Một ngày sau…..
Trên không của Tử Hà tông tràn ngập tia sáng màu vàng. Ý Tế Phong cảm thấy chấn động trong lòng trước đại thế của Tử Hà tông không ngờ đọng lại dầy đến vậy.
Trên đường đi, Ý Tế Phong thi thoảng lại thấy kiếm quang lao về phía Tử Hà tông. Trong khoảng thời gian thật ngắn có hơn một trăm đạo kiếm quang lướt qua.
Bất chợt, ánh mắt của Ý Tế Phong trở nên ngưng trọng. Phía sau lưng của y, ba đạo kiếm quang màu vàng cắt qua hư không nhanh chóng lao tới.
- Ý đại sư! Đã lâu không gặp! – từ rất xa có một tiếng cười sang sảng vọng tới.
Liệt Thiên tam lão.
Trong lòng Ý Tế Phong chấn động, lập tức dừng kiếm quang lại. Sau chừng một hơi thở, ba đạo kiếm quang liền hạ xuống trước mặt.
- Không ngờ hai mươi năm, phong thái của Ý đại sư vẫn như trước. – Đại Sư trưởng lão cầm đầu mở miệng nói.
- Tam lão khách khí rồi. Ý mỗ thực không dám nhận. – Ý Tế Phong mở miệng cười.
Lúc trước, bốn người gặp nhau ở điện Thanh Phàm. Khoảng thời gian đó cũng là cách đây hai mươi năm khi Liệt Thiên tam lão từng đi lịch lãm ở giới Kim Thiên lúc đi ngang qua núi Thanh Phàm có vào bái kiến mấy vị điện chủ. Khi đó, họ được Ý Tế Phong sắp xếp. Sau khoảng thời gian hơn một tháng, bốn người giao tiếp với nhau rất vui. Cho đến nay, mặc dù đã hai mươi năm trôi qua nhưng chuyện đó vẫn như còn nguyên trước mắt.
Nghĩ ra điều gì đó, Ý Tế Phong ngạc nhiên nói:
- Tam lão! Hôm nay như thế nào lại tới đây? Có chuyện quan trọng muốn làm hay sao?
Nghe Ý Tế Phong hỏi như vậy, tam lão đưa mắt nhìn nhau rồi nhìn đại trưởng lão nói:
- Ý đại sư! Chẳng lẽ ngài không phải tới Tử Hà tông?
- Tử Hà Tông? – Ý Tế Phong ngẩn người rồi nói:
- Nhưng đã có chuyện gì xảy ra?
Đại trưởng lão cười khổ một tiếng, nói:
- Nói tới chúng ta cũng không dám tin. Nhưng mấy ngày trước, chúng ta nhận được kiếm thiếp nói rằng Tử Hà tông sắp có lôi kiếp giáng xuống, mời chúng ta tới xem lễ.
- Lôi kiếp? – Trong mắt Ý Tế Phong hiện lên một tia sáng. Bây giờ, thân lão là Kiếm Tông đại sư thì chuyện có thể khiến cho tinh thần dao động cũng không nhiều. Nhưng lôi kiếp thì không phải là chuyện nhỏ.
Đối với các đại sư cảnh giới Kiếm Hồn mà nói thì bình cảnh tiếp theo không phải là ngưng kiếm phách mà chính là độ lôi kiếp.
Lôi kiếp chính là mở ra quy luật huyền ảo, là sự khảo nghiệm thứ hai của thiên đạo đối với kiếm giả. Ở đây kiếm giả có thể lĩnh ngộ pháp tắc, lĩnh ngộ lĩnh vực cơ bản, chính thức bước chân vào cánh cửa truy tìm Kiếm Phách tông sư.
Nghĩ tới đây, Ý Tế Phong mở miệng nói:
- Không biết Tử Hà tông có người nào đạt tới tu vi có thể dẫn được lôi kiếp?
Nhị trưởng lão đứng bên cạnh cảm thán một tiếng rồi nói:
- Đó là trưởng lão hộ tông của Tử Hà tông, đại sư Lục Thanh.
- Lục Thanh! Chuyện này không thể được. – Ý Tế Phong kêu lên kinh ngạc.
Đối với Lục Thanh, lúc trước Ý Tế Phong đã gặp qua ở điện Thanh Phàm. Mới hơn nửa năm, chưa nói tới trước khi tới Thanh Phàm điện mới có tu vi giả hồn thì trong thời gian thật ngắn đạt tới Kiếm Tông, điều này khiến cho người ta cảm thấy thật sự quá đủ. Nhưng tới hôm nay, tam hồn tẩy luyện, tiếp dẫn Lôi kiếp thì Ý Tế Phong không thể nào tin được.
Nếu nói như vậy, thì mục đích chuyến đi này của hắn sẽ bị chậm một phần.
Đại trưởng lão lắc đầu nói:
- Việc này khó có thể đoán trước. Có điều kiếm thiếp này do tự tay Lục đại sư viết nên không phải là giả. Xem ra, chuyện này đúng là thật.
Dừng lại một chút, đại trưởng lão tiếp tục nói:
- Ý đại sư có phải cũng có chuyện muốn làm?
- Vừa lúc cùng đường cần đi Tử Hà tông một chuyến. – Ý Tế Phong nói
- Hay là kết bạn mà đi?
- Như thế rất tốt. – Bốn người nhìn nhau rồi cùng bật cười.
Tử Hà tông…..
Trong mấy ngày gần đây, bắt đầu liên tục có người ngoại tông tiến vào trong khu vực Tử Hà tông. Trong có mấy ngày có mấy vạn kiếm giả tới từ các tông môn xung quanh. Bao gồm Phù Vân tông, Thanh Ngọc tông, Liệt Hỏa tông, Thanh Thủy môn là các tông môn phổ thông trong giới Thanh Phàm. Ngoài ra còn có vài tông môn cách đó mấy ngàn dặm cũng phái đại sư cảnh giới Kiếm Hồn.
Tử Hà tông đã hạ kiếm dụ. Trong khoảng thời gian nữa năm, Tử Hà tông đón nhận tất cả kiếm giả tới giao lưu luận bàn, bất kể hai đạo thiên nhân, đều có thể đến,
Kiếm dụ vừa mới ra lập tức có không ít kiếm giả Nhân Đạo tới đây. Trong đó cơ bản là Kiếm Chủ chuẩn đại sư. Có điều bởi vì kiếm dụ của Tử Hà tông nên trong thời gian nửa năm, hai đạo Thiên Nhân đều bỏ qua ân oán e ngại. Điều đó khiến cho không ít kiếm giả thuộc hai đạo nhìn Tử Hà tông với ánh mắt khác,
Trên đỉnh Tử Hà, trong cung Tử Hà…..
Sáu người Tử Dương Kiếm Hoàng đứng yên trước điện Tử Hà, vào lúc này trước mặt họ có không ít người quen.
Tông chủ Hồ Thanh Sương của Ngũ Độc tông, tông chủ Tuyết Vô Tình của Vô Tình tông, Tông chủ Nguyên Thiên Minh của Thất Thương tông, tông chủ Mộc Định Xuất của Chân Dục tông. Tông chủ Hàn Kiếm Tâm của Phù Vân tông. Ngoài ra còn có tân tông chủ của Thanh Ngọc tông, cùng với một trong Thanh Ngọc tam lão là Mộc Kiếm Cổ Phùng Xuân.
Ngoài ra còn có cả tám gã kiếm giả che mặt. Tất cả đều không ngoại lệ là những tông môn xung quanh hoặc là mấy tông chủ trong khu vực nhân đạo.
- Lạc tông chủ! Kiếm thiếp này của ngươi khiến cho ta giật mình. Lục Thanh trước đây mới chỉ là một gã Kiếm Chủ cảnh giới giả hồn vậy mà bây giờ nói hắn độ Lôi kiếp. Tam hồn thực sự muốn tẩy luyện là được hay sao? Cấp bậc Kiếm Tông chẳng lẽ giống như trẻ con trong nhà chắc?
Hai bên đứng một lúc lâu, cuối cùng thì đám người Lạc Thiên Phong cũng chiếm chủ đạo. Hiện giờ, họ đã tiến cấp lên Kim Thiên nên đại thế bao trùm khắp cả tông môn. Sau đó một lúc, Hồ Thanh Sương không nhịn được mở miệng nói:
Tầm Thiên Kính cười nhạt một tiếng, hiện giờ do địa vị khác nhau nên tính nết của lão cũng tăng lên không ít. Chỉ thấy lão mở miệng nói:
- Hồ tông chủ an tâm chớ có nóng nảy. Tử Hà tông của ta đã phát ra kiếm thiếp thì không thể lừa gạt các vị. Kiếm Hoàng đối với Tử Hà tông chúng ta rất quan trọng. Mà các vị đều là tông chủ của một tông nên mong rằng có thể biết được ý nghĩa của điều đó. Tử Hà tông của ta nếu lừa dối cũng chẳng có điềm gì tốt.
Nghe Tầm Thiên Kính nói như vậy, tông chủ của mấy tông khác cũng không hề thấy gì khác lạ. Nhưng Hồ Thanh Sương lúc trước đi Ngũ Hành kiếm mộ với Tầm Thiên Kính thì khác. Bọn họ rất hiểu tính nết của Tầm Thiên Kính táo bạo tới mức nào, thậm chí không hề có chút sạn trong mắt. Vậy mà không ngờ bây giờ lại có thể nói những lời như vậy khiến cho sáu người Hồ Thanh Sương quay sang nhìn nhau. Cả sáu người thoáng cảm giác được sự chênh lệch giữa hai bên. Do đại thế ngưng tụ và cấp bậc của tông môn tăng lên nên tâm tính của con người cũng được tăng cao.
Nghĩ ra điều gì đó, Hồ Thanh Sương liền nói ngay:
- Chẳng lẽ Lục Thanh…..
- Hồ tông chủ nói năng cẩn thận. – Lạc Thiên Phong đứng bên cạnh chợt mở miệng nói. Ánh mắt lão nhìn Hồ Thanh Sương một cái thật sâu:
- Phong Lôi Kiếm Cương không chỉ có mỗi Tử Hà tông chúng ta chứng kiến. Cho dù là ở giới Kim Thiên các tông đều biết. một chút sự tình nếu đã qua, Hồ tông chủ không cần nói lại, miễn cho xảy ra những chuyện không vui.
Hồ Thanh Sương cứng miệng, đang định nói tiếp điều gì đó thì Hàn Kiếm Tâm mới nói:
- Không ngờ mới có mấy năm trôi qua mà Lục đại sư đã có được thành tựu như vậy, thực sự khiến cho Hàn mỗ xấu hổ.
- Hàn tông chủ đúng là cao kiến. – Khô Phùng Xuân đứng bên cạnh hơi châm chọc. lúc trước, có Hàn Kiếm Tâm giúp đỡ Tử Hà tông mặc dù không có nhiều người biết, nhưng trên đời này có chuyện nào là giấu được hết. Rốt cuộc điều đó vẫn bị Thanh Ngọc tông biết. Tuy rằng trong lòng hết sức căm thù nhưng bây giờ, Thanh Ngọc tông cũng không còn chịu nỗi nhiều sóng gió. Vì vậy mà nghe Hàn Kiếm Tâm nói thế, Khô Phùng Xuân vẫn nói móc vài câu.
- Được rồi! chư vị tông chủ vừa mới tới Tử Hà tông thì trong nửa năm, Tử Hà tông chúng ta sẽ hết sức chiêu đãi các vị. Những người đạt tới cảnh giới Kiếm Tông chúng ta, cũng có thể nhân cơ hội mà thảo luận với nhau. Tuy không nói có thể đột phá cảnh giới nhưng vẫn có cơ sở để lĩnh ngộ.
Lạc Thiên Phong vừa nói xong, đám người Hồ Thanh Sương đều sửng sốt. Thật lâu sau, Hồ Thanh Sương ôm quyền thi lễ đầu tiên, nói:
- Kiếm lý của Lạc tông chủ cao thâm, Hồ mỗ bái phục.
- Chỉ là con đường nhỏ, không đáng nhắc đến. – Lạc Thiên Phong nói một cách lạnh nhạt.
Bất chợt, Tử Dương Kiếm Hoàng đứng phía sau đang khép hờ chợt hai mắt mở ra.
- Có khách đến!
Đám người Lạc Thiên Phong cũng đưa mắt nhìn về phía chân trời. Có thể được Tử Dương Kiếm Hoàng gọi là khách thì cũng chỉ có đại sư cảnh giới Kiếm Hồn.
- Liệt Thiên tông! Liệt Thiên tam lão.
- Thanh Phàm điện! Ý Tế Phong.
- Bái kiến Tử Dương Kiếm Hoàng. Lạc tông chủ và các vị đại sư. – Từ xa, bốn đạo kiếm quang sắc bén vọt lên không trung. Trong khoảng thời gian mười nhịp hô hấp đã vượt qua vài dặm rồi hạ xuống trước mặt mọi người.
Liệt Thiên tam lão!
Cho dù là đám người Hồ Thanh Sương thì cũng có nghe thấy thanh danh của Liệt Thiên tam lão. Trong Liệt Thiên tông, ngoại trừ tông chủ ra thì ba trưởng lão, mỗi người đều có tu vi cảnh giới Kiếm Hồn với thực lực siêu việt. Bọn họ cùng tu luyện Kiếm Nguyên công trấn tông là Liệt Thiên Kiếm Quyết. Tuy rằng tam lão chỉ có tu vi Kiếm Vương nhưng mỗi người trong bọn họ đều có thực lực vượt qua Kiếm Vương cùng thiên vị. Thậm chí, hai mươi năm trước, tam lão liên thủ đả thương nặng một gã Kiếm Tông tán tu xâm phạm. Nhờ đó mà nhất thời thanh danh chấn giới Thanh Phàm.
Tới hôm nay, mỗi người trong số họ đều đạt tới Kiếm Tông tiểu thiên vị. Chỉ cần những người trong tầng lớp cao của mỗi tông môn đều biết đến tên họ.
Tuy rằng giới Thanh Phàm vô cùng rộng lốn, tin tức khó có thể lưu thông. Nhưng một ít thành viên đại sư cảnh giới Kiếm Hồn vẫn được các đại sư của mỗi tông môn biết tới. Chẳng hạn như Tử Dương Kiếm Hoàng, Liệt Thiên tam lão, ngay cả Ý Tế Phong, thậm chí có nhiều đại sư còn chưa nhìn thấy mặt nhưng rất lâu trước đây cũng đã nghe thấy cái tên này.
Điều khiến cho Lạc Thiên Phong, thậm chí đám người Hồ Thanh Sương cảm thấy kinh ngạc đó là điện Thanh Phàm lại phái tới một kiếm giả là đại sư cảnh giới Kiếm Hồn. Điều này trong giới Thanh Phàm có thể nói là rất hiếm thấy. Sự có mặt của Ý Tế Phong khiến cho đám người Hồ Thanh Sương thầm đoán xem.