Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 291: Đại chiến Kiếm Khí tung hoành (hạ)

Kêu thảm một tiếng, gã Kiếm Chủ của Chân Dục tông chỉ cảm thấy hai mắt mình đau xót. Hai hốc mắt như bị băng tuyết bao trùm, hàn ý mảnh liệt xông thẳng vào trong lòng.

Một tiếng kiếm ngâm cao vút vang lên, trong không gian giữa ba người, không khí bắt đầu trở lên vặn vẹo. Một tầng khí lãng vô hình khuếch tán ra xung quanh.

Trên đỉnh núi, đất đá bị đập nát một tầng rồi lại một tầng.

Bên Tử Hà tông, ảnh mắt của Lạc Tâm Vũ vô cùng ngưng trọng nhìn chằm chằm vào hai người của Vô Tình tông. Theo Triệu Thiên Diệp ra tay, khí thế trên người hai gã bắt đầu tập trung vào hắn. Đây là hai đối thủ rất mạnh mẽ! Cảm thụ được khí thế cùng Kiếm Nguyên dao động của hai người so với mình không kém bao nhiêu, Lạc Tâm Vũ cảm thấy máu huyết cả người như sôi trào lên.

Lạc Tâm Vũ hít sâu một hơi, Tử Hà kiếm bật ra chỉ về phía hai người, mở miệng nói: "Chiến!"

Tiếng nói vừa dứt, lập tức từ trên người hắn bốc lên một làn chiến ý mạnh mẽ, không khí chung quanh như chấn động lên. Đồng thời chiến ý cường đại hướng tới hai gã Kiếm Chủ của Vô Tình tông.

Theo tiếng hét vang, từ trên người Lạc Tâm Vũ, một ngọn Tử Dương Chân Hỏa mãnh liệt bốc lên. Trên đỉnh đầu hắn, hư ảnh một thanh kiếm màu vàng tím do Kiếm Ý ngưng tụ hiển hóa ra. Từ Dương Kiếm Ý bá đạo hướng thẳng tới hai người áp chế.

Kiếm Ý hiển hóa công kích không hề gây lên chút tiếng giớ, hai người chỉ cảm thấy thức hải của mình trong nháy mắt bị áp bách.

Hai gã Kiếm Chủ của Vô Tình tông liếc nhìn nhau rồi đồng thời bước lên một bước.

Bụi đất mù mịt bay lên, đem thân ảnh hai người che dấu mất.

Tiếp tục, hai đạo Kiếm Ý quỉ dị phóng lên cao, trên khong trung ngưng kết ra thần quang bảy màu rực rợ. Hai đạo hư ảnh Kiếm Ý đồng thời hiển hóa ra, rồi sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hại đạo hư ảnh hợp lại thành một. Nhất thời hư ảnh Kiếm Ý cao vọ mấy trượng, vững vàng áp chế khí thế của Tử Dương Kiếm Ý.

Theo hư ảnh Kiếm Ý này, mọi người như cảm nhận được hỉ, giận, ai, nhạc, yêu, ác, dục bảy loại cảm xúc của con người. Thậm chí có người không nhịn được hai mắt đã đỏ lên, có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma.

Ngâm!

Hai đạo hư ảnh Kiếm Ý va chạm vào nhau, tiếng gầm rú to lớn mang theo thần thức dao động hướng về xung quanh khuếch tán.

Lạc Tâm Vũ nhịn không được liên tục lùi về phía sau ba bước. Mỗi bước chân đều làm cho mặt đất rung động kịch liệt, giống như trong nháy mắt sẽ sụp đổ.

Lúc này ánh mắt của Lạc Tâm Vũ nhìn hai người cũng biến hóa. Hai gã Kiếm Chủ này hình như là hai huynh đệ, tuy tu vi mới chỉ là Kiếm Chủ trung thiên vị, tu vị thần thức đều kém hơn Lạc Tâm Vũ, nhưng hai người này như là tâm ý tương thông. Kiếm Ý cùng thần thức lại có thể dung hợp được. Tử Dương Kiếm Ý của Lạc Tâm Vũ bá đạo vậy mà cũng bị áp chế xuống hạ phong. Hơn nữa trong Kiếm Ý của đối phương tựa hồ mang theo bảy loại cảm xúc, chính Lạc Tâm Vũ cũng cảm thấy tâm thần mình bị lay động.

Một chân Lạc Tâm Vũ đạp mạnh lên mặt đất, theo một tiếng quát lớn, Tử Hà trong tay hắn vung lên.

Hô!

Trên Tử Hà kiếm Tử Dương Chân Hỏa tỏa ra nhiệt độ khủng bố, không khí bị đốt cháy phát ra tiếng xèo xèo.

Trong giây lát, một cái trảo khổng lồ màu vàng tím cao hơn hai mươi trượng xuất hiện giữa không trung. Cái trảo này hoàn toàn là do Tửng Dương Kiếm Khí mãnh liệt ngưng kết ra, bên ngoài có một tầng Tử Dương Chân Hỏa thiêu đốt. Chân không bị trảo mang dẫn động mang theo nhiệt độ khủng bố hướng tới đầu hai người chụp xuống.

Hù lạnh một tiếng, trường kiếm trong tay hai gã Kiếm Chủ Vô Tình tông đồng thời động. Kiếm Khí bảy màu phá vỡ không khí phát ra tiếng vang ô ô. Trường kiếm của hai gã thỉnh thoảng giao nhau, quỷ tích của kiếm phát rất huyền ảo mơ hồ. Những đệ tử còn lại của các tông đều không thể nhìn được rõ ràng.

Tự Hóa Khinh Trọng!

Trong lòng Lạc Tâm Vũ thầm hô một tiếng. May mắn là lúc trước hắn không lựa chọn cận chiến với hai người. Lấy cảnh giới kiếm pháp mà hai người liên hợp lại, lại thêm Kiếm Khí quỷ dị có thể ảnh hưởng tới tâm thần, thì hắn nhất định rơi vào thế bại.

Tâm ý của hai người tương thông, thi triển kiếm pháp tinh thâm cùng một lúc, trong lòng Lạc Tâm Vũ cảm thấy tựa như có gì đó không đúng. Mà chỉ trong thời gian ngắn, trước mặt hai gã Kiếm Chủ Vô Tình tông, một đóa hoa sen rộng gần ba mươi trượng tản ra thần quang bảy màu rực rỡ. Mỗi một cánh hoa sen đều là do vô số Thất Tình Kiếm Khí ngưng tụ thành. Kiếm Khí khủng bố từ trên đóa hoa sen phát ra, làm chân không liên tục vặn vẹo.

Làm cho Lạc Tâm Vũ phải thận trọng chính là ở trên đóa hoa sen này phát ra dao động thần thức rất quỷ dị. Cỗ dao động này tự động tập trung vào hắn khiến tâm thần hắn không nhịn được rung lên. Trong một khắc tâm tình trở lên hỗn loạn.

Lạc Tâm Vũ thầm kêu không hay, Tử Hà kiếm trong tay hắn lập tức đưa ngang. Ngón trỏ ấn chặt vào thân kiếm, nhật thời một luồng lưu quang màu vàng tím như ánh sáng ngọc ngà từ chuôi kiếm bắn ra, chui vào giữa mi tâm Lạc Tâm Vũ. Thân thể Lạc Tâm Vũ đang run lên lập tức ngừng lại.

Lúc này đóa hoa sen do Thất Tình Kiếm Khí ngưng tụ đã đánh nát Chân Dương trảo do Lạc Tâm Vũ thi triển, thế không đổi hướng tới đầu Lạc Tâm Vũ ép xuống.

Lạc Tâm Vũ trầm tay, vận chuyển thần thức bảo vệ tâm thần. Tử Hà kiếm trong tay hắn hóa thành một luồng sáng màu vàng bao bọc khắp toàn thân hắn. Vô số khí Chân Hỏa tụ tập lại, một cái chuông mang phong cách cổ kính theo Tử Hà kiếm vũ động mà dần ngưng tụ thành hình. Toàn thân chiếc chuông có màu vàng tím, thần mang nội uẩn, không phát ra chút ánh sáng. Bên trong chiếc chuông có một đạo Tử Dương Kiếm Khí như du long lội nước, dọc theo một quỹ tích huyền ảo mà đung đưa.

Thậm chí đệ tử của bảy tông đang xem cuộc chiến, lúc này còn mơ hồ nghe thấy tiếng chuông ngân. Tiếng chuông như là từ trên trời giáng xuống, bí mật mang theo một cỗ đại thế uy nghiêm không thể xâm phạm, khắc thật sâu trong lòng mọi người. Mà những người bị Thất Tình Kiếm Khí ảnh hưởng tới tâm thần cũng được tiếng chuông ngân làm cho thanh tỉnh lại.

Ông!

Đóa hoa sen đánh thẳng vào Dương Thần chuông do Lạc Tâm Vũ thi triển. Tiếng kiếm ngâm kinh thiên ong ong cùng tiếng chuông ngân nga vang lên. Một tầng sóng âm rõ ràng khuếch tán.

Ninh Hoàn Chân biến sắc vội vàng quát lên: "Mau lui lai!" Nói xong liền cùng ba đệ tử nửa của PHủ Vân tông lui lại, ngảy xuống vùng đất phía sau. Nguyên bản vị trí bọn họ đang đứng, một đỉnh núi nhỏ cao hơn mười trượng lập tức bị đánh thành đá vụn. Khói bụi bay đầy trời cùng tiếng vang long trời truyền tới tận phương xa.

Ở chỗ của Lạc Tâm Vũ cùng hai gã Kiếm Chủ Vô Tình tông, một tòa núi cao trên dưới trăm trượng không chịu nổi Kiếm Khí tản ra, ầm ầm sụp đổ.

Diệc Nguyệt Qua lẳng lặng đứng bên cạnh Ninh Hoàn Chân. Phủ Vân tông bọn họ là tông môn duy nhất không tham dự vào tràng đại chiến này. Lúc trước ở vùng đất hoang dã bọn họ đã tổn thất mất ba người, hiện giờ Diệc Nguyệt Qua thật sự không muốn nhìn thấy đồng môn ngã xuống nữa.

Biểu tình của Ninh Hoàn Chân có chút phức tạp nhìn Lục Thanh đang được linh quang năm màu bao phủ, rốt cuộc hắn thở dài một hơi rồi chuyển ánh mắt sang nhìn trận chiến của sáu tông.

Lúc này, Tử Dương Kiếm Ý nóng cháy xoay tròn sau lưng Lạc Tâm Vũ, hư ảnh Kiếm Ý giống như một mặt trời thứ hai. Tử Dương Kiếm Nguyên hùng hồn tràn ra, uy thế bộc phát khiến chân không chung quanh trở lên run rẩy.

Ở dưới chân Lạc Tâm Vũ, mặt đất liên tục nứt vỡ. Trong phạm vi hơn mười trượng toàn một màu đỏ, mặt đất bị Tử Dương Chân Hỏa thiêu đốt giống như que hàn. Chân không xung quanh vặn vẹo không ngừng. Từng tia Tử Dương Kiếm Khí nhè nhẹ theo lỗ chân lông toàn thân Lạc Tâm Vũ thoát ra. Kiếm Khí như tằm nhả tơ, đem toàn thân Lạc Tâm Vũ quấn quanh vào.

Mỗi đạo Tử Dương Kiếm Khí nhỏ như sợi tóc không ngừng phóng ra, bao phủ đến mấy trăm tầng quanh người Lạc Tâm Vũ. Lát sau một quả cầu Kiếm Khí màu vàng chói mắt hiện lên giữa không trung. Nhiệt độ cả không gian bỗng chốc tăng lên.

Khí Tử Dương trong trời đất không ngừng hướng tới quả cầu Kiếm Khí tụ tập.

Bùm.

Bùm.

Giống như tiếng tim đập, trong quả cầu Kiếm Khí liên tục truyền ra từng tiếng nổ, giống như bên trong đang có thứ gì đó thức tỉnh. Mỗi một tiếng nổ đều in sâu vào trong lòng người. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Là chiêu kiếm kia sao? Bốn người Ninh Hoàn Châu không khỏi mở to hai mắt. Lúc trước ở Luận Kiếm cốc, bọn họ đã thấy sự mạnh mẽ của chiêu kiếm này. Hiện giờ chiêu kiếm lại tái hiện, không biết hai người của Vô Tình tông có thể tiếp được không?

Thu!

Dưới ánh mắt cảnh giác của hai gã Kiếm Chủ Vô Tình tông, một tiếng kêu to đầy uy nghiêm vang lên. Một cỗ khí tức tràn ra, cỗ khí tức này mang đầy vẻ uy nghiêm của hoàng giả đứng đầu vạn vật.

Những hung thú xung quanh đều phát ra tiếng rống sợ hãi, khí lực trên người chúng như mất đi toàn bộ, cả đám phủ phục xuống mặt đất. Thậm chí có nhất giai hung thú không chịu được, thức hải tan vỡ, rốt cục đi đời nhà ma.

Ba.

Một tiếng vang nghe như tiếng bọt nước vỡ tan, quả cầu Kiếm Khí màu vàng bao quanh Lạc Tâm Vũ vỡ ra.

Một đôi cánh to lớn bao phủ ngọn lửa màu vàng dài đến tám mươi trượng chậm dãi mở ra, lộ ra thân hình bên trong là một con chim lửa. Toàn thân nó được bao phủ một ngọn lửa màu vàng rực rỡ, mỗi sợi lông quanh người đều là do một đạo Tử Dương Kiếm Khí ngưng tụ thành.

Bên dưới thân của nó có đến ba chiếc chân đầy móng vuốt sắc nhọn. Đôi cánh con chim lửa mở ra, thân hình lập tức bay lượn trên bầu trời.

Đây là Linh Thú hoàng giả trong truyền thuyết từ thời xa xưa: Tam Túc Kim Ô.

Lại một tiếng Kim Ô đề minh, vang vọng trời đất.

Tam Túc Kim Ô ngẩng đầu lên, thân chưa động mà một cỗ khí thể hoàng giả tản ra, ngạo nghễ nhìn xuống bên dưới.

Oanh.

Một làn sóng gợn vô hình khuếch tán ra xung quanh. Ánh mắt của Tam Túc Kim Ô bắn ra giống hệt ánh mắt Lục Tâm Vũ. Ánh mắt của nó linh động như là một con vật có sinh mệnh, chiến ý bàng bạc tỏa ra cùng Tử Dương Chân Hỏa nóng cháy bốc lên hừng hực, phảng phất như muốn đốt cháy hết thảy vạn vật trên thế gian.

Chỉ trong nháy mắt kiếm thức của Lạc Tâm Vũ vừa hình thành, khỉ hoang dã giống như trăm sống đổ về một biển, hướng tới Tam Túc Kim Ô tụ tập lại. Tam Túc Kim Ô như lập tức sống lại, uy nghiêm của Linh Thú hoàng giả thời thượng cổ, rốt cục cũng mang theo khí tức hoang dã.