng lập tức nhớ ra chuyện gì, sắc mặt trở nên hòa hoãn:
- Ngươi cứ việc nói cho sướng miệng, các ngươi cũng chỉ còn lại một ít thời gian, các ngươi nghĩ rằng bằng vào Cửu Thiên Phong Nguyên kiếm trận mà có thể ngăn cản được bước chân Huyết Hải môn ta sao? Thật là nực cười!
Huyết Vô Cương ngừng một chút, sau đó nói tiếp:
- Cầu xin ta đi, ta sẽ chỉ điểm cho!