Ăn Hết Giới Giải Trí

Chương 47

Trans: Atiso
Qua năm mới, Khương Đào quay phim khoảng hai tuần, dù sao cũng được đạo diễn Chu mời cơm rồi, nên xin nghỉ phép quay về công ty họp.


Mặc dù Giải Trí Quả Tinh trao mọi quyền quản lý nghệ sĩ cho người đại diện, nhưng cũng không phải là hoàn toàn cho bọn họ tự do, mà sẽ giám sát ý kiến và thái độ của công chúng với nghệ sĩ, cũng như hình tượng nghệ sĩ xây dựng trước công chúng, từ đó đưa ra những ý kiến để thay đổi.


Lần này việc Khương Đào quay lại công ty để họp là liên quan đến vấn đề hình tượng của cô.
Gần đây cô lên như diều gặp gió, công ty rất coi trọng, không chỉ bộ phận quản lý nghệ sĩ, bộ phận tuyên truyền và bộ phận quan hệ công chúng cũng tới.


Đầu tiên là thông báo thành tích dạo gần đây của Khương Đào, chỉ với thời gian ba tháng ngắn ngủi, lượng fans đã tăng lên 5 triệu, nắm trong tay 6 đại ngôn, trong đó còn trở thành người phát ngôn của hãng Z, mặc dù chỉ là người phát ngôn khu vực Châu Á, nhưng đây là người phát ngôn của một thương hiệu lam huyết. Các nữ minh tinh cùng thời đến nay ngay cả đại sứ của thương hiệu hồng huyết* còn chưa giành được.


Bát đại hồng huyết: Givenchy, Giorgio Armani, Valentino, Saint Laurent, Versace, Hermes, Lanvin, Burberry. Có thông tin cho biết 3 thương hiệu Dolce&Gabbana (D&G), Balenciaga và Fendi cũng được xếp vào nhóm hồng huyết. (Tạm gọi là hồng huyết mới)


Ngoài những điều này, sự biểu hiện trên show tạp kỹ rất xuất sắc, cho dù là thành viên cố định hay là khách mời, lượng phát sóng đạt hiệu quả tốt, từ khóa hot search tính đến thời điểm hiện tại có 72 cái, 92% đều liên quan trực tiếp đến Khương Đào.


Đồng thời… còn nhận được 3 lần khen thưởng phía cảnh sát.
Đồng Đồng nghe xong có chút ngạc nhiên.
Tuy rằng cô biết nghệ sĩ nhà mình rất trâu bò, nhưng khi chưa nghe số liệu, không có nghĩ rằng lại trâu bò đến vậy.


Quả thực đây là thành tích mà những người đại diện khác muốn mở Champagne ăn mừng.
“Nhưng…”
Người phụ trách bộ phận quan hệ công chúng ho khan một tiếng.
Đồng Đồng lập tức ngồi nghiêm chỉnh, tâm tình cũng căng thẳng theo.


“Dựa theo giám sát của chúng tôi, những hot search liên quan đến Khương Đào đều là ‘hung ác’, ‘kính nể’, ‘đáng sợ’, ngay cả tên fandom cũng là Thao Thiết, không quá gần gũi với cuộc sống*( )…”


Khương Đào từ nãy giờ chỉ lắng nghe không phát biểu ý kiến gì, cho đến khi nghe tới đây nhịn không được nói: “Thao Thiết thì làm sao! Làm sao lại không gần gũi với cuộc sống chứ!”
Rõ ràng cô thích ăn mấy thứ chạy trên mặt đất nhất mà*( )!


Người phụ trách bộ phận quan hệ công chúng dưới ánh nhìn của cô, không chịu nổi áp lực cúi thấp đầu xuống.


Người phụ trách bộ phận tuyên truyền như bắt được thóp, căng thẳng nói: “Chủ yếu là hiện tại các nghệ sĩ đều chú trọng sự tương tác, thân thiện với công chúng, nên hình tượng của chị Khương, cũng phải tiến hành thay đổi một chút…”
Đồng Đồng: “Ví dụ như?”


Người phụ trách bộ phận tuyên truyền: “Ví dụ như, chúng ta có thể khai thác khía cạnh đáng yêu của chị Khương…”
Đồng Đồng nghe xong, cảm thấy hình như có lý, quay đầu về phía Khương Đào: “Chị, chị cảm thấy thế nào?”


Khương Đào đối với chuyện này cảm thấy không có gì đáng kể.
Người phụ trách bộ phận tuyên truyền thấy bọn họ không ý kiến gì, nhẹ nhàng thở ra, thái độ cũng tích cực hơn: “Vậy nên, chúng tôi đã chọn cho chị Khương một show tạp kỹ!”


Người phụ trách bộ phận quan hệ công chúng gật gật đầu, mở PPT ra.
“Đời sống hàng ngày cùng thú cưng”.
Đây là một chương trình tạp kỹ về thú cưng.
Minh tinh cùng sống chung với thú cưng, với mục đích thanh lọc tâm hồn, chữa lành vết thương lòng.


Đồng Đồng nhìn tên của chương trình, thiếu chút nữa không tin vào mắt mình.
“Thú cưng? Với chị tôi á hả?”
“Anh xác định đây là chương trình thanh lọc tâm hồn chứ không phải chương trình hù dọa?”
Người phụ trách bộ phận quan hệ công chúng, bộ phận tuyên truyền: “…”


Thậm chí ngay cả Khương Đào cũng ngờ vực nhìn bọn họ.
Tuy rằng cô sẽ không đi ăn mấy động vật này, nhưng kêu cô đứng trước mặt đám thức ăn đó bày bộ dáng dễ thương, này là làm khó cô, hay là làm khó bọn chúng đây?


Người phụ trách bộ phận quan hệ công chúng vội vàng đáp: “Không có khoa trương như các cô nghĩ đâu, đây đều là những thú cưng nổi tiếng trên trạm X, tính cách không sợ người lạ, chúng tôi cũng sẽ thương lượng cùng tổ tiết mục, chọn những thú cưng gan dạ. Chị Khương chỉ cần chơi đùa với bọn chúng, cùng ở một chỗ với những con vật dễ thương mềm mại này, hình tượng tự nhiên sẽ có chuyển biến.”


Đồng Đồng bán tín bán nghi, nhưng rốt cuộc vẫn quyết định tin tưởng sự chuyên nghiệp của bộ phận quan hệ công chúng.
_
“Đời sống thường ngày cùng thú cưng” là chương trình phát trên trạm X.
Việc chọn lựa thú cưng cho mỗi mùa phát sóng, đều là chọn từ thú cưng của các blogger trên trạm X.


Mùa lần này chọn 4 bé thú cưng, lần lượt là mèo ragdoll* Manh Manh, chó Ngao Tây Tạng Bánh Mì, chó golden Tiểu Quai và vẹt Đậu Đậu.


*Ragdoll là một giống mèo với đôi mắt màu xanh dương và bộ lông hai màu tương phản đặc trưng. Nó là giống mèo to lớn, với cơ bắp rắn chắc và bộ lông mềm mại và hơi dài. Chúng cũng được biết đến là giống mèo hiền lành, dễ bảo và dễ thương.


Video của bọn chúng rất được yêu thích trên trạm X, mà điểm chung của cả 4 đều nổi tiếng là gan dạ.
Gói biểu cảm trước đây Khương Đào bắt rắn, dọa cừu phải quỳ xuống đã truyền khắp mạng xã hội.


Lần này biết được Khương Đào và bốn bé thú cưng kia cùng tham gia chương trình, càng thu hút không ít sự chú ý và tò mò của các khán giả vốn dĩ không có hứng thú với chương trình thú cưng.
Chương trình vừa bắt đầu, số lượng người xem đã tăng vọt.


[“Con gái” Khương Đào: mẹ tới thăm các con nè!]
[Ha ha ha ha ha ha, là fan qua đường của Khương Đào, chương trình này khiến tôi thật tò mò]


[Làm ơn có thể đừng dùng những động vật nhỏ bé như vậy để thỏa mãn sự hiếu kỳ của nhân loại được không, ở một môi trường mới, giống như mèo sẽ rất dễ bị căng thẳng]
[Ồ, tới rồi tới rồi, đảng phái kích động mặc dù đến trễ nhưng tới rồi!]


[srds*, đừng có quơ đũa cả nắm được không, Manh Manh đã cùng chủ nhân đi du lịch vòng quanh thế giới rồi, chỉ là tham gia một chương trình thôi, không đến nỗi đó đâu]


*Viết tắt bính âm của cụm từ 虽然但是 (suīrán dànshì), có nghĩa là tuy nhiên nhưng mà. Dùng để cường điệu nội dung phía sau hoặc để tạo sự chuyển ngoặt về ý nghĩa.


[Tôi là fan của chương trình, nói thật, có người chuyện trong nhà chưa rõ ngoài ngõ đã tường, tôi cảm thấy cách làm của chương trình không tệ, trong suốt quá trình có chủ nhân của thú cưng đi cùng, mà đều thiết kế môi trường xung quanh theo nguyên mẫu nhà của chủ nhân, đồ vật thân thuộc của thú cưng cũng ở đó, minh tinh cũng không phải là vừa tới liền trực tiếp đi vào, đầu tiên sẽ cùng chủ nhân thú cưng nói chuyện, dần dần làm quen, sau cùng mới tiếp xúc với thú cưng]


[Đúng đó, tôi cũng coi chương trình này rồi, xem xong còn muốn nuôi thú cưng làm bạn luôn]
Đây là tranh luận luôn luôn sẽ xuất hiện mỗi lần chuẩn bị phát sóng chương trình.
Đặc biệt là hôm nay, ngôi sao tới tham gia chương trình là Khương Đào.


[Bắt đầu rồi, hôm nay rốt cuộc Khương Đào cũng tới, là dọa các bé thú cưng hay là các bé sẽ hòa tan trái tim của cô ấy đây?]
[Ha ha ha ha ha, hình tượng đỉnh chuỗi thức ăn của chị tôi sẽ không sập đâu! Tôi cược chị Khương]


[Tôi cũng cược cho chị Khương! (Cừu bị dọa quỳ xuống rồi. jpg)]


[Chỉ có tôi là hi vọng được nhìn thấy chị Khương có thể cùng chơi đùa với mấy bé pet đáng yêu sao? Nhất định sẽ rất đáng yêu, hình ảnh khiến người ta chữa lành vết thương lòng!]


[Tôi cũng rất tò mò, sau cùng chị Khương sẽ cùng bé pet nào chụp hình chung nhỉ? Có khi nào không có bé nào chọn chị ấy không?]


Theo trình tự của chương trình, đầu tiên minh tinh sẽ tiếp xúc với 1 bé thú cưng trước, đồng thời hoàn thành nhiệm vụ cho bé ăn, chơi đùa cùng bé, bắt buộc phải hoàn thành nhiệm vụ mới có thể được chọn chụp chung với thú cưng.


Nhưng hành vi của thú cưng không thể khống chế, ở trong “Đời sống hàng ngày cùng thú cưng”, cũng có minh tinh không hoàn thành được nhiệm vụ nào cả, chỉ có thể tự chụp ảnh một mình.
Không chỉ khán giả tò mò, Đồng Đồng phía sau hậu đài cũng căng thẳng, tay đổ mồ hôi nắm chặt lại.


Chương trình bắt đầu, Khương Đào chọn cánh cửa đầu tiên.
Là phòng của bé chó Ngao Tây Tạng Bánh Mì.
Chủ nhân của bé tên là Vi Vi, là một sinh viên đại học vừa tốt nghiệp.
Cô ấy đang ngồi trên ghế dành cho khách, có lẽ là lần đầu tham gia chương Trình nên hơi căng thẳng.


Nhưng khi nói đến bảo bối nhà mình thì cô ấy nói liên hồi như máy phát thanh. Thao thao bất tuyệt giới thiệu về Bánh Mì, còn cho Khương Đào xem ảnh và video của Bánh Mì.
Màn hình trực tiếp cũng đồng bộ xuất hiện nội dung trên điện thoại của Vi Vi.


Đó là một bé chó Ngao Tây Tạng màu trắng được chăm sóc rất sạch sẽ, vẻ ngoài giống một con sư tử nhỏ lông xù, hệt như một quả cầu bông biết đi, đuôi còn vẫy vẫy, đáng yêu khiến người ta không chịu nổi.
[Oa!! Đáng yêu quá đáng yêu quá!!]
[Bé Bánh Mì đáng iu quá đi!!]


[Bé ngoan ghê á, còn ngọt ngào nữa!]
[Muốn nuôi!!!]
Vi Vi nói rồi lại nói, không khỏi thở dài: “Nhưng tình hình Bánh Mì dạo gần đây có chút không ổn, hơi bị táo bón, tâm tình của nó cũng hơi suy sụp…”


Khương Đào quét mắt nhìn cái video mới nhất, đáp: “Chẳng có việc gì đâu, là do quá lười, vận động nhiều mới tốt.”
Vi Vi ngơ người: “Chị biết thói quen của Bánh Mì sao, lẽ nào chị cũng theo dõi video của em?”


[Ha ha ha ha ha, không ngờ rằng bên ngoài Khương Đào là một đại ca hung ác, nội tâm lại thích quả cầu lông nhỏ đáng yêu, ỏhhh~ Yêu quá đi yêu quá đi!]
[Kiểm tra thêm một lần nữa, muốn biết đâu mới là bậc nam nhi (bushi*)thì nên coi video ha ha ha ha]


*Bính âm của từ 不是 (búshì), có nghĩa là không phải. Tỏ ý phủ định, thường dùng sau khi tự mình nói đùa, do sợ mình đùa bị người khác coi là thật hoặc để phòng ngừa bị những người hay xoi mói bắt bẻ chỉ trích.
Đồng Đồng nhìn các phụ đề bình luận phản hồi, nhẹ nhàng thở ra.


Cảm thấy bộ phận quan hệ công chúng nói có lý, mới chỉ là bé thú cưng đầu tiên, hình tượng của chị ấy đã thay đổi rồi.
Nhưng không ngờ rằng, Khương Đào khó hiểu đáp: “Không có nha.”


“Chẳng phải cái này rất dễ nhìn ra sao? Bụng của nó vừa to vừa mềm, bốn chân không có sức, vừa nhìn là biết không có chút cơ bắp nào…”
Vi Vi: “!!!”
Cư dân mạng: [!!!]
Đồng Đồng: “!!!”
Dễ nhìn ra chỗ nào hả!!


Chị rốt cuộc làm sao có thể từ cái quả cầu lông mềm mềm đó nhìn ra bụng nó vừa to vừa mềm, bốn chân không có sức chứ!


Vi Vi lại gật đầu khổ não: “Chị nói đúng lắm, lúc trước em mang nó đi khám, bác sỹ thú y cũng nói như vậy, mỗi ngày em đều dắt nó đi dạo, nhưng nó không tự nguyện vận động, em lại không nỡ mắng nó…”


[Đúng đó, mặc dù Bánh Mì rất ngoan lại hiểu chuyện, nhưng đích thực rất lười, mỗi lần Vi Vi đem nó ra ngoài, nó chắc chắn không bao giờ đi cầu thang, mấy lần đều là Vi Vi ôm nó xuống]
[Khương Đào lợi hại quá, vừa nhìn một cái liền nhận ra rồi]


[Ngược lại tôi cảm thấy, khẳng định cổ đã sớm coi video rồi, còn giả bộ gì chứ, haizz minh tinh hiện giờ…]
Vi Vi nói chuyện với Khương Đào một lúc, rồi đưa cho cô nhiệm vụ của ngày hôm nay.
Mở ra xem.
Vậy mà yêu cầu là chơi ném đĩa cùng Bánh Mì.


Vi Vi không khỏi đau đầu: “Làm sao đây! Bình thường Bánh Mì ghét nhất là chơi ném đĩa!”
Đồng Đồng cũng đau đầu, cô ấy vậy mà quên mất cái vận may không đáng tin của nghệ sĩ nhà mình.
Sẽ không phải nhiệm vụ của bé pet đầu tiên cũng không hoàn thành được chứ!


Vi Vi đẩy cửa phòng, là một căn phòng vô cùng đáng yêu, đây cũng là mô phỏng theo nhà của Vi Vi.
Mà Bánh Mì, đang ghé lên tấm thảm cạnh giường, ngủ say sưa.
Vi Vi vừa nhìn thấy nó, âm thanh liền mềm nhũn: “Bánh Mì, mau nhìn nè, bạn mới tới rồi~”


Bé chó ngáy “khò khò” hai tiếng, vênh váo lười biếng mở mắt, khoảnh khắc sau đó lập tức nhảy dựng lên, nhát gan trốn sau lưng Vi Vi.
[]
[Ha ha ha ha ha, tôi biết ngay, hình tượng sát thủ động vật của Khương Đào không lật được đâu!]
[Bánh Mì đáng thương quá à!]


Vi Vi nhìn Bánh Mì co rút thành một cục nhỏ trốn ở sau lưng mình, cũng không biết nên làm thế nào.
Vốn dĩ trước tiên để Khương Đào vỗ về Bánh Mì một chút, sau đó bắt đầu chơi trò chơi, nhưng hiển nhiên bây giờ ngay cả bước đầu tiên cũng không thể thực hiện.


Thế mà Khương Đào chỉ nghiêng đầu qua, liếc mắt nhìn Bánh Mì.
Ném cái đĩa trong tay ra xa.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc phát hiện, vốn dĩ Bánh Mì vẫn luôn núp dưới đất, “vù” một tiếng xông theo cái đĩa.


[Đ*m*!! Tôi follow Bánh Mì lâu như vậy rồi, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy nó chạy nhanh như vậy!!]


[Bác sĩ thú y xin phát biểu một câu, thể hình của Bánh Mì béo quá rồi, mà nhìn bước chân chạy của nó, tứ chi quả thật không có sức lực, nếu cứ không vận động, rất dễ gặp những bệnh liên quan đến xương khớp.]


[Khương Đào vậy mà lại nói đúng rồi! Đồng thời, Bánh Mì vậy mà lại nghe lời của cô ấy, bắt đầu chơi ném đĩa kìa!!]
Nhưng Khương Đào nhìn Bánh Mì bắt hụt cái đĩa, lại nhíu mày.
Bánh Mì lập tức hổ thẹn mà cúi thấp đầu xuống.


Khương Đào lại cầm cái đĩa lên, biểu cảm nghiêm túc: “Cho mày thêm một cơ hội nữa.”
Bánh Mì lập tức đứng thẳng người, căng thẳng kêu hai tiếng. Đồng thời hạ thấp hai chân trước, làm tư thế chạy nước rút.
Vi Vi sững người.


Bánh Mì ở trước mặt cô đều là một bộ dáng lười biếng vênh váo, đừng nói là chơi ném đĩa, ngay cả ăn thịt nó cũng không tích cực như vậy!
Cái này ai mà không biết, còn cho rằng chủ của nó là Khương Đào.
Khương Đào lại ném cái đĩa lần nữa.


Lần này, Bánh Mì như một quả cầu tia chớp màu trắng, “vèo” một cái xông đi, đồng thời nhảy vọt lên, thành công cắn được cái đĩa.
Sau khi tiếp đất, nó đắc ý vẫy vẫy đuôi, sau đó “xoạch xoạch” chạy về phía Khương Đào, mặt tỏ ý muốn được khen ngợi.


Khương Đào rất ghét bỏ nó.
Bánh Mì tủi thân cụp đuôi xuống, âm thanh “ẳng ẳng”nhỏ dần.
Khương Đào không còn cách nào, chỉ có thể tùy tiện vuốt đầu nó vài cái.


Thế là khán giả liền nhìn thấy Bánh Mì vốn dĩ đang ủ rũ trên đất lập tức vui mừng trở lại, không những đuôi lắc lắc vẫy vẫy mãnh liệt, thậm chí còn tự giác nằm ngửa xuống, để lộ cái bụng mềm mềm cho Khương Đào sờ.
Khương Đào: “…”
Càng ghét bỏ hơn rồi.


[Ha ha ha ha ha ha ha Cười chết tui rồi!!!]
[Sự ghét bỏ của Khương Khương cụ thể hóa hơn rồi!]
[Khương Khương nghiêm khắc quá ha ha ha ha]
[Khương Khương: một con chó hai lần mới bắt được đĩa bay, không có tư cách để chị sờ.]


[Ha ha ha ha ha ha, tôi vậy mà lại xem một chương trình thú cưng cười đến nỗi sái quai hàm]
Thế mà Bánh Mì không cảm thấy điều gì, ngược lại càng ngọ nguậy trên đất, muốn dùng sự đáng yêu hòa tan Khương Đào.
Vi Vi: “”
Bánh Mì!!
Thằng bé không có liêm sỉ này!


Đây vẫn là thằng nhóc vừa cao quý vừa ưu nhã của cô ấy sao?!
Cuối cùng, Bánh Mì đang làm nũng trên mặt đất cũng nhớ tới bản thân còn có một người chủ.
Nó đi một bước lại quay đầu ba lần, chạy đến bên cạnh Vi Vi.


Vi Vi nhìn bé chó “thân ở Cao Anh, lòng ở Hán”*của nhà mình, nội tâm tràn ngập ưu thương.


*“Thân ở Cao Anh, lòng ở Hán” hay “Ở trại Tào, lòng ở Hán”: Thành ngữ này vốn có nghĩa là: Mặc dù Quan Vũ đang ở trong trại của Tào Tháo, nhưng trái tim của ông vẫn hướng về Thục Hán của Lưu Bị. Điều thể hiện ở đây là Quan Vũ đã viết một câu chuyện trung thành với tinh thần xả thân vì chính nghĩa, trong đó đề cao lòng trung thành của Quan Vũ.


Nhưng vừa quay đầu, cô ấy chắp hai tay trước ngực, ngại ngùng nói với Khương Đào: “Khương Khương, em phát hiện Bánh Mì rất nhạy cảm với âm thanh của chị, em có thể nhờ chị ghi âm một đoạn không, sau này dùng nó để đưa Bánh Mì đi dạo?”
Khương Đào: “Không vấn đề.”
[Bánh Mì:]


[Ha ha ha ha ha ha]
[Thật thần kỳ, vừa nãy lúc Khương Khương nói hiệu lệnh, chó nhà tôi vậy mà cũng đứng dậy chạy theo!]
[Tôi đột nhiên nhớ ra, chó nhà tôi cũng lười vận động, không biết có thể dùng đoạn ghi âm của Khương Đào dọa nó được không?]
[Đ*m*, cách này hay á!]


[@Tổ tiết mục, cầu xin một lát nữa nhả đoạn ghi âm của Khương Đào ra, đứa trẻ nhà tôi cũng muốn xin một phần!!]
[Tôi cũng vậy!! Chuẩn bị cho bé chó lười nhà tôi một cái!]
Đồng Đồng nhìn phụ đề bình luận, sắp khóc đến nơi.
Đáng yêu ở chỗ nào vậy!


Không phải càng ngày càng hung ác sao?!