Anh Và Mạng Hạ Gục Đều Là Của Em

Chương 47: Bùi Lộ nói thế nào thì là thế ấy

Nam MC hơi bất ngờ: "Wanwan bị cảm sao?"
Mục Vãn Vãn: "Cảm xoàng thôi, không có gì nghiêm trọng đâu ạ."


MC: "Bảo sao ban nãy anh ngồi dưới xem mà cứ có cảm giác sắc mặt em hơi kém, còn tưởng đâu là kiểu trang điểm mới nữa đấy, ha ha, Wan bị cảm mà vẫn thể hiện tốt như vậy, giành được MVP của cả hai ván đấu, quả thật không hề làm các fan phải thất vọng! Em có điều gì muốn nói với các bạn khán giả không?"


Đầu Mục Vãn Vãn ong ong, những lời Bùi Lộ dặn trước lúc lên phỏng vấn đã bị cô quên bẵng đi rồi, chỉ đành phải nghĩ sao nói thế: "Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, hy vọng thi đấu không khiến mọi người thất vọng."
MC hỏi: "Trận đấu này, em đánh có áp lực không?"


"Đương nhiên là có..." Mục Vãn Vãn cười, vì phát sốt nên mắt hơi ươn ướt, "rất nhiều người khuyên em gỡ các ứng dụng mạng xã hội ra trước đi."


Mọi người phá lên cười, MC cũng cười: "Có khen ắt sẽ có chê, áp lực lớn cũng là điều hiển nhiên. Anh còn có một câu hỏi bên lề muốn hỏi em... nữ tuyển thủ thi đấu chuyên nghiệp cảm giác ra sao?"


"Cảm giác?" Mục Vãn Vãn nói, "không có gì khác biệt, đối thủ cũng đâu phải vì em là nữ mà nhường đâu."
"Hiện giờ thi đấu giành được thắng lợi, nghe được tiếng vỗ tay hoan hô của khán giả, áp lực nặng nề trên người có phải đã được gỡ xuống rồi không?"


Mục Vãn Vãn khó hiểu: "Giải còn chưa đánh xong, sao lại gỡ áp lực xuống được? Áp lực là động lực mà không phải sao."
"Thì ra áp lực chỉ bắt nguồn từ giải đấu thôi à?"
"Không thế thì sao ạ?"


"Rất tốt, cực kì Wan thần," MC gật đầu liên tục, "trong trận đấu này, em có nhận ra sai lầm trong chiến thuật của đối phương, hay lí do đội em giành được chiến thắng không?"
"Sao lại phỏng vấn lâu thế?" Bùi Lộ và những người khác đang đợi trong hậu trường, cau mày hỏi nhân viên bên cạnh.


"Tuyển thủ mới mà, câu hỏi của chúng tôi đương nhiên sẽ nhiều hơn, với lại còn một lúc nữa mới tới trận kế tiếp," nhân viên bật cười, "yên tâm, các câu hỏi đều đã qua chọn lọc hết rồi."


"Ván đầu tiên, GGX quá tập trung vào em, thả ra Galio của đường giữa, lúc kéo nhau xuống đường dưới thì lại cứ xem phía bọn em là game hai người, hoàn toàn không cân nhắc đến yếu tố chi viện hỗ trợ..."
"Thế còn ván thứ hai?" MC vội vàng chen lời.


Mục Vãn Vãn suy nghĩ: "Ván thứ hai, thì lại quá không tập trung vào em?"
"..." MC chữa cháy thất bại, cũng hiểu sơ lược về con người của vị nữ tuyển thủ này.
Thẳng thừng chỉ ra sai lầm chiến thuật trong cả hai ván của GGX đều liên quan đến mình, có thể nói là không phải điên thường nữa rồi.


"Kẻ tài giỏi gan cũng lớn" trong truyền thuyết đây sao?
Anh ta khẽ ho một tiếng, hỏi: "Nào, em còn gì muốn nói thêm nữa không?"
Ống kính lập tức quay về phía bảng đèn cổ vũ đang giơ cao của khán giả.
[Nhỏ không cố gắng, lớn lên cưới Wanan^^]


[Streamer chửi người đã đi thi đấu chuyên nghiệp rồi, bạn còn lí do gì mà không nỗ lực!]
[Đau lòng Lu thần, ai đó giúp thằng nhỏ với!]
Nếu không phải cạnh bên có cái hình chibi của cô thì cô thật sự không dám tin những người này lại là fan-ruột của mình!


Nói hết hơn nửa ngày, rốt cuộc MC cũng chịu thả người: "Cảm ơn Wanwan đã tham gia phỏng vấn, hy vọng TS sẽ tiếp tục cố gắng, ngày càng mạnh mẽ hơn!"


Mục Vãn Vãn cảm ơn một tiếng, rồi lảo đảo đi xuống sân khấu, ống kính máy quay một lần nữa quay về lại chỗ của bình luận viên, bình luận viên A: "Thật ra lúc nãy tôi cũng tưởng là kiểu trang điểm đặc biệt gì đó, dù sao thì tôi cũng thật sự không dám tin màn trình diễn vừa rồi của cô ấy lại là trong lúc đang ốm."


Bình luận viên B: "Điều này có phải lại khiến chúng ta thêm chờ mong không—— phong độ của Wan khi sức khỏe ổn định có phải sẽ càng mạnh hơn nữa? Ha ha ha ha..."
Mục Vãn Vãn nói thầm "sẽ cái quần".
Lúc cô đi xuống, nhìn thấy Bùi Lộ đang ôm cái chăn đứng cách đó không xa.


Trông thấy cô, Bùi Lộ tiến đến, lần thứ hai trong ngày hôm nay nhét chăn vào tay cô, tay còn lại đang xách ba lô nhỏ của cô.
Sau đó không biết lôi từ đâu ra một cái nhiệt kế đo tai, nhẹ nhàng đặt vào trong tai cô.


Mục Vãn Vãn không nhìn rõ là thứ gì, nghi hoặc muốn nghiêng đầu đi, bị tay anh ấn giữ lấy đầu, lực không mạnh, nhưng đủ để ngăn động tác của cô lại.
"Đừng nhúc nhích, để xem sốt bao nhiêu độ rồi."
Mục Vãn Vãn ngoan ngoãn đứng yên: "Ở đâu thế?"


"Hỏi mượn của nhân viên, yên tâm, tôi đã thay đầu màng bọc mới rồi, không bẩn đâu."
Đo xong, 38 độ 9.
Mục Vãn Vãn khịt khịt mũi: "Bảo sao lần này lại khó chịu như vậy." mấy lần trước toàn là sốt nhẹ gần ba tám độ thôi.


Bùi Lộ không nói gì, lấy điện thoại ra gõ gõ, xong xuôi định nói gì đó thì nhìn thấy thành viên của MA đang đi tới, chuẩn bị lên sân khấu.
Bốn người nói nói cười cười, một đoàn đi tới đây, còn nghe thấy được cả tiếng Trung ngọng nghịu của ADC: "Em cũng ốm rồi."


Shark với mái tóc màu xám khói đi phía sau bọn họ, trông cực kì nổi bật.
Từ câu nói này Mục Vãn Vãn có thể nghe ra được, đối phương đang nói về mình.
Họ nhìn thấy cô lập tức ngừng chủ đề này lại, mấy người gật gật đầu rồi nhanh chóng đi qua.


"Đi thôi," Bùi Lộ không hề nhìn bọn họ, xoay người, "về trụ sở uống ít thuốc."
Anh vừa dứt lời thì có tiếng chuông điện thoại phát ra từ trong ba lô nhỏ của Mục Vãn Vãn.
Mục Vãn Vãn lại gần lấy điện thoại ra xem.
Là mẹ Mục.


Cô xoay người, tựa vào cạnh cửa sổ, cố rặn ho vài cái, mới tạm khiến giọng mình bớt khàn đi.
Sau đó ấn nhận cuộc gọi, giọng điệu tự nhiên: "Mẹ."


"Mẹ xem trận đấu của con rồi," giọng mẹ Mục đầy lo lắng, "con bị cảm à? Có nặng lắm không? Mẹ nghe giọng con khác hẳn đi rồi, hộp thuốc mẹ chuẩn bị cho con có quăng lung tung không đấy?"
"Không có, về con uống liền," Mục Vãn Vãn nói, "đó là tại mic có vấn đề thôi, giọng vẫn ổn cả mà... mẹ không đi làm sao?"


"Đang làm, vẫn đang ở văn phòng, xem bằng điện thoại, mẹ thấy mấy đồng đội của con trông được đấy," mẹ Mục dừng một chút, "mặc dù mẹ nghe không hiểu nhưng vẫn nghe ra được hai cái cậu đó khen con suốt."
Hai cái cậu đó có lẽ là hai bình luận viên.


Mục Vãn Vãn nói: "Bọn họ thích khen quá lên thôi."
"Ừm, thắng thua thật ra đều không sao cả, chủ yếu là con nhất định phải chăm sóc mình cho tốt. Con xem con vừa vào đã ốm rồi..."
"Cảm vặt thôi mà mẹ."
"Con ở đó nhất định phải chăm sóc mình cho tốt đấy, những cái khác đều không quan trọng, biết chưa?


"Dạ, mẹ cũng thế, đừng tăng ca nhiều quá."
...
Cúp điện thoại, Mục Vãn Vãn thở dài một hơi.
Thấy cô quay đầu lại, Bùi Lộ vội vàng dời tầm mắt.
Hai người cùng nhau đi đến bãi đậu xe, Mục Vãn Vãn lên xe mới phát hiện bên trong không một bóng người.


Nhận ra ánh mắt nghi hoặc của cô, Bùi Lộ giải thích: "Bọn họ hơi lề mề, lên trước mở máy sưởi cho em."
Mục Vãn Vãn ồ một tiếng, ngồi xuống hàng ghế sau, rụt cổ vào, hỏi: "Nãy em thi đấu thế nào?"
Bùi Lộ đang điều chỉnh điều hoà trong xe: "Hả?"
"Có giỏi hơn Trần Hòa không."


Bùi Lộ chỉnh xong, ngồi xuống cạnh cô như lúc đi, nghe vậy thì bật cười: "Sao lại so sánh với cậu ta?"
"...Tại đâu còn ai để so nữa đâu," Mục Vãn Vãn không bỏ cuộc, "giỏi hơn anh ta chứ?"
Bùi Lộ đưa ra lời khẳng định: "Ừ."
Mục Vãn Vãn giờ mới yên tâm: "Vậy thì tốt."


"Nếu không mấy câu anh gáy với anh ta biết làm sao."
Bùi Lộ hỏi: "Gáy gì cơ?"
"Thì anh nói á," Mục Vãn Vãn dựa đầu lên cửa sổ xe, "đồng đội mới so với anh ta sẽ...gì á ta?"
Thấy cô giả ngốc, Bùi Lộ mím môi cười, nói: "thông minh hơn cậu ta khỏe hơn cậu ta*?"


Bùi Lộ mang theo ý cười, hàm răng trắng trở nên cực kì nổi bật trong bãi đậu xe mờ tối.
Mục Vãn Vãn nhìn một lúc lâu, bất thình lình gọi một tiếng: "tiểu Lộ thần."
Cách gọi này khiến tim Bùi Lộ nảy lên một cái: "...Sao thế?"


Cô giơ tay lên, không đụng vào người, ngoắc ngoắc ngón trỏ: "Anh có thể xích qua đây một tí không."
Tư thế này, Bùi Lộ nghĩ, người khác bị ốm thì muốn lăn ra ngủ, còn cô bị ốm chẳng lẽ lại thích đánh người?
...Nhưng mà đánh vài cái cũng không sao.
Anh ngồi xích lại.


Mục Vãn Vãn nói tiếp: "Anh cười lên đi."
Bùi Lộ do dự mấy giây, sau đó nhướng khóe miệng lên.
Cảm giác âm ấm nơi gò má, là đầu ngón tay của Mục Vãn Vãn.
Cô cong con ngươi: "Cái má lúm này của anh, em me lâu lắm rồi."
Roạt ——


Cửa xe bất ngờ bị kéo ra, tiểu Bánh Bao cười hì hì: "má ơi, trong này ấm thật đấy, nhưng mà mấy bữa nay thời tiết tốt hơn nhiều rồi, bọn cậu mở nhiệt độ cỡ này có phải...đậu má!"


"Nàm xao? Thấy ma à?" Hổ ca lơ đãng thò đầu vào, sau khi nhìn thấy tư thế của hai người ở hàng ghế sau cũng không nhịn được mà, "đậu má?"
Bùi Lộ giật mình, theo phản xạ nắm lấy ngón tay đang chọt mình, nhiệt độ rất cao, tay nóng hổi, anh vừa nắm vào đã thả ra rồi.


Mục Vãn Vãn chọt đã rồi, thỏa mãn rút tay về.
Sau đó hỏi hai đồng đội đang sợ đến đờ người ở trước cửa xe: "Đang yên đang lành sao lại nói tục?"
Mọi người bước lên xe, tiểu Bánh Bao và Hổ ca trao đổi ánh mắt với nhau.


Tiểu Bánh Bao hơi nghiêng đầu, nhìn Bùi Lộ: "Vừa nãy hai người bọn cậu đang làm cái gì đấy?"
Bùi Lộ mím môi không nói, trong lòng thầm chờ Mục Vãn Vãn giải thích —— bởi vì chính bản thân anh cũng không biết vừa nãy hai người bọn anh đang làm cái gì...


Hồi lâu không nghe thấy tiếng gì, anh quay đầu lại nhìn, cả khuôn mặt cô đã sắp vùi hết vào mũ áo khoác, mắt nhắm chặt, đánh một giấc ngon lành từ bao giờ rồi, phía trong mũ là lớp lông mềm mại, êm ái thoải mái.
Không có được câu trả lời, tiểu Bánh Bao nhanh chóng bỏ cuộc, quay đầu lại dạo Tieba.


"Ế, Hổ đầu, cậu đọc bài này đi, sắp khen tiểu Vãn lên tận mây xanh luôn rồi, còn nói cậu cả trận chả có tác dụng gì nữa ha ha ha ——"
"Vớ vẩn, ván hai nếu không nhờ tôi đến đường giữa gank giúp cậu, cậu đã bị đánh đến mức mẹ cũng không nhận ra từ lâu rồi!"


"Cậu mới vớ vẩn đấy, đến thì đến, còn húp mất bốn con lính của tôi, cậu tưởng tôi không thấy chắc"
"Ha, thế mớ lính tôi bị mất ở đường trên không tính nữa chắc?" Hổ ca cười lạnh, "giờ cậu ói cái mạng chó của đường giữa GGX ra đây cho tôi."
"Ói thì ói, ọe..."


Bùi Lộ không nhịn nổi nữa: "Các cậu có thể yên lặng chút được không"
Hai người ngoan ngoãn ngậm miệng.
Lúc sắp đến trụ sở, Bùi Lộ nhìn ra ngoài cửa sổ: "Bác tài ơi, đến tiệm thuốc thì dừng lại giúp cháu, cháu đi mua cho cô ấy ít thuốc."


Xe dừng lại, sau khi Bùi Lộ xuống xe, tiểu Bánh Bao nhanh chóng huých người bên cạnh: "ê, tiểu Lộ mới vừa nổi nóng hả?"
"Đâu tính là nổi nóng được," Hổ ca liếc nhìn anh ta, "ai bảo cậu ồn thế làm gì?"
Không thấy xe rung lắc gì nữa, Mục Vãn Vãn mơ màng mở mắt ra: "Sao xe dừng lại rồi? Đến nơi rồi hả?"


"Cậu ấy xuống mua thuốc," anh Dương ngồi ở hàng trên cùng chậm rãi lên tiếng, "định đưa em đi viện nhưng Bùi Lộ bảo uống thuốc trước, tối nay không đỡ sốt thì tính tiếp... em sao rồi, vẫn ổn chứ?"


Mục Vãn Vãn dạ một tiếng, nhắm mắt, chịu đựng cơn đau đầu, lầm rầm: "Bùi Lộ nói thế nào thì là thế ấy."
Chú thích:
===Dải phân cách===
Nay lên Youtube vô tình thấy lại video Faker gặp Uzi nên muốn share với các đồng chí:v bữa nay đi nắng về mị hơi tửng nên các đồng chí thông cảm nhe:)))


Vietsub dành cho bạn nào không xem được:
Faker: Ní hao! (xin chào)
Uzi: Nǐ hǎo! (xin chào)
Faker: Uzi trông vẫn giống như trước, được gặp cậu ấy suốt những năm qua là một điều rất tuyệt.
Uzi: Có thể gặp được Faker ở đây em cũng rất vui vì tại các giải đấu lớn Faker luôn có rất nhiều màn thể hiện đáng xem.


*Một vài câu hỏi để hiểu nhau hơn*
* . Rồng Lửa hay rồng Đất?
*
Uzi: rồng Lửa
Faker: rồng Lửa
Uzi: Bởi vì khi lấy được rồng Lửa thì chơi ở vị trí C sẽ có lượng sát thương tăng cao hơn nhiều.
Faker: Em cũng thích rồng Lửa vì nó khiến em cảm thấy mạnh hơn.


* . Bạn chọn A: Có Pentakill và thua trận hay B: 0/ /0 và thắng trận?
*
Uzi: B
Faker: A
Uzi: Bởi vì em rất thích cảm giác giành chiến thắng, ừm, vì chiến thắng quan trọng hơn.
Faker: Em chọn A vì như thế sẽ được cà khịa đồng đội.
* . Đội nào mạnh hơn? DAMWON *(LCK)* hay IG* (LPL)*?
*
Uzi: IG
Faker: DAMWON


Uzi: Bởi vì trong mắt em thì IG đã thi đấu nhiều giải lớn nên có nhiều kinh nghiệm, năm ngoái họ cũng thi đấu quốc tế nhiều nữa.
Faker: DAMWON. Đơn giản là vì em có cảm giác họ sẽ thắng thôi.
* . Nike hay Adidas?
*
Uzi: Nike
Faker: Nike
*Trò chơi miêu tả tướng trong game*
Lượt của Faker: miêu tả Galio và Ryze.


Lượt của Uzi: miêu tả Vayne và Mata (Mata là siêu hỗ trợ người Hàn, đã giải nghệ vào năm ngoái, 2016 là hỗ trợ cho RNG, 2019 là hỗ trợ cho SKT, hiện đang làm huấn luyện viên trưởng cho RNG)
*Một vài lời dành cho đối phương?*


Faker: Em có cảm giác lần này bọn em gặp nhau hơi sớm (hai đội chung bảng), nhưng vì cả hai sẽ đối đầu nhau nên em nghĩ tụi em sẽ có những trận đấu rất vui.
Uzi: Hy vọng SKT sẽ vào được đến trận chung kết như những lần trước, và em cũng muốn có mặt ở đó để đối đầu với cậu ấy.


Faker: Hy vọng chúng ta sẽ có một trận đấu tuyệt vời.
*Đập tay cái nè yeah~*
Vietsub cho bạn nào không xem được:
Uzi: Xin chào mọi người, tôi là Uzi, hôm nay rất vui được tán gẫu với Faker tại đây.
Faker: Xin chao moi ngươi, tôi là Faker.
*Q&A với Faker và Uzi!*
* . Chó hay mèo?*
Uzi: Chó (biệt danh của Uzi là tiểu Cẩu:>)


Faker: Chó
* . Tốc Biến D hay Tốc Biến F?
*
Uzi: F
Faker: F
* . A: Săn mạng hay B: farm?
*
Uzi: B
Faker: A
Faker: đối thủ không farm được nhìn thú vị lắm ạ.
* . Mundo đường giữa hay Yasuo hỗ trợ?
*
Uzi: Yasuo
Faker: Mundo
Faker: em thử rồi, vui lắm ạ.
Uzi: bởi vì em cảm thấy Yasuo đi đường nào cũng vui hết.


* . Một chiếc xe chạy chậm hay một con ngựa chạy nhanh?
*
Uzi: xe
Faker: ngựa
Uzi: em nghĩ ở trong xe sẽ được nằm ngủ nên sẽ thoải mái hơn.
* . A: Bạn gái hay B: đồng đội tốt?*
Uzi: cái câu hỏi gì thế này? Sao lại hỏi em câu này? (Uzi có người yêu rồi, xinh lắm còn anh thanh niên nào đó thì...)
[ , 2, 3 go]
Uzi: bạn gái


Faker: A
(rồi hai ông thấy được sự đồng điệu trong tâm hồn nên vỗ tay ăn mừng mà hong dám nhìn vào mắt nhau =)))
*Bạn nghĩ gì về RNG và Uzi?
*
Faker: vì tụi em chung bảng, đối đầu nhau nên tâm thế là cần phải thắng.
*Bạn thích điều gì ở Trung Quốc?
*
Faker: em thích các bạn fan Trung Quốc, thứ hai là lẩu ạ.


*Bạn có điều gì muốn nói với hàng triệu fan hâm mộ tại Trung Quốc không?
*
Faker: Cảm ơn các bạn fan đã luôn quan tâm và ủng hộ bọn mình.
*Có còn điều gì muốn nói với đối phương không?
*
Faker: Em có cảm giác các đội Hàn Quốc khác đều sẽ có màn thể hiện rất tốt.


Uzi: Hy vọng SKT sẽ thi đấu thật tốt bởi vì em cũng rất thích đội tuyển này, em hy vọng sẽ được gặp họ tại các trận đấu ở vòng trong.
Faker: Em cũng hy vọng sẽ được gặp RNG, hy vọng họ sẽ có được thành tích tốt.
*Đập tay cái nè yeah~*


- --Rồi nay đăng sớm để 9 rưỡi ngồi coi Faker stream:))) bữa giờ toàn ngủ quên không à ta nói tức cái mình á ???