Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Vợ Yêu Của Tài Phiệt

Chương 155: Hai Người . . . Tiếp Tục

Vy Vy tức đến nghiến răng , oán hận mà gõ một hàng tin nhắn .
[ Cậu ba , nếu tôi nói với anh trai anh , tôi không thích kiểu người như anh ấy mà thích kiểu người như anh thì như thế nào ? ]
Phó Thời Dịch bị dọa tới mức hồn cũng bay mất , vội vàng nhắn tin .
[ . . . Xin tha thứ ! ]


[ Tôi không cùng cô đến đoàn làm phim nữa , cũng không nói cô làm thế nào thích . . . “ nằm trên ” anh trai tôi nữa . ]
Nếu cô nói với anh trai của anh ta như vậy thì anh ta chắc chắn sẽ bị anh mình ngược chết .
Lúc này tâm tình của Vy Vy mới sáng khoái một chút , đặt điện thoại xuống tiếp tục xem kịch bản .


Chỉ là , Phó Hàn Tranh ở nhà với cô , khiến một ngày này thực sự như một năm .
Cũng may , tập đoàn Phó thị chỉ cho anh tùy hứng một ngày , ngày thứ hai liền ngoan ngoãn đến công ty làm việc .


Điều duy nhất khiến cô đau đầu là , không cần biết cô cự tuyệt như thế nào , mỗi tối anh đều nằng nặc ngủ cùng cô .
Đương nhiên chỉ ngủ cùng thôi . Thế nên , liên tiếp mấy ngày cô đều ngủ không ngon , chỉ có thể đợi anh đi làm lại ngủ bù .


Khó khăn lắm cô mới chịu đựng đến ngày có thể rời thủ đô tới đoàn làm phim .
Mặc dù vì có người nào đó ngủ cùng nên cả đêm đều ngủ không ngon , nhưng buổi sáng chuông báo thức vừa kêu cô liền vội vàng bật dậy .


Chỉ có điều , sắc mặc của Phó Hàn Tranh không tốt . Tóm lấy eo của cô , không có ý định thả cô ra khỏi giường như vậy .
“ sắp đi rồi nên vui như vậy ? ”
Hai ngày nay , anh vì cô phải đi mà tâm trạng không vui . Cô lại hoàn toàn ngược lại , luôn tỏ ra sung sướng , vội vàng muốn rời khỏi .


Vy Vy lập tức giấu bớt vẻ vui sướng trên mặt , xị mặt nói , “ Sao có thể vui được , tôi cũng không nỡ đi . ”
Nếu anh không vui mà không cho cô đi thì hỏng hết .
“ Không nỡ thì không đi nữa . ” Phó Hàn Tranh nói thẳng .
“ . . . ”


Vy Vy bĩu môi , nhẫn nại , “ Nhưng đã ký hợp đồng rồi , hơn nữa tôi thực sự thích bộ phim này . ”
Cô nghiêm trọng hoài nghi người đàn ông này bị tâm thần phân liệt . Lúc bàn bạc công việc với bọn Phó Thời Khâm anh không như bây giờ , luôn lạnh lùng , không gần người .


Cho nên , người đàn ông ở trước mặt cô là một nhân cách khác của anh sao ?
Phó Hàn Tranh trầm mặc một lúc , đột nhiên xoay người đề Vy Vy , người đang muốn thức dậy xuống giường , “ Nếu em đã đi lâu như vậy , tôi nghĩ . . . tôi hẳn là nên lấy chút lợi tức trước khi bạn gái mình đi thì hơn . ”


“ Hả ? ” Vy Vy nhướng mày . Phó Hàn Tranh cúi đầu hôn lên cánh môi phấn nộn của cô , mới đầu chỉ ʍút̼ nhẹ nhàng , chậm rãi , đầu lưỡi xâm nhập , quấn lấy lưỡi của cô . . .


Vy Vy bị hôn , trong nháy mắt toàn thân cứng đờ , nhưng nghĩ lại hôn một cái có thể có cuộc sống tự do bên ngoài mấy tháng liền chủ động đáp lại nụ hôn của anh .
Nụ hôn càng lúc càng sâu , khiến cô có chút sợ hãi , vội vàng đẩy người đàn ông đang đè trên người mình .


“ Phỏ . . . ưm ! ”
Lúc trước , anh ngẫu nhiên cũng sẽ hôn nhưng chỉ lướt qua liền dừng lại .
Lần này , Phó Hàn Tranh cũng không bởi vì bị cô đẩy mà dừng lại , ngược lại càng hôn càng nhiệt tình .


Hôn cho tới khi Phó Thời Khâm gọi vài lần ở ngoài cửa mà vẫn không nghe thấy tiếng trả lời liền mở cửa đi vào .
“ Hai người...”
Sau đó , liền nhìn thấy anh trai mình đè người ta trên giường , hai người hôn nhau đến không thể tách rời .
Anh ta sững sờ hai giây , nói , “ Hai người . . . tiếp tục . ”


Nói xong , “ rầm ” một tiếng , đóng cửa mà chạy .
Anh ta đúng là tay tiện , anh trai anh ta ngủ trên giường của cô thì sao có thể đơn giản chỉ ngủ không thôi chứ .
Bây giờ làm phiền đến chuyện tốt của anh , chắc chắn sẽ bị trả thù .