Khi ăn cơm chiều, mẹ của Mục Thiên Dương gọi điện thoại đến, Mục Thiên Tuyết nói với bà: "Về sau con muốn ở đây!"
"Như thế nào đột nhiên muốn ở đấy?"
Mục Thiên Dương cảnh cáo nhìn cô, cô nói: "Một mình anh trai ở đây rất cô đơn, ngay cả cơm cũng không ăn ngon, con phải giám sát ảnh!"
"Được rồi." Ngô Nhã suy nghĩ một chút, "Nếu nhìn thấy nữ nhân nào đi cùng hắn, nhớ nói cho mẹ biết."
"Nói cho mẹ để làm chi?" Mục Thiên Tuyết biết rõ cố, giống như rất ngây thơ.
"Mẹ không muốn hắn tìm nữ nhân lung tung! Con hẳn là cũng không thích nữ nhân tùy tùy tiện tiện làm đại tẩu của mình đi?"
"Vậy cũng được." Mục Thiên Tuyết cúp điện thoại, nói với Mục Thiên Dương, "Em về sau ở nơi này, ở đến cô ta đi mới thôi!" Cô chỉ vào Uyển Tình.
Uyển Tình cúi đầu im lặng ăn cơm, căn bản không để ý tới cô. Mục Thiên Dương cũng chỉ là thản nhiên liếc cô một cái, giống như tuyên cáo của cô không có đánh giá gì, làm cô tức giận đến ném luôn cả bát đũa xuống, quả thực nuốt không trôi.
Mục Thiên Dương nói: "Gia sư riêng dạy em lễ nghĩ, em học như vậy sao?"
Mục Thiên Tuyết ủy khuất cắn môi dưới, cầm chén lên. Là thiên kim tiểu thư liền ngay cả quyền lợi tức giận cũng không có sao? Làm cái gì đều phải để ý, phát giận cũng phải nhịn, thời điểm gì cũng không có thể luống cuống, không thể tổn hại hình tượng......
Ngày hôm sau đi học, ô tô chạy đến phụ cận trường học, Mục Thiên Dương kêu A Thành dừng xe, sau đó nói với Mục Thiên Tuyết: "Xuống xe."
"Vì cái gì? Còn chưa tới."
"Em muốn cho người thấy em cùng Uyển Tình đi cùng ô tô sao?"
Cô xác thực không nghĩ tới! Cô hừ một tiếng, cao ngạo hất cằm lên, nhìn Uyển Tình: "Sao cô ta không xuống!"
"Anh không thích." Mục Thiên Dương nói.
Uyển Tình ngẩng đầu nhìn hắn, không biết hắn là thật haylà giả. Bất quá Mục Thiên Tuyết đích xác tức giận, mở cửa đi xuống, còn hung hăng đá một cước: "Anh khốn kiếp! Em thì anh bỏ được! Em hận anh chết đi được!" Rõ ràng người đó trước kia thương cô, Đinh Uyển Tình vì cái gì xuất hiện?!
Mục Thiên Dương cười cười: "Chú ý hình tượng, đứa em tốt! Đi hai bước, nói với bọn nhà giàu kia, em không giống với bọn họ, em không phải mắt cao hơn đầu, thiên kim đại tiểu thư chỉ biết hưởng thụ!" Dứt lời, xua tay cho A Thành lái xe.
Thiên Tuyết tức giận đến muốn đá lại lần nữa, nhưng thấy đi lên lui tới trên đường cái đều là xe tư gia đưa học sinh đi học, chỉ phải nhịn xuống, mềm mại tao nhã bước hướng trường học đi đến.
Vài phần chung sau, đi đến cổng trường, vừa lúc gặp Đỗ Thiến xuống xe. Đỗ Thiến cười: "Í, đây không phải Mục đại tiểu thư sao? Như thế nào, Mục gia tan sản sao, ngươi cư nhiên phải đi bộ đến trường?"
Thiên Tuyết bễ nghễ liếc nhìn cô một cái: "Tôi chỉ là thể nghiệm cuộc sống mà thôi."
Chính lúc này, xe của Mục Thiên Dương từ phía sau mở ra, quay cửa kính xe xuống: "Thiên Tuyết ——"
Đỗ Thiến cùng những người khác vừa thấy, đều nín thở ngưng thần, si ngốc nhìn hắn.
Hắn chính là Mục Thiên Dương a! Bộ dạng đẹp, lại là kinh thương, khi ở nhà, ai không có nghe cha của mình khen hắn? Cha của ai không hy vọng xa vời gả con gái cho hắn? Ngay cả các cô chỉ có mười bảy tám tuổi, nhưng Mục Thiên Dương cũng không già a! Dù sao tương lai của các cô đã định, gả cho cái đại phú hào hay đám hỏi với chủ xí nghiệp nào đó...... Nếu thật muốn như vậy, lựa chọn kia tự nhiên là tốt nhất, tốt nhất không thể nghi ngờ chính là Mục Thiên Dương!
"Làm gì?!" Thiên Tuyết khẩu khí không tốt. Ở từng cô gái đều cẩn thận chờ mong khi, cũng chỉ có cô mới dám sử sắc mặt.
"Sao lại tức giận?" Mục Thiên Dương ôn nhu cười, "Cho dù anh không đúng, em cũng đừng trừng phạt mình chứ? Anh rất đau lòng!"
"Oa, anh của Thiên Tuyết thật tốt!"
"Thiên Tuyết thật hạnh phúc a, mình cũng muốn một người anh như vậy…"
Chung quanh truyền đến âm thanh liên tiếp tán thưởng, làm cho lòng hư vinh của Thiên Tuyết thỏa mãn thật lớn. Nói lầm bầm, biết là anh cố ý mà…
"Đặt trước cho em một cái đồng hồ Patek Philippe đi?" Đây là em ruột của hắn, hắn sao lại để cho người ta coi nhẹ cô? Nói lý ra phải quản giáo nghiêm thêm, nhưng ở bên ngoài, ai cũng đừng vọng tưởng khi dễ cô!
Chung quanh truyền đến âm thanh hít khí. Trời ơi, Patek Philippe! Hắn dùng Patek Philippe để vội tới giải thích với em mình?
Thiên Tuyết trừng hắn liếc mắt một cái: "Cũng không phải chuyện gì cùng lắm thì! Em đi học đây!" Hơi quá đáng! Patek Philippe đâu phải là đồ cô có không đâu, cư nhiên bị hắn lấy ra diễn trò!
Mục Thiên Dương cười, lái xe đi xa. Chung quanh những người quen biết Thiên Tuyết vây cô lại hỏi: "Thiên Tuyết, cậu thật hạnh phúc a! Anh cậu làm cái gì, muốn dùng Patek Philippe giải thích cho cậu!"
"Không có việc gì, cãi nhau một chút thôi." Thiên Tuyết liếc Đỗ Thiến bên cạnh một cái, sắc mặt Đỗ Thiến rất không tốt, hừ một tiếng bước đi.
Mọi người lại hâm mộ: "Cãi nhau liền mua Patek Philippe cho cậu a! Ai, cậu đừng để ý đến Đỗ Thiến, cô ta chính là ghen tị cậu có người anh tốt"