Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 279: Câu Vẫn

Con cá sấu màu xanh cứ tưởng rằng con vượn vàng biết khó mà lui, lại không nghĩ rằng đối phương vẫn đứng ở bờ biển như trước. Tuy rằng con vượn không dám đến gần, nhưng hai mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Vô Căn Thủy Liên.

Grào…!

Con cá sấu màu xanh rống lên một tiếng giận dữ. Từng tia khí sắc bén phóng ra từ người nó, xé rách không khí, bắn thẳng vào con vượn. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Hưu

Bốn đạo trảo màu lam bắn ra, chụp xuống đầu con vượn.

Trảo mang này là do linh lực hệ Thủy ngưng kết dưới sự khống chế mạnh mẽ của tứ giai mãnh thú. Bốn đạo trảo mang bắn ra này có uy lực còn lớn hơn Kiếm Khí hệ Kim mà con vượn thi triển nhiều. Trước mặt con vượn, một vùng chân không bị phá vỡ ra.

Bên trên cổ thụ, Phong Lôi Long Mãng mở to đôi mắt màu xanh tím, nhìn chằm chằm vào từng động tác của con cá sấu. Đều là tứ giai, đối với phương thức công kích của con cá sấu rất có ích với nó. Lại nhìn đến con vượn, đối mặt với công kích của con cá sấu, nó lui từng bước ra sau. Hai con ngươi của nó bỗng bắn ra hai luồng sang màu vàng, thanh kiếm trong tay nó liền tỏa ra ánh sang màu vàng chói mắt. Mắt thường có thể thấy linh lực hệ Kim trên người con vượn toàn bộ tập trung vào thanh kiếm trên tay nó.

Hưu…!

Thanh kiếm đột nhiên phát ra tiếng ngâm sắc bén.

Trong mắt Lục Thanh hiện lên vẻ kinh ngạc, hắn xoay tay cầm lấy Luyện Tâm kiếm sau lưng.

Như thế nào có thể!

Lục Thanh nhìn chằm chằm vào thanh kiếm trong tay con vượn. Lúc này, từ trên thân thanh kiếm đó, Lục Thanh cảm thấy một làn kiếm ý hệ Kim vô cùng sắc bén. Vô số tia khí sắc bén bắn ra trong phạm vi hư không mười trượng.

Thanh kiếm này phải lấy được. Lúc này, Lục Thanh cũng định ra mục tiêu. Thanh kiếm này thật sự quá cổ quái. Lục Thanh rõ ràng cảm nhận, Kiếm ý hệ Kim kia hoàn toàn là do tự thân thanh kiếm phát ra. Con vượn chỉ là truyền linh lực hệ Kim để kích phát ra mà thôi.

Một thanh kiếm như vậy, Lục Thanh chưa bao giờ nghe thấy qua. Hắn thân là một cường giả Kiếm Chủ, một Chú Kiếm Sư, lại là gia chủ của gia tộc chú kiếm đứng đầu của Tử Hà tông. Tuy rằng bình thường Lục Thanh không biểu hiện ra ngoài, nhưng không có nghĩa là Lục Thanh không có hứng thú đối với những thanh kiếm khác. Ngược lại, với một Chú Kiếm Sư, vĩnh viễn không bao giờ mất đi hứng thú với các thanh kiếm. Có thể xem xét nhiều loại kiếm, chính là con đường tốt nhất để đúc rút kinh nghiệm cho chú kiếm.

Lại nhìn đến con vượn. Theo Kiếm Ý bộc phát ra từ thanh kiếm trong tay nó, một luồng sang màu vàng chói mắt bắn ra, phá tan chân không. Dưới ánh mắt bất an của con cá sâu, Kiếm Khí hệ Kim bắn ra dài đến hơn ba mươi trượng, ngưng kết thành một thanh kiếm khổng lồ màu vàng, chuôi kiếm của thanh kiếm được con vượn nắm chặt trong tay.

Hưu

Hưu

Bốn đạo trảo mang đụng vào thanh kiếm khổng lồ màu vàng, con vượn chỉ hơi lui về phía sau vài bước, không hề có việc gì. Tuy rằng đó chỉ là con cá sấu tiện tay đánh ra, nhưng đó cũng là sức mạnh của tứ giai hung thú. Theo Lục Thanh đoán, đó phải tương đương với một kích của Kiếm Chủ đỉnh phong. Tuy rằng đòn công kích đó còn chưa đạt tới Kiếm Chủ cảnh giới Giả Hồn, nhưng cũng kém không xa.

Công kích tương đương với một kích của Kiếm Chủ đại thiên vị đỉnh, thế nhưng lại bị con vượn dễ dàng ngăn cản. Cả bộ lông màu vàng của con vượn dựng thẳng đứng lên, toàn thân nó căng phồng lên. Quanh thân nó bộc phát ra một luồng khí kình mạnh mẽ.

Ô

Thanh kiếm khổng lồ màu vàng được con vượn huy động phá không chém xuống. Một đường chân không dài gần trăm trượng hình thành trên không trung chém về phía con cá sấu khổng lồ.

Kiếm Ý hệ Kim ép tới, trực tiếp áp chế thức hải của con cá sấu. Cảm nhận một cơn đau phát ra từ thức hải, con cá sấu không nhịn được rống vang trời. Chiếc đuôi to lớn đong đưa, con cá sấu dựng thẳng lên. Thân hình khổng lồ của nó che lấp ánh mặt trời, đồng thời khí hệ Thủy điên cuồng tụ tập quanh thân nó. Số lượng khí hệ Thủy khiến Lục Thanh cũng phải kinh hải.

Du

Tiếng vang giống như tiếng suối chảy. Lúc thanh kiếm khổng lồ màu vàng sắp đánh tới, quanh người con cá sấu hiện lên một tầng sang màu lam dày mấy trượng.

Oanh

Thanh kiếm khổng lồ vừa chém vào tầng sang màu lam, một mảnh chân không bị phá, khiến cho một tầng sóng gợn vô hình khuếch tán ra xung quanh. Hơn mười cây cổ thụ xung quanh bị đánh thành mảnh nhỏ. Vô số bụi đất bay đầy trời.

Trong ánh mắt sững sờ của Lục Thanh, trên thanh kiếm khổng lồ, linh lực hệ Kim bắt đầu tản mát, luồng sáng màu vàng nhanh chóng ảm đạm. Mà tầng sáng màu lam bên dưới lại dần chói mắt hơn, chậm rãi đẩy lùi thanh kiếm khổng lồ.

Con vượn có chút kinh ngạc, nó không dự đoán được lại có tình huống như vậy. Nhưng lập tức trong con ngươi nó hiện lên sự tàn nhẫn. Ngay sau đó, linh lực hệ Kim trên người con vượn giống như trăm song đổ về một biển, toàn bộ rót vào thanh kiếm trong tay nó. Kiếm Ý hệ Kim sắc bén kinh người biến hóa, hiện lên ở trên đầu con vượn. Một hư ảnh thanh kiếm màu vàng khổng lồ dài gần trăm trượng hiện ra, cùng với uy áp trong nháy mắt áp chế về phía con cá sấu.

Trong ánh mắt hoảng sợ của con cá sấu, hư ảnh thanh kiếm chém xuống, phá vỡ mi tâm của nó.

Phốc

Phốc

Trong miệng mũi của con cá sấu phun ra rất nhiều máu tươi, tầng sáng màu lam quanh người nó trong nháy mắt ảm đạm xuống.

Xuy

Hai tay con vượn nắm chặt thanh kiếm dựng thẳng lên. Thanh kiếm khổng lồ màu vàng hung hăng áp tới. Tầng sáng màu lam nhất thời vang lên một tiếng rồi vỡ vụn. Thanh kiếm khổng lồ chém thẳng vào đầu con cá sấu. Trừ bỏ mới đầu có một ít tia lửa văng ra, còn lại từng luồng máu tươi có màu lam nhạt phun ra như suối.

Grào…

Một tiếng rống mỏng manh vang lên, đôi con ngươi của con cá sấu trắng dã, ý thức dần mơ hồ. Dòng máu tươi màu lam dần nhuộm cả mặt hồ. Nguyên bẩn mặt hồ có màu lam nhạt, lúc này lại giống như bảo thạch trong suôt lóe lên ánh sáng màu xanh đậm.

Một con tứ giai hung thú cứ như vậy mà bị thanh kiếm trong tay con vượn giết chết.

Con vượn ngã ngồi xuống đất, há miệng thở hổn hển. Một đòn vừa rồi, cơ hồ đã lấy đi chính thành sức mạnh của nó. Uy áp của hung thú tứ giai đã làm thức hải của nó bị tổn thương.

Nhưng lúc này con vượn vô cùng hưng phấn. Có nằm mơ nó cũng không nghĩ đến, thanh kiếm trong lúc vô ý nó phát hiện lại giúp nó chém chết cường địch mạnh mẽ như vậy. Cứ như vậy, chỉ lát nữa nó có thể tiêu hóa Vô Căn Thủy Liên, tiến hóa thành tứ giai hung thú. Ở một vùng đất này, nó cũng có thể coi như là một vương giả rồi.

Trong lúc con vượn đang khát khao suy nghĩ về tương lai tốt đẹp. Thì ở trên cổ thụ, ánh mắt của Lục Thanh lóe lên.

Chính là bây giờ!

Lục Thanh lập tức thi triển Phong Lôi bộ, giống như xuyên qua không gian, trong nháy mắt thân hình Lục Thanh đã xuất hiện trước mặt con vượn mười trượng.

Phong Lôi Kiếm Ý vô cùng bá đạp hướng thẳng lên trời cao. Dưới chân Lục Thanh, một đoàn Tốn Phong màu xanh ngưng kết, còn có Tử Điện to bằng cánh tay quấn quanh, đỡ thân hình Lục Thanh lơ lửng trên không.

Hưu

Luyện Tâm kiếm trong tay Lục Thanh chợt biến mất. Ở trước mặt hắn, xuất hiện một tầng sóng gợn chân không. Chỉ trong nháy mắt, trước mặt Lục Thanh đã ngưng tụ ra một chiếc chùy khổng lồ, bên trong có tiên thiên Phong Lôi Kiếm Khí sắc bén, ở bên ngoài có khí Tốn Phong màu xanh hóa thành mũi nhọn dài gần trượng, Tử Điện tại mặt ngoài chiếc chùy lưu động.

Uy áp khủng bố từ trên trời ép xuống, áp chế thẳng vào trong thức hải của con vượn.

Thức thứ mười sáu của Tử Tiêu Phong Lôi Kiếm: Phong Xà Lôi Chùy.

Bất ngờ không kịp đề phòng, bộ lông màu vàng toàn thân con vượn dựng lên thẳng đứng, hai mắt lồi ra. Nó chỉ có thể miễn cưỡng nâng thanh kiếm trong tay lên. Kiếm Khí hệ Kim vừa mới hiện lên ngay lập tức đã bị phá vỡ.

Đến tiếng kêu thảm còn chưa kịp phát ra, toàn thân con vượn đã bị Tử Điện cùng Tốn Phong bao phủ.

Phong Xà Lôi Chùy đánh thẳng lên mặt đất tạo nên vô số cái khe sâu hoắm. Một tầng sóng khí khuếch tán ra xung quanh. Phong Lôi Long Mãng đang quấn quanh gốc cổ thụ liện huy động thân mình, sưu một tiếng đã trốn ra ngoài xa trăm trượng. Ngay sau đó, gốc cây mà nó vừa đứng liền hóa thành mảnh vụn.

Lục Thanh thu kiếm lại nhìn xuống mặt đất bên dưới. Khói bụi tan hết, lộ ra một cái hố đất rộng gần trăm trượng, sâu đến hơn mười trượng. Bên dưới đầy bùn đất bị cháy đen. Hố đất có một cái khe nối tiếp hồ nước, nước trong hồ tiến vào trong hố đất. Một cái hồ nước nhỏ cứ như vậy mà hình thành.

Đến Lục Thanh cũng phải giật mình. Nhìn cái hồ nước nhỏ vừa thành này, hắn có chút không thể tin được đó là do mình tạo thành. Kỳ thật nói đến cũng không lạ, Lục Thanh đã lĩnh ngộ cảnh giới đến Kiếm Chủ đại thiên vị, hơn nữa đã lột xác thanh tiên thiên Phong Lôi Kiếm Khí. Có thể nói hắn đã bước chân vào cảnh giới Giả Hồn. Mà Kiếm Chủ Giả Hồn, có thể dễ dàng giết chết vài tên Kiếm Chủ liên thủ.

Lục Thanh sửng sốt một lát, sau khi nghĩ thông suốt hắn cũng bình tĩnh lại. Đồng thời Lục Thanh cũng hiểu được, đợi sau khi hành trình Kiếm Mộ kết thúc, hắn phải tiến hành bế quan. Chẳng những phải đột phá tu vi, mà còn phải sửa sang lại tất cả những lĩnh ngộ. Như vậy thì hắn mới có thể phát huy hết thực lực của bản thân. Lục Thanh vung tay lên, hút thanh kiếm của con vượn đang cắm giữa hồ nước lên. Nhìn thanh kiếm lẳng lặng trôi nổi trước mặt, thân kiếm dài năm trượng, cho dù gặp phải công kích như thế của Lục Thanh cũng không có bị tổn hại. Thân kiếm có phong cách cổ xưa, giống như tảng đã trải qua vô tận năm tháng, trong suốt sáng lạn làm người ta không dám nhìn thẳng.

Đây là thanh kiếm nào? Lục Thanh cong ngón tay gõ lên thân kiếm, nhất thời có tiếng sắt thép ong ong vang lên. Suy nghĩ một lúc, Lục Thanh lại vươn tay kẹp lấy thân kiếm.

Ông

Một tiếng kiếm ngân hùng hậu vang lên. Lục Thanh chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng nhu hòa đẩy tay của hắn ra.

Quả nhiên có cổ quái!

Lục Thanh đem thanh kiếm lật qua lật lại vài lần, nhưng không phát hiện thêm điều gì nữa. Thanh kiếm giống như là do trời sinh thành, không hề có một chút dấu vết đục đẽo gì cả.

"Thạch kiếm?" Bỗng thanh âm của Diệp lão vang lên. Đồng thời một luồng ánh sang màu xanh từ trong Luyện Tâm kiếm bắn ra, bao phủ thân kiếm. Từng tia sáng màu xanh nhè nhẹ phát ra, giống như tằm nhả tơ bao phủ cả thanh kiếm