Mục quang của Hoa Thiên đại đế dừng ở trên người Niệm Băng, Y Nặc bên cạnh giật mình còn chưa khép miệng lại. Trong mắt Y Nặc, Niệm Băng một người tuổi trẻ ôn hòa, không nóng nảy, nhưng mà mọi chuyện phát sinh trước mắt lại rất chân thực. Hoa Thiên đại đế mặc dù kinh ngạc, nhưng trong mắt lại có vài phần tán thưởng. Năm đó, lúc lão cùng với Dung thân vương, Tô Vịêt gây dựng sự nghiệp, cũng đã giết người vô số, đúng là bằng thiết huyết thủ đoạn (thủ đoạn sắt máu) mới có được Hoa Dung đế quốc. Người tuổi trẻ này bằng tuổi lão lúc đó, có thể hướng địch nhân hạ sát thủ mà sắc mặt không đổi, ắt hẳn cũng không phải là nhân vật đơn giản, Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội khi nào đã trở nên mạnh mẽ như vậy?
Sau khi biến cố xảy ra, trận đấu vẫn tiếp tục tiến hành. Vết máu trên đài tạm thời không thể rửa sạch. Sau khi hai thi thể đựơc khiêng đi xuống, Dung Phi tuyên bố trận đấu thứ ba bắt đầu.
Niệm Băng hướng Dung Băng truyền ra một ánh mắt khích lệ, Dung Băng trên mặt tăng thêm vài phần lãnh quang. Ngay sau khi hắn bước lên đài, toàn bộ chiến ý mãnh liệt đã bao trùm toàn thân. Trong những người ở đây, chỉ có hắn hiểu được toàn bộ mục đích giết người của Niệm Băng, đó không phải vì giảm bớt địch nhân, quan trọng hơn chính là vì chính bản thân mình (Dung Băng). Thủy hệ ma pháp sư Luân Không đứng đầu Kỳ Lỗ đế quốc vòng sơ loại, tiếp tục dễ dàng vượt qua vòng 1 để chiếm lấy vị trí số 1 của tổ 1. Chính mình sẽ phải đối mặt với tên số 5 của tổ 1 vào ngày mai. Niệm Băng sợ là sau khi mình cùng Thiên Huyễn Băng Vân giao thủ còn chưa khôi phục lại được, nên mới dụ tên thủy hệ ma pháp sư kia lên đài, và đánh chết hắn. Như vậy, mình có thể có nhiều thời gian nghỉ ngơi, trận đấu hôm nay hoàn toàn không để lại nỗi lo phía sau. Đối với hành động của huynh đệ Niệm Băng, Dung Băng muôn phần cảm kích.
Thiên Huyễn Băng Vân chậm rãi bước trên đài thi đấu, cho dù là lúc Niệm Băng giết người, thần sắc của nàng cũng không có một tia biến hóa.
"Hoa Dung đế quốc hỏa hệ ma pháp sư Dung Băng". Dung Băng cố ý cường điệu tên của chính mình, mục tiêu của hắn hôm nay là tòa băng sơn trứơc mặt này.
"Băng Thần tháp Băng Tuyết tế tự Băng Vân".Thanh âm dễ nghe của Thiên Băng Vân cùng ngữ khí băng lãnh là đặc điểm đầu tiên của nàng.
Dung Phi nhìn thật sâu Dung Băng một cái, sau khi hướng hắn phát ra một ánh mắt khích lệ, lập tức tuyên bố trận đấu bắt đầu.
Đây là trận đấu thứ ba của ngày hôm nay, có thể dự đoán đây là trận đấu quyết liệt nhất. Ánh mắt Niệm Băng trở nên nóng bỏng dị thường, hắn chờ đợi trận chiến của huynh trưởng và Băng Tuyết nữ thần tế tự truyền nhân.
Hỏa vân tráo lại một lần nữa xuất hiện, Dung Phi bay ngược sang một bên, tuyên bố trận đấu bắt đầu.
Không giống hai trận đấu trước khi bắt đầu liền xuất hiện công kích, Dung Băng và Băng Vân đều không có di chuyển, bởi vì bọn họ đều không nghĩ sẽ cho đối phương cơ hội. Hồng sắc hỏa diễm quay xung quanh thân thể Dung Băng đằng không mà lên, còn xung quanh thân thể Băng Vân thì tràn ngập hào quang màu lam. Hồng, lam hai màu chiếm cứ một nửa đấu trường. Mặc dù hai người còn chưa có chính thức công kích, nhưng băng hỏa hai loại ma pháp nguyên tố trong không khí đã bắt đầu hướng đối phương đổ đến, mùi sát khí nồng đậm trong bốn ánh mắt lạnh như băng lan tràn đi.
Dung Băng di chuyển trước, tay phải vừa duỗi, Hồng san hô ma pháp trượng đã xuất hiện trong tay, vây quanh trên ma pháp trượng là chín khối hỏa hồng sắc bảo thạch. Hắn nhẹ nhàng huy động, hỏa nguyên tố chung quanh thân thể nhất thời trở nên mạnh mẽ. Mặc dù đó không phải một thanh thần cấp pháp trượng, nhưng uy lực của nó tuyệt đối không nhỏ.
Tình thế trên lôi đài đột nhiên đã xảy ra bíên hóa. Hai người một lam, một hồng ngăn cách rõ ràng đồng thời biến thành màu lam; đó không phải là do công kích của Băng Vân bao trùm năng lượng Dung Băng, mà là ngọn lửa xung quang thân thể Dung Băng vốn màu đỏ đã biến thành màu lam, chỉ một điểm này cũng đã tượng trưng cho thực lực Ma đạo sĩ của hắn.
Áp lực cực lớn không ngừng hướng Băng Vân tràn tới, băng chi khí tức mà nàng phát ra dưới áp bức dần dần bị co lại. Nhưng mà Băng Vân lại không di chuyển, phảng phất dường như hết thảy mọi chuyện đều cùng nàng không có quan hệ.
Uy lực của lam sắc hỏa diễm đó Niệm Băng đã lĩnh giáo qua, hơn nữa bây giờ hắn cũng có thể thi triển. Hỏa hệ ma pháp theo trình tự ma pháp có thể thi triển để nhận xét. Lấy màu sắc ngọn lửa chia làm tam đẳng, phổ thông nhất hiển nhiên là hồng sắc hỏa diễm, khi xuyên thấu lực của pháp sư đạt tới hỏa diễm, thì tượng trưng cho hắn đã tiến vào cảnh giới Ma đạo sĩ. Thứ nhì là lam sắc hỏa diễm gọi là chân hỏa, nhiệt độ hơn hồng sắc hỏa diễm ít nhất là ba lần. Cường hãn nhất chính là tử sắc hỏa diễm, cũng gọi là thiên hỏa.
Lần trước cùng Dung thân vương chiến đấu, Niệm Băng dốc toàn lực cũng vô pháp đối kháng hỏa diễm sư tử của Dung Thân Vương dùng thiên hỏa ngưng kết. Thiên hỏa tiêu hao ma pháp lực rất lớn, một hỏa hệ Ma đạo sư đem toàn lực cũng chỉ có thể phát ra một kích trong nháy mắt mà thôi. Hễ là dùng thiên hỏa công kích, đều có thể đạt tới cấm chú cấp bậc thập nhất giai.
Dung Băng tiến lên trước một bước, chậm rãi giơ Hồng San Hô pháp trượng trong tay lên, lam sắc hỏa diễm nhất thời thiêu đốt càng thêm kịch liệt; lấy nhiều hỏa nguyên tố như vậy làm cơ sở, bất luận sử dụng hỏa hệ ma pháp gì, về thời gian chú ngữ đều tiết kiệm được rất nhiều.
Lúc này trong những người đang xem cuộc chiến, người khẩn trương nhất chính là Chúc Y Nặc. Đôi tay nhỏ bé của nàng sớm đã nắm chặt y phục, thân thể mềm mại khẩn trương run nhè nhẹ, chỉ sợ ngừơi yêu của mình bị tổn thương.
Băng Vân rút cuộc đã di chuyển, bả vai của nàng có chút nhoáng lên, băng nguyên tố vốn bị áp chế chợt phản phệ, đưa công kích của Dung Băng hướng vào lam sắc hỏa diễm ở giữa áp chế lại. Dung Băng chỉ cảm thấy hoa mắt, ở trước mặt hắn bổng xuất hiện chín Băng Vân. Đó không phải là không gian hệ ma pháp, mà là chín khối băng điêu (pho tượng băng) do băng ngưng kết thành. Không cần nói cũng biết Băng Vân tất nhiên là ở một trong những khối băng điêu đó. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
Âm thanh ngâm xướng lạnh như băng chậm rãi vang lên, công kích của Băng Vân đã sắp triển khai. Có thể trong nháy mắt ngưng kết ra chín pho tượng băng, ngay cả Niệm Băng dưới đài am hiểu băng hệ ma pháp cũng tự nhận không thể làm được như thế mà không để lại dấu vết, hắn tìm cũng không ra vị trí của Băng Vân.
Dung Băng biết không thể đợi nữa, hắn khẽ ngâm: "Hỏa Diễm chi thần vĩ đại! Xin cho phép ta mượn hữu thủ của ngài, khiến cho hỏa diễm hàng lâm nhân gian, đánh bại hết thảy lực lượng tà ác, để cho hỏa diễm chiếu khắp mặt đất, huỷ diệt hết thảy chướng ngại ngăn cản phía trước – Hỏa Thần đích hữu thủ". Lam sắc hỏa diễm không để ý tới sự áp bức của băng nguyên tố, trong nháy mắt hướng trước người Dung Băng ngưng kết.
Niệm Băng trong lòng kinh ngạc, hắn đối với thực lực của ca ca lại có thêm nhận biết mới. Hắn không ngờ Dung Băng lại dùng được ma pháp này, hắn cùng Dung Băng thừơng xuyên sử dụng Hỏa Thần tả thủ bất đồng; còn Hỏa Thần đích hữu thủ này là cửu giai ma pháp, chỉ có tiếp cận Ma đạo sư cảnh giới mới có thể sử dụng. Niệm Băng tự vấn bản thân không thể làm đựơc điều này, cường độ hỏa hệ ma pháp của ca ca quả thật còn cao hơn chính mình!
Nhưng không đúng! Niệm Băng phát hiện ra một vấn đề, thân thể Dung Băng có vẻ rất ổn định, cũng không có tình huống tiêu hao quá nhiều ma pháp lực xuất hiện, nhưng mà chín khối hồng sắc bảo thạch khảm trên chuôi ma pháp kia lại tản ra hào quang quỉ dị. Đúng là do tác dụng của cây ma pháp trượng này khiến cho ca ca có thể thuận lợi sử dụng Hỏa Thần đích hữu thủ.
Đã như vậy thì thanh Hỏa Diễm chi thần địa bào hao của mình có thể làm đựơc chuyện giống vậy hay không? Có thể! nhất định là có thể, Hỏa Diễm chi thạch là đỉnh cấp thần thạch cơ mà!
Linh quang trong đầu thoáng hiện. Niệm Băng đột nhiên phát hiện rằng mình luôn mang theo bảo khố ở bên cạnh mà không biết khai thác hết. Nếu có thể hoàn toàn phát huy uy lực từ những bảo bối ma pháp này, thì thực lực của mình đúng là đạt tới loại trình độ đó, ít nhất cũng có thể đạt tới đỉnh điểm của Ma đạo sĩ.
Hỏa Thần đích hữu thủ đã xuất hiện, cùng Hỏa Thần địa tả thủ so sánh, hiển nhiên hữu thủ phải mạnh hơn nhiều. Hỏa diễm màu lam ngưng kết thành một hữu thủ cực đại, hào quang trên lam sắc thu liễm, một khối lam sắc trải rộng trên cánh tay phải khổng lồ. Dung Băng đưa pháp trượng chỉ về trước, Hỏa Thần đích hữu thủ chợt lao ra, tại không trung vẽ nên một đường vòng cung.
Hào quang Hỏa Thần hữu thủ đánh ra như thế nhưng lại giống như Băng hệ ma pháp. Sau một khắc, chín pho tượng kia bổng biến mất không hề báo trước, cả vết nước cũng không lưu lại, tựa hồ như bị khí tức nóng rực kia khí hóa hoàn toàn.
Dung Băng không bởi vì một lần ra tay tiêu dịêt được băng điêu đối phương mà hưng phấn, bởi vì hắn phát hiện ra mình đã đột ngột mất dấu thân ảnh của Băng Vân. Xung quanh hòan toàn biến thành thế giới băng, vây hỏa vân ở bên trong. Giống như ở trong một cái lồng băng có diện tích rất lớn, nhìn qua cũng không rắn chắc; vị trí ở chính giữa không có băng xuất hiện, chừa cho hắn một chỗ đủ đứng thẳng. Dung Phi kinh ngạc nhìn khối băng cứng rắn không ngừng ngưng kết, lông mày nhíu lại, không biết hắn đang tự hỏi cái gì?
Dung Băng trong lòng đã có chút loạn, Hỏa Thần hữu thủ thu về trước người, nhanh chóng hướng chung quanh ầm ầm xuất năm quyền, nhất thời đem bức tường băng xung quang mình phá ra năm lỗ thủng thật lớn. Nhưng mà hắn cũng như trước, tìm không thấy thân ảnh Băng Vân. Một khối băng quái dị đang không ngừng ngưng kết, có một số băng cứng giống như tấm gương phản xạ hình dáng của chính Dung Băng. Khí tức hàn lãnh không ngừng hướng vào phía trong áp bức. Mặc dù có Hỏa Thần hữu thủ hộ thể, nhưng Dung Băng có thể cảm giác được ma pháp lực của mình đang tiêu hao rất nhanh.
Dung Băng không dám coi thường vọng động, tinh thần lực hướng lồng băng chung quanh tìm kiếm thân ảnh Băng Vân. Hắn biết ma pháp của Băng Vân duy trì tuyệt sẽ không cho mình thỏai mái; một khi khóa chặt vị trí của hắn, nàng sẽ dùng thế lôi đình nhất kích không cho hắn có cơ hội ngăn cản. Cho nên hắn đang tìm cơ hội, dù chỉ là một khắc cuối cùng tìm thấy thân ảnh Băng Vân, hắn tin tưởng cũng sẽ chiến thắng. Lúc này, hắn nhớ tới lời của Dung Thân Vương nói qua, dứơi tình huống ma pháp lực so sánh không sai biệt lắm, kỹ xảo và ma pháp khống chế lực là nhân tố quyết định chiến thắng của ma pháp sư.
Tinh thần lực của Dung Băng tiếp xúc với lồng băng, hắn cảm nhận được chỉ có khí tức lạnh lẽo. Hàn khí kích thích tới tinh thần lực khiến cho đầu óc hắn mê muội. Duy trì một cái cửu giai ma pháp như thế này, cho dù có thượng phẩm ma pháp trượng trợ giúp cũng là chuyện cực kỳ gắng sức, thời gian có thể kiên trì ma pháp này không thể kéo dài được lâu.
Ngay lúc này dị biến đột nhiên xảy ra, cái lồng băng xung quanh Dung Băng đột nhiên xoay tròn, khi bắt đầu xoay rất chậm, nhưng tốc độ xoay tròn lại đang không ngừng gia tăng. Băng vụ từ trong băng tráo nổi lên, các loại huyễn tượng (ảo ảnh) trên mặt băng nhẵn bóng và trong băng vụ không ngừng sinh ra.
Công kích mà Dung Băng chờ đợi thủy chung vẫn còn chưa đến, hàn khí chung quanh càng ngày càng tăng. Hắn tim đập dồn, thầm than một tiếng "Niệm Băng, xem ra muốn thắng được ả chỉ có thể dựa vào ngươi, ngưoi cần phải thấy rõ điều này". Nghĩ tới đây, ma pháp trượng trong tay Dung Băng đột nhiên giơ lên cao, hét lớn một tiếng, Hỏa Thần đích hữu thủ phóng lên cao.
Niệm Băng ở dưới lôi đài cũng không thể nhìn thấy đựơc thân ảnh của Băng Vân, băng tráo thật lớn kia đã ngăn cách tầm mắt của mọi người. Hắn muốn dùng tinh thần lực thâm nhập vào, nhưng mà tinh thần lực của hắn không thể xuyên qua băng tráo bên ngoài. Dung Băng ngoại trừ công kích băng tráo vừa hình thành ra, cũng không có cách nào khác. Nhìn cái lồng băng thật lớn kia xoay tròn nhanh, Niệm Băng không khỏi trong lòng có chút khẩn trương, Băng Vân này không hổ có danh xưng là Thiên Huyễn, nàng thừa dịp khi Dung Băng ngưng kết Hỏa Thần đích hữu thủ, đã sử dụng ma pháp khống chế cả đài thi đấu.
Đang lúc Niệm Băng không biết Dung Băng có thể thành công đánh bại Băng Vân hay không, thì lam quang trong cái lồng băng khổng lồ đột nhiên tăng mạnh, rồi bất thình lình một tiếng nổ dị thường mãnh liệt vang lên ; hỏa vân hãm nhập vào trong băng tráo, băng tráo xoay tròn chung quanh đã hoàn toàn bị nổ tan nát. Niệm Băng trong lòng giật mình, hắn biết là Dung Băng đã dẫn bạo Hỏa Thần hữu thủ, lực nổ mạnh mẽ như thế thì thân Dung Băng ở trong băng tráo có thể chịu đựng được sao? Niệm Băng vô ý thức, hướng phía đài thi đấu bước tới từng bước.
Băng vụ và hỏa vân va chạm rồi từ từ mất đi, thân hình Dung Băng xuất hiện ở bên trong. Sắc mặt hắn tái nhợt, xung quang thân thể loang loáng một tầng hồng sắc hỏa diễm, trước ngực xuất hiện một cái vòng cổ, hồng sắc bảo thạch trên vòng cổ trở nên ảm đạm. Hắn dựa vào Hồng San Hô trượng mới miễn cưỡng chống cơ thể không bị ngã xuống.
Băng Vân đang đứng ở chỗ cách không xa Dung Băng, so với lúc bắt đầu thi đấu thì nàng cũng không có biến đổi nhiều, chỉ là trước ngực không ngừng phập phồng, hiển nhiên đã tiêu hao không ít ma pháp lực. Trên tay nàng cầm một thanh ma pháp trựơng dài chừng một thước, cả thanh pháp trượng tựa hồ là do băng ngưng kết mà thành, tỏa ra băng vụ nhàn nhạt.
Dung Băng khó khăn nói: "Hảo, không hổ là Thiên Huyễn Băng Vân, về ma pháp biến hóa ta không bằng ngươi. Có thể nói cho ta biết ngươi vừa rồi thi triển ma pháp có tên gọi là gì không?".
Băng Vân bình tĩnh nói: "Ngươi là một đối thủ đáng được tôn trọng, ta vừa rồi thi triển chính là Thiên Huyễn Lĩnh Vực mà sư phụ đặc biệt vì ta mà sáng tạo ra; trong ma pháp này, ta không cần xuất hiện. Mặc dù ngươi rất mạnh, nhưng mà ngươi dùng đại ma pháp quá sớm, mới để cho ta có cơ hội thi triển Thiên Huyễn Lĩnh Vực. Ở trong thế giới của băng, ngươi là một hỏa hệ ma đạo sư làm sao mà giành thắng lợi được? "
"Thiên Huyễn Lĩnh Vực! Hảo, ta nhận thua." Phun ra một ngụm máu tươi, Dung Băng rơi vào hôn mê, nhưng mà hắn vẫn dựa vào Hồng San Hô pháp trượng đứng trên đài, không có ngã xuống.
"Dung Băng!" Y Nặc khẩn trương hô lớn.
Một thân ảnh màu đỏ lóe lên, Dung Cực đi tới chỗ trận đấu rất nhanh, hắn tràn ngập chiến ý nhìn Băng Vân một cái, rồi ôm thân thể Dung Băng rời đài thi đấu.
Niệm Băng dưới đài thở phào một hơi, mặc dù Dung Băng bị hôn mê, nhưng hắn biết đó chỉ là vì Dung Băng tiêu hao ma pháp quá lớn, lại hứng chịu ma pháp lực trùng kích.