Cự trảo chụp xuống, thủy cầu màu lam ở giữa vùng không gian gợn sóng chỉ thoáng cái đã bị phá hủy.
Đuôi Thủy Giao Long quẫy động làm cho mặt biển nhất thời nổi lên từng đợt sóng cao hơn trăm trượng. Sóng biển gào thét, cả bầu trời dường như tối sầm lại, uy áp mạnh mẽ làm cho Long Mã không nhịn được phải thủ phục xuống. Hỏa Nguyệt Loan ở bên cạnh cũng tái mặt đi, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy lục giai linh thú.
Đồng thời, phía sau Thủy Giao Long, hơn mười đạo kiếm quang vẫn đổi theo không bỏ.
- Đem Long Mã giao ra đây. - Nó dừng lại ở ngoài vài dặm mở miệng nói, đồng thời từ trên người nó cũng truyền tới một cỗ hấp lực bao phủ xuống Long Mã.
- Thủy Giao Long làm gì mà nóng lòng thế? - Hỏa Liệt cười một tiếng, Viêm kiếm lăng không chém xuống. Địa Hỏa kiếm cương hơn trăm trượng cắt phá hư không, thoáng cái đã chặt đứt luồng hấp lực do Thủy Giao Long thi triển ra.
Ở phía sau Thủy Giao Long vốn luôn có mười đạo kiếm quang đuổi theo cuối cùng cũng đến nơi, đám người này nhanh chóng hạ xuống trước mặt Hỏa Liệt.
- Ra mắt tông chủ, năm vị sư huuynh, thái thượng trưởng lão. - Hỏa Liệt tiến lên thi lễ nói, đồng thời quay sang một trung niên mặc trường bào xích hồng hành lễ nói:
- Ra mắt Lô đại sự. Lô đại sư có thể ra tay tương trợ, Địa Động tông chúng ta sẽ rất cảm kích.
Cười lãnh đạm vài tiếng, Lô Luân mở miệng nói:
- Xích Luyện và Địa Động vốn có giao hảo lâu nay, nếu không phải mấy người tông chủ gần đây phải thủ hộc ho tam trưởng lão luyện đan thì hôm nay nhất định cũng sẽ tới.
- Lô đại sư đại nghĩa. - Hỏa Liệt mở miệng nói.
Ngoài miệng tuy nói vậy, nhưng trong lòng Hỏa Liệt lại không ngừng cười nhạo, lần này mời Xích Luyện tông Lô Luân đã hao tốn khá nhiều của cải. Xung quanh nơi đây trong thiên đạo tông vực cũng chỉ có Xích Luyện Tông là có đủ thực lực chống lại Thủy Giao Long. Mấy tông môn khác xung quanh mặc dù không quá e ngại Địa Động Tông, nhưng việc này liên quan tới sinh tử tồn vong của tông môn, lục giai linh thú Thủy Giao Long trả thù thì tông môn bọn họ sẽ không thể chống đỡ nổi, cho nên cũng không ai đi mời.
- Thủy Giao Long! Ngươi hôm nay vì sao lại xuất thế sớm như vậy? Chẳng lẽ ước định của chúng ta trước đây ngươi muốn thay đổi. - Lúc này, một lão giả tóc bạc dẫn đầu Địa Động Tông trầm giọng nói. Ở xung quanh mơ hồ có phắc tắc ba động, khiến cho không gian xung quanh đang lờ mờ tràn tới bị trấn áp ngoài phương viên mấy trượng.
Kiếm Hoàng!
Không cần phải nói, vị lão giả cầm đầu này là Kiếm Hoàng duy nhất gần ngàn năm qua Địa Động Tông mới có được, hơn nữa lão còn giữu thân phận thái thượng trưởng lão - Địa Như Tâm.
Thủy Giao Long chuyển ánh mắt tới người của Địa Như Tâm, nó há miệng nói:
- Ta cũng không có ý định phản ước, chỉ là ta muốn đầu Long Mã này, đối với yêu cầu năm nay có thể bỏ đi.
- Long Mã? - Địa Như Tâm hơi sửng sốt một chút, đồng thời ánh mắt mọi người theo Thủy Giao Long tập trung vào Long Mã.
- Chân Long khí, đây là linh thú gì? - Địa Như Tâm hơi sửng sốt nói.
Bên cạnh, ánh mắt Lô Luân đảo qua lân giáp trên người Long Mã.
Chờ một chút!
Ngay lúc ánh mắt Lô Luân sắp sửa thủ về, thì thân ảnh một người mặc thanh sam rơi vào trong tầm mắt của hắn.
Là hắn?
Trong lòng lập tức chấn động, không chút chần chờ, Lô Luân đi xuống khỏi bãi hỏa nham than.
- Lô đại sư! - Bên cạnh, Địa Như Tâm đối với hành động của Lô Luân có chút kỳ quái nên lên tiếng gọi. Không chỉ có hắn, mà bên cạnh tông chủ Địa Phá Thiên cùng với năm tên đảo chủ, hai mươi tên Kiếm Chủ chuẩn đại sư cũng đưa mắt nhìn nhau, không ai đoán ra được nguyên do.
Nhìn thấy một gã Kiếm Hồn cảnh đại sư đang đi về phía này, dù tâm thần đang chấn động nhưng Hỏa Nguyệt Loan vẫn quật cường chắn trước mặt Viêm nhi. Trên hư không, Liệt Hỏa nhìn động tác của Lô Luân cũng theo lão hồng bào trung niên hạ xuống mặt đất.
Nhưng mà, Lô Luân cũng không giống như tưởng tượng của bọn họ là đi tới bên cạnh Long Mã, mà hắn bước thêm vài bước tới trước mặt gã thanh niên mặc thanh sam.
- Lục đại sư! - Không chút chần chờ, Lô Luân hít sâu một hơi, hướng về phía Lục Thanh khom người hành lễ.
Đại sư?
Trong lòng Hỏa Liệt chấn động, danh xưng đại sư này cũng không phải có thể tùy tiện dùng, đặc biệt là Kiếm Hồn cảnh đại sư. Chỉ khi bọn họ đối mặt với kiếm đạo đại sư có cùng cảnh giới mới có thể gọi như vậy, nếu không dù Thanh Phàm cấp Chú Kiếm Sư, Kiếm Trận đại sư cũng chỉ có thể gọi là sư phụ. Đây chính là ước định giữa các kiếm đạo đại sư lâu nay, đồng thời cũng thể hiện ra địa vị của kiếm đạo.
"Xem ra, vị đại sư này có được bí pháp ẩn tàng thực lực, nếu không thì sao ngay cả tu vi của hắn cũng không thể nhìn ra?" - Hỏa Liệt thầm nghĩ trong lòng. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Lúc này, Hỏa Nguyệt Loan ở bên cạnh đang hé to đôi môi anh đào của mình ra, ánh mắt có chút không tin nhìn Lục Thanh. Đại sư? Kiếm Hồn cảnh đại sư? Làm sao có thể? Tuổi còn trẻ như vậy mà đã là Kiếm Hồn cảnh đại sư sao? Chắc là hắn có dùng thuật trú nhan.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt đám người Địa Như Tâm đều tập trung ở trên người Lục Thanh.
Nhìn không rõ tu vi!!!
Trong lòng Địa Như Tâm hơi động, lúc này cười nói:
- Lô đại sư cũng nên giới thiệu cho chúng ta một chút, vị đai sư trẻ tuổi này là ai chứ?
Hơi xoay người, Lô đại sư nói:
- Đây là hộ tông trưởng lão Tử Hà Tông - Lục đại sư. Có Lục đại sư ở đây Lô mỗ cũng không dám đứng ra bêu xấu.
Tử Hà Tông?
Thanh Phàm giới mặc dù không có Hư Không Kiếm Vực, sự trao đổi giữa các tông môn có chút bế tắc. Nhưng đối với Tử Hà Tông đang tiến hành tấn giai, bọn họ ai cũng đều biết, nếu như Tử Hà Tông có thể tấn giai thành công, như vậy bọn họ cũng sẽ chuẩn bị làm như thế.
- Lô đại sư khách khí. - Lục Thanh lãnh đạm nói:
- Bất quá việc này nguyên nhân là do ta gây nên, Lục mỗ cũng không thể trốn tránh trách nhiệm.
- Ồ? - Quay đầu nhìn sang Long Mã bên cạnh, cảm ứng Chân Long khí ở trên người nó, Lô Luân nhất thời tỉnh ngộ nói:
- Nguyên lai đầu linh thú này chính là thủ bút của Lục đại sư, cũng khó trách dược, Chân Long khí cũng chỉ có Lục đại sư mới có được thủ đoạn như thế.
Đối với lời nói của Lô Luân, đám người Địa Như Tâm có chút khiếp sợ. Chẳng lẽ nhị cấp linh thú bộc phát ra Chân Long khí chính là do người này tác động sao? Hắn có mục đích gì?
Nghĩ tới điều này, trên hư không, ánh mắt đám người Địa Như Tâm nhất thời trở nên cảnh giác.
Tựa hồ cảm nhận được biến hóa tâm tình của mọi người xung quanh, Lục Thanh cười lạnh một tiếng, chẳng lẽ làm bất cứ chuyện gì cũng đều phải có mục đích mới được sao?
Cũng không để ý tới đám người Địa Như Tâm, mà tu vi của Địa Như Tâm dưới Chân Long Nhãn của Lục Thanh thì đã không thể che dấu nổi. Nhất kiếp Kiếm Hoàng, lấy tu vi Kiếm Tông đại viên mãn của Lục Thanh hôm nay thì nếu sử dụng toàn bộ thủ đoạn tuy vẫn không thể giết chết đối phương, nhưng đánh bại thì không vấn đề gì. Pháp tắc mặc dù cường đại, nhưng mà Nhất kiếp Kiếm HOàng bất quá mới chỉ tiếp xúc với một ít pháp tắc cơ bản mà thôi. Lục Thanh tin tưởng bằng vào lực lượng tuyệt đối có thể dễ dàng phá vỡ pháp tắc do đối phương thi triển ra.
- Đem đầu linh thú nọ giao cho ta, ta phải trở về rồi. - Thanh âm của Thủy Giao Long một lần nữa lại vang lên, đồng thời ánh mắt màu lam của nó cũng nhìn về phía Lục Thanh.
- Ngươi muốn làm gì? - Trong ánh mắt nhất thời xuất hiện một tia thần quang màu tử bạch, Lục Thanh đối mắt với Thủy Giao Long.
Vù. .. .
Chiếc đuôi hơi quất động, cả thân hình lùi lại phía sau hơn mười trượng, khẽ lắc lắc đầu, Thủy Giao Long hơi mê hoặc nhìn Lục Thanh nói:
- Ánh mắt rất quen thuộc, không ngờ lại có thể chống đỡ được sự dò xét của Giao Long Nhãn, ngươi là ai?
- Cho ta một cái lý do, linh thú này ta sẽ giao cho ngươi. - Lục Thanh trầm giọng nói.
- Lý do? - Thủy Giao Long hơi sửng sốt một chút, lập tức từ trên người nó long uy tràn ra, đem hư không xung quanh mười dặm trấn áp xuống.
Bản thân Thủy Giao Long có được Chân Long huyết mạch, ở trong đám linh thú cùng giai cũng thuộc vào hàng đầu. Mặc dù chỉ là lục giai, nhưng lại là một đầu lục giai sắp tiến giai, hơn nữa độ cường đại của thân thể bình thường có thể so sánh với thần kiếm, cho nên nhất kiếp Kiếm Hoàng bình thường căn bản không thể gây thương tổn cho nó.
- Ta sắp tiến giai. Đầu linh thú này có được Chân Long khí rất tinh khiết, cũng đủ để cho ta ngưng luyện a.
Ánh mắt Thủy Giao Long nhất thời chuyển về phía đám người Địa Như Tâm.
Không một chút do dự, Địa Như Tâm lập tức nói:
- Thủy Giao Long! Đầu linh thú này mặc dù thuộc về Địa Động Tông, nhưng nó chịu ân huệ của Lục đại sư, chỉ cần Lục đại sư đồng ý thì chúng ta cũng không có ý kiến.
Hơi nhưỡng mày, Lục Thanh ngẩng đầu nhìn chằm chằm về phía Địa Như Tâm, không biết vì sao khi bị ánh mắt này của hắn quét qua, thân hình Địa Như Tâm mơ hồ có chút run rẩy, bất quá cũng rất nhanh lại khôi phục như thường.
Coi như là Kiếm Hồn cảnh đại sư thì thế nào? Địa Như Tâm cũng không tin một tên mới tấn chức Kiếm Hồn cảnh đại sư lại có được tu vi của Kiếm Hoàng. Đối với Tử Hà Tông, hắn mặc dù không có hiểu hết, nhưng một ít nhân vật chủ chốt lại biết, mấy năm trước Tử Hà Tông từng xuất hiện một gã Kiếm Tông trẻ tuổi hiển nhiên cũng được hắn biết tới.
Bất quá, Địa Như Tâm cũng không hiểu rõ được chiến tích của Lục Thanh ở Kim Thiên Giới, nếu không nói hắn sẽ tuyệt đối không từ chối kiểu này. Thế nhưng Thanh Phàm giới trao đổi thông tin không tiện, chuyện Kim Thiên Giới nếu như không đi dò xét từ trước, thì phải hơn một năm sau mới truyền được xuống Thanh Phàm giới.
Hơi có chút phẫn nộ với Địa Như Tâm, đồng thời ánh mắt tham lam của Thủy Giao Long cũng chuyển qua Long Mã. Ánh mắt của nó cũng chỉ hơi nhìn Lục Thanh một chút, nhưng không muốn tiếp tục nói nhảm, nó mở rộng chiếc miệng kinh khủng của mình ra, lực lượng thôn phệ từ trong đó truyền về phía Long Mã.
Xoẹt!!!
Bước vài bước trên mặt đất bằng phẳng, một đạo kiếm ngân từ trên người Lục Thanh xé gió vang lên. Phong Mang khí tràn ngập toàn thân, trong nháy mắt đã đem cả đầu tóc hắn nhuộm thanh màu vàng.
Phong Mang khí hội tụ chỉ trong chốc lát đã kết thành một thanh Phong Mang khí kiếm cao trăm trượng ở trên đầu Lục Thanh. Kim sắc Phong Mang khí vừa xuất hiện liền phát tán ra khí tức sắc bén, nhưng được hơn mười trượng thì giống như bị một vật gì đó trấn áp, không thể tiếp tục truyền xa hơn nữa.
Đồng tử hơi co rút lại, "nắm giữ lực lượng thật là tinh thâm" - Địa Như Tâm thầm nghĩ.
Giờ phút này, thiên đạo lực lượng từ hư không phủ xuống, toàn bộ quán chú vào trong Phong Mang Khí kiếm.