Băng Hỏa Ma Trù

Chương 295: Long vương thu đồ ( Hạ )

Nhìn Gia Lạp Mạn Địch Tư mang bộ dáng vô cùng tự tin, Tuyết Tĩnh bất mãn hừ một tiếng, đoản kiếm trong tay liền bổ xuống Gia Lạp Mạn Địch Tư, Tuyết Cực còn không kịp ngăn cản, đạo hồng quang nọ đã xẹt qua Gia Lạp Mạn Địch Tư, nhưng Gia Lạp Mạn Địch Tư lại không thèm động, nhìn Tuyết Tĩnh kinh ngạc, Gia Lạp Mạn Địch Tư đối với nàng càng thêm hài lòng, nàng tỏ ra rất hung hãn, nhưng kỳ thật vẫn còn rất thiện lương. "Không cần khách khí, ngươi chém đi. Ngươi không thể gây thương tổn cho ta được."

Tuyết Tĩnh cắn môi dưới, "Được, đây chính là ngươi nói đấy." Cổ tay khẽ đảo, lại xuất ra một kiếm, lúc này đây không còn chỉ là hù dọa nữa. Đoản kiếm phát ra trường hồng lao thẳng đến vai trái Gia Lạp Mạn Địch Tư.

Gia Lạp Mạn Địch Tư không hề động, cũng không né tránh. Tùy ý để hồng quang chém lên người mình, một tầng hồng quang giống vậy phát ra từ trên người hắn, lúc quang mang trên đoản kiếm tiếp xúc với hồng quang trên người hắn, liền lập tức tiêu thất, đừng nói thương tổn, ngay cả một dấu vết cũng không có lưu lại.

Tuyết Tĩnh giật mình nói: "Ngươi! Ngươi! Đây là chướng nhãn pháp gì?"

Gia Lạp Mạn Địch Tư bất đắc dĩ nói: "Tuyết Tĩnh tiểu thư. Ta cho tới bây giờ còn chưa từng dùng chướng nhãn pháp cái gì, nếu đấu khí của ngươi có thể tu luyện đến trình độ như ta, tự nhiên sẽ minh bạch sự ảo diệu trong đó. Ngươi xem." Nói xong, hắn chỉ chỉ bầu trời, Tuyết Tĩnh ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy trăm trượng trên không trung có một con chim bay qua. Ngay khi nàng có chút chẳng biết tại sao, một đạo hồng quang từ tay Gia Lạp Mạn Địch Tư phóng ra, trong chớp mắt xuyên qua cổ chim, con chim liền rơi xuống, Gia Lạp Mạn Địch Tư ngửa tay, thi thể con chim nhất thời tăng tốc rơi xuống, trực tiếp rơi vào trong tay hắn.

"Đây cũng là chướng nhãn pháp sao?" Gia Lạp Mạn Địch Tư tiện tay đem con chim chết ném xuống đất, "Nếu đây cũng là chướng nhãn pháp. Vậy ngươi gọi người đến thi triển thử xem. Đấu khí, bản thân nó chính là một môn học vấn cao thâm, luyện đến tận cùng, cơ hồ không có gì là không làm được. Từ bề ngoài, đấu khí cùng ma pháp là hai loại năng lượng hoàn toàn bất đồng. Thế nhưng, khi chính thức tới tối cường, chúng sẽ không có khác biệt quá lớn. Ngươi mặc dù tu luyện từ nhỏ, thế nhưng trong cơ thể có quá nhiều tạp chất, thiên phú mặc dù tốt, nhưng phương pháp tu luyện lại không tốt lắm, không thể khiến tiềm lực của ngươi hoàn toàn khai phát ra. Tuyết Tĩnh tiểu thư, ngươi không nên hoài nghi thành ý của ta, ta là thật tình muốn dạy ngươi một chút tri thức phòng thân, quả thực, ta rất thích ngươi, mặc dù biết ngươi cũng không thích ta, thế nhưng, ta tuyệt không hy vọng người mình thích lại có thương tổn gì. Nếu ngươi nguyện ý, ta nhất định sẽ toàn lực đề thăng thực lực của ngươi, ngươi suy nghĩ kỹ đi. Nếu ngươi thật sự thấy con người của ta đáng ghét, ta cũng sẽ không miễn cưỡng ngươi theo ta tu luyện." Nói xong, hắn chào Tuyết Cực, rồi xoay người đi.

Nhìn thân ảnh cao lớn của Gia Lạp Mạn Địch Tư rời đi, rồi nhìn nhìn lại đoản kiếm không ngừng lóe lên quang mang trong tay, trong lòng Tuyết Tĩnh đột nhiên mọc lên một cảm xúc kỳ dị, hắn truyền cho mình vũ kỹ, chỉ là để mình có năng lực bảo vệ chính mình, không hề có mục đích khác sao? "Ba ba, năng lực vừa rồi ngài có thể đạt đến không?" Nàng hỏi Tuyết Cực đứng bên.

Tuyết Cực cũng khiếp sợ thực lực cường đại của Gia Lạp Mạn Địch Tư, lắc đầu, đáp: "Không dựa vào vũ khí gì, chỉ dùng đấu khí sát thương mục tiêu ngoài trăm trượng, đừng nói là ta, ngay cả đại bá ngươi cũng không có thể làm được. Long Hỏa này thực lực quá mạnh mẽ, trách không được ngươi lần trước nói hắn có thể đánh bại vũ thánh, ta xem, thực lực của hắn thật sự đã vượt qua vũ thánh cảnh giới."

Đôi mắt đẹp của Tuyết Tĩnh trợn tròn, "Người là nói, người là nói hắn đã đạt tới thần sư cảnh giới trong truyền thuyết sao? Nhưng là, hắn nhìn qua tuổi cũng không lớn!"

Tuyết Cực cười khổ nói: "Ta cũng không biết, nhưng vừa rồi hắn giết con chim kia, trên người tản ra uy nghiêm vô hình, làm ta suýt nữa không thở nổi. Tĩnh nhi, xem ra Niệm Băng nói không sai, chỉ cần có hắn ở Thanh Phong Trai chúng ta, bất luận phiền toái gì cũng không thể trở thành phiền toái được. Thần sư, chẳng lẽ thật sự là một vị thần sư?"

Niệm Băng thẳng đến đêm mới trở lại Thanh Phong Trai, vừa vào cửa, đã bị phục vụ sinh trực tiếp dẫn tới một bao phòng lớn, bên trong bao phòng, Tuyết Cực, Tuyết Tĩnh và Gia Lạp Mạn Địch Tư đang đợi hắn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Vừa nhìn thấy Niệm Băng, Tuyết Cực ha ha cười, nói: "Niệm Băng! Ta muốn nói cho ngươi một tin tức tốt, hôm nay Tĩnh nhi chính thức bái Long tiên sinh làm sư, bữa cơm tối nay sẽ là bái sư yến."

Niệm Băng sớm đã đoán trước kết quả này, Gia Lạp Mạn Địch Tư có thực lực gì chứ, Tuyết Tĩnh, Tuyết Cực dù sao chỉ là nhân loại bình thường, chấn trụ bọn họ cũng không khó khăn, "Ta đây chúc mừng trước. Tuyết Tĩnh! Ngươi bái đại ca của ta làm sư, vậy sau này có nên gọi ta một tiếng sư thúc?"


"Thúc cái đầu ngươi, hai người là khác nhau. Hơn nữa, sư phụ ta đã đáp ứng ta, sau này không cần ta gọi hắn là sư phụ, trực tiếp gọi tên là được, có đúng hay không, sư phụ."

Gia Lạp Mạn Địch Tư lập tức gật đầu, đáp: "Không sai, gọi sư phụ quá xa cách, trực tiếp gọi tên là được rồi."

Niệm Băng mỉm cười, nói: "Tuyết Tĩnh, sau này ngươi cần phải tu luyện cùng đại ca ta cho tốt, ta có thể có hôm nay, chính là nhờ có lúc đầu đại ca trợ giúp, kỳ thật, đại ca cũng có thể xem như một a nửa sư phụ ta. Đáng tiếc, ta học không phải đấu khí, nếu không, khai sơn đại đệ tử đã không tới phiên ngươi rồi." Nhớ tới lúc đầu Gia Lạp Mạn Địch Tư trợ giúp mình như thế nào để đề thăng thực lực, ánh mắt hắn nhìn Gia Lạp Mạn Địch Tư không khỏi có vài phần quái dị.

Gia Lạp Mạn Địch Tư tự nhiên minh bạch Niệm Băng nghĩ tới cái gì, cười hắc hắc, nói: "Nhân gia Tuyết Tĩnh là nữ hài tử, tự nhiên không cần phải dạy giống như ngươi. Ta có biện pháp khác."

Niệm Băng tức giận nói: "Thật sự là không công bình! "

Tuyết Tĩnh tò mò hỏi: "Sao không công bình? Long Hỏa, lúc đầu ngươi dạy Niệm Băng là dùng phương pháp gì. Ngươi yên tâm, hắn có thể chịu được thì ta cũng có thể chịu được."

Niệm Băng cũng cố ý nói: "Tốt lắm! Long đại ca, ngươi cần phải đối xử như nhau."

Gia Lạp Mạn Địch Tư tức giận trừng mắt nhìn hắn, "Đối xử như nhau cái đầu ngươi, ăn cơm ăn cơm." Lòng hiếu kỳ của Tuyết Tĩnh nổi lên, khó mà dễ dàng bỏ qua được, nhất thời quấn quít lấy Gia Lạp Mạn Địch Tư, bắt hắn nói ra trước đây dạy Niệm Băng thế nào. Gia Lạp Mạn Địch Tư bị mè nheo đành bất đắc dĩ, đem quá trình dạy Niệm Băng Niệm Băng kể lại một lần, Tuyết Tĩnh nghe xong không rét mà run.

"Không biết được, ngươi còn quá ghê ghớm như vậy. Ngươi sẽ không định dạy ta như vậy chứ?" Tuyết Tĩnh hỏi dò. Hiện tại nàng đã thừa nhận sự cường đại của Gia Lạp Mạn Địch Tư, lại bái hắn làm sư. Khúc mắc trước kia đã tự nhiên biến mất. Một người có thể thần sư cao thủ, bất luận làm cái gì cũng không ai có thể cản được.

Gia Lạp Mạn Địch Tư mỉm cười nói: "Ta không phải mới vừa nói, biện pháp dạy ngươi sẽ không giống với hắn. Hắn bản thân là ma pháp sư, phải cường hóa thân thể. Mà ngươi bản thân là võ sĩ, điều kiện thân thể đã không tồi, thứ cần chính là loại bỏ tạp chất mà thôi. Để loại bỏ tạp chất, mặc dù dùng phương pháp như với Niệm Băng cũng có thể. Nhưng ta sợ ngươi không chịu được, vậy lựa chọn một phương pháp khác đi."

Niệm Băng trừng mắt nhìn Gia Lạp Mạn Địch Tư, tựa hồ muốn nói hắn trọng sắc khinh hữu, Gia Lạp Mạn Địch Tư làm bộ không phát hiện, vẻ mặt mỉm cười mà nhìn Tuyết Tĩnh bên cạnh.

Tuyết Cực nói: "Niệm Băng, thật lâu chưa ăn thức ăn ngươi nấu, chờ ngươi lần này đi Băng Nguyệt thành trở về, nhất định phải đại triển thân thủ, để ta ăn no một bụng mới được."


Niệm Băng mỉm cười đáp: "Đó là đương nhiên. Bất quá có một đoạn thời gian không làm cơm, hiện tại tay có chút cứng nhắc."

Đúng lúc này, một phục vụ sinh từ ngoài đi vào, cúi xuống nói nhỏ vào tai Tuyết Cực: "Ngũ hoàng tử tới, nói muốn gặp tiểu thư. Chủ nhân, ngươi xem thế nào?" Thanh âm của hắn mặc dù thấp, nhưng sao có thể thoát khỏi lỗ tai của Niệm Băng và Gia Lạp Mạn Địch Tư. Hai người tức giận trong lòng, liếc nhau, Gia Lạp Mạn Địch Tư đứng lên, "Ta đi." Vẻ mặt của hắn mặc dù bình tĩnh, nhưng Niệm Băng lại nhìn ra nộ ý trong lòng hắn. Từ ngày hôm qua mình nói với hắn về việc Yến Vân đồng thời có ý với Long Linh và Tuyết Tĩnh, Gia Lạp Mạn Địch Tư sớm đã cực kỳ bất mãn với hắn.

Nhìn Gia Lạp Mạn Địch Tư chậm rãi đi ra, Niệm Băng cũng không ngăn trở, Tuyết Cực hướng về phía hắn tỏ ý hỏi, Niệm Băng mỉm cười đáp: "Người cứ coi như không hề biết gì, mọi chuyện cứ để Long đại ca giải quyết đi, hắn sẽ biết chừng mực." Ngoài miệng mặc dù nói như vậy, nhưng hắn đã thôi động năng lực của Thiên Nhãn huyệt, quan sát tình cảnh bên ngoài của Gia Lạp Mạn Địch Tư.

Yến Vân đến, mang theo hai người, một người chính là lam y lão giả mà Niệm Băng từng gặp qua, mà người kia, là một hôi y lão giả, hiển nhiên, vì chuyện lần trước mà Yến Vân đã tăng cường thủ vệ.

Gia Lạp Mạn Địch Tư đi tới đại sảnh, trực tiếp tới bàn ngồi xuống, hai lão giả phía sau Yến Vân vừa muốn ngăn cản, lại bị Yến Vân ngăn lại, "Nguyên lai là Long đại ca. Tuyết Tĩnh tiểu thư đâu?"

Gia Lạp Mạn Địch Tư lãnh nhạt đáp: "Nàng có việc không ra được. Ngươi tìm nàng có chuyện gì?"

Yến Vân nhíu mày, đã ăn đủ từ tay Niệm Băng, khiến tâm tình hắn cực kỳ không tốt, bất quá Long Trí đã đăng môn hướng về phía hắn xin lỗi, cũng đáp ứng hôn sự của hắn với Long Linh và toàn lực ủng hộ hắn leo lên ngôi vị hoàng đế, đồng thời, Long Trí cũng đề xuất yêu cầu khi hắn trở thành Băng Nguyệt đế quốc quốc vương mới có thể chính thức lấy Long Linh, đối với điều này Yến Vân cũng không quan tâm, với hắn mà nói, nữ nhân thì có đáng giá gì. Mặc dù Long Linh và Tuyết Tĩnh đều là tuyệt sắc mỹ nữ, thế nhưng, hắn hợp mắt lại là thế lực sau lưng Tuyết Tĩnh và thế lực của ma pháp sư công hội, nếu Long Trí đã đáp ứng ủng hộ hắn, hắn cũng cũng không làm khó gì nhiều, thế nhưng, ấn tượng của hắn đối với Niệm Băng rất sâu. Nếu đổi lại là ngày xưa, hắn sớm đã nghĩ biện pháp trả thù rồi. Nhưng hiện tại, trọng yếu hơn là tranh thủ sự ủng hộ của các phương, cho nên hắn mới đem oán hận trong lòng tạm thời đặt sang một bên.

"Long đại ca, ta tìm Tuyết Tĩnh tiểu thư có việc riêng, sao, đại ca hôm nay còn chưa ăn cơm sao? Muốn ăn gì, tiểu đệ mời khách."

"Mời khách thì không cần. Ta đi ra đây, chính là muốn nói cho ngươi, từ nay về sau, ngươi không nên trở lại tìm Tuyết Tĩnh nữa, nàng đã bái ta làm sư, phải toàn tâm dành cho tu luyện."

Yến Vân kinh ngạc nhìn Gia Lạp Mạn Địch Tư, trong mắt quang mang chẩn ẩn chợt hiện, "A? Nguyên lai là như vậy, ta đây chúc mừng Long đại ca và Tuyết Tĩnh tiểu thư. Bất quá, ta tìm Tuyết Tĩnh tiểu thư quả thực có chuyện trọng yếu phải thương lượng. Có thể mời nàng đi ra gặp không?"

Gia Lạp Mạn Địch Tư vươn một tay, động tác cực kỳ thong thả hướng về phía Yến Vân, hai lão giả sau lưng Yến Vân đồng thời tiến lên, vươn một tay ngăn cản tay hắn, Gia Lạp Mạn Địch Tư khinh thường hừ một tiếng, kim quang trên tay đại phóng, bịch một tiếng, đẩy lui hai lão giả, mà tay hắn cũng đã nắm lấy cổ Yến Vân.

Kinh hãi lại xuất hiện trong lòng Yến Vân, hắn rõ ràng thấy Gia Lạp Mạn Địch Tư chậm rãi duỗi tay, nhưng không biết tại sao, lại không thể né tránh, chỉ có thể tùy ý để hắn tóm lấy.

"Ta không thích nói nhiều, chỗ ta không chào đón ngươi, Tuyết Tĩnh cũng không hoan nghênh ngươi. Lập tức ly khai, nếu không, đừng trách ta không khách khí. Đừng nói là ngươi, cho dù là lão tử ngươi, ta muốn giết hắn cũng không phải việc gì khó, nếu ngươi không sợ chết, thì cứ trở lại đây." Kim sắc quang mang lại lấp lánh, Yến Vân ba người đã bị đưa ra ngoài đại môn của Thanh Phong Trai.

Hai lão giả đi cùng Yến Vân đồng thời thấp giọng kinh hô, "Thần đấu khí."

Yến Vân kinh nghi bất định nhìn về phía bọn họ, "Các ngươi xác định đó là thần đấu khí sao?" Thần sư, danh từ này đều là chí cao vô thượng trong lòng tất cả võ giả. Nếu Gia Lạp Mạn Địch Tư thật sự là một vị thần sư, vậy thì, những lời hắn nói sẽ không đơn giản chỉ là đe dọa như vậy.

Hai lão giả đồng thời gật đầu, lam y lão giả nói: "Không sai, đó khẳng định là thần đấu khí. Nếu không, chúng ta không thể không có chút năng lực chống cự nào. Thánh đấu khí cùng thần đấu khí chênh lệch là vô pháp vượt qua. Điện hạ, sau này nghìn vạn lần không nên chọc vào người này. Nếu không, trừ phi Băng Tuyết nữ thần tế tự đích thân đến, căn bản không có ai có thể đối phó hắn."

Yến Vân căm hận hừ một tiếng, hắn không nghĩ tới hành động của mình lại không thuận lợi như vậy, đầu tiên là một ma pháp sư quái dị Niệm Băng, giờ lại xuất hiện một thần sư trong truyền thuyết, khiến kế hoạch của hắn hoàn toàn rối loạn. Thế nhưng, trên thế giới này cường giả đại biểu cho hết thảy, đừng nói hắn không có khả năng áp chế Thanh Phong Trai, cứ cho là có thể, cần phải có bao nhiêu người mới có thể chống lại một thần sư đây? Xem ra, muốn chiếm được sự ủng hộ của Tuyết gia là không có khả năng rồi. Hắn là một người cầm lên được thì buông xuống được, xác nhận chuyện là không thể làm, lập tức mang theo hai hộ vệ xoay người đi.