Người bên cạnh là Lãnh Tư Thần, là anh giúp cô tắm rửa, là anh giúp cô thay quần áo, là anh bế cô lên giường, là anh ôm lấy cô cùng nhau ngủ, thậm chí…… Giúp cô thay băng vệ sinh!
Thượng đế ơi! Chẳng lẽ trong khoảng thời gian con điên, ngài cũng cùng con điên rồi sao?
Thánh mẫu Maria, thượng đế điên rồi, chẳng lẽ ngài cũng mặc kệ sao?
Đại thần, quả nhiên đều là không chịu trách nhiệm!
Giờ này khắc này cả người Hạ Úc Huân rơi vào một trạng thái cực độ điên cuồng.
Trong đầu mới vừa bước qua một đám thảo nê mã, lúc này lại chạy tới một đám trâu điên, chướng khí mù mịt.
Thân thể cô cứng đờ giống như một khúc gỗ, trái tim lại nhảy lên giống sét đánh.
Phù phù! Phù phù! Phù phù!
Tâm can bảo bối của ta! Cầu xin ngươi đừng lại nhảy!
Ách, phi phi! Không phải không nên nhảy, làm ơn ngươi nhảy ôn nhu một chút.
Cô không phải sợ trái tim nhỏ của mình không chịu nổi loại đảm nhiệm này, mà là sợ đánh thức người đàn ông bên cạnh đem cô trở thành gối ôm mà ôm vào lòng.
Môi anh cư nhiên cách da thịt cô chỉ có 0,0001mm, khoảng cách không thể xem nhẹ.
Còn có tay phải anh từ sau lưng vươn qua, ôm eo cô, càng quan trọng là tiến vào áo ngủ của cô, tay trái trực tiếp dán trên bụng cô!
Làm bậy a!!!
Ngực mềm mại trực tiếp chống vào ngực anh, da thịt thân mật tương dán như vậy, cô có thể rõ ràng mà cảm nhận được tim anh đập ôn hòa bình tĩnh cùng tim cô lung tung rối loạn hình thành sự đối lập rõ nét.
Hạ Úc Huân nỗ lực dịch ra sau, muốn cách xa anh một chút, nhưng, tay bên hông lập tức theo bản năng mà càng thêm thắt chặt, thân mình cô chỉ có thể không phản kháng mà trực tiếp rơi vào trong ngực ấm áp của anh.
Không nên không nên a! Lại như vậy nữa, tim cô sẽ nhảy ra cổ họng mất, phổi cô sắp sửa phế bỏ không thể hô hấp!
Hạ Úc Huân tả động hữu động, thượng động hạ động……
Giây tiếp theo, Lãnh Tư Thần đột nhiên cúi đầu cọ cọ mũi cô, mơ mơ màng màng mà nỉ non, “Yên tâm…… Về sau anh sẽ không bao giờ rời đi…… Mặc kệ vì cái gì đều sẽ không……”
Vì thế, Hạ Úc Huân bất động, nhưng đại não cũng hoàn toàn chết máy.
Hình như là vì khen thưởng cô ngoan ngoãn nghe lời, Lãnh Tư Thần lại theo bản năng mà ngậm lấy môi cô trấn an hôn nhẹ, nói: “Ngoan, ngủ đi……”
Lại vì thế, Hạ Úc Huân lúc này không chỉ chết máy, ngay cả CPU đều bốc cháy!
Đỉnh đầu bốc khói, cả khuôn mặt đỏ rực, giống như xe lửa gào thét sôi trào.
Tuy rằng trong khoảng thời gian bệnh này, nhưng cô là có ký ức, cũng biết mấy ngày này thái độ của anh đối với mình thân mật, nhưng, dưới tình huống thanh thanh tỉnh tỉnh thừa nhận tuyệt đối là chấn động mãnh liệt hoàn toàn khác hẳn.
Cũng may tối lửa tắt đèn không ai thấy ai.
Bởi vì, hiện tại cô không muốn nhìn thấy anh, cực độ không muốn!
Tưởng tượng đến Lãnh Tư Thần cao quý lãnh diễm…… Anh cư nhiên giúp cô làm loại chuyện này, cả người Hạ Úc Huân liền rơi vào giữa trạng thái tê liệt vì trúng độc.
Vì cái gì đêm đó sau khi rời khỏi biệt thự của Lãnh Tư Thần cư nhiên sẽ phát sinh nhiều chuyện không thể tưởng tượng như vậy?
Lại không phải nhật ký Alice dạo chơi cảnh kỳ lạ!
Cho dù là nằm mơ, cô cũng không có lớn mật đến mức mơ thấy loại hình ảnh vượt quá chừng mực này a!
Tuy rằng mọi thứ này khiến cô quá khó để chấp nhận, nhưng cô lại có thể tinh tường cảm giác được trong khoảng thời gian này được mọi người cẩn thận mà che chở trong lòng bàn tay hạnh phúc cỡ nào.
Đau, cũng vui sướng!
Còn có A Thần, anh ôn nhu cơ hồ muốn cho cô cam tâm tình nguyện chết chìm trong lòng anh vĩnh viễn không ra.
Thiếu chút nữa, thật sự chỉ thiếu chút nữa cô liền không muốn trở lại thế giới hiện thực.