Một quý bà nọ rất tự hào về ngôi nhà nguy nga cùng khu vườn tuyệt đẹp của mình. Đối với bà, của cải vật chất là trên hết. Ngược lại, người làm vườn của bà lại rất phóng khoáng. Dù nghèo nhưng ông luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác mỗi khi có điều kiện. Đối với ông, cuộc sống thật tuyệt vời với bao điều tốt đẹp – những bông hoa đua nở trong vườn, những chú chim say sưa hót vào những buổi sớm mai và cả những áng mây trắng bay ngang trời mỗi chiều.
Rồi ngày nọ, qúi bà giàu có kia qua đời. Linh hồn bà bay lên trời và được một vị thần dẫn đến nơi ở dành sẵn cho mình. Bà ta hết sức bất ngờ khi nhìn thấy vị thần dừng lại trước một căn chòi rách nát.
- Tôi nghĩ ngài nhầm rồi. - Người phụ nữ này nói. - Trước đây, tôi sống ở một nơi rất tuyệt vời. Đó là một ngôi nhà xinh đẹp với 16 phòng rất sang trọng. Tôi đã tốn rất nhiều tiền bạc mới xây được đấy.
Bà nhìn sang bên cạnh và thấy một ngôi nhà rất đẹp sắp sửa xây xong. Bà thích chí nói lớn:
- Còn căn nhà này thì sao? Ồ! Tôi thật sự thích sống ở đây đấy.
- Xin lỗi bà, nhưng bà không được ở căn nhà này. Chúng tôi chuẩn bị nó cho người làm vườn của bà khi ông ấy đến đây. - Vị thần đáp.
- Người làm vườn của tôi ư? Nhưng ông ấy đã quen sống trong một chiếc chòi nhỏ xíu rồi. Sao ông không xây một cái như thế này cho tôi?
Vị thần phụ trách nhà ở cho các linh hồn trên trời đáp:
1. Theo bạn, vị thần đã trả lời như thế nào?
2. Ý nghĩa của câu chuyện này là gì?
[72]Trả lời