Trong long nhãn lộ ra thần sắc vô cùng ngưng trọng. Bên trong chân long huyết mạch, ánh mắt Lục Thanh chợt ngưng trọng hẳn lên. Từ bên trên chiếc sừng của Lôi Thú, hắn chợt cảm nhận được uy hiếp tử vong, Kiếm Hồn bắt đầu run rẩy, nếu không thể ngăn cản đòn công kích này, cho dù không chết thì cũng trọng thương.
Long uy bàng bạc cùng Phong Lôi Kiếm Ý mênh mông phóng thẳng lên cao. Trên bầu trời, phân biệt rõ ràng Thiên Lôi cùng Thiên Phong từ trên trời giáng xuống, đồng dạng dừng tại trên người chân long nghìn trượng.
Ở bên trên tầng tia khí màu vàng xanh, nhất thời tràn ngập vô cùng lôi quang màu tím cùng Thiên Phong màu trắng. Thiên Lôi cùng Thiên Phong tụ tập lại, ở trong miệng chân long, một viên linh cầu màu tím trắng ngưng tụ lại. Bên trong chân long huyết mạch, cơ hồ là ý niệm Lục Thanh vừa động, Sinh Tử nhị khí ở hư không chung quanh bắt đầu tụ tập lại.
Một cỗ dao động huyền ảo khuếch tán ra bốn phương tám hướng, Sinh Tử nhị khí rất nhanh tụ tập tới trong miệng chân long.
Sau khi dung nhập Sinh Tử nhị khí, màu sắc của Phong Lôi linh cầu không có chút nào thay đổi, bất quá ở bên trong lại dâng lên một tia sáng tối đen, cùng với một tia sáng màu bạc. Theo hai tia sáng này xuất hiện, trong lòng Lục Thanh chợt dâng lên một cảm giác kì dị, giống như là trời đất trong phạm vi hồn thức của hắn bao phủ, toàn bộ đều ở trong khống chế của hắn, nhưng hiển nhiên đây chỉ là một loại ảo giác.
Bất quá tiếp theo cỗ cảm giác này, Lục Thanh cũng thúc dục chân long huyết mạch, đem Phong Lôi linh cầu rộng hơn mười trượng trong miệng phóng ra ngoài.
Từ trên chiếc sừng của Lôi Thú, đồng dạng có một đạo Thiên Lôi màu tím thẫm cực nhỏ bắn nhanh ra. Mắt thường có thể thấy được một đạo Động Hư Không Gian chỉ mỏng như sợ tóc tại trước đạo Thiên Lôi này hóa khai.
Ánh mắt như điện, trên mặt bốn người trung niên mặc kim bào đồng thời lộ ra thần sắc hoảng sợ.
"Động Hư Không Gian, hắn cư nhiên đánh ra Động Hư Không Gian!" Người trung niên tóc đỏ cơ hồ nghiến răng nghiến lợi nói.
"Đánh ra Động Hư Không Gian, thực lực của hắn đã có thể uy hiếp đến một kiếp Kiếm Hoàng. " Trung niên mặc áo lam trầm giọng nói.
"Từ từ! Như thế nào khả năng?" Bất chợt nữ tử lãnh diễm kinh hãi nói.
Ba người đồng thời quay đầu, liền nhìn thấy Phong Lôi linh cầu từ trong miệng chân long thoát ra, giống như xuyên qua không gian, trong nháy mắt đã xuất hiện phía trước đạo Thiên Lôi. Ở chung quanh linh cầu, không gian giống như yên lặng lại, bọn họ không có một chút cảm giác nào, mà đối với quỹ tích của linh cầu cũng không thể thấy rõ được.
Như thế nào có khả năng! Tu vi cùng cảnh giới của đối phương tuyệt đối không hơn bọn họ?
Coi như là bởi vì có pháp tướng kiếm thức cường đại cùng với nhiều loại thần thông, nhưng tu vi cảnh giới thì không thể giả được, trừ phi đối phương ẩn tàng tu vi. Nhưng có thể sao? Kiếm Tông đỉnh phong hai mươi tuổi? Bốn người cơ hồ đòng thời lắc đầu. Bọn họ đối với cảnh giới phía trước của Lục Thanh cảm ứng rất rõ ràng, đối phương rõ ràng chưa tẩy xong Mệnh Hồn, tuyệt đối còn chưa bước vào Kiếm Tông trung thiên vị. Hơn nữa bọn họ cũng không có cảm ứng được khí tức pháp tắc từ trong Phong Lôi linh cầu, nhưng vì sao bọn họ lại không thể thấy được quỹ tích của nó?
Mà lúc này, Phong Lôi linh cầu đã cùng với đạo Thiên Lôi màu tím thẫm va chạm vào nhau. Động Hư Không Gian tối đen thôn phệ, nhưng mà tại chung quanh Phong Lôi linh cầu, không gian giống như bị lực lượng nào đó giam cầm, tùy ý để Động Hư Không Gian thôn phệ như thế nào cũng không có một chút tác dụng gì, đến một tia linh lực cũng không có tiêu tán.
Không chỉ bốn người trung niên mặc kim bào kinh ngạc, kể cả là Tử Thiên Lôi cũng phải sửng sốt. Khối Phong Lôi linh cầu này dĩ nhiên đã phá vỡ nhận thức của bọn họ, trên đời này cư nhiên còn có thứ mà Động Hư Không Gian không thể thôn phệ, coi như là có thì cũng không có khả năng là một viên linh cầu.
Lại nhìn tới đạo Thiên Lôi do Lôi Thú phóng ra, trong nháy mắt cùng va chạm với Phong Lôi linh cầu, cả hai đều chậm rãi tiêu tán, chỉ sau hai lần hít thở, đạo Thiên Lôi đã biến mất.
Phong Lôi linh cầu cũng tiêu tán hơn phân nửa nhưng vẫn còn phạm vi hơn mười trượng nhanh như chớp bắn về phía Lôi Thú.
Vừa mới nâng cước bộ muốn né tránh, nhưng Tử Thiên Lôi lại kinh hãi phát hiện, không gian chung quanh hắn giống như đình trệ lại.
Đối với linh cầu phát ra một tiếng gầm giận dữ, nguyên bản Lôi Vực trăm trượng nằm dưới chân Lôi Thú lập tức bay lên chắn trước mặt.
Rầm rầm
Phá khai phiến Lôi Vực, Phong Lôi linh cầu chỉ còn lại trên dưới một trượng, nhưng Tử Thiên Lôi vẫn không dám thả lỏng, Tử Điện Kiếm Cương hỗn hợp cùng Thiên Lôi lập tức từ trên sừng Lôi Thú bắn ra, đụng vào bên trên linh cầu.
Ông
Một tầng không gian cuộn sóng khủng bố khuếch tán ra bốn phía, thân thể cao lớn của Lôi Thú lập tức bắn ra xa nghìn trượng.
Về phần Lục Thanh dung nhập trong chân long huyết mạch cũng bị dư ba của không gian cuộn sóng đẩy dời đi mấy trăm trượng.
Khí lãng cường đại trực tiếp đem bụi mù đầy trời thổi tan, lộ ra hai đầu mãnh thú hoang dã, hào quang trên thân đã ảm đạm.
So với Lôi Thú của Tử Thiên Lôi, hào quang trên thân chân long vẫn mạnh hơn vài phần, chỉ cần nhìn là biết được kết quả.
Mà Lục Thanh cũng không rõ ràng lắm Phong Lôi linh cầu sau khi dung nhập Sinh Tử nhị khí đã xảy ra biến hóa gì, nếu không một đạo Thiên Lôi vừa rồi, nếu cứ thế tiếp tục thì kết cả chỉ là lưỡng bại câu thương, mà không thể có kết cục như hiện giờ.
Tuy rằng linh quang trên người hai con thú ảm đạm, nhưng hai người Lục Thanh ở bên trong lại không hề có thương tổn gì.
Ngay sau đó thân hình chân long cùng Lôi Thú đồng thời chậm rãi tiêu tán vào trong trời đất. Chân long huyết mạch một lần nữa dung nhập vào bên trong vô tận tủy hải. Trải qua một hồi đại chiến, chân long huyết mạch không hề có chút nào yếu bớt, mà Lục Thanh cảm thấy chân long huyết mạch tựa hồ càng thêm ngưng thật.
"Lục Thanh!" Xa xa, ánh mắt sáu người Lô Luân tràn ngập không thể tin được.
"Thật sự là hắn!" Ánh mắt Lô Luân hiện ra một tia khổ ý, nhìn lại Tử Thiên Lôi phía đối diện.
Tử Thiên Lôi, cửu trưởng lão của Tử Lôi tông, một trong năm đại tông môn cấp Kim Thiên của Kim Thiên giới.
Kiếm Tông đỉnh phong, tu luyện Tử Điện Kiếm Khí, kiếm pháp tinh thâm Thiên Lôi kiếm, đồng thời tu luyện bí pháp thần thông: Kiếm Cương Lôi Vực!
Ở Kim Thiên giới, được xưng là đệ nhất nhân dưới Kiếm Hoàng!
Nhân vật như vậy, coi như là Lô Luân, không nói nhìn lên, mà phía trước xem ra cũng là theo không kịp.
Nhưng mà giờ phút này, Lục Thanh lúc trước bị hắn khiêu chiến cư nhiên tại Kiếm Hồn chiến trường tranh cao thấp với nhân vật như vậy. Đối mặt với mấy chục Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn mà thần sắc không thay đổi, thực lực cùng khí độ như thế, giờ phút này cũng khiến cho sáu người Lôi Luân tâm phục khẩu phục.
Trong hư không.
Tử Thiên Lôi yên lặng nhìn Lục Thanh, trầm giọng nói: "Vừa mới rồi một kích tên gọi là gì?"
Khóe miệng nổi lên một tia bất đắc dĩ, Lục Thanh nói: "Đó chính là tại hạ ngẫu nhiên ngộ ra, cũng không biết rõ ràng huyền ảo ở bên trong, danh xưng quả thật không có!"
Ngẫu nhiên ngộ ra! Không chỉ Tử Thiên Lôi, đến bốn người trung niên mặc kim bào cũng lộ ra thần sắc cổ quái.
Hít sâu một hơi, Tử Thiên Lôi lại nói: "Kim Thiên giới, Tử Lôi tông, Tử Thiên Lôi. "
Nghe được Tử Thiên Lôi tự giới thiệu, có lẽ Lục Thanh không có cảm giác gì, nhưng bốn người trung niên mặc kim bào cùng với những Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn của Kim Thiên giới đều thất kinh. Có thể khiến Tử Thiên Lôi tự giới thiệu, coi như là bốn đại tông môn, cũng chỉ có Băng Phách Thiên Nữ của Băng Phách môn là Lãnh Ngôn Tâm mà thôi, hiện giờ hành động của Tử Thiên Lôi cũng chứng minh, hắn đã hoàn toàn thừa nhận Lục Thanh có đủ thực lực sánh bằng hắn.
"Thanh Phàm giới, tông môn cấp Kim Thiên, Lục Thanh!" Lục Thanh lạnh nhạt nói, đối với Tử Thiên Lôi là người ngay thẳng như vậy thật ra Lục Thanh cũng không có phản cảm gì.
Về phần làm sao thấy được, theo vừa rồi hai người giao thủ, Lục Thanh liền nhìn ra. Cái gọi là thấy kiếm như thấy người, thấy Kiếm Đạo của Tử Thiên Lôi, Lục Thanh cũng rõ ràng hiểu được tính tình của hắn, đồng dạng Tử Thiên Lôi cũng có cảm giác tương tự.
Gật gật đầu, Tử Thiên Lôi nói: "Chờ sau khi vượt qua Lôi kiếp, chúng ta lại tái chiến!"
Khóe miệng nổi lên một tia mỉm cười, Lục Thanh nói: "Tùy thời phụng bồi!"
"Hảo!" Tử Thiên Lôi cười to mấy tiếng, thân hình lập tức lay động, mặc kệ chúng Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn phía sau, lập tức hướng tới phía Nam của Kiếm Hồn chiến trường ngự không mà đi, xa xa còn nghe tiếng hắn truyền âm:
"Đỗ Nguyên, Lãnh Ngôn Tâm, đánh cuộc phía trước Tử mỗ nhận thua, đồ vật đó ngày sau đến Tử Lôi tông ta mà lấy!"
Yên lặng nhìn thân ảnh Lục Thanh lăng không đứng phía xa xa, sắc mặt người trung niên tóc đỏ biến hóa mấy lần, bàn tay nắm chặt lại buông lỏng ra, nắm chặt rồi lại buông.
Sau vài lần lặp lại, rốt cuộc bàn tay hắn cũng hung hăng nắm chặt.
Chỉ thấy hắn quay đầu hướng tới ba người Đõ Nguyên nói: "Ba vị trợ giúp ta giết người kia, Huyết mỗ nguyện ý dâng ba viên Huyết Nguyên đan!"
Huyết Nguyên đan! ba người Đỗ Nguyên đều sửng sốt, Lãnh Ngôn Tâm lập tức lắc đầu, lạnh lùng nói: "Lấy nhiều khi ít ta không làm được. Huống chi người muốn chính là huyết mạch của hắn để làm lớn mạnh Nhân Đạo nhất mạch của ngươi, điều đó là không có khả năng. "
Bên cạnh, hai người Đỗ Nguyên cùng Lãng Ngôn cũng đồng dạng gật đầu.
"Các ngươi!" Sắc mặt người trung niên tóc đỏ liền trở lên khó coi.
Mà người trung niên tuy rằng lấy Huyết Sát lực ngăn cách thanh âm, nhưng hắn không nghĩ đến, Lục Thanh không chỉ có được chân long huyết mạch, mà còn thành tựu Bán Long thân. Đối với mọi loại thuộc tính trong trời đất, cơ hồ hắn đều có thể cảm ứng cùng vận dụng, chỉ là Huyết Sát lực lại như thế nào có thể che chắn thính giác của Lục Thanh.
Ánh mắt ngưng lại, bất động thanh sắc, Lục Thanh ở trên không trung ngồi xếp bằng xuống, tuy rằng khuôn mặt vẫn bình tĩnh nhưng trong lòng đã nổi lên sát ý ngập trời. Bất quá sát ý này bị Kiếm Thể cấp Thanh Phàm che lấp, gắt gao áp chế tại bên trong thân thể.
Giờ phút này, thời điểm chưa tới.
Theo sau, có lẽ là bị thực lực Lục Thanh kinh sợ, nhất thời mười mấy Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn tản ra, không ai nguyện ý làm chim đầu đàn.
Một lát sau, thân hình bốn người Đõ Nguyên cũng lăng không hướng tới chiến trường chung quanh bay đi.