Bàn Long

Chương 582: Tứ dư

Phía trên Huyết chiến cốc, một đám người đang đứng, cầm đầu chính là Tộc trưởng, Đại trưởng lão.
"Bọn họ tới làm gì?" Lâm Lôi có chút nghi hoặc.
Lâm Lôi liền phi tới, còn chưa tới kịp hành lễ, Tộc trưởng Cái Tư Lôi Sâm liền nhếch miệng cười nói: "Hoan nghênh trở về, Lâm Lôi!" Bên cạnh Tộc trưởng đó là Đại trưởng lão mặc trường bào màu đen, mang mặt nạ màu bạc.
"Lâm Lôi, làm không sai." Đại trưởng lão cũng mở miệng nói.
"Lâm Lôi, lợi hại a, giết hai thất tinh ác ma, bội phục, bội phục!" đứng cách đó không xa Gia Duy trưởng lão ha ha cười nói.
"Lâm Lôi trưởng lão, vừa ra tay đã rất tốt." Kim phát lão giả Phất Nhĩ Hàn cười vang. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Đối mặt Tộc trưởng cùng một đám trưởng lão tán thưởng, Lâm Lôi có chút mơ hồ: "Phân thân của ta cùng phân thân các đội viên ở lại Huyết chiến cốc chưa báo tin cho Tộc trưởng, Đại trưởng lão mà."
Bởi vì lộ đồ không xa, Lâm Lôi kế hoạch định là trở về rồi mới báo.
Ai ngờ, Tộc trưởng, Đại trưởng lão cũng đã biết rồi.
Sao hắn biết ... loại tin tức làm tộc nhân phấn chấn này tình báo nhân viên của tứ thần thú gia tộc tự nhiên với tốc độ nhanh nhất lập tức truyền trở về.
"Tốt lắm. Mọi người đừng đứng ở đây, đi. Ta đã chuẩn bị xong tiệc ăn mừng rồi." Cái Tư Lôi Sâm cười vang nói rồi nhìn Lâm Lôi "Lâm Lôi, lại đây. Đi theo ta."
Lâm Lôi liền phi tới.
Cái Tư Lôi Sâm vỗ vỗ vai Lâm Lôi, trên mặt tràn đầy tiếu ý: "Làm rất chuẩn."
"Vận khí mà thôi." Lâm Lôi liền nói, nếu trực diện đối chiến hai gã thất tinh ác ma tuyệt đối mạnh hơn hắn, hắn từ đầu tiên đã đột ngột giết chết một người, sau đó dựa vào mọi người hợp lực mới giết chết người còn lại.
"Còn khiêm nhường?" Cái Tư Lôi Sâm cười.
"Ta lần này còn có chút lo lắng cho hắn, không ngờ, nhiệm vụ này hoàn thành còn hoàn mỹ hơn so với ta tưởng tượng." Đại trưởng lão cũng nói.
Lúc này, Cái Tư Lôi Sâm, Đại trưởng lão cùng Lâm Lôi đi song song dẫn một đám trưởng lão, cùng với những người còn lại của tiểu đội thứ mười ba hướng về phía sâu trong của Thiên Tế sơn mạch bay đi. Qua hồi lâu Lâm Lôi bọn họ đi tới một đại điện màu xám.
Không ít thị nữ đang cầm khay đựng thức ăn không ngừng đưa tới trong đại điện.
Đại điện rất rộng, cao chừng mấy chục thước, bên trong đại điện cũng có chín căn cột đá chống đỡ, Tộc trưởng cùng Đại trưởng lão trực tiếp phi tới phía trên đại điện.
Tộc trưởng cùng Đại trưởng lão ở gia tộc là những nhân vật cao nhất còn các trưởng lão đều xếp sau bọn họ.
"Nhập tiệc đi." Tộc trưởng Cái Tư Lôi Sâm phất tay cười nói.
"Lâm Lôi, ngươi ngồi bên trái thủ vị." Cái Tư Lôi Sâm chỉ một vị trí cười nói "Hôm nay khánh công yến hội chính là dành cho ngươi."
"Ta?" Lâm Lôi ngẩn ra.
Trong các trưởng lão người mạnh hơn hắn không ít, hơn nữa kinh nghiệm của hắn cũng thấp nhất.
"Lâm Lôi, nếu Tộc trưởng cho ngươi ngồi thì ngươi cứ ngồi đi!" một vị ngân phát lãnh khốc thanh niên đi tới, trên mặt cũng lộ ra vẻ tươi cười.
"Bố Lỗ trưởng lão." Lâm Lôi cũng gật đầu rồi ngồi xuống.
Mà Bố Lỗ trưởng lão, trực tiếp ngồi ở bên cạnh Lâm Lôi. Hắn ngồi ở vị trí đó không ai dám nói cái gì, dù sao Bố Lỗ trưởng lão là thiên tài trưởng lão trong gia tộc!
Theo đồn đãi, thực lực của Bố Lỗ gần bằng tộc trưởng, Đại trưởng lão đồng thời hơn hẳn các trưởng lão khác, là một trong tam đại Vương Bài của gia tộc!
Hơn nữa khi lão tổ tông Thanh Long còn sống đối với Bố Lỗ cũng cực kỳ sủng nịch, không tiếc tốn hao đại khí lực cường hóa Bố Lỗ, khiến cho thân thể Bố Lỗ cũng phi thường cường.
"Tứ thần thú gia tộc ta cùng bát đại gia tộc đại chiến đã hơn vạn năm khó được đại thắng như thế." Ngồi ở trên đại điện Cái Tư Lôi Sâm than thở. Dưới tình huống bình thường, một khi cho rằng không địch lại, liền sẽ chạy trối chết.
Muốn giết thất tinh ác ma muốn chạy trốn rất khó, nhưng có thể giết hai thất tinh ác ma mà phe mình lại không có tổn thất rất ít khi phát sinh.
"Đại thắng như thế nếu chúng ta mỗi lần đều giết hai thất tinh ác ma của bọn hắn thì bát đại gia tộc bọn họ dù có nhiều cao thủ hơn nữa cũng không chịu được tiêu hao nha thế a." Nhất thời có trưởng lão cười nói.
Cả đại điện nhất thời tràn ngập tiếng cười.
"Lâm Lôi, ngươi làm sao vậy?" Bố Lỗ ngồi ở cạnh Lâm Lôi thấy hắn không cười nên hỏi.
"Không có. Ta chỉ là nghĩ tới Tác Nhĩ Hào Tư trưởng lão, nghĩ tới các trưởng lão đã hy sinh." Lâm Lôi thở dài nói.
Nhất thời trên đại điện không ít trưởng lão trầm mặc.
Hơn một vạn năm qua giết chóc không ngừng. Lúc giết chết thất tinh ác ma của địch quân thì cường giả một phương chính mình cũng không ngừng giảm xuống, lục tinh ác ma càng chết nhiều hơn. Gia tộc không biết bao nhiêu ức năm tích luy nhân tài đang không ngừng tiêu hao.
"Là cái dạng gì vậy?" Đại trưởng lão quát.
Mọi người không khỏi nhìn về phía Đại trưởng lão.
Âm thanh Đại trưởng lão lạnh lùng nói: "Chúng ta là tứ thần thú gia tộc, dù là chết hết cũng không để cho tám tiểu sửu điếm ô uy danh gia tộc! Lúc lão tổ tông còn bát đại gia tộc có dám phản kháng? Bây giờ lão tổ tông đã chết bọn họ mới trả thù. Hừ, loại tiểu sửu đó sao có thể để tứ thần thú gia tộc ta khuất phục?"
"Vì gia tộc, chết cũng có sao?" Bố Lỗ trưởng lão cao ngạo nói.
"Vì gia tộc!"
Lâm Lôi cũng cảm thấy các vị trưởng lão trên đại điện đều cao ngạo. Dù chết cũng không khuất phục.
Thà làm ngọc vỡ còn hơn làm ngói lành!
"Vì gia tộc sao?" Lâm Lôi đáy lòng khẽ nói. Lúc còn nhỏ Lâm Lôi vẫn nghĩ nên vì Ba Lỗ Khắc gia tộc của mình tìm về truyền thừa chi bảo Đồ Lục Đao, đối với Ba Lỗ Khắc gia tộc Lâm Lôi có tình cảm thực sâu.
Hôm nay mặc dù tiến vào Thanh Long nhất tộc, nhìn thấy vô số tộc nhân ẩn chứa Long huyết huyết mạch tự nhiên có tình cảm.
Nhưng hắn còn không cách nào giải thích cái loại cao ngạo này.
Nếu là Lâm Lôi chấp chưởng gia tộc có lẽ hắn đã để tộc nhân đều ở trong Thiên Tế sơn mạch, đợi đến có một ngày, tối thiểu chắc chắn chín phần báo thù, mới đi hòa địch nhân đại chiến.
"Có lẽ, ta không kinh nghiệm những năm tháng quang huy của tứ thần thú gia tộc." Lâm Lôi thầm nghĩ.
Niềm cao ngạo của tứ thần thú gia tộc, đó là vì vô số năm cường đại, vô số năm huy hoàng tạo thành, Vinh quang của gia tộc đã sớm khắc sâu trong lòng mỗi một vị trưởng lão.
"Tốt lắm." Cái Tư Lôi Sâm cười vang "Hôm nay đang ăn mừng sao lại nhắc đến chuyện này. Nâng chén lên, đừng nói chuyện này nữa, mọi người bây giờ hãy hảo hảo ăn mừng một phen, ăn mừng thắng lợi của Lâm Lôi!"
"Đúng, ăn mừng." Tất cả trưởng lão đều giơ chén rượu lên đồng thời nhìn về phía Lâm Lôi.
Lâm Lôi nhịn không được cảm thấy máu sôi trào, cũng nâng chén. Tất cả thành viên tiểu đội thứ mười ba đang ngồi ở bên cạnh đại điện cũng đều nâng chén.
"Cạn!" Cái Tư Lôi Sâm cất cao giọng.
"Cạn!"
Tất cả mọi người trên đại điện đều đáp lại, một ngụm uống cạn rượu trong chén.
Trong yến tiệc mọi người cũng không nhắc lại chuyện xưa nữa. Những năm gần đây chuyện tàn khốc nhiều lắm, cũng nên hảo hảo vui vẻ một phen, nhưng loại vui vẻ này cũng khiến Lâm Lôi cảm nhận được vốn cường thịnh tứ thần thú gia tộc đằng sau đang ẩn hàm thê kinh!
một cái từ xưa gia tộc không lạc thê kinh.
Cho dù không lạc, nhưng là gia tộc vẫn có sự cao ngạo như thế! Cho dù gặp phải tuyệt cảnh cũng sẽ không chút nào thỏa hiệp! Ai muốn thừa dịp gia tộc suy yếu mà công kích, cũng phải trả một giá rất đắt!
Yến tiệc rốt cục kết thúc trong không khí vui vẻ, khi các vị trưởng lão rời đi, Lâm Lôi cùng các đội viên tiểu đội thứ mười ba cũng định rời đi.
"Lâm Lôi, ngươi lưu lại một lúc." Từ đại điện truyền đến thanh âm của Tộc trưởng.
Lâm Lôi không khỏi nghi hoặc nhưng cũng phân phó đội viên: "Các ngươi đều về trước đi."
"Rõ, đội trưởng." Mai Lệ Na và những người khác đều rời đi.
Lâm Lôi lại đi lên đại điện. Những bàn thức ăn trên đại điện đang có thị nữ nhanh chóng thu dọn, Tộc trưởng Cái Tư Lôi Sâm từ trên đại điện đi xuống nói: "Lâm Lôi vào bên trong nói chuyện."
"Rõ, Tộc trưởng."
Lâm Lôi theo Cái Tư Lôi Sâm, đi tới một phòng bên cạnh đại điện.
ăn phòng đó không lớn khi Lâm Lôi đi vào chỉ nghe "chi nha" một tiếng cửa đã tự động đóng lại.
"Ngồi." Trên mặt Cái Tư Lôi Sâm lộ ra vẻ tươi cười.
Lâm Lôi ngồi xuống cũng mở miệng nói: "Không biết tộc trưởng có chuyện gì?"
"Ta cho ngươi làm trưởng lão, lại không nghĩ rằng trong trưởng lão tập hội bọn họ cũng cho ngươi đi Huyết chiến cốc. Đến khi ta biết thì đã không thể cho ngươi trở về rồi." Cái Tư Lôi Sâm thở dài "Ngươi bây giờ mới là trung vị thần, tới Huyết chiến cốc không tốt lắm."
Cái Tư Lôi Sâm rất coi trọng Lâm Lôi, một phương diện vì quan hệ với Thanh Long chan hắn, một phương diện là vì thực lực Lâm Lôi biểu hiện ra.
"Ta cho rằng, muội muội ta sẽ không an bài ngươi làm nhiệm vụ. Ai có thể tưởng nàng cũng an bài nhiệm vụ cho ngươi." Cái Tư Lôi Sâm nói.
"Các trưởng lão đều vì gia tộc phấn chiến, ta có thể nào ngoại lệ?" Lâm Lôi nói.
Đôi mắt Cái Tư Lôi Sâm sáng ngời, cười gật đầu: "Kỳ thực ta cùng muội muội đều nghĩ sai rồi, ta tưởng rằng ... muội muội sẽ không cho ngươi đi chiến đấu, mà muội muội ta lại tưởng rằng ... ta đem chủ thần lực cho ngươi, ngươi có năng lực tự bảo rồi cho nên mới an bài ngươi đi."
"Chủ thần lực?" Lâm Lôi nghi hoặc nói.
"Đúng."
Cái Tư Lôi Sâm gật đầu nói "Bình thường có thể thành trưởng lão cho tứ thần thú gia tộc ta, không bao lâu đều sẽ được ban chủ thần lực. Ban cho chủ thần lực cũng phải có lý do, ít nhất, ngươi phải lập chút công lao, mà lúc đầu ngươi cùng Y Mạn Nữu Nhĩ đó là gây chuyện. Ngươi tuy thành trưởng lão, nhưng ta trong lúc nhất thời cũng ngại ban cho ngươi chủ thần lực."
"Nhưng lúc này, ngươi xem như đã lập công lớn."
Cái Tư Lôi Sâm vừa nói xong trong tay lập tức xuất hiện một giọt nước mưa màu xanh, trong đó ẩn chứa năng lượng đáng sợ.
"Một giọt thủy hệ chủ thần lực, ta hôm nay ban cho ngươi." Cái Tư Lôi Sâm nói xong giọt chủ thần lực liền bay về hướng Lâm Lôi. Nhìn giọt chủ thần lực bay lại, Lâm Lôi cũng thấy mơ hồ.
Ban cho mình chủ thần lực?
Chính mình đã có hai giọt nhưng lúc này Lâm Lôi cũng không có khả năng cự tuyệt.
"Tạ tộc trưởng." Lâm Lôi liền đưa tay đón lấy giọt chủ thần lực.
Cái Tư Lôi Sâm cười gật đầu: "Bây giờ ngươi có giọt chủ thần lực này cho dù gặp phải nguy cơ sinh tử, cũng có thể bảo vệ tính mạng. Thế nhưng Lâm Lôi, chủ thần lực không tới mấu chốt thời khắc không thể lãng phí, nếu sử dụng cũng phải đem địch nhân giết chết."
Lâm Lôi cúi đầu nhìn giọt chủ thần lực này.
Đây là một giọt chủ thần lực, nhưng chủ thần lực thực sự có thể bảo vệ tính mạng sao? Người khác linh hồn công kích cũng có thể phòng sao? Lâm Lôi trong đầu vẫn nhớ kỹ lúc Ma Tư Lý thi triển thiên phú thần thông.
"Tộc trưởng, chủ thần lực này chẳng lẽ cũng có thể phòng ngự linh hồn công kích?" Lâm Lôi liền nói.
Tại Lâm Lôi xem ra, chủ thần lực đối với chủ thần cũng giống như thần lực đối với thần vị, hẳn là cùng linh hồn không quan hệ nhiều lắm.
"Đương nhiên có thể phòng ngự." Cái Tư Lôi Sâm nở nụ cười.
"Phòng như thế nào?" Lâm Lôi nghi hoặc nói "Phòng ngự linh hồn công kích, vật chất lực lượng không thể mà?"
Cái Tư Lôi Sâm càng cười thêm: "Lâm Lôi, có phải ngươi cho rằng chủ thần lực là thần lực tiến giai không?"
"Chẳng lẽ không phải sao?" Lâm Lôi nghi hoặc hỏi.
"Sai." Cái Tư Lôi Sâm lắc đầu "Chủ thần lực rất đặc thù, tỷ như ... nó cũng có thể cường hóa chúng ta thân thể."
Cái Tư Lôi Sâm hít sâu một hơi trầm trọng nói: "Lâm Lôi, cha ta năm đó từng nói với ta, sau khi trở thành chủ thần ... trong cơ thể chỉ có một loại lực lượng - chủ thần lực!"
"Là ý gì?" Lâm Lôi nghi hoặc hỏi "Chủ thần chính mình đương nhiên có chủ thần lực."
"Ý ta là ... chủ thần ngay cả linh hồn lực cũng không có!" Cái Tư Lôi Sâm nói.
"Ân?" Lâm Lôi trừng mắt lên.
Linh hồn là tối căn bản, có linh hồn, tự nhiên có linh hồn lực.
"Chuẩn xác mà nói chủ thần lực chính là linh hồn lực!" Cái Tư Lôi Sâm cười tiếp tục "Chủ thần lực chẳng những có thể tác dụng lên vật chất năng lượng mà còn có thể trở thành linh hồn năng lượng."
"A?" Lâm Lôi chấn động.
"Ngươi có thể kháo nó thi triển vật chất công kích, cũng có thể kháo nó thi triển linh hồn công kích. Tự nhiên cũng có thể kháo nó, ngăn cản linh hồn công kích." Cái Tư Lôi Sâm nói.