Băng Hỏa Ma Trù

Chương 266: Hấp huyết quỷ nữ vương (thượng)

Vừa nghe thanh âm này Niệm Băng đã nhận ra, kinh ngạc nói: "Minh Vương Tát Phân, ngươi còn chưa chết sao?Tốt, chưa chết cũng tốt. Lần trước ngươi chưa chết không có nghĩa lần này không chết. Ta nghĩ thánh sư lần này sẽ không tha ngươi lần nữa đâu". Vừa nói Niệm Băng vừa đưa tay chỉ vào Thánh Diệu đao.

Hơi thở của Tát Phân như ngưng lại. Nhìn thấy Thánh Diệu đao, từ sâu bên trong tâm hồn hắn trỗi lên một cảm giác khủng khiếp. Lý trí cho hắn biết thánh đao đã sớm mất đi sự liên hệ với thánh sư nhưng thần thánh khí tức vẫn còn rất nồng đậm, mặc dù thực lực của Niệm Băng vẫn chưa đủ tạo thành uy hiếp với hắn.

"Ồ … Tát Phân, các ngươi quen biết nhau sao?" Tà Nguyệt lãnh đạm nói

Tát Phân cung kính trả lời: "Hồi bẩm tà chủ, tên tiểu từ này chính là tên nhân loại mà lần trước ta nói với ngài, hắn đã hại ta xém nữa thần hồn câu diệt. Hắn đang giữ trong tay chính là Thụ Quang đao của thánh sư cực kỳ lợi hại. Lần trước chính là do thánh diễm phát từ thánh đao làm cho ta suy nhược đi".

Trong thâm tâm hắn cực kỳ hận Niệm Băng. Nếu như không phải gặp Niệm Băng thì hắn làm sao bị suy nhược tới mức bị bắt đi, càng không phải trở thành người hầu của Tà Nguyệt. Đối với một hắc ám sinh vật cường đại như hắn mà nói thì không có việc nào thống khổ bằng hạn chế tự do cả. Nếu không phải bị lời nói của Tà Nguyệt tác động thì hắn thà tự bạo cũng không nguyện ý để cho hắc ám sinh vật khác lợi dụng. Lần này gặp lại Niệm Băng, nếu như hắn quả có đôi mắt thì chỉ sợ đã sớm bốc lửa lên rồi.

Tà Nguyệt đưa mắt nhìn bảy thanh đao trên mặt đất, đôi mắt xanh lộ ra nét kinh dị. Hắn không tiến lên phía trước mà bình tĩnh nói: "Nhân loại, nếu như bây giờ ngươi có thể ly khai thì ta sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra. Mục tiêu của ta chỉ là thất long vương, mau gọi bọn họ ra đây". Hành động lần này hắn cũng không nắm chắc nên tuyệt không muốn có gì phát sinh nữa.

Niệm Băng lãnh đạm cười khinh thường nói: "Bằng vào đám tiểu nhân vật các ngươi mà cũng muốn tìm thất long vương sao? Một mình ta cũng đủ đối phó các ngươi rồi. Không sai, ma pháp trận bên ngoài chính là do ta bố trí, nhưng đó chỉ là khai vị thôi".

Tà Nguyệt không hề đổi sắc nhìn Niệm Băng nói: "Nếu đã như vậy thì đừng trách ta không khách khí".

Dứt lời hắn liền phất tay lên, sau lưng tức thì bay ra hai đạo hắc ảnh nhanh như thiểm điện bay tới Niệm Băng.

Nếu như Niệm Băng không trải qua ba tháng huấn luyện cùng Thổ long vương thì hắn tuyệt đối không thể tránh được sự công kích nhanh như thế này. Nhưng hiện tại không giống khi xưa, tốc độ của đối phương dù có nhanh hơn thì hắn cũng có thể thông qua thiên nhãn nhìn thấy. Hai tên này thân hình như cự nhân cao hơn một trượng, thân thể thô kệch phát ra khí tức tà ác mãnh liệt. Bọn họ đều không có tay, làn da xám xịt. Ánh mắt vàng khè không hề có chút sanh mệnh khí tức. Trong quá trình bay tới, khí tức màu xám chết chóc cũng ngưng tụ thành hai thanh trường đao chia làm hai bên chém tới Niệm Băng.

Niệm Băng không chút động tĩnh, hắn muốn cho cả đám người đối phương phải có cảm giác khó dò. Khi đám người của Tà Nguyệt xuất hiện thì Niệm Băng đã sớm niệm chú ngữ. Mắt hắn nhìn hai thân ảnh còn cách thân mình năm trượng, đột nhiên thất sắc quang mang bỗng nhiên sáng rực. Bảy thanh thần đao dưới đất cùng biến mất, bảy bóng ảnh mơ hồ giao nhau. Còn có gì có thể nhanh hơn tốc độ của năng lượng chứ? Toàn hệ ảnh chi khôi lỗi một lần nữa xuất hiện.


Thân hình hai tên Minh ma đang tiến lên chợt ngưng lại, chỉ trong chớp mắt thân thể bọn chúng đã vỡ nát. Một cơn gió thổi qua khiến cho cả đám thịt đó hóa thành khí xám bay mất.

Tà Nguyệt cau mày suy nghĩ. Quả thật từ bên ngoài hắn không thể nhìn ra Niêm Băng thâm sâu như thế nào. Đặc biệt bảy thanh đao bên người Niệm Băng khiến hắn rất nghi hoặc, mỗi thanh đao đều tỏa ra một khí tức cường đại. Hai tên Minh ma mặc dù không quá mạnh nhưng thân thể bọn chúng đủ cứng rắn. Trong nháy mắt giết hai tên Minh ma mà hắn nhìn không ra Niệm Băng xuất thủ như thế nào. Niệm Băng lúc này đã sớm được vị Tà chủ này coi trọng.

Nhân loại trẻ tuổi trước mặt hiển nhiên là biết Minh Vu. Hắn có thể trấn thủ ở đây rõ ràng biết bên mình cường đại như thế nào nhưng lại không hề có chút gì muốn thối lui rõ ràng không hề e sợ bọn họ hoặc giả có gì đó để ỷ lại. Thất long vương một tên cũng không xuất hiện. Không lẽ đây là một cái bẫy? Tà Nguyệt có chút do dự, dù sao đối với lần hành động này, hắn cũng không có tuyệt đối nắm chắc.

Niệm Băng thấy đối phương bất động càng mừng rỡ chờ đợi. Cái hắn cần nhất chính là kéo dài thời gian. Bảy ảnh khôi lỗi ẩn mình sau lưng hắn. Do bảy khôi lỗi này có thể tự mình hấp thu tiên thiên chi khí nên không hề làm tổn hại gì đến năng lượng của Niệm Băng. Tát Phân dù hận Niệm Băng tới cùng cực nhưng hắn đối với Thánh Diệu đao lại rất cố kị, nhất thời không dám ra ứng chiến, chỉ biết đưa mắt lạnh lùng nhìn bộ dạng khinh thường của niệm Băng.

"Tà chủ, để cho ta". Thanh âm quyến rũ của Ti Na vang lên, thân hình nhẹ nhàng bay ra đứng cách Niệm Băng không xa. Nàng nhìn Niệm Băng từ trên xuống dưới cười nói: "Tiểu tử, ngươi thật anh tuấn, chỉ là không biết mùi vị tiên huyết như thế nào?". Ánh mắt lộ ra quang mang tà dị, mục quang lấp lóe nhìn chằm chằm Niệm Băng.

Niệm Băng nhìn thấy ánh mắt nàng ta tức thì đầu óc choáng váng, trong lòng thầm kêu không ổn vội nhắm chặt mắt lại không dám nhìn thẳng vào Ti Na. Mấy ngày nay mặc dù Niệm Băng cũng có chút kiến giải về hắc ám ma pháp nhưng cùng Ti Na là chân chánh cường giả của hắc ám thế giới thì còn kém rất xa. Ti Na cười một tiếng, thân hình tiến tới trước, tà quang trong ánh mắt càng sáng rực. Đúng lúc nàng chuẩn bị công kích Niệm Băng thì đột nhiên bạch sắc quang mang trên trán Niệm Băng bùng phát tản mát ra vô số đạo bạch sắc quang mang. Thân thể Ti Na đang bay tới trước bị bắn ngược lại, kêu thảm một tiếng. Dưới sự công kích của bạch sắc quang mang khiến cho Ti Na vô pháp thông qua đôi mắt để phóng ra khí tức tà ác nữa

Niệm Băng lần nữa mở mắt ra. Bằng vào nhiên nhãn hắn đã sớm nhìn ra Ti Na, lãnh đạm nói: "Thì ra là một con biển bức (dơi). Tà quang của ngươi đối với ta không có hiệu quả đâu, nếu chỉ có như vậy thì thôi đi".

Tà Nguyệt kinh dị nói: "Đã mở thiên nhãn huyệt, chẳng trách...Thì ra là cao thủ đã khai mở được thiên nhãn huyệt. Nhân loại, ngươi chính là từ thần chi đại lục tới đúng không?".

Trong lòng Niệm Băng thoáng động, không thừa nhận mà cũng không phủ nhận, nét mặt vẫn giữ nguyên vẻ cao thâm khó đoán, hắn mỉm cười bình tĩnh đứng nhìn địch nhân.

Nét yêu mị trong ánh mắt Ti Na hoàn toàn biến mất. Khí tức tà ác băng lãnh khiến ánh sáng xung quanh như ảm đạm đi nhiều. Cặp mắt yêu dị của nàng ta lúc này từ từ hóa thành màu kim sắc. Một tiếng "bá" vang lên, đôi cánh huyết hồng sắc mở ra. Một áp lực cực lớn từ từ trỗi lên tựa như bên cạnh Ti Na lúc này xuất hiện một cái miệng hố thật lớn, bất kỳ lúc nào cũng có thể thôn phệ lấy Niệm Băng.

Niệm Băng trong lòng kinh hãi. Thông qua thiên nhãn huyệt hắn đã sớm cảm nhận được sự cường đại của Ti Na. Chỉ là hiện tại hắn không thể thối lui mà chỉ có thể tĩnh lặng đứng nhìn Ti Na, trong lòng thầm tính toán cách đối phó.


Song thủ của Ti Na tạo thành một đồ án kỳ dị trước ngực, đồng thời thanh âm quái dị không ngừng khẽ ngâm xướng cái gì đó. Chỉ thấy từng tia từng tia hắc sắc khí tức không ngừng ngưng tụ lại trước mặt Ti Na.

Niệm Băng biết mình không thể đợi được nữa. Nếu như để đối phương ngưng tụ năng lượng xong, một khi năng lượng đạt tới cảnh giới cấm chú thì coi như mình cũng chẳng còn cơ hội nào nữa. Ý niệm thoáng động, quang ảnh khôi lỗi bay ra, thần thánh chi quang trên Thánh Diệu đao đại phóng mang theo khí tức ấm áp lao thẳng tới Ti Na, một đao nhẹ nhàng hướng tới song thủ ngay trước ngực nàng ta. Thần thánh khí tức gặp phải tà khí tức thì bạch sắc quang mang càng trở nên thánh khiết rực rỡ. Niệm Băng như nhìn ra sư úy kị của tà khí trông không trung, Thánh Diệu đao trong tay quang ảnh khôi lỗi liên tục phát ra từng luồng bạch quang mạnh mẽ tiến tới trước người Ti Na.

Ti Na lạnh lùng nhìn quang ảnh khôi lỗi. Nàng không hề tránh né, mười ngón tay chợt dài ra nửa xích. Hửu thủ khẽ vung lên, từng đoàn hắc ám năng lượng không ngừng tuôn ra tiếp lấy đao quang phát ra từ Thánh Diệu đao. Không gian liên tục chấn động, cả người quang ảnh khôi lỗi bị đẩy bắn về phía sau. Thánh Diệu đao mặc dù là khắc tinh của tà ác nhưng dù sao thực lực của Niệm Băng vẫn còn kém rất xa nàng.

Ti Na cười nhẹ một tiếng. Đôi cánh hồng phía sau mở ra, thân hình linh hoạt di chuyển trong nháy mắt đã tới trước người Niệm Băng. Mỗi lần thân hình nàng biến hóa là tà ác khí tức quanh người lại mạnh lên vài phần. Thực lực của Hấp huyết quỷ nữ vương sao lại có thể thấp chứ? Bảy đạo quang ảnh lóe lên, toàn ảnh chi khôi lỗi cùng phát động. Bảy thanh thần đao cùng phát ra các hệ quang mang ngưng tụ, quang ảnh giao nhau tức thi vây lấy Ti Na lại. Ưu thế lớn nhất của ảnh khôi lỗi chính là tốc độ nhưng lúc này Niệm Băng phát hiện ra tốc độ của nữ Hấp huyết quỷ trước mặt tựa hồ như không kém hơn so với ảnh khôi lỗi bao nhiêu, đặc biệt là khi ảnh khôi lỗi công kích thì nàng ta như đã biết trước nhẹ nhàng tránh thoát. Thân hình nàng mềm mại không ngừng uốn lượn giống như một làn sương mù xuyên thẳng qua vòng vây của bảy ảnh khôi lỗi. Hắc sắc khí lưu hết lần này tới lần khác đem bảy ảnh khôi lỗi chấn bay ra ngoài, tránh đương đầu trực diện với bay thanh thần đao, từ từ tiến lại gần Niệm Băng.

Niệm Băng vẫn đứng yên không chút động tĩnh, đưa mắt nhìn cự ly giữa mình cùng Ti Na đang càng lúc càng gần. Hắn cảm nhận được khí tức tà ác càng lúc càng mãnh liệt, trong lòng cười khổ " Gia Lạp Mạn Địch Tư, các ngươi hãy mau mau một chút".

Ti Na khi mới bắt đầu ra tay động thủ với Niệm Băng thì trong lòng còn có chút do dự. Dù sao thì biểu hiện thực lực của Niệm Băng cũng quá cao thâm khiến cho nàng không thể dò được. Nhưng lúc này khi nàng không ngừng kích lui được quang ảnh khôi lỗi thì trong lòng cảm thấy nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Thứ đối phó hữu hiệu nhất với hắc ám là quang minh thánh đao lại không thể phát huy được lực lượng bức lui mình. Xem ra nhân loại trước mắt không hề đáng sợ, hắn chỉ là dựa vào bảy thanh đao kia mà thôi.

Tốc độ của bảy ảnh khôi lỗi đúng là gây ra không ít phiền toái cho Ti Na. Dù sao ma pháp này là do chính Niệm Băng nghiên cứu sáng tạo ra, ngay cả Thổ long vương có lực phòng ngự siêu cường khi xưa cũng phải chịu khổ không ít với nó. Nhưng với tốc độ của Ti Na, cộng thêm khả năng trời phú của biển bức thì kỹ xảo tránh né của nàng ta so với Thổ long vương Bàn Tử còn cao hơn nhiều. Cũng chỉ vì phải bảo lưu thực lực để đối phó với thất long vương mà Ti Na không hề dụng tới khả năng mạnh nhất của mình mà chỉ dựa vào thân thể mạnh mẽ cùa Hấp huyết quỷ nữ vương, cộng thêm tốc độ để tiếp cận Niệm Băng. Trong lòng nàng ta nghĩ chỉ cần như vậy là cũng đủ để có thể đem Niệm Băng hủy diệt …

Toàn bộ hệ chi khôi lỗi dưới sự bức bách của Ti Na dần bị đánh lui về sau. Cự ly với Niệm Băng càng lúc càng gần. Năng lượng của khôi lỗi ngưng tụ không kịp với tốc độ thi triển nên dần yếu đi. Niệm Băng vẫn không lo lắng, không hề có chút động tĩnh. Hắn chính là đang đợi lấy thời cơ tốt nhất để đem tới một sự kinh ngạc cho đối phương. Nếu cơ hội duy nhất này không thể đánh đối phương bị thương nặng, thì bản thân hắn cũng chẳng còn cơ hội nào nữa.

Cuối cùng Ti Na cũng chỉ còn cách trước người Niệm Băng khoảng ba trượng. Tà ác khí tức mãnh liệt không ngừng tràn tới về hướng Niệm Băng. Tà lực cường đại khiến cho cả người Niệm Băng cảm thấy lạnh lẽo. Nhưng hắn lúc này không còn là một ma pháp sư phổ thông nữa. Thân thể hắn sau khi cải tạo, cộng thêm bản thân sở hữu hắc ám năng lượng khiến cho những đợt công kích này chưa đủ tạo thành uy hiếp với hắn.

Ba trượng mau chóng biến thành hai trượng, rồi từ hai trượng trở thành một trượng. Dưới sự áp bức của tà ác khí tức, Niệm Băng sớm phải phong bế ngoại hô hấp, hoàn toàn chỉ dựa vào tiên thiên chi khí để chống đỡ.

Thân hình của Ti Na lóe lên bảy lần, hắc ám ma lực đột nhiên bùng phát đem bảy ảnh khôi lỗi đồng thời bị đánh lui về sau. Thân hình nàng ta như một đạo quang tuyến lóe lên, hữu thủ mang theo móng tay dài đánh thẳng tới mặt Niệm Băng. Đúng lúc này, một vòng thất sắc quang mang lấy Niệm Băng làm trung tâm trong nháy mắt phát ra. Thân thể nhẹ nhàng của Ti Na tức thì bị trầm xuống. Nàng kinh hãi phát hiện hắc ám năng lượng của mình bỗng nhiên nhanh chóng suy yếu đi, thân thể như bị đóng lại như đang bị một lớp năng lượng phong tỏa. Đúng lúc này thì bảy ảnh khôi lỗi cùng lúc quay lại, bảy ảnh khôi lỗi dưới sự tăng cường của thiên nhãn lĩnh vực mau chóng đạt tới trạng thái tốt nhất. Bảy thanh ma pháp đao tràn đầy năng lượng, tốc độ tăng lên gấp đôi. Còn Ti Na thì do kinh hãi, tốc độ giảm đi rất nhiều. Đây chính là sát chiêu mà Niệm Băng dành cho nàng ta.

Nhưng Ti Na dù sao cũng là tà ác sinh vật sống trên cả ngàn năm, kinh nghiệm ở phương diện thực chiến rất phong phú. Ngay lúc nguy hiểm nàng ta không còn giữ thực lực, hắc ám tà lực trong cơ thể bạo phát, hai cánh hồng sắc như muốn xuất huyết. Một lớp hồng sắc như huyết vụ phun ra, năng lượng mạnh mẽ mau chóng tách tiên thiên lĩnh vực đang vây khốn Ti Na ra bên ngoài. Nguồn truyện: Truyện FULL

Huyết khí này cực kỳ bá đạo. Nó không chỉ làm giảm đi một nửa tác dụng của thiên nhãn lĩnh vực mà còn tạo thành một lớp bảo vệ cứng rắn ngăn lấy sự công kích của khôi lỗi. Nhưng nó chỉ có thể ngăn được sự tấn công của sáu ảnh khôi lỗi, còn hắc ảnh khôi lỗi hầu như không thấy sự tồn tại của huyết khí, một đao như thiểm điện mạnh mẽ chém lên đôi cánh đang bảo vệ thân thể của Ti Na.

"A" …Một tiếng kêu thảm thiết từ trong hắc ám khí tức truyền ra, thân thể của Ti Na như bị rút hết nước, cả thân hình to lớn của Hấp huyết quỷ vương trong phút chốc co lại. Tròng mắt nguyên bổn màu vàng kim tức thì trở lại bình thường, khuôn mặt mỹ lệ lúc này méo mó đến khủng khiếp. Nàng ta không biết xảy ra chuyện gì nhưng hắc ám năng lượng tu luyện hơn cả ngàn năm bỗng nhiên không ngừng bị hấp thu. Nhát đao cuối cùng giống như một cái động không đáy không ngừng thôn phệ lấy thân thể nàng ta.