Hilary chào đời khỏe mạnh như nhiều đứa trẻ khác. Lớn lên, cô bé tỏ ra rất có năng khiếu trong các môn thể thao và khiêu vũ. Khi trưởng thành, Hilary trở thành một giáo viên dạy khiêu vũ. Nhưng đột nhiên một ngày, Hilary mắc phải một căn bệnh lạ. Cô có thể nghe và cảm nhận được mọi thứ nhưng lại không thể đi đứng hay nói năng gì được. Thứ duy nhất Hilary có thể chuyển động được là ngón cái của bàn chân phải và việc duy nhất cô có thể làm là lắng nghe. Hilary sống bằng sự trợ giúp của máy thở và ống thông thức ăn.
Nhưng Hilary không chịu đầu hàng số phận. Trong suốt 10 năm, cô liên tục tập nói và mỉm cười. Trong thời gian đầu, Hilary tập phát âm các chữ cái thật to, nhưng sau đó, các phát minh khoa học đã cứu giúp cô. Được sự trợ giúp của máy móc, cô có thể tự bật tắt các công tắc điện, máy phát thanh và nhất là có thể làm việc với máy đánh chữ. Và từ trái tim Hilary, câu chữ bắt đầu tuôn trào; cô bắt đầu làm thơ và viết báo. Từ đó về sau, Hilary đã không ngừng làm việc và cống hiến cho quyền lợi của những người khuyết tật. Vào năm 1973, nữ hoàng Anh đã viết thư riêng cho Hilary và trao tặng cho cô Huân chương MBE cao quý.
1 Bạn học được gì từ câu chuyện của Hilary?
[55]Trả lời