Người này tự kỷ thì tự kỷ, còn nghiêm trang mà tự kỷ.
Sau phút trầm mặc ngắn ngủi, LãnhTư Triệt đột nhiên yên lặng nhìn anh, hỏi: “Cái kia Nam Cung Huân…… Chính là Tiểu Huân sao?”
“Uhm.”
Đối với Lãnh Tư Thần dễ dàng thừa nhận mà không dấu diếm như vậy, LãnhTư Triệt có chút kinh ngạc, ngay sau đó trong lòng lại ấm áp, nói: “Khó trách……”
“Khó trách cái gì?” Lãnh Tư Thần hỏi.
“Đương nhiên là khó trách anh từ mấy tháng trước bắt đầu đột nhiên sống lại a, à, đại khái chính là từ lúc hôn lễ với Cung Hiền Anh đứa bé kia xuất hiện bắt đầu……” LãnhTư Triệt nhớ lại nói.
“Vậy cũng có thể nhìn ra?” Lãnh Tư Thần cau mày, thần sắc có chút kinh ngạc.
“Phốc, thì ra anh cũng biết mình đen mặt a! Đương nhiên, cũng chỉ có em mới có thể nhìn ra!” LãnhTư Triệt cười nói.
Lãnh Tư Thần cũng một trận bật cười, may mắn duy nhất sau khi về nhà là, cũng may còn có A Triệt ăn ý và gần gũi.
LãnhTư Triệt tiếp tục nói: “Vào tiệc mừng thọ Nam Cung Lâm em nhìn thấy cô gái kia thực sự thấy khϊế͙p͙ sợ, không nghĩ tới Hạ Như Hoa kia cư nhiên là con gái lưu lạc nhân gian của Nam Cung Lâm, mà càng trùng hợp chính là, sau khi cô cải danh đổi họ tên cư nhiên cũng có chữ Huân,dáng dấp lại gần giống Tiểu Huân như vậy, em ngay từ đầu tưởng Nam Cung Lâm cố ý vì này, tính toán lợi dụng cảm tình của anh với Tiểu Huân, tác hợp liên hôn anh và con gái ông ấy……”
LãnhTư Triệt nói tới đây dừng một chút, tựa như nhớ lại gì đó, nói tiếp: “Thẳng đến…… Thẳng đến khi phút chốc em nhìn thấy anh ngồi xổm trước mặt cô gái kia, em mới biết được, cô gái kia, cô gái tên Hạ Như Hoa kia, mẹ đứa bé kia, con gái thất lạc nhiều năm của Nam Cung Lâm kia…… Thế nhưng chính là Tiểu Huân! Bởi vì, ngoại trừ cô ấy, anh không thể nào cúi đầu với bất cứ kẻ nào, không thể nào làm chuyện như vậy với bất cứ cô gái nào!”
Ngữ khí LãnhTư Triệt đặc biệt khẳng định.
Không thể không nói, người em trai này thật sự rất hiểu mình, Lãnh Tư Thần than nhẹ một tiếng: “Em nói cũng không sai.”
Thanh âm LãnhTư Triệt tức khắc có chút run rẩy, nói: “Thật sự? Tiểu Huân cô ấy thật sự không chết?”
Lãnh Tư Thần gật đầu: “Đúng vậy, hơn nữa, cô ấy xác thật là con gái ruột của Nam Cung Lâm, năm đó cô ấy thiếu chút nữa bị Renault mang đi, là Nam Cung Lâm xuất hiện cứu cô ấy, sau đó gạt anh cô ấy đã chết, cũng là vì có Nam Cung Lâm sau lưng hỗ trợ, mấy năm nay anh mới luôn không thể tìm được cô ấy, đến khi……”
“Đến khi anh lợi dụng kết hôn giả với Cung Hiền Anh kích con trai anh ra…” LãnhTư Triệt nhướng mày.
“Anh mới biết được thì ra cô ấy vẫn ở thành phố A, còn ở ngay dưới mí mắt anh, hơn nữa, còn sinh cho một đứa con trai.” Lãnh Tư Thần nói xong, thần sắc vô cùng bất đắc dĩ, nhưng càng có rất nhiều may mắn sống sót sau tai nạn.
LãnhTư Triệt nghe được cũng thổn thức không thôi, ngay sau đó như suy tư gì mà đánh giá liếc mắt nhìn anh một cái hỏi: “Nhìn dáng vẻ anh hiện tại có vẻ vẫn chưa thu phục được?”
Bằng không khói mù giữa ánh mắt anh cũng sẽ không tản ra mà không đi.
“Nào có dễ dàng như vậy.” Lãnh Tư Thần cười khổ.
Nhắc tới vấn đề này, tâm tình hai người đều có chút nặng nề, trong khoảng thời gian ngắn ai cũng đều không nói chuyện.
Lãnh Tư Thần lướt qua tường sân, nhìn sân vườn nhỏ quen thuộc kia, nói: “Không sao, anh có thể chờ, cho dù cô ấy cả đời đều không thể buông, anh cũng có thể chờ cô ấy cả đời……”
Thấy Lãnh Tư Thần đột nhiên giơ di động hướng cách đó không xa chụp một tấm ảnh, LãnhTư Triệt thò lại gần, cười khẽ chế nhạo: “Lại đăng Weibo?”
Lãnh Tư Thần gật đầu.
“Anh gần đây tần suất đăng Weibo rất cao a? Quả nhiên người trong tình yêu chính là không giống nhau!” LãnhTư Triệt vừa trêu chọc vừa dùng di động của mình mở Weibo ra xem anh đã đăng cái gì.