"Xin chào các bạn. tên tôi là Isha, lại được gặp lại các bạn trong chương trình tin tức thành phố ngày hôm nay. Vào hồi mười giờ bốn mươi sáu phút trưa nay tại viện bảo tàng Skansen xảy ra một chuyện khá nghiêm trọng. Một phụ nữ có thai bảy tháng trong người tên Marvan muốn đưa đứa con chưa ra đời của mình đi dạo, nên đã đến viện bảo tàng Skansen để dạo chơi, nhưng thật không may lại bị một em bé đâm phải."
"Và càng trùng hợp hơn đó là có một đoàn đại biểu y học từ Trung Quốc cũng đến viện bảo tàng để tham quan. Thấy tình hình của Maryan như vậy thì lập tức có một bác sỹ trong đoàn đại biểu đứng ra tiến hành cứu chữa_Chứng ta nên cảm kích trước sự nhiệt tình của vị bác sĩ này. nhưng có một sự việc tồi tệ hơn đã xảy ra. Dưới sự cứu chữa của vị bác sỹ này thì tình hình của người phụ nữ có thai không những không có cải thiện gì tốt đẹp hơn, mà còn khiến cho cô bị sảy thai_"
Trương Quang vừa xem Video clip trên mạng vừa dùng tiếng Trung nói lại cho mọi người ngồi trong phòng nghe.
Bốp!
Cổ Bách Hiển đập bàn kêu đánh bốp một tiếng, giận dữ nói: "Thật là quá đáng quá thể quá rồi. ức hϊế͙p͙ người quá đáng."
Sắc mặt Vương Tu Thân cũng rất khó coi. ông lên tiếng hỏi: "Sao tin này lại được đưa lên mạng nhỉ? Ai là người đưa nó lên thế?"
"Đây là chương trình "tin tức thành phố" của kênh Cuộc sống Thành Phố, một kênh hết sức nổi tiếng của Thụy Điển đã đưa tin về việc người phụ nữ bị sảy thai trong viện bảo tàng_" Trương Quang nhìn vào chiếc đồng hồ trên tay mình rồi nói tiếp: "Chương trình này ngày nào cũng phát vào mười hai giờ đúng. Bây giờ là mười hai giờ hai mươi phút. Chỉ với hai mươi phút thôi mà đã có người đưa lên mạng rồi."
"Phản ứng của mọi người thế nào?" Tần Lạc nói với vẻ nặng nề. Hắn đã từng có nhiều lần có ý đồ muốn thông qua mạng để thực hiện tầm ảnh hưởng của mình đối với dân chúng, vì vậy mà về khoản này hắn rất xem trọng.
Hắn vốn cứ nghĩ rằng việc này đã được giải quyết một cách hoàn mỹ rồi cơ đấy, chiêu bài mà hắn giở ra đã nhận được sự ủng hộ nhiệt tình của dân chúng và đám phóng viên có mặt ở hiện trường. Vì vậy mà nếu có đưa tin về vấn đề này thì cũng là những tin chính diện nâng cao hình tượng của đoàn đại biểu trung y Trung Quốc lên mới đúng chứ.
Nhưng tình hình hiện giờ lại có độ chênh lệch đáng kể.
Tần Lạc nhớ lại bản tin mà cô dẫn chương trìrih tên Isha kia đưa ra, thì thấy đài truyền hình này đang có tình trạng thoái thác trách nhiệm và cố tình bới móc một cách rõ rệt.
Người phụ nữ có thai này khi bị một em nhỏ đâm vào rồi bị ngã thì bị chảy máu với lượng lớn dẫn đến sảy thai, nhưng cô ta lại cố ý làm ngơ mà nói sự việc là do có một bác sỹ Trang Quốc cứu chữa xong rồi thì mới dẫn đến sảy thai. Nếu nói như vậy thì tất cả mọi trách nhiệm đểu đổ dồn hết lên người cùa Tôn Tuấn Long.
Công chúng khi xem tin này xong thì sẽ có suy nghĩ gì đây?
"Không được tốt lắm." Trương Quang nói. "Video clip được truyền lên trang youtube, rất nhanh, tin này đã được những trang mạng và forum hàng đầu của Thụy Điển lấy xuống rồi truyền đi khắp nơi. Chỉ trong vòng hai mươi phút ngắn ngủi, mà hiệu suất truyền tải đã lên tới mấy trăm nghìn lượt rồi. Hơn nữa bình luận của mọi người đều rất quá khích."
Trương Quang không nói là bọn họ bình luận quá khích như thế nào. nhưng Tần Lạc có thể tường tượng ra được. Đại khái là "người Trung Quốc mau cút về nước đi" "nợ máu phải trả bằng máu" "lang băm giết người".
"Bệnh viện Hoàng Gia đã có kết luận về việc này rồi. Những phóng viên có mặt ở đó chắc là đứng về phía chúng ta chứ?" Tô Tử cau mày lại nói. Nàng cũng cảm nhận được, nếu việc này mà không giải quyết ổn thỏa thì tình hình của bọn họ còn trở nên khó khăn hơn rất nhiều.
Tần Lạc lắc đầu nói: "Người dân thường có ý nghĩ "ai đến trước thì người đó làm chủ". Bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy tin tức này, thì sẽ nhận định luôn rẳng đây là sự thật_Cho dù sau này có phóng viên nào đó đứng ra tường thuật lại sự việc thì bọn họ cũng sẽ không tin. Thậm chí còn có thể cho rẳng bệnh viện cùng hội cùng thuyền với chúng ta cũng nên."
Tôn Tuấn Long mặt nặng trình trịch, nói với giọng khàn khàn: "Trưởng đoàn. Việc nàv do tôi mà ra. vậy cứ để tôi gánh chịu trách nhiệm đi. Tôi xin trưởng đoàn hãy khai trừ tôi ra khỏi Công Hội Trung Y và đoàn đại biểu trung y."
Anh ta là người trực tiếp tham gia vào vụ việc và cũng là người gây nên tranh cãi. sự việc lại một lần nữa có chuyên biến xấu. anh ta phải gánh chịu một áp lực vô cùng nặng nề.
"Anh là một thành viên trong đoàn đại biểu trung y Trung Quốc, bây giờ đã vậy, sau này cũng vẫn thế." Tần Lạc bá đạo nói. "Hơn nữa, nếu có khai trừ anh đi thì sự việc có thể yên ắng trở lại được sao? Bọn họ muốn đuổi tất cả các thành viên trong đoàn này đi, chứ không phải chỉ có một mình Tôn Tuấn Long anh đâu_Anh và mấv người chúng tôi là một thể."
"Cám ơn trưởng đoàn. "Hai mắt Tôn Tuấn Long có phần ươn ướt, nói với vẻ mặt đầy cảm kích. Sau khi xảy ra sự việc, thì Tần Lạc không hề trách móc hay mắng nhiếc lấy một câu, không những thế còn liên tục an ủi và khích lệ anh ta. Anh ta thực sự bị vị trưởng đoàn trẻ tuổi này làm cho cảm động rớt nước mắt.
"Tần Lạc, vậy bây giờ phải làm thế nào đây?" Vương Tu Thân nói. "Việc truyền tải trên mạng nhanh quá, ngoài những người trong viện bảo tàng ra, thì những người khác cũng đâu biết được chân tướng sự việc_nếu cứ để mặc cho bọn họ làm bại hoại danh tiếng của chúng ta một cách ác ý thế này, thì thật không có lợi cho chúng ta chút nào."
Tần Lạc đi đi lại lại ớ trong phòng, nói: "Mạng và tivi đều nhanh hơn báo chí rất nhiều. Tin tức đăng báo thì nhanh lắm cũng phải đợi đến tối mới có được. Nhưng mạng và tivi thì có thể đăng tin ngay lập tức _bọn họ có ưu thế về thời gian, đánh cho chúng ta trở tay không kịp."
"Muốn cởi dây trói thì phải cần đến người buộc dây. Chúng ta phải tìm cho ra nhẽ vì sao kênh truyền hình này lại làm trái với sự thật, sau đó mới có thể có đổi sách được_Nếu bọn họ thanh minh việc này ngay trên tivi thì ngôn luận sẽ nghiêng về phía chúng ta."
"CÓ Cần tìm Sự giúp đỡ bên phía Thụy Điển không?" Trương Quang hỏi.
"Không cần đâu." Tần Lạc nói. "Chúng ta tự tìm người đi làm việc này."
Ra khỏi phòng, Tần Lạc gõ cửa phòng bên cạnh rồi nói với Jesus đang ngồi trước máy vi tính chơi game: "Anh đối với châu Âu cũng khá là quen thuộc, giúp tôi điều tra một việc nhé."
"Không vấn đề." Jesus cười đáp.
Đại Đầu ngồi bên cạnh dùng dao gọt táo, nghe thấy Tần Lạc dặn dò Jesus như vậy thì chỉ ngẩng đầu lên nhìn một cái. rồi lại tiếp tục chuyên tâm vào việc mình đang làm.
Masha đang bận ngồi bên máy tính viết bài về vụ việc người phụ nữ mang thai, thì chủ biên của bộ biên tập bước tới trước mặt nàng, nói: "Masha. tốc độ phải nhanh lên một chút.
Tin Tức Thành Phổ đã đưa tin về việc này trước chúng ta rồi_sau khi viết xong bài thì đưa lên trang mạng tin tức trước đi rồi đăng báo sau, nếu không thì chúng ta lại thành chậm trễ, lỗi thời quá."
"Đã có người đưa tin rồi sao?"
"ừm. Giờ trên mạng chỗ nào cũng có. Cô có thể xem góc độ mà bọn họ đăng tin. Khá là thu hút đấy." Chủ biên nói. "Nếu có thể thì cô nên đứng cùng một phía với bọn họ. Như thế thì mới có thể thu hút được càng nhiều người đọc hơn. Tờ báo của chúng ta là để phục vụ dân chúng, dân chúng cần cái gì thì chúng ta nên cung cấp cái đó."
Masha lập tức mở mạng ra, rất nhanh nàng đã tìm ra được tin tức mà Tin Tức Thành Phổ đã đăng.
"Vu khống. Đây là vu khống." Masha sau khi đọc xong nội dung mà bọn họ đăng lên thì đập bàn nói.
Da trời xanh mướt, những tia nắng tươi sáng rọi xuống khắp nơi.
Philip ngồi trên ghế salon trong phòng khách xem tin về vụ việc người phụ nữ có thai ở viện bảo tàng đang được phát sóng trên khắp các kênh truyền hình. Vì có kênh Tin Tức Thành Phố tung tin ra đầu tiên để giành khách, những kênh truyền hình khác tất yếu là không muốn cho bọn họ được làm người tiên phong, nên đều tranh cướp nhau mà cho ra tin tức vừa mới xảy ra buổi trưa này.
Để thu hút đông đáo ánh mắt của quần chúng hơn thì gần như tất cả các đài đều đổ sự việc lên đầu của vị bác sỹ trung y Trung Quốc đã cứu chữa cho người phụ nữ có thai kia. Thỉnh thoảng lại có một vài nơi muốn thông tin được công bằng chính trực hơn, thì không những không được ủng hộ mà còn bị ăn một trận chửi tơi bời.
Rõ ràng là dân chúng đă nhận định vị bác sỹ trung y kia chính là hung thủ làm cho nguời phụ nữ đó bị sảy thai.
"Hoàng Tử Điện Hạ, có viện trưởng Sylva đến muốn tìm gặp Hoàng Từ." Một ông lão đầu tóc bạc phơ đứng sau lưng Hoàng Từ Philip, cúi người nói. Mặc dù ông ta chỉ đối mặt với gáy Hoàng Từ, Hoàng Tử căn bản là không nhìn thấy động tác của ông ta, nhưng ông ta vẫn lễ phép cúi đầu một cách tôn kính.
"ừm?" Philip khẽ nhếch lông mày lên nói: " Mời ông ta vào đi."
Rất nhanh, viện trưởng của học viện Y Học Hoàng Gia Stockholm đã bước vào bên trong.
"Hoàng Tử Điện Hạ." Sỵlva cũng thi lễ một cách tôn kính với Philip.
"Viện trưởng Sylva. có chuyện gì không?" Philip biết rằng ông già này có danh vọng rất cao trong giới y học. liền đứng dậy bắt tay ông ta rồi hỏi.
"Thưa Hoàng Tử Điện Hạ, có một việc tôi muốn báo cáo lên với ngài." Sylva nhìn vào Philip nói.
"Có chuyện gì vậy?"
"Là thế này. sinh viên của học viện y sau khi xem được tin tức vụ việc một bác sỹ Trung Quốc làm cho một người phụ nữ bị sảy thai được đăng tải trên mạng và tivi_thì bọn họ có phản ứng khá là gay gắt đối với việc chiều nay đoàn đại biểu trung y Trung Quốc đến trường diễn thuyết. Đã có không ít học sinh liên kết lại với nhau bài trừ trung y, còn có cả học sinh chạy đến thẳng phòng làm việc của thầy cô giáo để kháng nghị nữa_Áp lực của chúng tôi rất lớn." Sylva nói mà sắc mặt không hề thay đổi.
Vừa nói dứt lời, ông liền theo dõi xem Philip có thái độ gì, ông ta biết Philip là người mời đoàn đại biểu trung y Trung Quốc đến đây. vì vậy mà nếu ông ta đứng ra từ chối không cho bọn họ đến trường diễn thuyết thì chẳng khác nào không nể mặt Hoàng Tử.
Nhưng may mà có đám học sinh kia làm bia đỡ đạn, hơn nữa bọn chúng đúng là đang làm loạn lên ở trong trường. Vì thế mà cho dù Hoàng Tử có trách tội ông ta thì ông ta cũng có cái mà nói.
" <ông thấy thế nào?" Philip không lập tức đưa ra quyết định của mình mà nhìn vào Sylva hỏi ngược lại.
"Ý tôi là nên tôn trọng suy nghĩ của học sinh, làm cho độ phẫn nộ của bọn chúng lắng xuống. Đợi đến khi nào việc này được điều tra rõ ràng rồi thì hãy mời đoàn đại biểu trung y Trung Quốc đến trường diễn thuyết sau." Sỵlva nói ra quyết định mà mình đã sớm chuẩn bị từ trước.
Philip nghĩ ngợi một lúc lâu rồi nói: "Được, buổi diễn thuyết chiều nay hủy đi. Tôi sẽ nói chuyện với đoàn đại biểu."
"Cảm ơn Hoàng Tử Điện Hạ đã hiểu cho." Sylva lại khom mình thi lễ một lần nữa.
Đợi cho thân hình có phần mập mạp của Sylva bước ra hẳn ngoài rồi thì Philip liền quay đầu lại.
Anh nhìn người hầu đứng sau mình là Carlise nói: "Có phải là tôi đã nghĩ sự việc đơn giản quá không?"