"Xin lỗi, anh có thể tránh ra một chút không?"Người thanh niên đứng dựa vào máy chơi game, nở nụ cười thân mật, mùi nước hoa của nam giới thoang thoảng. Linh Tĩnh nhíu mày. Vừa rồi mẹ hai của Nhã Hàm nói rõ muốn giới thiệu người này với Nhã Hàm, mặc dù nàng và Gia Minh, Sa Sa ngồi bên cạnh nhưng cũng chưa hề bắt chuyện với hắn, nhiều lắm cũng chỉ nhìn hắn vài lần, lúc này hắn lại tiếp cận mình với thái độ thân mật như đúng rồi vậy, cho dù là người quen thì cũng không khỏi hơi quá mức một chút.
Không thể không nói, Linh Tĩnh là một cô gái có tính cách cực kỳ bảo thủ, luôn duy trì khoảng cách nhất định với người khác giới. Ngoài Gia Minh, nàng luôn có không gian riêng của mình, ví như đàn dương cầm, giúp người khác làm báo tường, tham gia câu lạc bộ những người thích đọc sách. Đối với người khác giới, nàng có thể nói chuyện, cười đùa, nhưng thái độ thân mật cũng phải có giới hạn nhất định, lúc này thái độ thân mật của Văn Từ Dịch thậm chí đã vượt qua giới hạn của bạn bè bình thường trong nội tâm nàng. Cô bé điềm đạm, dịu dàng, đối nhân xử thế luôn có chừng mực cũng tỏ thái độ không vui một cách rõ ràng.
"Ồ, chỉ vì thấy em không biết..."Văn Từ Dịch mỉm cười lui lại một bước, giang tay ra một cách tự nhiên. Không thể phủ nhận, người thanh niên trước mặt không chỉ có bề ngoài anh tuấn mà còn có khí chất có thể thu hút người khác giới, trong nụ cười bất cần đời lại mang theo chút chán chưởng, chính là đối tượng tình một đêm rất được hoan nghênh trong các quán rượu. Linh Tĩnh quay lại nhìn màn hình điện tử, nghe thấy hắn hỏi:
"À... Vừa rồi nghe Nhã Hàm giới thiệu, em là Linh Tĩnh phải không?""Ừ."Linh Tĩnh nhíu mày, gật đầu một cách miễn cưỡng.
"Nghe nói bây giờ Nhã Hàm là giáo viên tại Thánh Tâm, vậy em là học sinh của cô ấy? Theo anh biết, học sinh trung học để trở thành bạn của giáo viên được thì dường như hơi khó khăn."Thanh niên du học ở Mỹ trở về, tiếng phổ thông vẫn pha chút khẩu âm tiếng anh, đối với người khác, có lẽ đó chính là biểu hiện của nhân sĩ trí thức. Chẳng qua Linh Tĩnh không trả lời vấn đề của hắn nữa, bởi vì Gia Minh đã mỉm cười bước tới:
"Mỹ nữ, có chuyện gì vậy?"Một tay đỡ ghế dựa, một tay tựa vào máy chơi game, tư thế giống như của Văn Từ Dịch lúc vừa rồi, thậm chí còn thân mật hơn một chút. Linh Tĩnh vẫn vui vẻ nở nụ cười, nghiêng đầu qua thân mật đụng nhẹ vào gương mặt Gia Minh rồi chỉ vào câu hỏi trên màn hình:
"Mình không biết câu này."Trong lúc liếc mắt sang thấy Sa Sa đang quay sang cười. Linh Tĩnh âm thầm chép miệng chỉ Văn Từ Dịch, lộ ra vẻ mặt chán ghét. Sa Sa nhíu mày, nhún vai rồi quay lại tiếp tục chơi game với Nhã Hàm.
Thái độ hoàn toàn khác biệt, thấy hai người thân mật như vậy. Văn Từ Dịch cũng hơi cau mày lại. Buồn bực nhất chính là, ý kiến của một du học sinh về nước là hắn lại không được tiếp nhận. Trước mắt Linh Tĩnh vẫn là câu hỏi kia, Gia Minh suy nghĩ một lát, sau đó nói:
"Đoán mò đi, chúng mình chọn C thử xem."Sau đó quay sang nở nụ cười lễ phép với Văn Từ Dịch.
"Chào cậu."Thấy Gia Minh nhìn sang, Văn Từ Dịch vội vàng đưa tay ra. Gia Minh cũng vươn người sang bắt tay với hắn, tư thế này quả thực giống như ôm trọn Linh Tĩnh trong lòng vậy. Linh Tĩnh chọn đáp án C, sau đó máy chơi game cho ra đáp án D.
Đây là đáp án Văn Từ Dịch vừa nói, chỉ là lúc này hắn hoàn toàn không có vẻ gì là cao hứng. Linh Tĩnh tức giận đánh Gia Minh một cái:
"Mình đã thấy C rất không đúng rồi..."Nhưng vẻ mặt lại không có chút tức giận nào, cũng không hề nhắc đến chuyện vừa rồi Văn Từ Dịch đưa ra đáp án chính xác. Quan hệ giữa tình lữ không phải lấy đúng sai làm tiêu chí. Văn Từ Dịch đương nhiên cũng hiểu điều này, chỉ là hắn vẫn hơi nghi ngờ, vừa rồi đã hỏi qua quan hệ giữa những người này, lẽ ra thiếu niên tên Cố Gia Minh này phải là bạn trai của Liễu Hoài Sa kia mới đúng, lẽ nào lúc này bọn họ cố ý tỏ ra thân mật cho mình nhìn?
Vừa tiếp xúc một lát Gia Minh cũng hiểu được, chuyện giới thiệu bạn trai cho Nhã Hàm, đến cuối cùng thậm chí lại rơi trên người làm nên là Linh Tĩnh, thật sự có chút dở khóc dở cười. Chẳng qua hắn cũng đã sớm hiểu được, trong ba cô gái, thực ra khí chất của Linh Tĩnh đặc biệt nhất, một mặt nàng có vẻ thanh lệ, hoạt bát thuần khiết của một thiếu nữ, mặt khác, nàng còn có vẻ thành thục hoàn toàn không thuộc về một thiếu nữ, hai loại khí chất mâu thuẫn này kết hợp với nhau một cách kì diệu, đủ để sinh ra lực hấp dẫn cực lớn đối với người khác giới. Nghĩ như vậy, hắn ngẩng đầu lên, nói:
"Anh chơi game vấn đáp trí tuệ rất lợi hại phải không?"Nghe Gia Minh hỏi vậy, Linh Tĩnh cũng ngẩng lên nhìn Văn Từ Dịch, lúc này người thanh niên mỉm cười:
"Ha hả, cũng không lợi hại lắm, chẳng qua những kiến thức này đối với tôi cũng không thâm ảo lắm. Các bạn biết đấy, học đại học ở Mỹ có thể tiếp cận với kiến thức rất rộng, trên nhiều phương diện...""Ồ, vậy anh có thể chơi qua cửa không?""Qua cửa..."Văn Từ Dịch hơi chần chờ.
"Chuyện này, à..."Đang muốn từ chối thì Linh Tĩnh đã mỉm cười nhường ghế lại. Bạn đang đọc truyện tại
TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn
"Anh chơi đi, chúng em vẫn chưa qua cửa được lần nào.""Không, em chơi đi, tôi đứng bên cạnh xem cũng được.""Anh chơi đi, không sao cả."Linh Tĩnh cười ngọt ngào. Liên tục yêu cầu hai lần, hắn không từ chối nữa, ngồi xuống vị trí của Linh Tĩnh vừa rồi, bắt đầu trả lời câu hỏi. Chỉ nghe hai người nói:
"Anh từ từ chơi, chúng em còn có việc."Lúc quay đầu lại, chỉ thấy bóng lưng hai người càng lúc càng xa.
Vỗ tay lên màn hình điện tử, hắn cười tự giễu, lát sau châm một điếu thuốc, lắc đầu, sau đó bắt đầu nghiêm túc trả lời câu hỏi trên màn hình.
Lúc này đã là năm giờ chiều, tân khách tham gia bữa tiệc cũng đã lục tục đến khách sạn. Bị đối tượng tương thân của cô giáo Nhã Hàm để ý đến. Linh Tĩnh bị Nhã Hàm và Sa Sa trêu đùa một lúc, nàng chỉ biết cười bất đắc dĩ, nói:
"Được rồi, được rồi, sau này em không bao giờ cười trên nỗi đau của người khác nữa, đã được chưa..."Chơi game thêm một lúc, bốn người rời khỏi khu giải trí. Trên đường đi tới đại sảnh tổ chức bữa tiệc, chỉ thấy một đám người mặc đồ võ đang đi tới. Linh Tĩnh và Sa Sa đều sửng sốt.
Đang đi về phía bên này chính là đoàn đội quyền Thái do tông sư Hi Lý Vượng dẫn đầu. Hai bên từng có một số va chạm, Hi Lý Vượng vừa thấy Gia Minh thì ánh mắt liền híp lại, lộ ra vẻ hung tàn, còn Gia Minh chỉ bĩu môi tỏ vẻ không thèm để ý. Từ sau đêm hôm đó, Linh Tĩnh và Sa Sa chỉ biết vị tông sư quyền Thái này không ngừng khiêu chiến quyền sư của Trung Quốc, mà đối với người đến khiêu chiến thì thái độ luôn hung hãn, không bao giờ từ chối, đánh gãy xương không ít người. Thì ra bọn họ cũng ở khách sạn Cố Viên.